16-07-2015, 02:29 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Jun 2014
Bài gởi: 164
Thời gian online: 863266
Thanks: 4
Thanked 569 Times in 132 Posts
|
|
[Độ Thị, Huyền Huyễn] Siêu Cấp Bá Đạo Hệ Thống
Siêu Cấp Bá Đạo Hệ Thống
Tác giả: Tô Đại Thiếu
Nguồn: 4vn
Chương 4: Sống lại
Ngày 10 tháng 6 năm 1997.
Ở một huyện nhỏ của tỉnh Quảng Ninh.
Tô Phong từ trong hôn mê tỉnh lại. Từ lúc Số Mười bảo hắn nhắm mắt lại và rồi bất tỉnh cho tới lúc này tỉnh lại, hắn thấy mình đang nằm trong một căn phòng nhỏ rộng khoảng hai mươi mét vuông, bên trái căn phòng là có một chiếc tủ bằng gỗ có hai ngăn, phía bên trái của căn phòng để một bộ bàn ghế bằng gỗ và lui xuống tí nữa là một chiếc chạn bát hơi có chút cũ kĩ.
Nhìn những đồ vật trong căn phòng này, những kí ức giấu thật sâu từ trong lòng của Tô Phong bỗng nhiên ùa về. Những giọt nước mắt cứ bắt đầu chảy xuống, hắn cứ để mặc như vậy. Nhìn mọi đồ vật trong căn phòng này, Tô Phong chắc chắn rằng Số Mười đã giúp hắn “Hồi Sinh”.
Bỗng nhiên, trong nhảy mắt Tô Phong xuất hiện trong thế giới của Số Mười. Véo mình vài cái khá đau, Tô Phong biết rằng mình không phải mở rồi. Trong lúc chưa biết nên làm gì thì một giọng nói bất nam bất nữ vang lên từ đằng sau Tô Phong: “Xin chào kí chủ!”. Tô Phong “…”. Quay người lại, Tô Phong nhìn thấy Số Mười đã đứng tại phía sau mình lúc nào không biết.
Nhìn Số Mười, Tô Phong hỏi: “Ta không phải đã sống lại rồi sao? Vì sao ta lại ở cái nơi chết tiệt này hả?????”. “Kí chủ xin hãy bình tĩnh! Kí chủ chuẩn xác là đã sống lại! Nhưng kí chủ sẽ phải hoàn thành những nhiệm vụ của hệ thống đề ra nếu không hoàn thành sẽ bị trừng phạt!” Số Mười Nhìn Tô Phong nói.
“WTF??? Ta nhớ rằng những điều khoản ta kí với ngươi hình như không có việc này cơ mà??” Tô Phong trợn mắt nhìn Số Mười rồi nói. Số mười mỉm cười nhìn Tô Phong nói: “Đây là điều lệ ẩn trong hợp đồng chỉ khi kí xong kí chủ mới nhìn thấy được”. “Sặc…! Đây rõ ràng là lừa đảo mà!” Tô Phong xoa xoa trán cuối cùng đành thở dài nói: “Thôi được rồi! Ta đồng ý hoàn thành những nhiệm vụ mà hệ thống đề ra!”.
Nghe Tô Phong nói vậy, Số Mười mỉm cười và nói: “Kí chủ sẽ cảm thấy quyết định của mình là chính xác! Giờ kí chủ hãy thả lỏng toàn thân, hệ thống sẽ kết hợp cùng kí chủ!”.
“Gật gật đầu” Tô Phong nhắm mắt lại thả lỏng toàn thân. Cùng lúc đó Tô Phong cảm thấy hoa mắt chóng mặt, hắn cảm thấy trong đầu của mình có thêm một thứ gì đó.
“Hoàn thành!” Tiếng của Số Mười vang lên. Tô Phong mở mắt ra, trước mặt hắn xuất hiên một chiếc bảng khá lớn, trên đó có những thông tin như sau:
(*) Thông tin nhân vật:
- Kí chủ: Tô Phong
- Tuổi: 3
- Quốc tịch: Việt Nam
- Sức mạnh: 30
- Tinh thần: 120
- Nhanh nhẹn: 25
- Võ học: Không
- Nhiệm vụ: Không
+ Chú thích: Cơ thể người bình thường tất cả chỉ số là 100!
Nhìn những thông tin trên, Tô Phong cảm thấy mình giống mấy nhân vật trong truyện đô thị cũng có hệ thống abcxyz…!
Đang mải suy nghĩ, tiếng Số Mười lại vang lên, kéo Tô Phong về thực tại.
“Hệ thống xuất hiện nhiệm vụ kí chủ có tiếp nhận không? Nếu tiếp nhận nói “Có” còn không tiếp nhận nói “Không””!
Tô Phong nhìn lên màn hình, ở đó xuất hiện:
“Nhiệm vụ: Trong vòng ba tháng kiếm được số tiền một triệu! Hoàn thành thưởng 150 điểm kinh nghiệm, 30 bạc! Thất bại trừ 10 điểm sức mạnh!”.
Suy nghĩ một chút, Tô Phong gật đầu rồi nói: “Có”. Ngay lập tức ở phía trên của nhiệm vụ xuất hiện chữ “Đang hoàn thành” cùng với đó là xuất hiện thêm dòng chữ: “Thời gian còn lại: 2 tháng 29 ngày 23 giờ 50 giây”.
Quay về phia Số Mười, Tô Phong hỏi: “Ta đã tiếp nhận nhiệm vụ rồi! Giờ thì ta ra khỏi chỗ này bằng cách nào?”. Số Mười lập tức trả lời: “Từ giờ, nếu kí chủ muốn vào nơi này chỉ cần nói “Trở vào” còn muốn ra khỏi nơi này nói “Trở ra” là được!”
Nghe Số Mười nói vậy Tô Phong gật đầu rồi trong lòng nói: “Trở ra”. Trong nháy mắt, Tô Phong quay trở lại căn phòng.
Vừa quay trở lại, cạch một tiếng, hai cánh của làm bằng sắt mở ra. Đập vào mắt Tô Phong đó làm một người phụ nữ khoảng 27- 28 tuổi, gương măt trái xoan, đôi mắt đen dịu dàng, trên gương mặt đó, các nét hòa hợp với nhau tạo nên vẻ đẹp giản dị, rất dễ gây thiện cảm. Đặc biệt là nụ cười rạng rỡ, tươi tắn luôn nở trên môi, để lại cho mọi người ấn tượng khó quên khi lần đầu gặp.
Nhìn người phụ nữ này, Tô Phong suýt chút nữa bật khóc. Người này không phải ai khác chính là mẹ của hắn “Đàm Thị Nguyệt”. Khi Tô Phong đang mải suy nghĩ thì Đàm Thị Nguyệt đi tới bên giường bế hắn lên rồi nói: “Con trai của mẹ hôm nay ngoan nhỉ! Dậy mà không khóc nhè cơ đấy!”. Tô Phong “…” Nói rồi Đàm Thị Nguyệt bế Tô Phong đi ra ngoài. Ra tới bên ngoài, nhìn những ngôi nhà tập thể cho công nhân ở vẫn còn mới toanh, Tô Phong không khỏi cảm khái. Hắn nhớ rằng năm 2000 gia đình hắn chuyển đi nơi khác thỉnh thoảng mới về lại nơi này thăm hàng xóm. Đến năm 2010, mọi người ở nơi này chuyển đi hết vì cách nơi này 1km, có một nhà máy thép chuyên xả khí thải khiến bầu không khí nơi này cũng bị ô nhiễm.
Last edited by icyhot9x; 31-07-2015 at 07:03 AM.
|