“Hức hức… Huhuhu…” Long ngồi xếp lại trong một góc thút thít khóc…
“Khóc cái gì mà khóc, muốn lão nương đánh nữa à?” Loli trừng mắt nói.
“Óa… óa …óa…” Long càng ôm mặt khóc lớn hơn nữa.
“Khốn thật! Khóc cái gì nín ngay cho lão nương coi!” Loli bực mình hét lên một tiếng.
“ÓA…ÓA… ÓA… MẸ ƠI …. OA…OA…” Long càng la gào thảm thiết hơn. Bất quá không hiểu sao ba mẹ của Long ở bên ngoài dường như không nghe thấy gì cả. Thực chất không nghe thấy cũng phải, Loli đã bố trí kết giới cách âm bên ngoài rồi mà.
“Nín đi, khóc cái gì, lần đầu ai mà không đau cơ chứ, ngoan đi, lần sau lão nương sẽ ôn nhu một chút! Bảo đảm cưng sẽ sướng đến chết luôn!” Vừa nói, khóe miệng của Loli lộ ra một nụ cười chứa đầy hàn ý.
Nghe xong Long rùng mình một cái, lại càng khóc lớn lên: “Huhuhu… cứu tôi với… huhu”
“Hừ, chưa thấy ai như ngươi! Lão nương ta chơi qua biết bao nhiêu tên nam nhân thối tha như mi, ta có thấy tên nào gào thét khủng khiếp như mi đâu?” Loli cau mày nói. (Lão Ninh: Mọi người lưu ý, đừng có hiểu lầm đó, văn phong của ta hết sức “trong sáng”)
“Ngươi… ngươi là đồ ác độc, đồ… đồ ác phụ… ngươi ngươi… nỡ lòng nào hại ta…” Long ủy khuất mắng.
“Hừ, tên khốn nhà ngươi, dám vô lễ với lão nương. Hôm nay lão nương dạy cho ngươi một bài học nhỏ, ngươi còn dám ở đó khóc lóc kể lể…” Loli khinh thường liếc mắt một cái.
“Ngươi… Loli, ngươi là nô tỳ, tại sao lại dám đánh chủ nhân cơ chứ?” Long tức giận chỉ thẳng mặt Loli nói.
“Ngươi còn dám nói, thừa cơ nhân lúc muội muội ta suy yếu ký kết khế ước, còn muốn độc chiếm thân thể của lão nương, đừng tưởng ngươi là chủ nhân thì ta không dám đánh ngươi.”
“Muội muội? Ngươi… ngươi rốt cuộc là ai?” Long kinh hãi hỏi.
“Ta ư? Nãy quên giới thiệu cho ngươi, ta là tỷ tỷ của Loli, theo cách nói của ngươi tức là chị gái, ta gọi là Lola!”
“Lola?” Long ngơ ngác nói. What the f.uck? Nãy giờ là mình bị con chị đánh đập ư? Hức, ăn cái giống gì mà trâu bò quá vậy?
“Hừ! Còn nữa, ta cảnh cáo ngươi, cấm ngươi không được quấy rối tình dục với Loli. Bằng không lần sau ta sẽ không “xử” ngươi đơn giản như hôm nay đâu. Mỗi một lần ta chỉ xuất hiện được một tiếng thôi. Ừ, cũng sắp tới giờ rồi, ngươi liệu hồn đi đó!” Nói xong, Lola trừng mắt một cái khiến bé Long ngoan ngoãn như một chú cừu non dạ dạ vâng vâng.
“Hơ… hơ… Ắt xì!” Lola ắt xì một cái, khuôn mặt trở nên nhu hòa như trước, đã không còn lộ vẻ hung thần phát tác như khi nãy nữa.
“Á… Chủ… Long, bạn sao vậy?” Loli vừa thấy Long liền biến sắc.
“Còn ai vào đây ban cho mình đây nữa? Quay về hỏi chị Lola của bạn đi.” Loli nghe xong liền hiểu, cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói: “Xin lỗi Long, tính tình chị mình hơi nóng nảy. Để mình giúp đỡ bạn trị vết thương.”
