Cơ Trường Không đương nhiên đã trở lại, sau khi Thác Bạt Liệt rống lên một tiếng giận dữ, hắn nhanh chóng đi ra bên ngoài đại điện, liền nhìn thấy một đám thiên sĩ Nam Di, tay cầm cung tiễn chuẩn bị công kích những thiên sĩ bên ngoài Cơ gia, đám sứ giả Nam Di này tay cầm cung cứng còn thêm đám bạo viêm thú nữa cho nên hắn nhanh chóng hiểu ra đám người Chung Li Tịnh Dật đã đi vào Cơ gia
Ba người Thác Bạt Liệt, Trần Di Huệ, Hạ Hạo Nhiên vừa thấy có người can đảm đi vào Cơ gia, đều đi ra ngoài xem kẻ can đảm này là ai
Đám người Cơ Du Hưng, Cơ Du Thắng còn chưa kịp ngồi nóng mông đã lại phải đi ra ngoài, vẻ mặt khẩn trương nhìn đám thiên sĩ Nam Di, không biết phải làm thế nào cho tốt
Hai người bọn họ biết rõ sứ giả Nam Di mang theo trọng bảo, đám hung thần ác sát từ khắp nơi tụ tập lại nhìn chằm chằm dê báo này, bọn họ đến Cơ gia, cũng nghĩa là đám hung thần ác sát cũng được dẫn đến Cơ gia, không khẩn trương mới là lạ
“Cơ Trường Không!” Thanh âm thanh thuý dễ nghe của Ngu Tử Lăng vang lên từ đằng sau vẻ mặt cười khổ của Chung Li Tịnh Dật cùng Chung Li Tuệ, hai người họ tìm thân ảnh Cơ Trường Không trong đám người Cơ gia, vừa thấy bóng dáng Cơ Trường Không, Chung Li Tịnh Dật vội vàng giải thích “Trường Không, chúng ta cũng không muốn mang đến phiền toái cho Cơ gia, nhưng…”
“Được rồi, được rồi, nói nhiều như vậy để làm gì, chúng ta cùng Cơ Trường Không là bằng hữu, đến Cơ gia, hắn nên làm chủ chiêu đãi chúng ta mới đúng ah”
Ngu Tử Lăng cười hì hì đánh gãy lời giải thích của Chung Li Tịnh Dật, nàng đi đến bên cạnh Cơ Trường Không, trêu chọc nói “Vừa rồi ở chân núi Thanh Nham sơn, ta thấy một bóng người lén lén lút lút đi lên, ta lúc ấy nghĩ thân ảnh này thật quen thuộc, thật không ngờ lại là ngươi nha! Tại sao ngươi lại phải trốn tránh chúng ta vậy?”
Cơ Trường Không thật sự khó có thể đáp, vẻ mặt tràn đầy cười khổ nói “Đám mãnh thú không muốn rời đi Vân Mộng đại trạch, ta người cô lực nhược, huống hồ còn có người muốn đối phó với ta, ta tránh các ngươi cũng chỉ là không muốn mang phiền toái đến cho các ngươi thôi” sau đó Cơ Trường Không quay sang nói với Chung Li Tịnh Dật “Chung Ly huynh, nếu đã đến đây thì chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp đối phó với đám người bên ngoài là được rồi”
Chung Li Tịnh Dật thấy Cơ Trường Không cũng không trách móc, trong lòng tràn đầy cảm kích, vội vàng nói “Coi như hết, sớm biết đây là nhà các ngươi, chúng ta sẽ không đến đây, Trường Không, ta biết ngươi nhiệt tình, nhưng ta không muốn mang phiền toái đến cho huynh đệ của mình, chúng ta vẫn nên ly khai Cơ gia ngay lập tức là tốt nhất!”
Một đám già trẻ Cơ gia vừa mới bị rung động một lần lại tiếp tục bị rung động, một đám lấy vẻ mặt vô cùng cổ quái nhìn Cơ Trường Không, không rõ thiếu niên mới mười bảy tuổi không có chút tiếng tăm nào này đột nhiên bay nhanh lên như vậy, không những quen biết ba cao nhân Thuỷ Vân quốc Trần Di Huệ, Hạ Hạo Nhiên, Thác Bạt Liệt mà còn quen biết cả đám sứ giả Nam Di nữa
“Trường Không, ngươi quen bọn họ sao?” Hạ Hạo Nhiên sửng sốt trong chốc lát, đột nhiên hỏi
Cơ Trường Không gật gật đầu nói “Có quen, bọn họ là một trong số ít bằng hữu của ta”
Hạ Hạo Nhiên trầm ngâm một lát rồi mới nói “một khi đã như vậy, xem ra tai nạn của đám sứ giả Nam Di này cũng nên chấm dứt rồi” hắn nhìn về phía Trần Di Huệ cùng Thác Bạt Liệt nói “hai vị nghĩ thế nào?”
