- Ba hoa!
Lâm Hồng Hoang lộ ra một tia không vui.
- Ngươi từ chỗ mẹ của ngươi biết một ít chuyện tình về Vẫn Thần a?
- Không sai!
- Đợt Vẫn Thần thứ hai nghe nói là vì tránh né Thần giới đại loạn, lúc này mới tự hủy Thần cách, rơi xuống thế gian.
- Như thế nào lại như vậy?
Lâm Lạc chen lời nói, coi như là Tinh vực Chí Tôn cũng không phải thọ nguyên vô cương, chỉ cần ở Hạ giới, sẽ không có khả năng trường sinh bất tử, phải phi thăng Thần giới mới có thể thành tựu Bất Tử Bất Diệt!
- Ngu xuẩn!
Lâm Hồng Hoang quát tháo một tiếng, thật là có dáng dấp nghiêm phụ dạy con.
- Thần linh mặc dù thọ nguyên vô hạn, nhưng bản thân cũng không phải không thể giết chết! Nếu như Thần giới loạn đến mỗi ngày chiến tranh, cho dù có thọ nguyên vô hạn thì như thế nào, còn không phải vẫn lạc đi vào luân hồi chuyển thế sao?
- Hơn nữa, võ giả tại sao phải tu vũ?
Hắn hỏi ngược lại một câu.
- Truy cầu lực lượng, trường sinh!
Lâm Lạc vô ý thức hồi đáp.
- Cho dù là Thần linh cũng có phân chia ba bảy loại, những Vẫn Thần này đều là ở Thần giới hỗn không được! So với ở Thần giới kéo dài hơi tàn, làm con chó què bị người lăn qua lăn lại, còn không bằng đến Hạ giới, có thể đứng ngạo nghễ của đỉnh thế giới, vượt qua mười vạn năm phong quang vô hạn?
Tinh vực cường giả mỗi lần nâng ột tiểu cảnh giới có thể đạt được vạn năm thọ nguyên, trên lý luận Tinh Đế tam trọng thiên có thể sống trên mười vạn năm. Nếu lại có linh dược kéo dài thọ mệnh, bản thân lại co đầu làm rùa, sống lâu sẽ dài hơn.
Tựa như Hỏa Diễm cự nhân, không sai biệt lắm còn sống trăm vạn năm! Nhưng chỉ cần sinh vật có linh thức, ở Hạ giới sẽ có hạn chế thọ nguyên, cho dù Hỏa Diễm cự nhân có thể sống thêm một trăm vạn năm, nhưng cuối cùng cũng có một ngày thân suy mà chết.
Không sai, nếu như không thể ở trong một vùng cường giả đánh ra huy hoàng, vậy không bằng đi tới chỗ kẻ yếu làm lão đại! Cái gọi là thà làm đầu gà chứ không làm đuôi trâu, mặc dù không có thọ nguyên vô hạn, nhưng có thể chúa tể mình, chúa tể vận mệnh của mỗi người.
Huống hồ, Thần giới đại loạn, một vài Thần linh đê giai này chính là pháo hôi, nói không chừng còn sống không quá mười vạn năm!
Thật giống như Nam Châu Tam đại Thần quốc thường niên có chiến tranh, võ giả cao giai là người phát động chiến tranh, nhưng chết lại là đê giai võ giả!
Lâm Hồng Hoang tiếp tục nói:
- Nhóm Vẫn Thần này có rất nhiều gia tộc, mà Lâm gia chúng ta cũng là một thành viên trong đó!
Lâm Lạc không khỏi chóng mặt, như vậy xem ra cha hắn cùng mẫu thân vốn là địch!
- Khi Thượng tứ tộc chạy về tổ địa bọn họ, thiên hạ chia bốn, Tinh vực cường giả tất cả thuộc về Thánh địa, dùng thiên địa linh mạch chỗ đó ôn dưỡng bản thân, cầu sống được lâu dài một chút! Nhưng mấy chục vạn năm sau, khi đám Vẫn Thần kia từng cái vẫn lạc, bọn hậu bối lại quên tổ huấn, ngược lại muốn độ kiếp phi thăng Thần giới, thành tựu Bất Tử Bất Diệt!
