Tại phía Bắc Thiên địa Bất Chu Sơn, cách xa hơn vạn trượng trên không trung là một con hắc sắc Huyền Vũ đang từ hướng Bắc mà bay đi; Huyền Vũ từ trên không trung nhìn xuống phía dưới, hiện tại, thiên địa còn sơ khai, hồng hoang đất đai rộng lớn ngoại trừ sông núi ra, còn lại toàn là lớp lớp rừng cây, phần lớn cao trăm trượng, ít hơn là những cây đại thụ cao ngàn trượng, hắn bay mấy chục ngàn vạn dặm mới nhìn thấy một thác nước cao ngàn trượng đang đổ nước ầm ầm vào giữa một hồ nước lớn. Huyền Vũ khẽ liếc nhìn xuống dưới rồi tiếp tục bay về phương Nam, mục tiêu là Bất Chu Sơn.
Huyền Vũ bay suốt mấy ngàn năm trên hồng hoang, đôi khi thấy linh khí tập trung tại một số địa phương đã đi xuống đi đánh giá, nếu như gặp Linh quả đã chín thì ăn, còn chưa thì để lại; nếu là thiên địa linh vật, thì lúc này mới thu thập một ít, sau đó vứt lại một số thứ đã lấy trước đây đi; tại sao lại như vậy? Bởi vì nếu như cứ cách mấy ngày lại gặp hai ba loại như vậy, thì chẳng ai rãnh hơi mà lấy đi, cũng giống như trên đường đi gặp một tảng đá vậy, ai mà thèm nhặt chứ. Hồng hoang sơ khai, thiên địa linh khí hư tán không như lẽ thường, Huyền Vũ ngầm hạ quyết định, nhất định phải nhanh lên một chút tìm được vùng có không gian thuộc tính Tiên Thiên Linh Bảo.
Thiên địa linh khí hư tán dần theo thời gian, từ Tiên Thiên cho đến Hậu Thiên, ngày càng ít đi; cho nên kẻ suy nghĩ lạc quan nhất cũng đành chịu, Tiên Thiên Linh Bảo đâu phải là món ăn ven đường, căn cứ theo trí nhớ truyền thừa mà hắn biết thì Tiên Thiên Linh Bảo chia thành Tiên Thiên Chí Bảo, Tiên Thiên Linh Bảo và Tiên Thiên Pháp Bảo. Tiên Thiên Chí Bảo là do Hỗn Độn Chí Bảo hoặc Hỗn Độn Linh Bảo bị nghiền nát mà thành; Tiên Thiên Linh Bảo là do thiên địa dưỡng dục mà sinh ra, hoặc do các mảnh nhỏ của Hỗn Độn Chí bảo và Hỗn Độn Linh bảo ghép lại mà thành, tổng cộng có ba ngàn ba trăm sáu mươi ba kiện, hợp chu thiên chi thế; còn số lượng Tiên Thiên Pháp Bảo thì tùy theo thời gian, một lượng kiếp đầu tiên có ba trăm sáu mươi hai vạn chín nghìn sáu trăm kiện, mỗi lượng kiếp tiếp theo xuất hiện ba trăm sáu mươi kiện.
Thiên địa sơ khai, có 3636 Tiên Thiên Ma Thần, 3000 vị được xưng là Ma Thần; trong đó 36 vị là thượng vị Tiên Thiên Ma Thần, như Chích Long, Huyền Quy, Tam Thanh, 12 Tổ Vu, Hồng Vân…; 600 trung vị Tiên Thiên Ma Thần, như Huyền Vũ, Chu Tước, Thanh Long…; 3000 hạ vị Tiên Thiên Ma Thần, như Thao Thiết, Quỳ Ngưu... 636 trung vị Ma Thần và thượng vị Ma Thần đều có Tiên Thiên Linh Bảo, mà 3000 hạ vị Ma Thần cũng có Tiên Thiên Pháp Bảo cùng được sinh ra.