Nói xong Loli thi triển một đạo ma pháp, nhất thời các vết thương đều biến mất, vết máu cũng tan đi, kể cả vết trên sàng cũng vậy, căn phòng trở về với trạng thái ban đầu.
“Wow, hay quá, đó là ma pháp à” Long kinh ngạc hỏi.
“Ừ, là quang minh ma pháp” Loli gật đầu nói.
Lúc này, tâm tình của Long cũng ổn định lại, bất quá vẫn còn có chút sờ sợ, không dám tới gần Loli. Quả thực đợt hành hạ vừa rồi quá mức kinh khủng, chỉ sợ rằng cả đời này Long cũng không quên được mất.
Loli thấy Long chần chờ không qua bèn hỏi: “Bạn sao vậy, không lên đây đi…”
“Ah… không…” Long run run nói.
“Đừng lo mà, chị mình không có ra đâu, mình thay mặt chị xin lỗi, qua đây đi.” Loli nhẹ giọng năn nỉ. Giọng nói trong veo lảnh lót, khiến người ta nghe vào cảm giác như tâm hồn mình đang xao xuyến, rung động. Nó giống như là một loại ma lực, phải, một ma lực ái tình khiến con người không thể tự chủ mà làm theo.
Long lúc này đầu nghĩ không muốn qua, nhưng thân thể bất giác lại tự đi qua. Cả hai người trò chuyện một chốc, bởi không biết nói chuyện gì, nên lúc thì Long kêu Loli kể truyện Ngọc Lan đại lục, lúc thì Long đem những câu chuyện của cổ tích thời nay kể ra, còn không nữa thì là truyện cười. Khiến cho Loli cười tươi như một bông hoa vậy.
Hai người nói một hồi, thấy cũng đã khuya rồi, nên cùng nhau nằm xuống ngủ. Bầu không khí lại bắt đầu trở nên im lặng một cách quỷ dị, Sau hồi lâu, Loli chợt lên tiếng, “Long à, ngủ chưa?”
“Chưa, có chuyện gì?” Long đáp lại.
“Ôm Loli ngủ được không? Loli sợ tối lắm. Lúc trước mẹ thường hay ôm Loli ngủ.” Loli nói xong, không đợi Long trả lời, đã nhích lại gần rồi rúc vô người Long. Long bất đắc dĩ đành phải theo ý Loli ôm lấy cô nàng mà ngủ.
………………
Sáng hôm sau…
“Ư… đừng… nhột mà… không…” Sau một đêm ngủ, tư thế hai người đã có chút chút thay đổi. Loli thì gác chân lên người Long, còn Long thì úp mặt vào hai trái đào tơ của Loli. Cũng y như trước đó, bởi vì tóc của Long khá nhọn, cho nên cứ chọt chọt ngay mũi Loli. Chao ôi, kiểu này thì kết quả khỏi nói mọi người cũng biết rồi đấy.
“Ắt xì…” Lola ắt xì một cái, mở mắt ra. Bỗng dưng cảm thấy ngực mình nặng nặng, không những thế còn có gì đó ươn ướt. Cau mày một chút, nàng cuối xuống nhìn, thì thấy bé Long nhà mình đang úp mặt vô, lấy đào làm gối ngủ một cách say mê, không chỉ thế, còn nhiễu nước miếng tràn đầy cả ra ngoài. Ướt hết một vũng trên áo.
Thế là cái trán của Lola bắt đầu nổi gân xanh lên, thế nhưng chưa kịp nói gì thì Long đã làm ra một động tác lớn mật vô cùng.
“Măm măm… chụt chụt… đào ngon đào ngon… Măm măm măm!” Vừa mớ Long vừa ngậm lấy hột đào mút chùn chụt.
Một sợi gân xanh xanh, hai sợi gân xanh thẫm, ba sợi gân đo đỏ…
Cuối cùng là bốn sợi gân hai bên đều tím rịm…
“Oanh!”
Núi lửa bùng nổ…
Đầu Lola lúc này giống như một toa đầu xe lửa vậy, khói bốc ngùn ngụt, lửa giận ngập trời.
