[Độ Thị, Huyền Huyễn] Huyền Thoại Sát Thủ
Huyền Thoại Sát Thủ
Chương 2: Trọng Sinh
Tác giả: ™Icy vs Góc Khuất Thiên Đường
Nguồn: 4vn
Không biết đã ngủ bao lâu, đột nhiên một cơn đau kịch liệt tràn đến khiến hắn tỉnh lại, cái đầu đau đớn như muốn vỡ ra.
Bên tai truyền đến một âm thanh non nớt:
- Số bốn, nhanh tỉnh lại, nhanh tỉnh lại không chúng ta sẽ bị bỏ lại nới đây.
Hắn lấy làm kỳ quái. Dù lúc này đầu hắn mặc dù rất đau nhưng cũng không thể cản nổi suy nghĩ trong đầu hắn. Hắn không phải đã chết rồi sao, và người đang gọi hắn là ai, vì sao hắn lại tên là số bốn. Một loạt những suy nghĩ khiến đầu của hắn càng đau thêm nên hắn tạm thời không nghĩ nữa.
Từ từ mở mắt ra, Quỷ Ảnh phát hiện mình đang nằm giưới một gốc cây khá to. Trước mắt là bầu trời khá âm u. Bốn phía yên tĩnh, thỉnh thoảng truyền đến những tiếng súng cùng với tiếng hò hét tạo thành hai thái cực hoàn toàn đối lập.
Một thiếu niên khoảng mười bốn mười năm tuổi thân hình có chút hơi béo, trên mặt vẫn còn vài nét non nớt hiên trên đó.
Đây chính là đồng đội của số bốn. Quỷ Ảnh thật không hiểu nổi vì sao hắn lại trở thành số bốn, hơn nữa trên người hắn còn khá nhiều vết thương do đạn gây ra.
Thiếu niên kia phát hiên ra cử động của Quỷ Ảnh thì mừng rỡ vội vàng nói:
- Số bốn ngươi tỉnh lại rồi!
Chưa kịp nói câu nào, tên béo kia liền đỡ Quỷ Ảnh lên rồi nói:
- Số bốn! Ngươi cố chịu đựng một chút, thời gian sắp hết rồi, chúng ta cần phải di chuyển nhanh tới nơi tập kết.
Trong lúc di chuyển, Quỷ Ảnh bắt đầu sắp xếp mọi thứ đang hỗn loạn trong đầu mình. Sau vài phút, Quỷ Ảnh đã sắp xếp xong những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu mình và hắn đã biết một số điều cần thiết.
Chủ nhân trước của thân thể này có biệt hiệu là số bốn, năm nay mười bốn tuổi, là một trong những hạt giống đào tạo thành sát thủ chuyên nghiệp còn những thứ khác thì rất mơ hồ.
Di chuyển được khoảng 20 phút, trước mặt Quỷ Ảnh hiện ra một chiếc may bay vận tải cỡ lớn, ở gần đó có khoảng bảy mươi người, bao gồm cả nam cả nữ độ tuổi chừng mười bốn mười nắm. Trên người bọn họ cũng có một số vết thương, tùy theo nặng nhẹ.
Khi Quỷ Ảnh cùng số bảy đi tới nơi mọi người tập trung, Quỷ Ảnh bỗng cảm thấy có một ánh mắt giống như một con rắn độc, đang nhìn chằm chằm vào hắn khiến cảm thấy cực kì khó chịu.
Quay đầu nhìn lại, Quỷ Ảnh phát hiện ánh mắt kia phát ra từ một thiếu niên khoảng mười năm tuổi, theo chí nhớ chủ nhân của thân thể này, thì tên kia gọi là số năm hai bên từng có một số xích mích và lần này chính hắn cùng một số kẻ khác liên hợp với nhau để giết chủ nhân của thân thể này.
- Tập trung!
Ngay sau khi âm thanh nghiêm khắc đó vang lên, gần như tất cả mọi người đều tập trung ngay lập tức trong đó có cả Quỷ Ảnh.
Một trung niên nhân ăn mặc theo kiểu giáo quan bước từng bước lớn tới trước mặt tất cả mọi người nói:
- Đây là lần thứ hai trong năm nay lũ phế vật các ngươi loại bỏ lẫn nhau, sau ba tháng nữa sẽ là lúc các ngươi tốt nghiệp, trong số năm mươi hai người đang đứng ở đây, sẽ chỉ có ba mươi người có thể còn sống để tốt nghiệp, hiện giờ lũ phế vật các ngươi lên máy bay trở về căn cứ để ngày mai bắt đầu bài luyện tập mớii.
Mọi người bao gồm cả Quỷ Ảnh bắt đầu di chuyển lên máy bay trở về căn cứ. Ngồi trên máy bay, Quỷ Ảnh quan sát căn cứ từ trên cao xuống, kết luận đầu tiên của hắn là nơi này là một hòn đảo lớn giống một khu quân sự ngầm, muốn thoát khỏi nơi này là điều không có khả năng.
Máy bay đỗ xuống sân bay, đám người Quỷ Ảnh từng tốp từng tốp xuống máy bay. Khi tất cả đã xuống máy bay, một vị giáo quan bước tới trước đám Quỷ Ảnh đi tới trước người bọn họ hô:
- Nghiêm!
- Bộp! Những tiếng dẫm chân hoàn toàn thống nhất, những tư thế hoàn toàn giống nhau, không có một động tác thừa nào. Năm mươi hai đôi mắt nhìn chăm chăm về phía trước.
