"Hắc, tiểu nhị, lấy một cái chén? Một bầu rượu yến mạch thật tốt." Mới vừa bước vào quán bar, có mấy tên say lúy túy hướng Lâm Thanh Hàn hô.
Bất quá, nếu mà ngươi cho rằng hắn muốn mời ngươi uống rượu, ta cam đoan ngươi sẽ hối hận.
Dưới tình huống bình thường, người như thế đều là đặt mông xuống uống rượu rồi thiếu nợ. Chỉ cần ngươi trả lời, bọn họ sẽ tiếp cận lại cùng ngươi ca hát đối ẩm, sau đó lúc tính tiền thì ngươi mới phát hiện, khoản rượu nợ trên người họ cũng đã chạy sang người ngươi rồi.
Mặc dù lần đầu tiên đến nơi này, nhưng bất quá quy luật của quán bar Lâm Thanh Hàn đã biết, tự nhiên cũng sẽ không thèm để ý đáp lại bọn hắn, đặt mông ngồi xuống quầy bar bên cạnh, nhẹ nhàng đánh một tiếng, cười nói, "Cho ta hai chén rượu mạnh, rượu càng mạnh càng tốt."
Động tác thuần thục cùng giọng nói, lập tức khiến cho mấy tên tửu quỷ biết, tiểu tử lạ mặt mới vừa đến không phải dạng dễ hồ lộng. Vì vậy lập tức đối với Lâm Thanh Hàn mất đi hứng thú, tầm mắt xa xa nhìn về phương hướng nơi cửa lần nữa, chờ đợi con dê béo kế tiếp.
Tiếp nhận chén rượu, Lâm Thanh Hàn lúc này mới rảnh rỗi hảo hảo đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Cả quán bar đều bị bao phủ bởi ngọn đèn hôn ám, khắp nơi đều là tiếng gọi ầm ĩ say khướt, lại còn có mấy tên cơ bắp không biết đâu ra hào hứng ca hát, ý ta là nói, nếu như giọng của bọn họ tạm xem là ca ấy mà.
Đương nhiên, cũng y như thế có một thứ tuyệt đối không thiếu - - nữ nhân!
Giống như trên địa cầu vậy, vô luận là quán bar nào, vĩnh viễn không thiếu nữ nhân, vô luận là nữ nhân đến tìm vui, hay là nữ nhân bị cuộc sống bức bách phải ra kiếm tiền. Tóm lại, ở chỗ này ngươi có thể chứng kiến đủ loại nữ nhân xinh đẹp.
Hơn nữa, ở tại địa phương này, vận khí tốt mà nói, chỉ cần ngươi mời nàng uống vài chén, là có thể đem nàng ôm vào trong ngực tận tình chiếm tiện nghi. Bất quá, loại địa phương này cũng tuyệt đối cấm chế ngươi tuyên dâm giữa ban ngày, muốn làm ba cái chuyện ấy, ngươi chỉ có thể ôm nữ nhân ngươi tìm được ra khỏi tửu điếm khai phòng.
Bưng chén rượu lên, nếm thử một chút, mặc dù so ra độ mạnh kém rượu trắng, nhưng tính ra cũng không quá thấp.
Lâm Thanh Hàn hài lòng buông chén rượu trên tay xuống, hướng quầy bar lớn tiếng nói: "Rượu như vầy, lấy thêm cho ta vài chén."
Tửu bảo thấy thế liền cấp thêm cho Lâm Thanh Hàn vài chén rượu, đến tửu quán phần lớn đều là dong binh.
Loại nghề nghiệp đao đầu thiểm huyết này sớm đã khiến cho bọn họ có cảm giác tê tê rồi, chỉ có loại rượu mạnh mới có thể khiến cho bọn họ thêm sảng khoái một chút.
"Tiểu đệ đệ, có muốn mời ta uống một chén rượu không?" Một thanh âm quyến rũ đột nhiên vang lên bên tai Lâm Thanh Hàn, tiếp theo một mùi hương của nữ nhân truyền vào mũi hắn.
"Đương nhiên." Quay đầu lại nhìn thoáng qua mỹ nữ thành thục này, Lâm Thanh Hàn mỉm cười đẩy chén rượu qua nói.
Uống rượu, tán gái, cái này chẳng phải là sinh hoạt trong quán bar sao?
"Ngươi thoạt nhìn rất lạ mặt nha, mới tới sao?" Mỹ nữ thành thục vặn vẹo cái eo như rắn, tiến đến bên người Lâm Thanh Hàn nói.
"Đúng vậy, vừa mới tới nơi này." Lâm Thanh Hàn mỉm cười giơ chén rượu xa xa uống một ngụm.
