[Độ Thị, Huyền Huyễn] Siêu Cấp Bá Đạo Hệ Thống
Siêu Cấp Bá Đạo Hệ Thống
Tác giả: Tô Đại Thiếu
Nguồn: 4vn
Chương 3: Hiệp ước bình đẳng
Hít một hơi thật sâu và thở thật mạnh, Tô Phong cố gắng bình tĩnh lại. Từ lúc tiếng nói kia vang lên trong không gian, hắn liền chắc chắn rằng ở trong không gian này có người.
Nhìn xung quanh một vòng, Tô Phong đảo đảo cặp mắt của mình như đang suy nghĩ gì đó. Đang mải suy nghĩ, hắn không để ý rằng không biết từ lúc nào, đằng sau hắn đã xuất hiện thêm một người. Người này mặc một chiếc áo dạ hành bao phủ từ đầu tới chân, không rõ nam hay nữ, chỉ biết người đó cao khoảng một mét bảy mươi.
Bỗng dưng, người đó đưa tay về phía vai phải của Tô Phong rồi vỗ nhẹ hai cái. Đang suy nghĩ thì bị cắt đứt, Tô Phong chửi luôn: “Cái đệch! Có biết quấy rầy người khác đang suy nghĩ là bất lịch sự không hả! Lượn đê cho nước nó trong, léng phéng là ăn no đòn giờ!”. Nói xong, Tô Phong lại tiếp tục suy nghĩ nhưng hắn chợt giật mình, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn là: “Kẻ vừa vỗ vai hắn là ai? Hắn xuất hiện từ lúc nào?????”. Nghĩ tới đây, Tô Phong sun con mợ nó cả xoăn lại.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh, Tô Phong quay người lại, đập vào mắt hắn là một người cao khoảng một mét bảy mươi, mặc một chiếc áo dạ hành màu đen trùm từ đầu tới chân, không rõ giới tính><.
Nhìn người này một lúc, Tô Phong hỏi: “Ngươi là ai? Đây là đâu? Làm cách nào để thoát khỏi nơi này? Ngươi tên gì? Là nam hay nữ? Nếu là nữ thì đọc số đo ba vòng của ngươi là bao nhiêu? …vv!”
Hỏi một đống câu hỏi nhưng người trước mặt mình vẫn cứ im lăng, Tô Phong không biết phải làm thế nào cho phải. Liều một phen, Tô Phong đi về phía người đang đứng trước mặt mình. Khi hai người còn cách nhau khoảng hai mét, Tô Phong cảm thấy một luồng sức mạnh ngăn cản hắn đi tiếp, mặc cho hắn làm mọi cách cũng không thể tiến lên.
Khi Tô Phong đang mải tìm cách để tiến gần người trước mặt mình, giọng nói bất nam bất nữ lại vang lên: “Vô ích thôi! Cho dù thần tiên cũng vô dụng tới gần ta!”. Tô Phong nghe thấy giọng nói này vang lên từ người đang đứng trước mặt mình thì khá là sửng sốt.
Tô Phong không ngờ, cái giọng bất nam bất nữ ấy lại phát ra từ người đứng trước mặt mình. Tô Phong cảm thấy tóc gáy dựng đứng lên, toàn thân bủn rủn vô lực khiếp hắn suýt chút nữa ngã chổng vó ra đằng sau. Cố gắng để đứng vững, Tô Phong vội vàng lùi lại phía sau.
Hắn cảm thấy, tốt nhất nên cách xa người này càng xa càng tốt. Khi đã lùi lại một khoảng cách nhất định, Tô Phong nhìn người kia và hỏi: “Ngươi là ai?”. Thấy Tô Phong hỏi mình, người kia dùng giọng bất nam bất nữ nói: “Xin tự giới thiệu ta tên là Số Mười, ta là một trong những sản phẩm siêu khoa học được chế tạo vào năm 3000, người chế tạo ra ta là một nhóm các nhà khoa học của Việt Nam. Khi bọn họ chuẩn bị cấy ghép ta vào một kẻ nào đó, thì hàng loạt những thiên thạch cực lớn rơi xuống trái đất và hậu quả là trái đất hoàn toàn bị diệt vong may mắn là ta kích hoạt tính năng bước nhảy không gian và thời gian nên đã quay về năm 2050 và đập vào ngươi!”.
“Chờ chút!” Tô Phong ngắt lời số mười rồi hỏi tiếp: “Theo như tên của ngươi vậy thì hẳn phải có số một, số hai … tới số chính phải không”. Nghe Tô Phong hỏi vậy, Số Mười gật đầu rồi nói: “Đúng vậy! trước khi ta được chế tạo ra thì những nhà khoa học đó đã chế tạo ra số một, số hai… tới số chín. Nhưng bọn chúng chỉ là bán thành phẩm, vì những nhà khoa học đó không cài đặt bước nhảy không gian và thời gian cho bọn chúng. Và ta được bọn họ chế tạo ra vào kèm theo tính năng bước nhảy không gian và thời gian!”.
