New Sense - Truyện ngắn - vinhan .
Thỉnh thoảng viết cũng là một cách giải trí , mặc dù nó có vẻ hơi mất thời gian .
Hi vọng câu chuyện mà tôi viết và các bạn sắp đọc không đến nỗi quá khó nuốt . Và nếu bạn thích nó thì bạn cũng chuẩn bị tâm lý là sẽ thiếu thuốc trong một khoảng thời gian , không dài , cũng không ngắn .
Truyện không thích hợp với những người thích yy , lãng mạn .
Phần 1 . Khởi Thủy
Chương 1 : Giấc mơ
Ánh chiều tà vàng vọt thê lương phản chiếu lên mặt hồ đỏ sậm như máu khiến khung cảnh cũng trở nên tràn ngập vẻ tang tóc khủng bố .
"Ta đang ở đâu ?"
Chân nó lê từng bước dài vô định . Nó cảm thấy đầu lâng lâng không thực tế . Đôi chân nó như mất đi cảm giác về trọng lực .
"Đây là đâu ?"
Đôi mắt nó cố gắng nhìn ra xung quanh , cố gắng tìm đến một điểm quen thuộc . Trong khi đó đầu óc nó lại cố gắng trở nên tỉnh táo , nó muốn thoát ra khỏi trạng thái mơ mơ hồ hồ này . Không biết bao lâu , không biết nó đã đi bao xa . Dù nó nhìn thấy trên trời ánh hoàng hôn leo lét , nhưng nó không thể nhìn thấy gì vượt quá mười mét xung quanh nó .
"Ta đang mơ ?"
Nó dường như ý thức được mình đang trong một giấc mơ , không . Một cơn ác mộng mới có thể diễn tả được những gì nó đang trải qua ...
Bỗng một cơn lạnh chạy qua cơ thể nó như một luồng điện , luồng khí lạnh đó cứ như một đàn ngựa đang sợ hãi , chạy trốn một điều gì đó kinh khủng lắm và nó hay đúng hơn là cơ thể nó là một nơi trú ẩn tốt nhất của sự sợ hãi . Chúng điên cuồng xông thẳng qua hơi thở của nó , chạy dọc ra đến sau ót . Từng con ngựa như muốn thoát khỏi cơn khát máu của loài quỷ dữ , chúng tản ra , sống được ai hay người đó rồi biến mất tăm .
Cơn lạnh đó khiến người nó tê rần , một cơn đau đớn co thắt của từng thớ thịt , cơ bắp khiến từng sợi thần kinh của nó gần như muốn nổ tung ra đứt thành từng mảnh . Đầu gối nó run lên bần bật , nhưng nó vẫn cố gượng để đứng vững . Nó có cảm tưởng dường như có ai đó đang ở bên cạnh nó , thì thầm vào tai nó ...
" Không được ngã !"
Và lời động viên đó còn có tác dụng hơn bất cứ thần tiên đan dược nào trên đời này , nó nhưng được tiếp thêm tinh thần , cái tính cách lỳ lợm không chịu thua ai của nó chính vào lúc này nhưng một con sư tử bị nhốt lâu ngày nay mới được thả ra . Nó có thể cảm thấy trái tim nó đang đập điên cuồng , từng dòng máu mang theo hơi ấm từ trái tim nó chạy đi khắp cơ thể . Để ý đến điều đó khiến nó cảm thấy sướng khoái mà quên đi tất cả những đau đớn khác .
Cơn đau đớn không còn khiến nó chùn bước nữa , nó lại tiếp tục bước tiếp về phía trước . Nhờ cơn gió lạnh , đầu óc của nó dường như được thổi bay đi bớt một phần sương mù dày dặc , khiến nó trở nên tỉnh táo hơn , mắt nó cũng quan sát được xa hơn đôi chút . Nó lúc này nhận ra phía trước nó là một tòa đình viện cổ xưa , bên cạnh đó là một cây đại cổ thụ to lớn , bóng lá của nó thậm chí che phủ hết tất cả mái của đình viện , một cái cây khổng lồ .Bên cạnh tòa đình viện là một con sông nhỏ , ánh vàng vọt của mặt chời hắt lên nó khiến nó trở thành một dải lụa vàng óng ánh đang ôm lấy cả tòa đình viện , khiến nó dường như trở nên như có một cái gì đó khiến người ta phải hâm mộ , sùng bái .
"Họ là Ai ?"
Dường như đang có rất nhiều người vây xung quanh cái cây đó , dường như phải đến bốn năm mươi người , họ không ôm lấy cây mà dường như đang cố chen chúc nhau để đến gần cái cây nhất có thể . ả . Nó như bị cuốn hút đến tòa đình viện đó , chân nó bước mau hơn , gần như sắp chạy đến nơi . Nếu như không phải nó cảm giác chỉ một bước sơ hở , dưới chân nó là cả một bờ vực thẳm đón đợi nó , đợi để nuốt chửng nó , ngấu nghiến thân xác nó , khiến nó chưa từng nghĩ đến việc nhìn xuống chân nó . Thì có lẽ nó sẽ chạy , chạy hộc tốc , chạy bằng hết tốc độ mà nó có . Nó muốn có ai đó để nó chia sẻ cảm giác này , nó muốn thoát khỏi hết sự sợ hãi bằng mọi giá , thoát khỏi cơn ác mộng này . Và những người kia có lẽ nào cũng giống như hắn .
