Đột nhiên bầu trời trên cao âm u , mặt trời nhìn không thấy bóng !
Mọi người kinh hãi ngẩng đầu lên nhìn , thần sắc ai nấy tái nhợt ! Trên ấy không biết khi nào đã xuất hiện vô số mảng đen lượn lờ như những đám mây đầy u khí . Gió lớn theo đó nổi lên , chẳng lẽ trời sắp mưa ?
Chốc lát sau mưa lác đác dội xuống .
Nhược Tư kinh hãi kêu :
-Là Thị Phi Thứu , mau tránh thôi !
Chu Vũ đã sớm nhận ra đấy không phải là mây đen , mà là một bầy chim lớn ! Cái rơi xuống đầu họ cũng không phải mưa ...! Phân ! Đích thị là phân chim !
Mọi người đưa mắt ngó quanh , trước mặt họ có một cái thạch động lớn , tất cả vội băng mình chạy vào thạch động .
Vừa bước vào thì xú khí sốc lên đến tận óc ! Không ai dám mở miệng nói chuyện ! Trên người kẻ nào cũng dính đầy phân chim , Chu vũ tuy rằng có Kim Cương Hộ Thân Thuật , nhưng cái ấy bất quá chỉ bảo hộ hắn trước những đợt phân chim đáp vào , đối với mấy mùi xú khí này , tự nhiên là không có tác dụng !
Ny Ti Nhi một tay gắt gao cầm lấy cái mũi xinh xắn , nét mặt nhăn nhó quan sát , ánh mắt dừng lại rất lâu trên thân hình Chu Vũ , trong bảy người thì chỉ có hắn là sạch sẽ nhất !
Đoàn Trường thì vẫn lạnh nhạt , trên người phân chim dính rất nhiều , nhưng hắn không quan tâm , xem ra tu hành thiền định cũng không tầm thường !
Nhược Tư cau mày , cánh tay trần của hắn bị dính phân chim đang bắt đầu đỏ lên :
-Phân chim này quả nhiên không hề đơn giản , những đốm đỏ này cứ như bị bỏng !
Nạp Lan gật đầu :
-Phân Thị Phi Điểu có tính ăn mòn rất cao , không trách được nơi này cỏ cây không mọc được !
Thật lợi hại ! Chỉ dụng phân mà có thể đánh bại địch nhân !
Chu Vũ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa động . bên ngoài phân điểu vẫn liên tục rơi xuống , nhòa nhập vào cát , mặt đất ở đấy hình như lay lắt có khói nhẹ bay lên ...
Nạp Lan chân diện đổi sắc nói :
-Hy vọng bọn chúng không phát hiện ra chúng ta !
Đoàn Trường chậm rãi lắc đầu :
-Điều ấy là không có khả năng , Thị Phi Thứu thị lực rất tốt , nếu chúng không phát hiện ra chúng ta thì đã đi khỏi đây rồi , đâu cần bay lượn chầu chực trên ấy làm gì ?
Nạp Lan vội la lên :
-Vậy chúng ta phải làm thế nào bây giờ ?
Hán Tư trông ra ngoài nói :
-Còn biết làm sao nữa ! Chờ đợi thôi , chúng đông như vậy mình mà ra thì chết là cái chắc !
Nạp Lan mày kiếm xích lại nói :
-Thị Phi Thứu tính nhẫn nại không phải tầm thường , bọn chúng vì con mồi có thể chờ cả mười ngày , chúng ta biết đợi đến lúc nào ?
Đoàn Trường thản nhiên nói :
-May là chúng ta còn có cái thạch động , nếu không tình cảnh hẳn phải thảm hơn !
Chu Vũ hỏi :
-Thị Phi Thứu này cũng là Ma Thú sao ?
Nạp Lan có chút kinh ngạc đáp :
-Ngươi ngay cả Thị Phi Thứu cũng không biết ? Đây chính là một trong những ma thú đáng sợ nhất , thuộc Phong Hệ Ma Thú ! Hầu như không có phương cách đối phó , nhưng quan trọng là một khi Thị Phi Thứu mà ra tay thì không đắc thủ không bỏ qua . Ngay cả Ma Lang hay Liệt Hổ nếu đấu với nó cũng chỉ nắm ba phần thắng !