Hai người Trần Di Huệ, Thác Bạt Liệt vuốt vuốt cằm, gật đầu, tựa hồ ý thức được tình huống khác thường nói “không sai ,đám sứ giả Nam Di này quen Cơ Trường Không, xem như bọn họ có phúc, lần này, có thể bọn họ sẽ thành công đây” Trần Di Huệ thản nhiên nói, trong lời nói còn mang theo chút ám chỉ
“ba vị là…?” lão già hung ác nham hiểm cầm đâu đi tớ bên cạnh ba người Trần Di Huệ, đột nhiên ánh mắt tràn đầy vui vẻ, vội vã dùng tiếng trung thổ không được sõi hỏi
“được rồi, các ngươi gặp may mắn!” Thác Bạt Liệt không có kiên nhẫn nói “ít nói nhảm thôi, ở im chỗ này đừng nhúc nhích, chuyện còn lại, để chúng ta giải quyết cho!”
Lão già sứ giả Nam Di sửng sốt một chút, sắc mặt càng tràn đầy vui mừng nhưng cũng không nói thêm gì
“ta ra ngoài xử lý một chút!” Hạ Hạo Nhiên đột nhiên mở miệng nói, cười cười với Cơ Trường Không rồi đi ra bên ngoài Cơ gia
Hạ Hạo Nhiên đi mau, trở về cũng không chậm, chưa đến một khắc chung, hắn đã quay lại Cơ gia rồi
Không biết hắn nói gì với những người ở bên ngoài, thế nhưng đám thiên sĩ vây quanh Cơ gia, một đám đầy bất đắc dĩ rút lui, chỉ trong chốc lát, những thiên sĩ vây quanh Cơ gia đã biến mất không thấy bóng dáng, ngay cả những thiên sĩ còn ở lại trên Thanh Nham sơn cũng tản ra không còn tụ tập với nhau nữa
Trận thịnh yến huyết tinh này, cũng đã chấm dứt!
Sau khi Hạ Hạo Nhiên trở về Cơ gia, tất cả mọi người đều là vẻ mặt mờ mịt không rõ chuyện gì xảy ra, dựa theo dĩ vãng mà nói, cho dù sứ giả Nam Di vào được Thanh Nham thành, trận thịnh yến này còn tiếp diễn, cho đến khi bọn họ đi đến Huyết Vũ sơn mới coi như chấm dứt
Năm nay, chấm dứt chẳng những sớm hơn nhiều, mà kết thúc còn có chút mạc danh kỳ diệu nữa
Trần Di Huệ nói “các người nghỉ ngơi hồi phục ở Cơ gia năm ngày đi, năm ngày sau, ba người chúng ta hộ tống các ngươi lên Thiên Sơn!”