Lâm Hồng Hoang cười lạnh nói.
Kỳ thật đây cũng là có thể lý giải, mấy chục vạn năm qua đi, Thần giới đại loạn này nói không chừng cũng đã xong! Mà người tuổi trẻ đang hào hoa phong nhã thì không sao cả, nhưng nhân vật thế hệ trước, đặc biệt thọ nguyên sắp khô cạn, tự nhiên vô cùng khát vọng có thể phi thăng Thần giới, cho thọ nguyên của mình kéo dài!
Đối với bọn hắn mà nói, cho dù Thần giới còn đang đại loạn cũng không sao, dù sao bọn họ cũng là thọ nguyên khô cạn, còn không bằng đi liều một lần! Hơn nữa, người có thể ở Hạ giới tu luyện tới phi thăng Thần giới, cái nào không phải hạng người thiên tài anh kiệt, nói không chừng có thể tại Thần giới xông ra một mảnh thiên địa, thành tựu Thần Vương chi vị!
- Nhưng từ Thần giới đến Hạ giới không dễ, người hạ giới muốn đột phá Thần kiếp, phi thăng Thần giới càng thêm gian nan !
Lâm Hồng Hoang ngưng một lúc sau mới nói.
- Không nói trước phiến thiên địa này linh khí mỏng manh, tu luyện cực kỳ gian nan, muốn thành thần, nhất định phải lĩnh ngộ Thần đạo! Nhưng tổ tiên không hy vọng hậu duệ tái nhập Thần giới, căn bản không có lưu lại lĩnh ngộ Thần cảnh!
- Muốn dựa vào chính mình lĩnh ngộ Thần đạo, cái này cơ hồ là chuyện không thể nào, cần một thế hệ lại một thế hệ Tinh Đế khổ tâm nghiên cứu, giúp nhau trao đổi tâm đắc, tập hợp trí tuệ mọi người mới có một đường hy vọng! Nhưng chỉ là hơn mười vạn năm tích lũy lại há có thể đủ, bởi vậy, có một vài người nghĩ tới đường tắt!
- Thần khí?
Lâm Lạc chen lời nói.
- Ân!
Trong hai mắt Lâm Hồng Hoang hiện lên một đạo kinh ngạc, tựa hồ là vì Lâm Lạc thông minh chấn kinh thoáng cái, khiến Lâm Lạc nho nhỏ hư vinh một chút.
- Không sai, trong Thần khí tự nhiên có chứa Thần đạo, bất quá Thần khí cho dù ở Thần giới cũng là vật hi hữu, các Vẫn Thần đều là ở Thần giới trộn lẫn không được, trong tay lại há có thể nắm giữ Thần khí!
- Nhưng mà, tổ tiên Lâm gia ta ở Thần giới đã từng xuất hiện qua một đại nhân vật, mặc dù hắn đã sớm chết trận, lại lưu lại Thần khí mà hắn đã từng sử dụng qua, chỉ là bị oanh phá, không còn Thần khí oai!
Lâm Hồng Hoang ngạo nhiên nói ra.
Trái tim Lâm Lạc thình thịch nhảy dựng, hắn đột nhiên nghĩ tới Tử Đỉnh!
- Không sai, chính là Tử Đỉnh mà bây giờ ngươi đang có được!
Lâm Hồng Hoang gật gật đầu.
- Sáu trăm năm trước, La, Lý, Phương tam gia trong Thánh Địa, chính là tam gia cường thế nhất trong các Vẫn Thần, cũng chỉ có gia tộc của bọn hắn có được lão quái cấp bậc Tinh Đế. Bọn họ không biết là làm sao biết rõ Lâm gia chúng ta có Thần khí tổn hại, vì cái chí bảo này, bọn họ huyết tẩy Lâm gia chúng ta, vẻn vẹn một mình ta mang theo Thần khí trốn thoát!