Chu Vũ trầm ngâm :
-Nếu đã là ma Thú thì trí tuệ tất phi phàm , bọn chúng đã chủ ý thì nhất định phải ép chúng ta lộ diện bằng được mới thôi !
-Đúng vậy !
Đòan Trường nói xong bước đến che ở cái cổng ra vào , đoạn phân phối :
-Nạp Lan , ngươi phòng thủ phía trên ! Nhược Tư , Hán Tư , Tinh Tư và ta bảo vệ phía dưới ! Chu Vũ , đi bảo vệ cho Ty Ni Nhi , tuyệt đối đừng lộ diện !
Mọi người gật đầu tán thành , tam thanh kiếm xuất , thạch động đổ xuống ầm ầm , để lộ trên đỉnh một cái lỗ hổng rộng tầm hai trượng !
Cuồng phong nổi lên dữ dội , vô số bóng đen vượt qua cái lỗ ấy mà bay vào hang . Nạp Lan di chuyển như sóc , tiễn xuất liên hồi , máu tanh chảy thành dòng ... nhưng khốn nỗi , cái lỗ hổng to quá cỡ nên hắn không tài nào cản được hết !
Đầy trời nổi lên gió lớn , Nạp Lan hãi hùng gọi :
-Đoàn Trường , không xong rồi !
Đoàn Trường nhảy mạnh lên , trường kiếm xuất ra , kiếm quang nghi ngút . Những xác chim rơi xuống ầm ầm . Nhưng cũng chỉ cầm cự được một chốc , Đoàn Trường sức lực có hạn , xuất chiêu một hồi thì mồ hôi ướt trán . Thị Phi Thứu tuy rằng chết đi vô số nhưng căn bản điều đấy chỉ làm những con còn lại hăng máu hơn mà thôi !
Nạp Lan vứt cung , hắn xuất kiếm cùng bằng hữu tả xung hữu đột , uy vũ vô cùng . Xác chim chất thành gò , nhưng bọn chúng số lượng kéo đến vẫn không ngừng , xem ra càng ngày càng đông hơn !...
Đột nhiên , một tiếng sáo vi vút ngân lên ! Bầu trời , mây đen như run rẩy ! Tiếng sáo chuyển nhịp , tiếng chim lưng trời ngừng kêu . Không gian một màu bình lặng , Thị Phi Thứu cũng ngừng tấn công !
Tiếng địch xoay chuyển , giống như trăm hoa đua nở , chim chóc hót vang , bọn Thị Phi Thứu đột nhiên bay vọt lên , rồi bắn hết về phương nam , không gian tĩnh lặng !
Đoàn Trường cơ hồ sức cùng lực kiệt , từ trên không rơi xuống , hắn run rẩy chống kiếm đứng lên , ánh mắt ngạc nhiên tột độ :
-Là ngươi ?
Chu Vũ Ngọc Long Địch nhất hoành , mỉm cười :
-Khúc này gọi bằng Bách Điểu Quy Sào , ta cũng không ngờ lại có tác dụng tốt như vậy !
Bách Điểu Quy Sào , tức là chim trở về ổ . Tuy nhiên đối với ma thú này thì không dễ gì linh nghiệm , chẳng qua hắn vận tiên tực vào mà thổi . Cho nên hiệu quả tất nhiên không giống nhau , tiếng sáo chẳng phải gọi chúng trở về , mà mang cái uy vũ xua đuổi , ra lệnh ! Chu Vũ vì là lần đầu tiên dụng tiếng sáo đấu với địch , cho nên có nhiều cái bỡ ngỡ . Nếu thành thục , hắn có thể lợi dụng tiếng sáo mà sai khiến được lũ Thị Phi Thứu này !
Mọi người đồng loạt mở to mắt , dụng tiếng sáo có thể đuổi được Thị Phi Thứu ! Cách làm này quả thực không thể tưởng tượng nổi , nhưng hiệu quả lại như thần . Nếu hôm nay không phải Chu Vũ thổi lên khúc Bách Điểu Quy Sào thì tất cả sáu người bọn họ đều xuống chầu Diêm Vương lão nhân gia rồi !