“Vậy lần đó chỉ còn ngươi là sống sót?” Tô Phong hỏi, Số Mười gật đầu. Thấy Sô Mười gật đầu thì Tô Phong dừng lại suy nghĩ một chút rồi lại hỏi tiếp: “Vậy vì sao ta lại xuất hiện tại nơi này? Làm cách nào ta có thể ra khỏi đây!”.
Nghe Tô Phong hỏi vậy, Số mười trầm ngâm một chút rồi nói: “Đầu tiên vì sao ngươi có thể vào được nơi này thì chính ta cũng không thể giải thích được. Về phần câu hỏi thứ hai thì ngươi hiện giờ đang nằm trong trạng thái linh hồn, nếu ra khỏi nơi này ngươi chắc chắn sẽ biến mất trên thế giới này!”
“WTF?” Tô Phong trợn tròn mắt lên không biết nói gì cho phải. Đang là một người sống sờ sờ tự nhiên lại bị của nợ này đập vào đầu giờ lại nằm trong trạng thái linh hồn dù là ai cũng không thể chấp nhân được sự thật này.
Nhìn người đang đứng trước mặt mình chính là kẻ đã gây ra tất cả, Tô Phong giương nanh múa vuốt xông tới muốn xé xác kẻ đó ra. Nhìn thấy vậy, Số Mười cũng toát mồ hôi. Số Mười không ngờ Tô Phong lại manh động đến vậy, nói đi thì cũng phải nói lại Số Mười dù gì cũng là chủ nhà mà Tô Phong chỉ là một tên khách, từ khi nào mà khách lại hổ báo hơn chủ nhà thế không biết.
Nghĩ thì nghĩ chứ Số Mười cũng mặc kệ, dù gì mình cũng là người sai trước nên Số Mười cứ lặng yên mặc kệ Tô Phong. Một tiếng sau, Số Mười thấy Tô Phong vẫn cứ điên cuồng như vậy, không hề có bất kì dấu hiệu ngừng lại thì đành thở dài rồi nói: “Ngươi hãy bình tĩnh lại một chút!”.
Nghe Số Mười nói vậy Tô Phong càng điên tiết hơn, nói luôn: “Bình tĩnh cái rắm! Chính ngươi hại lão tử thành người không ra người ma không ra ma ngươi nói lão tử bình tĩnh kiểu gì!”.
Lắc lắc đầu, Số Mười thở dài một hơi rồi nói: “Ta có thể làm cho ngươi thoát khỏi tình trạng này nhưng ta có một điều kiện”. Nghe thấy Số Mười có cách để mình thoát khỏi cái tình trạng người không ra người quỷ không ra quỷ này, hai mắt Tô Phong sang lên nhìn Số Mười nói: “Được ta đồng ý với ngươi! Nói luôn đi làm cách nào thế?”.
Số Mười nói: “Ta có thể giúp ngươi sống lại lúc ba tuổi với điều kiện ngươi và ta kí khế ước bình đẳng”. “Từ từ đã! Ý ngươi là ngươi là cho ta sống lại lúc ba tuổi vậy thì trí nhớ hiện giờ của ta không mất đi???”. Thấy Số Mười gật đầu, Tô Phong hô lên: “Trời ạ! Nếu vậy thì khác nào ta được trọng sinh giống hệt mấy truyện tiên hiệp ..vv!”.
Số Mười lại lần nữa gật đầu, Tô Phong như nở hoa trong lòng, hắn mải chìm vào những suy nghĩ abcxyz nên không để ý thấy Số Mười vừa nhếch mép mỉm cười giống như thực hiện được âm mưu nào đó. Đang mải chìm vào mấy cái suy nghĩ …, Tô Phong thấy một tờ giấy xuất hiện trước mặt mình trên đó chỉ có một điều khoản là: “Khi Tô Phong và Số Mười kí xong hiệp ước bình đẳng, hai bên phải tôn trọng nhau, không được can thiệp vào việc của người kia, không được ra lên cho đối phương, nếu ai vi phạm sẽ bị biến mất vĩnh viễn”.
Đọc xong, Tô Phong không chút do dự dùng ngón cái của mình ấn lên phần kí tên và bên kia Số Mười cũng làm vậy. Khi ấn xong, Tờ giấy kia biến thành một đoàn ánh sáng, chia thành hai nửa một bay vào đầu Tô Phong và Một bay vào đầu Số Mười.
Sau khi kết thúc, Số Mười bảo Tô Phong nhắm mắt lại để chuẩn bị trọng sinh. Nhắm mắt được khoảng hai phút, Tô Phong cảm thấy tứ chi của mình như bị đông cứng lại không cách nào cử động, còn cơ thể mình thì như đang bay lên, rồi Tô Phong cảm thấy trong não của mình chuyền tới một nổ lớn khiến hắn cực kì đau đớn rồi ngất đi.
Nhìn thấy Tô Phong biến mất, Số Mười cười nhẹ một tiếng rồi biến mất theo. Nếu để Tô Phong nghe được tiếng cười này thì câu đầu tiên hắn nói sẽ là: “Chắc chắn đây là một mỹ nữ”.
Last edited by icyhot9x; 31-07-2015 at 07:02 AM.
|