- Anh nói là anh có thể tìm được ba tên tội phạm bị truy nã kia?
Tử Dạ còn chưa mở miệng, Trương Tĩnh đã có vẻ khẩn cấp quay đầu hỏi.
- Đúng vậy, Trương cảnh quan.
Lâm Lạc gật đầu, hắn phải tìm được ba người kia, nếu có Trương Tĩnh và Tử Dạ hiệp trợ, hẳn là sẽ dễ dàng hơn một chút, cho nên, hắn cũng không muốn tiếp tục giấu diếm năng lực của mình mà làm cho cô gái thanh thuần thiện lương như Lam Tuyết này gặp vận rủi, đây không phải tính cách của hắn.
Lâm Lạc còn chưa nói xong, xe thể thao đã chạy như bay ra ngoài.
- Đi đâu?
Tử Dạ nhanh chóng hỏi, có thể bây giờ Trương Tĩnh còn có chút hoài nghi, nhưng trên cơ bản Tử Dạ đã tin tưởng Lâm Lạc có thể tìm được ba người kia, bởi vì cách đây không lâu cũng là Lâm Lạc tìm được bọn họ.
- Phía đông, ở ven biển hẳn là có một nhà kho lớn.
Lâm Lạc vội vã nói.
- Phía đông chỉ có một nhà kho lớn ở ven biển, là nhà kho Tập đoàn Vân Hoa dùng để chứa hàng hóa.
Trương Tĩnh không hổ là cảnh sát, đối với việc này rất quen thuộc.
Tập đoàn Vân Hoa là tập đoàn nổi tiếng ở thành phố Minh Châu, kinh doanh liên quan đến rất nhiều phương diện, mà phát triển nhất là nghiên cứu và chế tạo sản phẩm điện tử khoa học kỹ thuật.
Xe thể thao chạy nhanh đến phía nhà kho Tập đoàn Vân Hoa, mà Trương Tĩnh cũng gọi điện thoại thông báo cho cấp dưới, lập tức đi tới nhà kho, lúc này, bảo nàng tin tưởng đám thủ hạ vô năng kia của mình, còn không bằng tin tưởng Lâm Lạc, tuy rằng nàng đối với Lâm Lạc không quá quen biết, thế nhưng, nếu hắn là soán mệnh sư tương lai, hơn nữa còn có quan hệ với Tử Dạ, hẳn là sẽ không nói lung tung.
Thực tế, luận địa vị, dù là soán mệnh sư cấp bậc thấp nhất, cũng cao hơn so với cấp bậc cảnh sát như Trương Tĩnh, tại xã hội này, soán mệnh sư là tầng lớp có đặc quyền không dưới bất kì ai, lại nói ngày hôm nay ba tội phạm bị truy nã kia, cho dù bọn họ không có tiền án, chỉ cần Tử Dạ mở miệng yêu cầu cục cảnh sát giam bọn họ vài ngày, cục cảnh sát cũng sẽ nghe theo.
Nguyên nhân chính là vì đặc quyền của soán mệnh sư, cho nên, dù Lâm Lạc không nói đúng, Trương Tĩnh cũng không cần lo lắng, đến lúc đó, tự nhiên có người thay nàng chịu trách nhiệm, nàng chỉ cần đem mọi chuyện đổ lên người Tử Dạ, cấp trên của nàng cũng sẽ không gây phiền phức cho nàng.
Tâm trạng của Lâm Lạc lúc này cũng rất tệ, hắn nghĩ sự tình có chút không thích hợp, sao ba tội phạm bị truy nã này vừa bị bắt mới mười phút, thì lập tức bị người khác cướp đi? Nếu như là đồng bọn của bọn hắn, phản ứng cũng không thể nhanh như vậy, nếu như không phải là đồng bọn của bọn hắn, vậy sẽ là ai?
Không biết vì sao, Lâm Lạc mơ hồ có cảm giác, ba người này bị cướp đi, tựa hồ chính là vì ngăn cản hắn soán mệnh cho Lam Tuyết, nhưng trong quá khứ, hắn cũng không có địch nhân, vậy là ai muốn hắn không soán mệnh được? Hơn nữa, nếu đối phương biết chuyện soán mệnh, rất có thể cũng là soán mệnh sư, hắn vừa tiếp xúc với tầng lớp soán mệnh sư, căn bản là không có khả năng đắc tội soán mệnh sư khác!
Suy nghĩ rất lâu, vẫn không lý giải được, Lâm Lạc không thể làm gì khác hơn là tạm thời buông tha nghi hoặc trong lòng, hiện tại chuyện bức thiết nhất là trước tiên tìm được ba tên tội phạm bị truy nã kia, sau đó, còn cần đến bệnh viện, đối phó với tên bác sĩ bất lương kia .
Nhìn đồng hồ, đã là hơn 3h chiều, thời gian còn lại không nhiều, hắn phải mau chóng giải quyết mấy vấn đề này, hắn có thể thông qua khảo hạch trợ lý soán mệnh sư hay không cũng chỉ là thứ yếu, nếu như không thể ngăn cản vận rủi của Lam Tuyết, chỉ sợ cả đời này lương tâm của hắn cũng không tha thứ cho mình.
