07-12-2009, 10:33 AM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Bài gởi: 23
Thời gian online: 650052
Thanks: 150
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
LONG MA NGŨ TRẢO
Quyển 1: Nguyễn Cữu
Chương 9: Cấm Ma Phong ấn
Tác giả: Hoàng Kim Hồng Hoa
Nguyễn Cữu bị cơn nóng đánh thức. Nó lắc lắc đầu cố gắng xắp xếp lại mớ ý thức mơ hồ. Nhìn quanh, nó bất ngờ thấy mình đang nằm trên một khối đá màu đen. Nó cảm thấy hơi hoảng sợ. Rõ ràng là mình đang ở trong Mật Thất mà? Tại sao mình lại ở trong thạch phòng này? chẳng lẽ... chẳng lẽ mình đã rời khỏi Mật Thất, rời khỏi Long Ma Võ Đường? Hay là mình đã chết? Nó không thể thoát được lối suy nghĩ tiêu cực.
Nguyễn Cữu cẩn trọng đi sang gian Thạch phòng khác. Vừa bước vào thạch phòng bên cạnh, nó liền cảm thấy nhẹ nhỏm khi nhìn thấy Hoả Hồ đang ngồi xếp bằng bên cạnh Hỏa Tỉnh. Hoả Hồ lặng yên ngồi đó, từng giọt mồ hôi chảy xuống. Nguyễn Cữu lúc này mới nhìn rõ Hỏa Hồ. Hỏa Hồ thân người đầu hồ ly. Một lớp lông đỏ rực bao phủ toàn thân. Giữa ngực nổi bật một chùm lông màu tím thẫm thâm thúy. Từ chùm lông màu tím đó, hỏa nguyên tố phiêu tán ra xung quanh hình thành Hỏa Thuẫn hết sức tự nhiên. Khuôn mặt Hỏa Hồ bén nhọn với đôi mắt xếch đen dài đang nhắm lại. Vành mắt đen tuyền sắc xảo. Đôi tai thon dài được bao bởi một lớp lông đỏ mịn màn. Cái mõm dài với chóp mũi đen phập phồng phía trước. Hàm răng bén nhọn ẩn hiện dưới hai môi. Một tên Hồ Ly nam tử tuyệt diễm.
Bỗng nhiên Hỏa Hồ mở trừng mắt, cặp mắt với những lằn mạch máu đỏ lòm nhìn chằm chằm Nguyễn cữu hù nó ngã ra đất. Hỏa Hồ sau khi hù Nguyễn Cữu liền chậm rãi đứng lên, Hỏa Thuẫn thu liễm.
-Ngươi đã tỉnh lãi! Tốt. Đứng dậy đi theo ta.
Sau khi nói một câu ngắn gọn, Hỏa Hồ liền xoay người hướng bên ngoài bước đi. Nguyễn Cữu liền đứng lên đi theo. Nó thấp thỏm mong chờ hỏa Hồ thực hiện phần lời hứa còn lại. Với nó, mười bốn năm sống trong Long Ma võ đường cũng không phải là địa ngục. Nó ngày ngày nhìn người khác luyện công, luyện ma pháp. Nó Luôn khao khát được giống như họ nhưng tiếc rằng chẳng có vị sư phụ nào chịu dạy cho. Sự khao khát đó ngày càng lớn nhưng cũng chỉ dừng lại ở khao khát mà thôi. Bây giờ thấy Hỏa Hồ bảo nó đi theo, nó trong lòng thập phần chờ mong.
Hỏa Hồ dừng lại ở mõm núi đá, bóng lưng kì vĩ như sơn nhạc, gió núi thổi từng cơn đem tươi mát phả vào người. Cái nóng trong thạch động bất ngờ bị xua tan. Nguyễn Cữu tân thần lập tức thanh tĩnh.
Hỏa hồ giọng nói trầm ổn uy nghiêm hướng Hỏa Hồ nói:
-Ta đã nói sẽ giúp ngươi tu luyện. Bây giờ ta sẽ thực hiện lời hứa nhưng ta nói trước cho ngươi biết hai điều. Thứ nhất: Ta chỉ giúp ngươi tu luyện bước đầu còn phần ngươi có thể tu luyện đến đâu thì phải xem ngươi. Thứ hai: ta không phải và cũng không thích làm sư phụ của người. Thú người khác biệt, sau này ngươi phải rời khỏi sâm lâm và đừng nói với ai ta đã dạy ngươi. Ngươi nghe rõ chứ?