Sau khi cùng Lâm Thanh Hàn cụng chén, nữ nhân thành thục này không hề khách khí bắt chén rượu trước mặt Lâm Thanh Hàn lại, "Trân Ny, mọi người đều bảo ta là Trân tỷ." (Trân Ny = Jennie)
Thoáng gật đầu, Lâm Thanh Hàn ngẩng đầu nhìn nữ nhân này: "Kiệt Khắc, ngươi bảo ta Kiệt Khắc là được."
Ở mấy địa phương như quán bar này, hướng đối phương nói ra tên thật của ngươi tuyệt đối không phải là một thói quen tốt, tựa hồ như là một loại quy tắc ngầm. Mặc dù không biết thế giới này có quy củ này không, bất quá Lâm Thanh Hàn vẫn bảo lưu thói quen này.
Cũng không thèm để ý lời Lâm Thanh Hàn nói, Trân Ny nhích lại gần người Lâm Thanh Hàn lần nữa, cơ hồ như sắp tựa vào lòng Lâm Thanh Hàn. Lúc này mới u oán hừ một tiếng, vươn tay đặt lên ngực Lâm Thanh Hàn vẽ một vòng tròn.
Lắc đầu cười cười, Lâm Thanh Hàn đơn giản trực tiếp đem nữ nhân kéo vào lòng mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve đồi núi mềm mại của nữ nhân, khiến cho nữ nhân phát ra từng tiếng rên rỉ nhẹ nhàng.
"Có muốn ta giúp nàng uống rượu không?" Bưng chén rượu lên, Lâm Thanh Hàn miệng hàm chứa tiếu ý nhẹ giọng hỏi.
Cũng không đợi Trân Ny trả lời, sau khi uống một ngụm rượu, trực tiếp vùi đầu xuống hôn miệng nàng, đem từng giọt rượu khe khẽ đổ vào miệng nàng.
"Á, ư……" Nàng thoáng kháng cự một chút, liền buông lỏng ra phóng khoáng, phát ra từng đợt nghệ ngữ vô ý nghĩa.
(Nghệ ngữ: Nói mớ, ấm ứ, i a, rên rỉ……)
"Ba" Một tiếng, thanh âm chén rượu bị đập vỡ đột nhiên vang lên trong tai Lâm Thanh Hàn, tiếp theo liền nghe được tiếng người mắng to, "Trân Ny, ngươi con mẹ nó vậy là sao? Lão tử theo đuổi ngươi hai tháng, ngươi ngay cả tay cũng không cho chạm một chút, tiểu tử này vừa mới tới, ngươi như thế nào liền lao vào trong lòng hắn?"
Phảng phất như không nghe thấy thanh âm này, Lâm Thanh Hàn vẫn hôn đến mức thở không ra nổi, lúc này mới buông nữ nhân ra, ngẩng đầu nhìn về phương hướng người mới nói.
Một gia hỏa vẻ mặt nanh ác, cầm lấy một thanh đại phủ, vẻ mặt phẫn nộ đứng một bên, đôi mắt hệt như muốn phun ra lửa vậy.
Phối hợp theo bên má trái của hắn là một vết sẹo thật dài trông dữ tợn vô cùng, cùng gương mặt có chút anh tuấn của Lâm Thanh Hàn rõ ràng là đối lập cực kỳ.
Trân Ny sắc mặt đỏ bừng thở hổn hển mấy hơi, lúc này mới ngồi dậy, khinh thường liếc mắt tên kia một cái, "Đao Ba, tâm tư này của ngươi bỏ đi, cho dù ta có tìm một vạn nam nhân đi nữa cũng không tới phiên ngươi."
"Con ** cái, ngươi…… con mẹ nó ngươi thích cái loại tiểu bạch kiểm như thế này sao?" Đao Ba không khỏi cả giận nói.
"Ta thích ai cùng ngươi có cái rắm gì quan hệ?" Trân Ny khinh thường hừ lạnh nói, "Sao hả? Muốn đánh nhau sao? Chỉ bằng vào bản lãnh ngũ cấp của ngươi, có khả năng thắng được ta sao?"
Vừa nói, Trân Ny vừa từ trong lòng Lâm Thanh Hàn nhảy xuống giáo huấn Đao Ba.
Thế giới dong binh chính là như thế, không một ai có thể biết được mình sống bao lâu, cho nên, tính cách mỗi một người đều vô cùng táo bạo, lời không hợp liền ra tay đánh đập tàn nhẫn.
Đương nhiên, cũng rất đồng dạng và rõ ràng một câu - - Cường giả vi tôn!
Trong thế giới của dong binh, chỉ cần ngươi có thực lực, muốn làm gì thì làm! Không cần phải cố kỵ bất cứ hậu quả gì.
Mà hiển nhiên, về điểm này, Trân Ny so với Đao Ba mạnh mẽ hơn nhiều.
___________________
Chú Thích:
-Cường giả vi tôn: Kẻ mạnh làm chủ