Khách sạn Phong Hoa ở khu phố trung tâm, mà nhà kho Tập đoàn Vân Hoa lại ở sát biên giới Thành phố Minh Châu, khoảng cách giữa hai nơi này khá xa, mặc dù Tử Dạ lái xe thể thao của nàng như một tay đua đích thực, nhưng chờ khi thấy nhà kho từ phía xa, đã là hơn nửa tiếng đồng hồ sau đó.
Trong đầu Lâm Lạc hiện lên hình dáng tên có vết đao trên mặt kia, hơi ngưng thần, rất nhanh đã xác định vị trí của bọn họ.
- Đi theo tôi, bọn họ còn ở nơi này!
Lâm Lạc nhảy xuống xe, chạy vội về phía nhà kho.
- Lâm Lạc, chờ một chút!
Tử Dạ đột nhiên hô lên, thần sắc của nàng đột nhiên trở nên có chút ngưng trọng, mà lúc này, Lâm Lạc cũng cảm giác không thích hợp, áp lực của không khí xung quanh tựa hồ đột nhiên trở nên nặng nề, áp lực nặng nề làm cho hô hấp cũng có cảm giác trắc trở.
- Phương Thiên Mệnh, ra đi, ta biết là ngươi!
Bỗng nhiên, Tử Dạ lạnh giọng quát lên.
Khi Lâm Lạc còn đang suy nghĩ Phương Thiên Mệnh là ai, đột nhiên phía sau truyền tới một thanh âm lạnh lùng:
- Có thể làm cho Tử Dạ tiểu thư nhớ mãi không quên, thực sự là vinh hạnh của bỉ nhân (kẻ hèn này – một cách nói khiêm tốn)!
Tử Dạ đột nhiên xoay người, mà gần như đồng thời, Lâm Lạc cũng quay người lại, lúc này, nhiệt độ xung quanh tựa như giảm mạnh xuống, Trương Tĩnh không nhịn được hơi rùng mình.
Kẻ được Tử Dạ gọi là Phương Thiên Mệnh kia chính là một nam tử thoạt nhìn không quá ba mươi tuổi, một thân trang phục màu đen, quần áo da màu đen, giày màu đen, còn đeo kính đen, nhìn hắn che kín toàn thân mình như vậy, Lâm Lạc không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Mặt trời vẫn chói chang như vậy, nhưng lúc này Lâm Lạc lại không có cảm giác nóng chút nào, trái lại có chút lạnh, mà luồng khí lạnh này, hiển nhiên là do nam tử đối diện kia mang đến.
- Phương Thiên Mệnh, quả nhiên lại là ngươi quấy rối!
Tử Dạ oán hận nhìn nam tử mặc đồ đen kia, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Vận mệnh của con người vốn là do trời định, bất luận kẻ nào cũng không thể nghịch thiên mà đi, tất cả hành động của Phương Thiên Mệnh ta, đều là thuận theo thiên mệnh.
Thanh âm của Phương Thiên Mệnh vẫn lạnh như băng như cũ không mang theo một tia cảm tình,
- Chỉ có điều, ta lại đánh giá thấp Tử Dạ tiểu thư rồi, không nghĩ tới nhanh như vậy các ngươi đã tìm được địa phương này.
- Phương Thiên Mệnh, ta không có hứng thú tranh luận với ngươi về vấn đề thuận thiên, nghịch thiên, ngươi bất quá chỉ là một kẻ bại hoại trong giới soán mệnh sư, ngày hôm nay, ta sẽ thay mặt hiệp hội soán mệnh sư chấp pháp!
Tử Dạ lạnh lùng nói, trong mắt dần hiện ra sát khí nồng đậm.
- Ta đã quên mất, Tử Dạ tiểu thư chính là một trong mười hai chấp pháp sử của hiệp hội soán mệnh sư, chỉ tiếc là bằng vào năng lực của ngươi, còn không đủ để đối phó ta.
Phương Thiên Mệnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Lạc và Trương Tĩnh,
- Về phần hai người giúp đỡ ngươi, càng có thể không kể đến.
Lâm Lạc hơi chấn động, về chuyện tình chấp pháp sử hắn cũng biết một ít, hiệp hội soán mệnh sư TQ có mười hai vị chấp pháp sử, phụ trách trừng trị soán mệnh sư trái với quy định soán mệnh sư, mười hai vị chấp pháp sử phân biệt lấy danh hiệu của mười hai con giáp. Địa vị của chấp pháp sử ở hiệp hội soán mệnh sư rất cao, mà thân phận thực của bọn họ vẫn bị giữ trong trạng thái bảo mật, không nghĩ tới Tử Dạ lại là một trong mười hai chấp pháp sử, càng không nghĩ ra, người gọi là Phương Thiên Mệnh này, lại biết được thân phận bí mật của Tử Dạ.