Cô đơn , lạc lõng trong cái thế giới hai màu đen và trắng này ? Đi tìm một lối thoát ...
Cảm giác sợ hãi giống như một bìng xăng làm nóng bộ máy cho nó , tiếp thêm sức mạnh cho nó . Nó bước đi nhanh hơn .
Nhưng càng đến gần nó lại cảm giác phía trước dường như còn đáng sợ hơn phía sau nó hàng nghìn lần , hàng vạn lần .
Sự khủng bố phía trước như một bàn tay khổng lồ vô hình bóp chặt cơ thể nó .Nó muốn dừng lại , không , nó muốn quay lại , nó muốn bỏ chạy . Nó bước càng lúc càng chậm lại chừng như chỉ nửa bước nữa là nó sẽ quay lại , sẽ bỏ chạy khỏi cái nơi mà nó từng nghĩ nó sẽ được an toàn ấy . Chỉ là lời thì thầm đó lại lần nữa vang lên trong óc nó .
" Tiến lên ! Đừng quay đầu lại "
Sự sợ hãi giằng xéo trái tim nó , nhưng nó vẫn bước tới , nó sẽ không chịu khuất phục sự sợ hãi đó , đối mặt nó , áp đảo lấy nó , vượt qua nó . Nó phải bước tới !
Càng bước đến gần , sự kinh hoàng càng hiện ra rõ trong mắt nó . Máu , ở khắp mọi nơi , trên nền đất , trên bụi cỏ ...
Nó nhận ra còn có rất nhiều người khác cũng ở đây , họ lẩn khuất sau những bụi cây , bụi cỏ , lăn lóc trên những mảng đất thấm đẫm máu tươi . Nó cảm thấy sợ hãi , nó thấy buồn nôn , nó cảm thấy dương như luồn hơi thở của tử thần ở ngay sau ót nó . Hắn đang cười lên sự sợ hãi của nó , hả hê gậm nhấm nốt từng miếng của sự dũng cảm , không , đúng hơn là sự lỳ lơm còn sót lại của hắn . Hắn đang chờ nó ngã gục xuống để tham gia vào những con người nằm trên đất này .
Nó không thể chấp nhận điều đó , dù chân nó dường như đã rã rời ra , vỡ ra thành từng mảnh mỗi bước chân của nó . Lòng bàn chân nó như có kim châm , nó cảm thấy như bước trên bàn chông với những mũi đinh sắc nhọn đang đâm vào da thịt của nó . Nhưng nó biết nó không thể ngừng lại .
Mùi máu thịt tản ra trong không khí khiến chỉ ngửi vào một chút cũng thấy buồn nôn . Thỉnh thoảng bên bờ sông lại nhìn thấy những cái đầu , những cánh tay nhô ra khỏi mặt nước , cả con sông vừa trang hoàng là thế giờ đây giống như hoàng tuyền dưới địa ngục đầy vẻ thê lương khủng bố .
Nó cũng đã hiểu đám người đó , họ không chen chúc nhau để đến gần cái cây như nó tưởng .
Cả đám người , họ bị mổ bụng , moi ruột ,quấn quanh cổ rồi đóng lên cây giống như những huy chương của thần chết .Nhìn vẻ mặt đau đớn trước khi chết của họ cũng đủ thấy sự đau đớn , sợ hãi của họ đến mức nào rồi . Nó không thể chịu nổi nữa , nó quỵ xuống , nó ngã gục xuống nền đất mà nôn .
Nó như bị lôi tuột xuống mặt đất trơn lạnh , cái mùi tanh của máu trở nên nồng đậm hơn trăm lần khiến nó không thể ngừng cơn buồn nôn , nó ghê tởm kẻ đã làm chuyện này ...
Bỗng cái cảm giác ghê sợ ập đến , nó cảm tưởng như kẻ tử thần đó đang ở ngay sau lưng mình .
" không được quay lại "
Nó tự nhủ , cố gắng không quay đầu lại , nhưng sự sợ hãi điên cuồng xông đến tâm trí nó , nó không thể ngừng nghĩ , không thể ngừng sợ hãi , nó quay đầu lại ...
Bóng đen đó đứng ngay sau nó . Đúng , đó là một cái bóng , đen tối , sâu thẳm .Cái bóng đó dường như chứa đựng tất cả mọi nỗi sợ hãi của nó và dường như nó càng lúc càng trở nên to lớn hơn , mạnh mẽ hơn .
Hắn cất cây đao đầy máu đang nhiễu từng giọt , từng giọt xuống mặt đất lên không . Chỉ một nhát hạ đao này thôi , nó sẽ chết , nó sẽ tan ra , nó sẽ biến mất ...
"Khôôoooong !!! " Nó hét lên
Last edited by Vô Ảnh; 05-04-2011 at 09:28 AM.
|