Nam nhân ma thần này quả nhiên rất giỏi a, ở trước mặt lão quái vật cấp bậc Tinh Đế cũng có thể mang theo Thần khí đào tẩu!
- Diệt gia đại thù, thân là nam nhi tự nhiên không có đạo lý không báo! Ta mai danh ẩn tích, cho đến khi tu luyện nhập Tinh vực mới một lần nữa vào đời, dùng tên giả đi nội tam vực, tính toán đem tộc nhân của La, Lý, Phương tam gia ở Đông Châu giết sạch sẽ, cho bọn chúng tuyệt tử tuyệt tôn!
Lâm Hồng Hoang sát khí mười phần nói.
Nhưng Lâm Lạc lại càng hoảng sợ, lão tử tiện nghi này lúc ấy sống sót cư nhiên còn không có tiến vào Tinh vực? Đây cũng không phải là giỏi bình thường a! Hơn nữa, sáu trăm năm trước hắn còn không có tiến vào Tinh vực, nhưng bây giờ tu vi ít nhất là Tinh Hoàng, phần thiên tư này cũng cường đại đến quá mức yêu nghiệt a!
So sánh xuống dưới, nếu không có Tử Đỉnh truyền thụ cho công pháp Hỗn Độn Dung Lô, hiện tại phỏng chừng Lâm Lạc còn ở trình tự Hậu Thiên đảo quanh, ngay cả Bạo Khí Cảnh có đột phá được hay không cũng là vấn đề lớn! Cái tiêu chuẩn hổ phụ khuyển tử này, chênh lệch quá xa a?
- Ta cố ý kết bạn với La gia thiếu chủ La Thiên Đóa, tính toán trước cùng hắn kết thành hảo hữu, lại ở trước mặt hắn giết sạch cả nhà La gia hắn.
Cha hắn quả nhiên là người trong ma đạo, ý nghĩ quá tà ác, thay đổi là Lâm Lạc, nhiều lắm là giết người, đại thù đã báo, nào có nhiều ý nghĩ tà ác như vậy.
- Bất quá, thời điểm cùng hắn lăn lộn, chúng ta nhận thức mẹ của ngươi, một nữ tử có Truyền Thần huyết mạch!
Thanh âm của Lâm Hồng Hoang tiếp tục ở bên tai Lâm Lạc vang lên.
- Truyền Thần huyết mạch?
Lâm Lạc không khỏi lặp lại, lúc Vẫn Thần. lúc lại là Truyền Thần huyết mạch khiến nhận thức của hắn có chút hỗn loạn.
- Cái gọi là Truyền Thần huyết mạch, chính là nàng sinh hạ hậu duệ nhất định sẽ kế thừa đến bộ phận thiên phú của Vẫn Thần, ở trên tu hành có ưu thế tuyệt đối!
Lâm Hồng Hoang giải thích nói.
- Tổ mẫu của chính là có Truyền Thần huyết mạch, nên ta vừa nhìn thấy mẹ của ngươi liền hạ quyết định!
- Buồn cười tên La Thiên Đóa kia còn muốn chơi phong độ quân tử, tốn tâm tư theo đuổi, với ta nào có chuyện tình phiền toái như vậy, trực tiếp bắt cóc nàng, sau đó cho nàng sinh con không phải là nhanh gọn sao!
Lâm Hồng Hoang khí phách mười phần nói.
Cha mẹ ơi…
Trước đó, Lâm Lạc nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng tuyệt đối không có thể nghĩ đến sẽ là đơn giản như vậy! Hắn có một loại uể oải bị Lâm Hồng Hoang triệt để đả bại, nguyên lai nam nhân khí phách là ngang ngược mà đi như thế!