Nạp Lan chậm rãi lắc đầu :
-Mặc dù chúng ta không biết phương pháp này , nhưng phải thừa nhận rằng mang theo Chu huynh đệ là một lựa chọn vô cùng sáng suốt !
Chu Vũ cười :
-Xem ra ngươi đối với những chính sách anh minh của Đoàn Trường thường có lòng hồ nghi !
Nạp Lan cười to :
-Ta thừa nhận ! Nhưng bây giờ ta xin nhận là mình đã lầm ! Đoàn Trường đích thị anh minh !
Đột nhiên tiếng cười của hắn thu lại , hốt hoảng hỏi :
-Đoàn Trường , ngươi sao vậy ?
Chu Vũ nghiêng người , phía đó Đoàn Trường toàn thân lay động , Chu Vũ vội vươn mình đỡ lấy hắn , quan tâm hỏi :
-Ngươi sao vậy ? Có phải do vận sức quá nhiều không ?
-Để cho ta an tọa một hồi !
Đoàn Trường ngồi xuống , thanh âm rất suy yếu . Hắn công lực chỉ đạt đến Nhị Cấp Kiếm Sư tiêu chuẩn . Nhưng vừa rồi đánh nhau chết sống đã vận dụng những kiếm chiêu của bậc kiếm sư ! Kiếm quang ấy đương nhiên bọn người chưa đạt đến mốc kiếm sư đích thực thì không thể dùng , nếu không sẽ tự làm thương tổn kinh mạch . Đoàn Trường gắng gượng đến bây giờ coi như cũng là nghị lực phi thường !
Chu Vũ giả vờ vô ý chạm hữu thủ lên lưng hắn , cỗ năng lượng từ lòng bàn tay Chu Vũ nhanh chóng phát tán . Đoàn Trường cảm thấy vô cùng dễ chịu , da tay đang xám ngắt cũng hồng hào trở lại .
Chu Vũ thấy hơi thở hắn đều đặn , người cũng hết run lên từng hồi thì thu chiêu lại , bình tĩnh nhìn ra bên ngoài hỏi :
-Thị Phi Thứu không có Ma Tinh sao ?
Nạp Lan mỉm cười :
-Có ! Lần này thu hoạch mấy trăm viên Ma Tinh ! Chúng ta phát tài rồi !
Nạp Lan cũng muốn đi thu Ma Tinh , nhưng trông thấy Đoàn Trường bị thương , lòng hết sức lo lắng nên ngồi lại quan sát . Bây giờ thấy hắn thần sắc tốt hơn rất nhiều thì cũng lấy làm yên tâm !
Đoàn Trường cười nhẹ một tiếng nói :
-Ta đã hoàn toàn bình phục , các ngươi nên đi thu hồi Ma Tinh !
Bốn người xuất thủ , kiếm khí bay dào dạt , những viên Ma Tinh màu đen đen xuất hiện rồi rơi xuống . Ty Ni Nhi lau sạch sẽ còn Chu Vũ chịu trách nhiệm cho vào cái túi lớn . Cái Túi này kỳ lạ thật , không to , nhưng bỏ rất nhiều vật vào mà tuyệt nhiên không thấy đầy . Có lẽ đây chính là Ma Pháp Đại mà Khinh Dương Vũ nói , không vi diệu bằng Vô Sanh Giới nhưng cũng là thứ pháp bảo rất quý vậy !
Đoàn Trường cuối cùng cũng đứng lên , hắn bước đến nhập cuộc với mọi người . Ai nấy trò chuyện hết sức vui vẻ , thoải mái .
Bọn họ bị Thị Phi Thứu tấn công đến nỗi gần rơi vào tuyệt lộ , thế nhưng cũng chính nhờ vào loại chim này mà phát tài .
Loại Phi Thứu Ma Tinh mặc dù không phải thuộc hàng tốt nhất nhưng cũng rất khó kiếm . Nếu như một Ma Pháp sư Phong hệ thu được ba mươi viên thì có thể thi triển Phong Vũ Thuật ( Loại công phu này vốn chỉ có Đại Ma Đạo Sư mới thì triển được ).
