Di Truyền
Di Truyền
Nguồn Blog Phúc CD
Dịch : Phúc CD
Năm cậu lên bốn tuổi, một bên mắt bị đá văng trúng, máu chảy không ngừng. Sau khi đưa tới bệnh viện, bác sĩ cũng lắc đầu, nói rằng vết thương quá nặng, không thể chữa được, chỉ đưa cho cậu một ít thuốc nước bình thưường.
Cha cậu rất đau lòng, ông đưa con mình đến khoa mắt tốt nhất tại Thượng Hải lúc đó, các bác sĩ ở Thượng Hải cũng phá vỡ hy vọng của ông, bọn họ đều nói " Con mắt ấy hết cách rồi".
Ông ôm con đi ở trên đường, đau thương vô hạn, ngồi ngay ở đó mà khóc lớn. Cậu không hiểu chuyện hỏi " Cha, làm sao cha khóc?"
Lúc cậu 6 tuổi, con mắt bị đá văng vào đã biến thành màu trắng, rất khó coi. Cậu hỏi cha " Cha ơi tại sao một con mắt của con chỉ toàn là màu trắng?".
Cha cậu không nói gì. Ông biết vì con mắt màu trắng ấy con mình sẽ phải trả bằng cả cuộc đời, cậu làm bất cứ việc gì cũng sẽ khó khăn hơn người khác rất nhiều.
Cha cậu làm phụ trách vận chuyển cho một xưởng đá. Năm đó, ông xảy ra chuyện ở xưởng, trong lúc đang buộc một khối đá nặng năm tấn thì dây xích bị đứt, lúc khối đá vỡ ra, một mảnh đá đã văng trúng mặt ông. Ông đột nhiên cảm thấy trước mặt chỉ toàn một màu đen, chẳng nhìn thấy được gì nữa. Sau khi đưa đến bệnh viện, vết thương của ông nhẹ hơn vết thương của con mình năm xưa chút ít, chỉ có một con mắt hơi gặp trở ngại. Nhưng ông vẫn kiên quyết từ chối chữa trị ! ông đề xuất với những người ở xưởng một yêu cầu, ông không chữa vết thương ở mắt, có thể đem số tiền chữa trị ấy đưa cho ông được không ?. Phía xưởng hỏi ông tại sao lại làm thế, ông nói muốn dùng số tiền ấy làm cho cậu một con mắt giả. Phía xưởng đương nhiên không thể đồng ý, kiên quyết đưa ông đi chữa vết thương ở mắt.
Ông vẫn cự tuyệt, phía xưởng vì không muốn nhìn thấy ông buồn, nên để ông viết một tờ giấy bảo đảm, đại ý là nếu con mắt kia hỏng thì không liên quan đến xưởng, ông thực sự đã viết nó. Rất nhiều người cho rằng ông bị điên, nhưng ông không có bất kỳ lời giải thích nào.
Hai mươi năm sau, người cha ấy đã mở một xưởng thêu lớn, mọi người đều gọi ông là xưởng trưởng 1 mắt. Con trai ông rất anh tú, mốt chút cũng không lộ ra là người tàn tật. Năm đó con trai ông kết hôn với một cô gái xin đẹp, trong hôn lễ, có người hỏi cô dâu "cô biết anh ấy chỉ có một mắt không ?". cô dâu đáp " tuy anh ấy chỉ có một mắt , nhưng so với người bình thường anh ấy giỏi hơn họ", chú rể cười nói : " vì tôi chỉ có một mắt, cho nên tối giống như thợ săn ngắm trúng cô ấy". Mọi người đều cười vì lời họ nói.
Trong đêm tiệc kết hôn, người cha già uống say rồi. Ông chỉ vào con mắt hỏng của mình nói với bạn bè "mọi người biết vì sao con mắt này năm đó tôi không chữa không ?"
Ông nói : " Trước đây con trai thường hỏi tôi, con mắt của nó vì sao chỉ có màu trắng, tối liền kéo nó đến bên cạnh mình, chỉ vào con mắt hỏng của tôi mà nói, con trai, cha cũng như con, đó gọi là di truyền".
Mọi người nghe xong, đều lặng người đi.
Phúc cd dịch
Last edited by khungcodangcap; 06-01-2009 at 03:06 PM.
|