Cho nên cũng chỉ có thể tìm được Tiên Thiên Linh Bảo trong số 3000 kiện đó, nhưng một kiện Tiên Thiên Linh Bảo muốn sinh ra phải đúng thời cơ ahh, nếu không thì không thể xuất hiện được; hơn nữa lại phân bố khắp nơi tại Hồng Hoang rộng lớn này, như vậy tính ra thì xác suất để có thể tìm thấy Tiên Thiên Linh Bảo tựa như là mò kim đáy biển vậy, trừ khi gặp được cơ duyên thi còn có thể làm sao bây giờ! Cho nên Huyền Vũ cũng chỉ có thể dằn bụng lại, tuy nhiên, hy vọng là còn có thể tìm thấy được một hai kiện Tiên Thiên Pháp Bảo - Huyền Vũ vừa bay vừa suy tưởng.
Huyền Vũ bay suốt dọc Hồng Hoang đã hơn 5000 năm, thấy Hồng Hoang thế giới vô cùng rộng lớn, đương nhiên hắn cũng đã ăn các loại Linh dược hơn 5000 năm qua, may mắn dựa vào vận khí mà đoạt được kiện Tiên Thiên Pháp Bảo - Mặc Huân, một loại pháp bảo dùng để vẽ bùa chú hẳn là một kiện Tiên Thiên Pháp Bảo. Một ngày kia, Huyền Vũ đột nhiên tâm huyết dâng trào, cảm giác được tại phía Đông Nam có một tia may mắn, Thần Thú cảm ứng có chút tương đương với Thiên nhân cảm ứng, hắn đối với cảm giác của chính mình luôn rất linh ứng.
Vì vậy, Huyền Vũ liền bay về hướng đông nam, đồng thời thả ra linh thức cẩn thận cảm ứng, khi bay qua một thác nước thì đột nhiên dừng ngay lại, hắn há mồm cười nói: "Thiếu chút nữa thì bỏ qua ah!" Nói xong, hắn ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, một đạo linh khí đen trắng giao nhau bắn ra bốn phía, từ trong lòng hồ, nơi thác nước đổ xuống đột nhiên bắn lên một hắc sắc huyền quang (tia sáng màu đen huyền) rồi dừng lại trước người Huyền Vũ, một lát sau hắc quang dần mất đi, hiện ra một hạt châu màu đen huyền.
Huyền Vũ há mồm đem hạt châu nuốt vào bụng, hắn cười ha ha một tiếng rồi tiếp tục nhằm hướng nam bay đi, một lúc sau, đột nhiên Huyền Vũ nhìn trời hét lớn một tiếng nói: "Ta chỉ biết, ta chỉ biết, ha ha..." (DG: Ta kháo, ta mà biết hắn biết cái gì, ta chết liền!...) Thực ra là do khi Huyền Vũ vừa mới luyện hóa huyền châu, nên biết được, hạt châu này chính là thiên địa ngũ hành châu tên gọi là Tiên Thiên Thủy Châu, là từ những mảnh nhỏ của Hỗn Độn Linh Châu biến ảo mà thành, như vậy hạt châu này còn có bốn khỏa, hợp lại thành Tiên Thiên ngũ hành linh châu, ngũ hành tương sinh, có thể biến đổi cả thế giới, bên trong có chứa ngũ hành lực, đến lúc đó cộng với pháo lực cả đời, khi đối địch thì ngũ hành tương sinh, pháp lực tăng lên không biết bao nhiêu lần. Cũng bởi linh hồn Huyền Vũ ban đầu là ở bên trong Hỗn Độn Linh Châu, nên hắn có cảm ứng trời sinh đối với sự biến hóa từ Hỗn Độn Linh Châu thành Tiên Thiên Linh Bảo, nếu không...(TG: Đố nhà ngươi biết được, ta còn chưa biết nè…hắc hắc).
Tính tình Huyền Vũ cũng khá nôn nóng, chỉ mới vừa nảy sinh ý đồ thì lập tức chụi xuống lòng đất đất tiếp tục tu hành. Lần này thời gian hắn tu hành gần một nguyên hội. Một ngày kia, từ độ sâu vạn trượng dưới long đất Huyền Vũ bay thẳng lên rồi lẳng lặng đứng yên trên không trung, trên đỉnh đầu tụ lại từng đám mây đen, trong đó thỉnh thoảng truyền đến tiếng sấm rầm vang, đôi lúc lại hiện lên một đạo Ngũ Thải hà quang (ánh sáng năm màu), mây đen tập trung tổng cộng 36 ngày, bao trùm phương viên hơn trăm vạn dặm, trong thiên địa tràn ngập lôi quang điện thiểm.