Vì vậy đối với Ma Pháp Sư Phong Hệ nó rất quý , bình thường nếu đem bán trong thương điếm cũng được mười lạng vàng một viên . Họ thu được hai trăm viên thì tương đương với hai ngàn lạng vàng . Thật ngoài sức tưởng tượng !
Sau khi thu thập xong , Đoàn Trường có ý cười nói :
-Chúng ta đến phía trước xem có sông suối không để còn tẩy xú khí , khó chịu quá rồi !
Tâm tình hắn có vẻ đã tốt lại , giọng nói cũng trở nên nhu hòa , tự mình có thể ngửi được mùi xú khí thì công phu đã hoàn toàn hồi phục , thật tốt !
Phía trước quả nhiên có tiếng nước chảy róc rách . Lại gần hơn thì một con suối lớn đổ từ trên cao xuống , trông như ngọn thác .
Hán Tư , Tinh Tư , Nhược Tư cùng Nạp Lan để nguyên y phục nhảy sầm xuống lòng nước vùng vẫy , những làn uế khí tan vào nước chảy đi , tâm trạng họ xem ra vô cùng thoải mái !
Đoàn Trường len lén đi lên đầu ngọn phía trên , khuất lấp sau mấy khối đá lớn , có vẻ như hắn ta là kẻ thủ lĩnh nên không muốn cùng vùng vẫy với bọn này ?
Ny Ti Nhi xem ra hâm mộ vạn phần , chỉ đáng tiếc nàng là thân phận nữ nhi , tất nhiên không thể cùng lũ nam nhân tại khê thủy tắm chung cho được . Đáng thương , cả đoàn chỉ có mình nàng là nữ nhi , lẽ ra phải được ưu tiên , đằng này lại bị bỏ lại sau cùng !
Chu Vũ cười :
-Đừng nóng vội , đợi Đoàn Trường tắm xong rồi cô nương lên đó tắm cũng không muộn !
-Ngươi không biết đâu , Đoàn Trường tắm lâu thấy mồ ...
Nàng mở to mắt nhìn Chu Vũ :
-Tại sao quần áo ngươi không dính uế khí ?
Chu Vũ cười :
-Đánh đấm ta đâu có tham gia ? Tất nhiên uế khí cũng khó bám vào !
-Ngươi không tắm ?
-Tắm hay không tắm phải đợi một lát nữa xem thế nào đã !
Ny Ti Nhi đột nhiên cười :
-Dù sao cũng phải chờ , chúng ta nói một chút chuyện nha ?
-Nói gì đây ?
-Nói gì đây nhỉ ?
Ny Ti Nhi suy nghĩ một hồi :
-Nói chút chuyện về những khúc sáo của ngươi đi , ta từng gặp rất nhiều du nhân , bọn họ không biết thổi sáo . Mà cho dù có thổi thì trông cũng rất khó khăn . Còn ngươi thì lại thổi khá dễ , thật khiến người ta ngạc nhiên !
Chu Vũ ngẩng đầu nhìn Ty Ni Nhi , đôi mắt nàng rất chân thật , trên khuôn mặt trắng trong , hiển hiện cái mũi xinh xinh , đôi môi hồng răng trắng thật khiến người ta động lòng :
-Chẳng qua vì ta thích nghe người ta thổi sáo , cho nên mới học thổi , cũng chỉ là thứ tiêu khiển mà thôi !
Đây là lời nói thật , ở thế giới trước đây Chu Vũ sống , hắn thuộc rất nhiều bản nhạc cổ điển nổi tiếng như Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ , Nhị Tuyền Ánh Nguyệt , Không Sơn Điểu Ngữ , Bách Điểu Quy Sào ,... những bản nhạc này có khi là Nhị Hồ Khúc , Cổ Tranh Khúc , Tỳ Bà Khúc hay Ngọc Địch khúc ! Ở thế giới này , hắn không kiếm đâu ra đầy đủ các loại nhạc cụ đó , cho nên mới vận dụng vào cây sáo mà thổi !