- Thật không ngờ, nữ nhân kia lại còn là Thiểm Điện tộc, hậu duệ hai đại Vẫn Thần kết hợp, vốn tưởng rằng có thể sinh ra một hậu duệ tư chất tuyệt thế, không nghĩ tới ngươi vừa sinh hạ, Ngũ hành linh căn gần như bị phế, Thiểm Điện huyết mạch cũng bị áp chế không cách nào có tác dụng!
Trên mặt Lâm Hồng Hoang còn kém viết hai chữ “phế vật”, vẻ mặt không sảng khoái, tựa hồ lúc ấy không có đem Lâm Lạc bóp chết cũng đã vô cùng nhân từ !
- Sau đó mẹ của ngươi vứt bỏ ngươi, ta liền đưa ngươi đi Nam Châu! Tại Đông Châu, ta ở trên đời đều là địch, một khi bị người biết ngươi là nhi tử của Lâm Hồng Hoang ta, một là bất lợi cho ngươi, thứ hai càng có thể dùng để uy hiếp ta!
Tốt xấu gì hổ dữ cũng không ăn thịt con, lúc này Lâm Hồng Hoang cũng lộ ra một tia quan tâm của người làm cha, mặc dù hắn dùng thanh âm khí phách đem cổ tâm tình này che dấu xuống dưới.
- Tại Nam Châu, ta đã cứu một đôi phu phụ họ Lâm, vừa vặn không cần cho ngươi sửa họ, liền đem ngươi phó thác cho bọn hắn. Sau khi trở lại Đông Châu, ta liền tùy ý thu bốn đồ đệ, sau đó đưa đi Nam Châu nhìn một chút!
Nguyên lai, hắn là như vậy tới!
- Ta vốn tưởng rằng ngươi từ nhỏ bình thường, ở Nam Châu thành thành thật thật vượt qua cả đời mới là lựa chọn tốt nhất, không nghĩ tới mấy năm trước, cái Thần khí bị tàn phá kia đột nhiên phá không mà dậy, tựa như trong đó có Thần phục sinh, có ý chí của riêng mình!
- Một đường đuổi theo, ta mới phát hiện Thần khí rõ ràng chủ động dung nhập vào thân thể của ngươi!
- Trước đó, tổ tiên Lâm gia ta mặc dù biết Tử Đỉnh chính là Thần khí tổn hại, nhưng không có người sai khiến được! Cho đến khi ngươi đến.
Lâm Hồng Hoang nhắm hai mắt lại, thở hắt ra.
- Ta lúc này mới nghĩ đến, nhi tử của Lâm Hồng Hoang ta làm sao có thể thật là một phế vật!
Nam nhân ma thần này có kiêu ngạo khủng bố, Lâm Lạc đột nhiên hoảng sợ một trận, vì để tránh cho xuất hiện nhân sinh không hoàn mỹ, thời điểm hắn vừa sinh ra tuyệt đối có khả năng bị Lâm Hồng Hoang trực tiếp chụp chết!
Ngẫm lại hắn thật đúng là đáng thương, sinh ra đã bị mẫu thân vứt bỏ, lại thiếu chút nữa gặp độc thủ của phụ thân!
- Quả nhiên, ngươi không để cho ta thất vọng, nhanh chóng quật khởi, mặc dù tốc độ này chỉ là tạm được, nhưng cân nhắc đến linh căn của ngươi, cũng có thể tương đối rồi!
Lâm Hồng Hoang lộ ra vẻ mỉm cười.
- Vì vậy, ta liền để cho bọn người Bao Thức Lễ cùng ngươi tiếp xúc, muốn đem ngươi từng bước một đến Đông Châu. Không nghĩ tới, ngươi lại có thể tự mình chạy tới!
Mọi chuyện cần thiết không sai biệt lắm có thể xâu chuỗi được toàn bộ, hơn nữa, hắn quả nhiên là bị người xếp đặt từ đầu đến cuối a!