“THẰNG KHỐN NẠN! MÀY CHẾT NGAY ĐI CHO LÃO NƯƠNG!” Rống lên một tiếng long ngâm hổ gầm. Và tiếp theo đó thì……
(Lão Ninh xin lỗi, ta thật không biết phải nói sao. Chao ôi, thật đau lòng làm sao, tại sao bé Long nhà ta cứ thix chịu ngược như thế…)
……………
Nửa tiếng sau, bãi chiến trường tối hôm qua lại diễn ra một lần nữa. Bất quá lần này thảm thiết hơn một chút, máu me bê bết, răng rơi đầy đất. Nhìn vào Long đang nằm thoi thóp trong góc tường, kì thật chỉ có thể dùng ba chữ để hình dung: “Thật thê thảm!” (Lão Ninh: Xin lỗi nha bé Long T_T)
Kết quả chuyện tiếp theo như thế nào thì mọi người cũng biết, Loli trở lại, nhanh chóng chữa trị rồi cuống quít xin lỗi bé Long nhà ta. Giờ phút này, Long thật giống như một người vợ bị chồng ngược đãi, ngồi ôm đầu khóc thút thít mãi thôi. Loli năn nỉ an ủi mãi không xong, cuối cùng đành sử dụng mỹ nhân kế, hôn lên mặt của bé Long đáng thương một cái, rồi nắm lấy tay Long đặt lên ngực mình cho Long xoa xoa vài cái. Lúc này tâm linh của bé Long tội nghiệp nhà mình mới được an ủi phần nào mà ngưng khóc.
Sáng xuống ăn sáng xong, Long vốn cũng mới thi cử xong xuôi, không có gì làm, thấy Loli cũng mới tới nơi này nên rủ cô nàng đi dạo phố. Nhưng thực chất mà nói, người thấy được Loli chỉ có mỗi mình Long, cho nên đi dạo phố xét về cơ bản là đi có một mình.
Long hỏi: “Loli này, bạn biến cho mọi người thấy được không, có gì ra đường cũng tiện hơn.”
“Được.” Nói xong Loli làm một ma pháp gì đó Long cũng không biết. Hai người bắt đầu sóng vai cùng nhau đi ra đường. Đầu tiên, hai người đi ra công viên Tao Đàn dạo mát một chút.
“Waaa, Long, họ làm gì vậy?”
“Tập dưỡng sinh đó mà.”
“Bên kia nữa.”
“Đánh cầu lông thôi.”
“Còn họ thì sao.”
“Nhảy Hip-hop.”
“WOW! HÔN KÌA HÔN KÌA” Đột nhiên Loli la to lên, chỉ vào một cặp đang hôn nhau thắm thiết, bàn tay lực lưỡng của chàng trai lúc này cũng đã mò vào bên trong áo.
“Suỵt, người ta hôn kệ người ta, la lên làm cái gì.” Long vội vàng bịt miệng Loli lại. Bất quá, tiếng la của Loli lại khiến cho tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt vào cặp nọ. Làm cho người nam giận tới đỏ mặt. Hắn chửi: “Mẹ nó, mày ăn cái gì mà không biết dạy bạn gái giữ mồm giữ miệng vậy hả?”
Long thấy thế vội vàng bỏ tay ra, sau đó hô: “Xin lỗi, thật không cố ý!”
Lúc này Loli chợt nói: “Hừ, việc quái gì phải xin lỗi, chẳng lẽ dám làm mà không dám nhận.”
Long lúc này bó tay nàng luôn rồi. Má ơi là má, làm ơn đừng có châm dầu vô lửa giùm con nữa cái được không vậy trời.
Người nam kia tức đến muốn hộc máu, liền móc điện thoại ra gọi số nào đó: “Tụi bây đem người tới Tao Đàn, có thằng dám gây sự với tao kìa!”
Nói xong hắn liền cúp máy, rồi quay sang trợn mắt nhìn Long nói: “Hừ, chờ bạn tao tới là mày chết, khôn hồn thì quỳ xuống xin tha. Nếu ta tâm tình tốt, may ra còn tha cho mày.”