“đa tạ!” lão giả cầm đầu sứ giả Nam Di cúi người hành lễ, an bài đám sứ giả Nam Di không cần đề phòng cẩn thận nữa, tạm nghỉ ngơi trong Cơ gia vài ngày
Cơ Du Hưng tuy không biết đây là ra sao nhưng hắn biết lấy thân phận ba người Thác Bạt Liệt, Trần Di Huệ, Hạ Hạo Nhiên, mỗi người ở Cơ gia thêm một ngày đều là cho Cơ gia thêm phần mặt mũi
“Để ta an bài cho!” Cơ Du Hưng vẻ mặt mỉm cười, nhanh chóng bắt đầu thu xếp mọi việc
…
Hai ngày sau, thành chủ Thanh Nham thành Niếp Viễn Sơn, đứng đầu Âm Sơn Cưu gia Cưu Vô Kỵ cùng với lão thái gia Cổ gia Cổ Bình Triều đều tự mình đến Cơ gia bái phỏng ba người Trần Di Huệ, Hạ Hạo Nhiên, Thác Bạt Liệt
Niếp Viễn Sơn đến trong chốc lát rồi vẻ mặt đầy cổ quái mà ly khai, Cưu Vô Kỵ cùng Cơ gia vốn bất hoàn, tới cũng chỉ để bái phỏng Hạ Hạo Nhiên, Thác Bạt Liệt cùng Trần Di Huệ mà thôi, nói nhanh chóng, rời đi cũng nhanh chóng
Nhưng lão thái gia Cổ gia Cổ Bình Triều khi tới cũng không những không tức giận vì Cổ Vinh Phong bị Thác Bạt Liệt chặt đứt một ngón tay mà còn mang theo rất nhiều quà tặng quý giá, trước mặt ba người Hạ Hạo Nhiên, Thác Bạt Liệt cùng Trần Di Huệ giải thích với Cơ gia, thái độ thành khẩn, nhìn thái độ của bà, tựa hồ cũng không ý muốn truy cứu chuyện Cổ Vinh Phong
Trừ bỏ Niếp Viễn Sơn, Cưu Vô Kỵ cùng Cổ Bình Triều, những người có uy tín ở Thanh Nham thành cơ hồ đều đến Cơ gia, cửa nhà Cơ gia vốn luôn lạnh lẽo lập tức náo nhiệt hẳn lên, người đến người đi không ngớt làm giả trẻ Cơ gia có chút không thích ứng
Đám khách tới để bái phỏng đại đa số cũng không rõ chuyện gì xảy ra nhưng chính là có ba toà núi dựa Thác Bạt Liệt, Hạ Hạo Nhiên, Trần Di Huệ nên thái độ của họ với Cơ gia cũng tốt hơn trước kia rất nhiều
Chỉ có người chính thức nhìn thấy thái độ đối xử của ba người với Cơ Trường Không mới ẩn ẩn hiểu được tác dụng của thanh niên Cơ gia trong những sự kiện liên tiếp gần đây thật là lớn
Cơ Du Hưng, Cơ Hạo Quảng, Cơ Hạo Hoành, Triệu thị, La thị cùng người nhà Cơ gia một đám đối đãi với Cơ Trường Không có thể nói là có biến hoá long trời lở đất, thân thiết đến nỗi Cơ Trường Không không thể không nghẹn họng nhìn trân trối, không thể không trốn tránh những người này, sợ chính mình sẽ bị những người dày doạ ngất mất
Mấy ngày qua, Cơ Trường Không thân là chủ nhân, vẫn tiếp đãi ba người Chung Li Tịnh Dật, Chung Li Tuệ cùng Ngu Tử Lăng, bốn người vỗn cũng không tính thân quen nhưng trò chuyện với nhau thật vui, cùng ăn uống linh đình tình cảm giữa bốn người cũng nhanh chóng bay lên
Cơ Trường Không từ nhỏ lớn lên tại Cơ gia, được ba người giảng thuật, hiểu được không ít phong tục kỳ lạ của Nam Di, Bắc Man, Tây Vực, Đông Hải, cùng Trung Thổ, những thiên sĩ cường đại, cùng rắc rối trong phân chia thế lực làm cho lòng hắn sinh tò mò muốn đi du ngoạn một phen
Năm ngày sau, được Hạ Hạo Nhiên, Thác Bạt Liệt, Trần Di Huệ ba người hộ tống, hai người Chung Li Tịnh Dật, Chung Li Tuệ cũng theo lão già Nam Di rời khỏi Cơ gia đi lên Thiên Sơn
Chung Li Tịnh Dật trước khi đi có lặng lẽ nói cho Cơ Trường Không biết Ngu Tử Lăng thân phận thần bí, tựa hồ có che dấu chân dung, nói rõ tướng mạo hiện tại của nàng chắc chắn không phải thật, bảo Cơ Trường Không phải để ý cẩn thận một chút
Nhưng mà còn chưa chờ Cơ Trường Không cẩn thận lưu tâm thì Ngu Tử Lăng đã không nói lời cáo biệt mà đi, nàng rời đi trong yên lặng, chỉ để lại một phong thư trong căn nhà nàng ở tạm mà thôi
“Trường Không, ta đi rồi, đừng quá nhớ ta đấy nha, còn có Tiểu Huệ nhớ ngươi đó, ngươi là đồ ngốc, phải nắm chắc vào!”