Tại cái thế giới kia , hắn có nằm mơ cũng không nghĩ ra mình lại có thể thổi lên những khúc sáo kỳ diệu đến như vậy . Hắn là kẻ tu tiên , đối với âm nhạc tất nhiên có sự mẫn cảm đặc biệt , tuy nhiên để bản nhạc đó có thể đuổi Ma Thú , đánh sập cành cây lớn thì phải nhờ vào Ngọc Long Địch . Bảo vật kỳ tuyệt như vậy mà sư phó hắn chưa lần nào dụng đến , đúng là ông ta chẳng biết cái gì !
Ny Ti Nhi lén lút nói :
-Một ngày nào đó ngươi hãy đem khúc nhạc nào mà ngươi thích nhất ra thổi cho ta nghe , có được không ?
Như vậy là thích âm nhạc ? Chu Vũ có chút nghiêng người nhìn , chỉ thấy Ty Ni Nhi trên má tự nhiên ửng hồng lên !
Hai người nói thêm không ít chuyện nữa Đoàn Trường mới chịu xuất hiện , hắn không nhìn bốn hán tử đang tắm dưới lòng suối , mà nhìn Ty Ni Nhi nói :
-Ngươi lên cái ao trên đó tắm đi !
Ny Ti Nhi gật đầu rồi bay đi , bóng dáng nàng vừa khuất lấp thì dưới lòng suối có tiếng cười đắc ý vang lên :
-Hay quá , đi đi , bọn ta cởi quần áo ra tắm cho sướng , tắm thế này khó chịu quá !
Đoàn Trường quay mình bước sang vùng cây cối âm u bên cạnh , nói vọng lại :
-Ta đi sang kia xem thế nào !
Chu Vũ nhìn theo , hắn mơ hồ cảm thấy trong gió có làn nhu hương phảng phất lại . Đoàn Trường đúng là con người thần bí , nhưng thần bí nhất chính là cái vụ che mặt kia .
Tại sao hắn phải làm thế ? Hắn lập ra cái đoàn mạo hiểm này làm gì ? Phải chăng chỉ là để nổi danh và kiếm tiền bạc ?
Có lẽ là vậy , Đoàn Trường cũng đã từng nói như thế , ngoài nguyên nhân đó ra e rằng chẳng còn nguyên nhân nào khả dĩ có thể xem là hợp lý . Chu Vũ đối với thế giới này hãy còn nhiều điều chưa thông thạo , tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy chuyện này không đơn giản đến vậy .
Đoàn Trường tu hành không thấp , hắn có thể ngang nhiên gia nhập vào một quân đoàn nào đấy , danh lợi cùng tiền bạc đương nhiên chẳng ít , lại đỡ vất vả . Nhưng hắn chẳng làm thế mà đi chọn cho mình con đường đầy mạo hiểm , rốt cuộc là lý do làm sao ?
Mang theo những suy nghĩ không ngừng vận động , Chu Vũ bước xuống lòng suối , hắn cởi quần áo giặt sạch sẽ . Dòng nước chảy trên kia xuống mang theo cái giá lạnh động tâm . Chu Vũ nheo mắt , trong dòng nước lành lạnh ấy cho chút phơn phớt hồng . Đích thị là cánh hoa !
Cánh hoa như mang theo màu ngũ sắc lấp lánh , thật vi diệu ! Chu Vũ vươn hữu thủ ... , hắn nhìn cánh hoa trong lòng bàn tay , ánh mắt nổi lên mấy phần vui sướng !
* Truyện này được viết theo thể loại Tiên Hiệp - Du Hý ( Truyện và game online kết hợp ) , rất dài .
Trong truyện đa số là các đoạn đánh đấm cũng như độc thoại nội tâm , tác giả lại thích cái kiểu miêu tả tỉ mỉ ,... dịch hơi tốn thời gian .
Bần tăng sô lô lại còn phải viết truyện nữa nên hơi lâu , nhưng sẽ đảm bảo 2 -3 chương 1 ngày , các thí chủ đọc thấy được thì ấn "thanks" tiếp sức , còn không thấy hay thì phản ánh ở topic , bần tăng sẽ dịch bộ khác !