Đừng nói tứ đại Cổ Tộc, hắn là người không thuần khiết, nhất định phải diệt trừ! Mà trong Thánh Địa lại là La, Lý, Phương ba nhà đứng đầu, cho dù Lâm Lạc chịu để xuống diệt gia chi thù, những người này cũng sẽ vì Tử Đỉnh mà đối với hắn đuổi giết không ngừng!
Bất quá, ý chí chiến đấu của Lâm Lạc lại dâng trào mà dậy, cuộc sống như thế mới muôn màu muôn vẻ!
Nhìn xem hắn tựa hồ có thể nâng dậy ý chí chiến đấu, Lâm Hồng Hoang rốt cục cười ha ha nói:
- Không sai, không sai, chính là như vậy, đây mới là nhi tử của Lâm Hồng Hoang ta!
Nói thật, mặc dù hành vi của Lâm Hồng Hoang đối với Nghiêm Thanh có thể nói tàn bạo, nhưng thân là con của người, Lâm Lạc lại rất khó căm hận Lâm Hồng Hoang! Đối với hắn từ nhỏ cho rằng phụ mẫu đều mất mà nói, càng hy vọng Lâm Hồng Hoang có thể cùng Nghiêm Thanh chân chính kết làm phu thê!
- Ngươi cùng mẫu thân có khả năng quay về lần nữa hay không?
Lâm Lạc nói ra.
- Quay về sao? Chưa từng có sống khá giả, nào có nói đến quay về!
Lâm Hồng Hoang hừ một tiếng.
- Ta sẽ không đem đại thù gia tộc áp ở trên người của ngươi, nhưng nam nhân hành tẩu trên phiến thiên địa này, liền phải chiến mở ra một cái thế giới, không nên nhiều nhi nữ tình trường như vậy?
Gà gọi vịt giải thích, hai người lý niệm không khớp, cách xa vạn dặm, căn bản không có khả năng dung hợp!
Lâm Lạc không có khuyên nữa, Lâm Hồng Hoang không có đem gia cừu áp đặt cho hắn, hắn cũng sẽ không quá mức nhúng tay vào ân oán người trên một đời. Hơn nữa, muốn Nghiêm Thanh tiếp nhận Lâm Hồng Hoang cũng gần như là chuyện không thể nào, cái này cũng bất quá là đáy lòng hắn hy vọng xa vời mà thôi.
- Ta biết ngươi có thể luyện hóa Ngũ hành tinh hoa, những linh khí này là khi ta tới tiện tay đoạt, ngươi cầm lấy đi luyện hóa! Thực lực của ngươi bây giờ vẫn là quá yếu, căn bản không có năng lực tự bảo vệ mình gì!
Lâm Hồng Hoang không lưu tình chút nào nói.
Lâm Lạc không khỏi đổ mồ hôi, nhưng nhìn xem một đống lớn linh khí từ trong đan điền không gian của Lâm Hồng Hoang vung tới, không khỏi cả kinh!
Phải biết rằng ở Đông Châu linh khí cũng không phải là hàng phố phường gì, ai không có việc gì lấy ra khoe khoang, đều là làm lá bài tẩy, vũ khí bí mật đến dùng, chỉ cầu một kích trí mạng! Chỉ có như linh khí trấn phái, trấn gia chi bảo mới có thể bị người biết một hai!
Mà tính cách của Lâm Hồng Hoang, tuyệt đối sẽ không tốn tâm tư đi tìm hiểu rõ ai có linh khí lại cường đoạt, mà là trực tiếp nhìn thấy Linh cảnh võ giả liền giết! Người vừa chết, mặc kệ linh khí giấu ở đan điền không gian hay là gì đó, đều không chỗ che dấu!
Đối với Lâm Hồng Hoang mà nói, đây mới là phương pháp đơn giản nhất, trực tiếp nhất!
Nghiêm Thanh vì yêu thương con giận dữ huyết tẩy Vân Lôi Thập Nhất Đình, mà Lâm Hồng Hoang thì đem người không cừu không oán huyết sát một trận, ở trong mắt Tinh vực Chí Tôn, phàm nhân như con kiến hôi!