25-04-2010, 07:45 AM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Sep 2009
Bài gởi: 4
Thời gian online: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần mở đầu:
Tac gia: thanlong93
Trong một ngôi biệt thư lộng lẫy, tráng lệ. Bên ngoài sân biệt thự, hiện đang có một đôi nam nữ dắt tay nhau đi dạo quanh vườn hoa.
Nữ thì có thể nói đã đẹp tới trình độ hoàn mĩ vô khuyết, ở nàng có thể dễ dàng cảm nhận được một sự thánh khiết và thanh thuần làm cho người nào ở bên cạnh cũng cảm thấy rất dễ chịu. Còn người nam thì là một đại mỹ nam tử, ở trên gương mặt của hắn thật không biết nên chê vào đâu. Cả người hắn đều tỏa ra một sức cuốn hút tà dị, mà tin rằng khó có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại.
Người phụ nữ đó chính là vợ ta, Trần Minh Nguyệt còn người nam nam đó là ta, Vũ Trường Không. Ta hiện tại đang cùng với vợ của mình đi dạo, ngắm hoa trong vườn. Ở trong đây, ta trồng rất nhiều loại hoa. Bất cứ loài hoa gì ta thấy đẹp đều có, như: hoa tulip, hoa hồng trắng, hoa hướng dương, hoa bách hợp, hoa mai..vân vân.. Nhưng loài hoa được ta trồng nhiều nhất chính là hoa đào.
Đi tới một cây anh đào mà ước tính khoảng ba người lớn ôm cũng không xuể, ta dắt tay vợ mình đứng dưới cây. Ngước nhìn những chiếc bông rơi xuống, ta nói:
- Hoa thật đẹp, sự mĩ lệ của nó có thể bằng năm phần của em đấy.
Cô ấy vẻ mặt nhăn lại , chu cái miệng nhỏ nhắn lên nói:
-HỨ! Cùng lắm chỉ 3 phần thôi. Đó là mức tối đa rồi đó.
Ta cười, đáp:
- Uh, anh sai rồi. Đừng nói 3 phần, 1 phần cũng chẳng bằng nữa.
Nghe thế, cô ấy cười một cách rất khoái chí. Một lúc sau, bỗng nhiên cô ấy thở dài môt hơi, tới gần lấy tay vừa sờ sờ cây anh đào vừa nhẹ nhàng nói:
- Cứ nhìn cây anh đào là em lại nghĩ tới chuyện xưa. Chình dưới cây anh đào mà em đã gặp được anh sau cả vạn năm dài tìm kiếm. Và cũng dưới sự chứng kiến của cây anh đào mà chúng ta cuối cùng đã có thể sống chung với nhau.
Ta không nói gì, ngoảnh mặt ra nhìn những bông đào đang rơi xung quanh. Ta bắt chéo hai tay ra sau, từ từ nhắm mắt lại. Kí ức xưa kìa lại quay trở về. Ta nhớ lại ngày đầu tiên khi ta gặp cô ấy. Vòng quay số phận của ta cũng bắt đầu quay từ giây phút đó, ta gọi nó là:
DUYÊN PHẬN DƯỚI CÂY ANH ĐÀO.
|