- Rất tốt! Giáo quan gật đầu nói: "Những tên phế vật các ngươi làm rất tốt. Giờ các ngươi giải tán trở về nghỉ ngơi, sáng mai tiếp tục huấn luyện đặc công, kẻ nào tới muộn hậu quả tự chịu".
- Vâng! Giáo quan! Những thanh âm chỉnh tề vang lên.
Từng nhóm một trở về lều trại của mình, Quỷ Ảnh dựa theo trí nhớ cũng đã mò về tới lều trại của mình. Bước vào lều trại, bỏ cái chụp che mặt đó xuống, đó là một đôi mắt linh động tràn đầy linh khí lộ ra, ánh mắt đó phối hợp với khuôn mặt thanh tú kia vô cùng thích hợp. Nhìn khuôn mặt vẫn còn hơi mang theo vẻ non nớt, Quỷ Ảnh rất chi là vừa lòng.
Ngồi lên chiếc giường đơn, nhìn quanh một vòng Quỷ Ảnh chỉ biết thở dài. Dựa vào trí nhớ, Quỷ Ảnh biết rằng ở nơi đây đầu tiên có tổng cộng mười người từng chen chúc ngủ cùng nhau. Mỗi năm qua đi, từng người từng người bị chết, trong mỗi lần bị loại bỏ hoặc là bị đồng đội của mình giết.
Chủ nhân trước của cơ thể này cũng đã từng phải thực thi nhiệm vụ giết hai người đồng bạn của mình khiến hắn bị ám ảnh suốt mấy ngày liền.
Tạm gác lại mọi chuyện, Quỷ Ảnh liền chìm vào giấc ngủ. Ngay tại lúc hắn đang mơ màng, trong đầu đột nhiên truyền đến một âm thanh nhỏ:
- Đinh! Cửu Long Tháp nhận chủ hoàn tất, Cửu Long không gian mở ra.
Quỷ Ảnh cảm thấy trong lúc ngủ mơ rất hỗn loan, sau đó liền một hồi quay cuồng đầu óc. Mở mắt ra, hắn liền phát hiện mình đang đứng tại bên trong một tòa cổ phủ, xung quanh là chín cột đá cao vài mét. Trên mỗi cột đá có rất nhiều hoa văn cùng vô số chữ viết mà hắn không hiểu.
Đây là nơi nào? Quỷ Ảnh trong nội tâm tràn đầy nghi vấn? Nhưng Quỷ Ảnh biết rõ đây tuyệt đối không phải đang nằm mơ, bởi vì nằm mơ mà nói..., ý nghĩ của mình sẽ không như vậy rõ ràng.
- Nơi này là Cửu Long Tháp, hoan nghênh ngươi đến, chủ nhân của ta.
Lúc này một thanh âm ngột ngào theo trong hư không truyền đến.
- Cửu Long Tháp? Đây là địa phương nào? Ngươi là ai?
Trong nội tâm Quỷ Ảnh chậm rãi hiện lên một cái ý nghĩ, kiếp trước hắn có thể coi như một tên to gan lớn mật rồi, các loại tiểu thuyết nhìn không ít, tự nhiên cũng hiểu rõ một ít gì đó, cái này không phải là vượt qua sẽ có một chút phúc lợi a.
- Vì linh hồn ngươi là tồn tại đặc thù, mà ta Cửu Long Tháp kẻ phụ trợ, Cửu Long hối đoái hệ thống.
Ngọt ngào thanh âm lần nữa truyền đến.
Hối đoái? Hệ thống? Quỷ Ảnh trong đầu tự nhiên nghĩ ra một cái màn ảnh máy vi tính, cái này thanh âm ngọt ngào không phải là giọng nói điện tử a.
- Ta cũng không phải như ngươi tưởng tượng cái chủng loại kiai, nhưng ngươi có thể đem bổn hệ thống trở thành Trí Năng tính mạng.
Cái thanh âm ngọt ngào kia tựa hồ biết rõ Quỷ Ảnh ý nghĩ.
- Trí Năng tính mạng? Nếu là tính mạng, cái kia nên có một danh tự a?
Quỷ Ảnh nghi ngờ hỏi.
- Bổn hệ thống đúng theo không gian tạo ra, không tồn tại danh tự.
Thanh âm ngọt ngào lần nữa truyền đến.
-Ta đây cho ngươi đặt tên có thể a?
Quỷ Ảnh hỏi.
- Có thể, ngươi vốn là chủ nhân của hệ thống, có được quyền đặt tên cho hệ thống.
Thanh âm âm ngọt ngào nhàn nhạt nói, phảng phất như không có tình cảm gì.
Quỷ Ảnh nghĩ một lát, mãi cũng không nghĩ ra cái tên gì hay, chỉ có thể nói:
- Ta gọi nguơi là Tiểu Tuyết có thể chứ?
Kỳ thật Quỷ Ảnh đối với Tuyết có chút thiên vị, cho nên mới đặt cho hệ thống cái tên này.
- Có thể!
Thanh âm ngọt ngào lập tức đồng ý.
- Tiểu Tuyết, cái không gian này có tác dụng gì vậy ?
Quỷ Ảnh hỏi vấn đề mà hắn quan tâm nhất, hắn thật sự là hiếu kỳ không gian này rốt cuộc là làm cái gì.
Last edited by icyhot9x; 01-05-2015 at 12:05 PM.
|