Trải qua 36 ngày đêm, Huyền Vũ ngửa mặt lên trời, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng đen trắng; đồng thời, từng lôi điện màu tím trong kiếp vân dường như đang điên cuồng đánh xuống như mưa lũ, tiếng sấm rầm vang khắp thiên địa, tựa như không còn có gì ngoài âm thanh và hắn, tử lôi (lôi điện màu tím) cùng dông tố này chính là lôi điện cửu thiên khi độ kiếp; đến ngày thứ chín thì tử lôi mới vừa dừng lại chưa được trong nháy mắt thì kiếp vân cũng vừa biến chuyển thành lôi điện màu đỏ, sau đó là 9 ngày điên cuồng đánh xuống xong dừng lại, rồi lại chuyển thành màu vàng, cuồng oanh cửu nhật, rồi lần nữa chuyển thành màu lam, cửu nhật cuồng oanh, cứ như thế thay đổi 5 lần. (TG: Ta kháo, sao ta lại chọn truyện này để dịch chứ, thật là hại người mà…^-^).
Đến lần thứ 6 thì kiếp vân ngừng lại trong thời gian một chén trà, sau đó kiếp vân hoàn toàn biến thành màu đen đến một tia ánh sáng cũng không có, rồi chợt đem Huyền Vũ bao lại trong chín ngày mới tán đi, thỉnh thoảng còn tản ra một vài tia hắc quang cũng đã làm khuấy đảo cả không gian bốn phía. Qua một hồi lâu, địa hỏa phong thủy (đất, lửa, gió, nước) trong phiến không gian đó mới đầu khởi động, có thể thấy được hắc quang thật là kinh khủng. Đến lần thứ bảy, vô tận bạch quang (ánh sáng màu trắng) lại đem Huyền Vũ bao bọc bên trong, được bạch quang chiếu sáng nên ban đầu đất đai trong trăm vạn dặm hoàn toàn thay đổi, sinh cơ xuất hiện mạnh mẽ vô cùng, từ một gốc Chu Linh thụ điên cuồng mọc lên như nấm, đến mức tận cùng thì đều hóa thành phấn vụn phiêu tán mà đi, lúc này ở chỗ cũ lập tức lại xuất hiện một gốc Chu Linh thụ, theo tuần hoàn tan biến rồi sống lại, cứ như thế trong chín ngày.
Lần thứ 8, kiếp vân tạm ngừng trong thời gian một bữa cơm, sau đó từng đạo điện quang màu xám như nước thủy triều dâng tràn ập đến, một đạo lại tiếp một đạo đánh vào Huyền Vũ, mà lúc ban đầu thì hung hăng một mực đánh vào đầu hắn, một lúc sau đầu hắn chui vào trong chiếc mai, đương nhiên tứ chi cùng cái đuôi cũng thế, cứ như thế mà trải qua cửu thiên, lúc này trên chiếc mai rùa đã hé ra từng đạo vết rách vì đã lấy Cửu Cung chi đồ che kín chiếc mai của Huyền Vũ, vừa lúc này thì lôi điện màu xám cũng ngừng lại.
Đến lần thứ chín, cũng chính là đệ cửu thiên kiếp, Huyền Vũ thò đầu cùng tứ chi ra rồi há mồm nhe răng khiêu khích với kiếp vân trên trời, chợt nhỏ giọng nói: "Ách! Hỗn độn lôi..." Đồng thời lôi vân từ trăm vạn dặm bên trên liền tụ lại hình thành một đạo hoàng quang chín màu dài, từ trên trời giáng xuống, đem đất đai vạn trượng xung quanh Huyền Vũ hoàn toàn bao lại, qua mười tám ngày mới tan biến đi. Lúc này, Huyền Vũ không còn pháp lực để phi hành nữa, liền triệt hồi pháp lực rồi trực tiếp rơi xuống từ vạn trượng trên không trung, liền đem một vùng đất đai vốn đã khôi phục biến thành một cái hố to vạn dặm...