Long khinh thường nhìn hắn liếc một cái. Lúc này, người nam đó mới để ý tới Loli, chậc, con bé này xinh quá, dáng cũng phải cỡ người mẫu trở lên chứ không ít, thấy thế, miệng hắn y như muốn chảy cả nước dãi ra: “Nếu mày biết điều, để con bồ mày bồi tao một đêm cho tốt. May ra tao tha cho mày một mạng.”
Long nghe thế liền cảm thấy tức giận. Khốn thật! Mày tưởng mày là ai hả, đại ca xã hội đen à, làm như phim vậy. Tao đai đỏ cả 3 môn Karate, Aikido, Nam Huỳnh Đạo, để tao coi mày đánh được tao không? (Lão Ninh: Nói cho ngon vô, thằng nào lúc sáng bị bé la lị kế bên đập cho một trận tơi bời)
Long khinh thường nhìn hắn: “Tao cho mày 3 giây. Lập tức biến khỏi trước mặt tao, bằng không tự gánh lấy hậu quả.”
“ĐKM, mày tưởng mày là ai hả?”
“Ba”
“Thằng khốn kia, bạn tao chuẩn bị tới rồi, coi mày làm được gì.”
“Hai”
“ĐKM…”
“Một.” Vừa dứt lời, Long liền lao lấy tay đè đầu tên đó xuống, sau đó lên gối, xuống trỏ, dọng mặt, đạp đá, đánh hắn tơi bời hoa lá. Lúc này vừa xử xong thì cũng vừa lúc dân phòng tới: “Này cậu kia, ai cho đánh người…”
Chưa nói hết câu đã thấy Long kéo tay Loli chạy vọt lên taxi chuồn mất. Kế đó thì khỏi phải nói, đột nhiên có ba bốn thanh niên cầm gậy gộc chạy xe tới, vừa xuống xe lao qua thì thấy bạn mình bị đập tơi bời nằm đó. Định lại hỏi thăm thì bị dân phòng hiểu lầm là cố ý muốn đả thương người thêm. Vậy là tất cả đều bị bắt về đồn.
Lại nói tới Loli, lúc này nàng rất sùng bái Long, một tay đè đầu, chân lên gối, tay xuống trỏ, sau đó thực hiện “cóc tía song phi” cộng thêm mấy cú đấm đá khiến hắn chịu không nổi. Đẹp nhất trong đó hiển nhiên chính là chiêu “Cóc tía song phi”, thực chất đây là một chiêu Long ngồi đọc Conan thấy Ran thực hiện nên mới học theo. Sau khi xuống trỏ, cùng lên gối, khiến đối phương khụy xuống. Lúc này đầu gối của đối phương nhô ra. Long chỉ việc một chân lấy nó làm bàn đạp phóng cao lên, chân còn lại dùng đầu gối chặt vô mang tai, chủ yếu là va chạm ở những huyệt như khiếu âm, huyền ly, thiên dũ, khúc tấn… xung quanh tai. Khiến cho dây thần kinh bị va chạm mạnh, gây ra trạng thái tê liệt tạm thời. Đây cũng chính là điểm độc đáo trong tuyệt chiêu “cóc tía song phi” này.
Bất quá, Loli sùng bái Long thì thế nào cơ chứ, mới sáng sớm dậy ai hại bé Long tội nghiệp nhà mình răng rơi đầy đất đây. Ài……
________________________
Phụ Lục:
-Long: Ta hận lão, lão Ninh chết tiệt!
-Lão Ninh: Ngươi mắc mớ gì hận ta cơ chứ?
-Long: Lão nghĩ sao đem hình tượng phong lưu tiêu soái anh dũng đẹp trai của ta đày đọa nó thảm thiết như vậy hả?
-Lão Ninh: Gì mà thảm thiết, chẳng phải ta mới cho ngươi biểu diễn cóc tía song phi sao?
-Long: Mi đi chết đi, ghi ta hình tượng anh dũng cho dữ vô, rồi câu cuối cùng của chương mi ghi vậy là sao, là sao hả? TA HẬN NGƯƠI !!!!