Nguyễn Cữu khom người, trong lòng nó đối với Hỏa Hồ đã chuyển từ kinh sợ thành thật tâm tôn kính.
-Dạ rõ!
Hỏa Hồ vẻ mặt không nóng không lạnh quay lại nhìn Nguyễn Cữu. Đôi mắt hắn lóe lên tinh quang, tay phải chậm rãi giơ lên trước ngực Nguyễn Cữu. Áp lực vô hình ập vào người Nguyễn Cữu, mới đầu chỉ là hơi khó thở như ngâm mình trong nước nhưng càng ngày nó càng thấy đau đớn. Bên trong cơ thể Nguyễn Cữu có một áp lực vô hình đang kịch liệt chống cự lại áp lực của hỏa Hồ. Hai áp lực tranh đấu làm Nguyễn Cữu đau đớn như sắp nổ tung. Bất ngờ, mọi thứ trở lại bình thường, áp lực biến mất, Hỏa Hồ thu tay lại.Hỏa Hồ nhếch mép lộ ra một nụ cười thâm ảo. Hắn cảm thấy vô cùng thú vị vì phát hiện của mình.
-Ngươi thật là đặt biệt! một tên tiểu tử như ngươi lại mang trên mình cấm ma phong ấn cao cấp của quang minh hệ. ha ha...
Hỏa Hồ đột ngột cất tiếng cười làm Nguyễn Cữu trong lòng vừa lo sợ vừa thấy kì quái. Bản thân mình bị phong ấn mà mình sao lại không biết? Ai đã ác tâm phong ấn mình chứ? Mà "cấm ma phong ấn" này có tác dụng gì? Nhất thời trong lòng Nguyễn Cữu hiện lên vô vàng nghi vấn.
Hỏa Hồ thấy vẻ mặt đăm chiêu của Nguyễn Cữu liền hiểu được lý do. Hắn cất tiếng nói:
-Ta tuy không biết ai đã phong ấn ngươi nhưng với "cấm ma phong ấn" cũng là biết chút ít. Loại phong ấn này chỉ có một mục đích duy nhất là không để nguyên tố ma pháp xâm nhập vào cơ thể ngươi. Phong ấn này thường chỉ dùng cho những kẻ bị tẩu hỏa nhập ma hoặc mất đi khống chế với nguyên tố ma pháp trong cơ thể. Ta cũng thật không ngờ nó lại được dùng để phong ấn ngươi, để ngươi không thể tu luyện.
Vừa dứt lời, tay trái Hỏa Hồ như thiểm điện phách một trảo vào ngực Nguyễn Cữu. Năm ngón tay với năm cái móng dài ghim vào người Nguyễn Cữu. Một luồng hỏa nguyên tố dũng mãnh tràn vào cơ thể Nguyễn Cữu. Cơ thể Nguyễn Cữu một lần nữa căng lên, Bên trong cơ thể nó phát ra một màn Kim Thuẫn chống lại hỏa nguyên tố đang xâm nhập. Hỏa nguyên tố của Hỏa Hồ và Kim Thuẫn kịch liệt xung đột, mỗi lần Hỏa Hồ tăng lượng hỏa nguyên tố vào cơ thể Nguyễn cữu thì Kim Thuẫn lại phản kháng kịch liệt hơn. Hỏa nguyên tố của Hỏa Hồ và Kim Thuẫn giống như hai đạo quân tranh đấu quyệt liệt trong cơ thể Nguyễn Cữu. Nguyễn Cữu kịch liệt đau đớn, cuộc chiến trong cơ thể nó biến cơ thể nó thành một bãi chiến trường hỗn độn. Lần đầu tiên trong cuộc đời nó cảm thấy được nguyên tố vận chuyển trong cơ thể nhưng là như vậy lại làm nó như muốn nổ tung.
Không biết qua bao lâu, Hỏa Hồ lúc này đã lấm tấm mồ hôi. Lớp lông màu đỏ nhìn qua vô cùng ảm đạm. Hắn gần như đã dùng hết tất cả hỏa nguyên tố phục hồi được để phá cấm ma phong ấn. Cách hắn chọn chính là dùng hỏa nguyên tố sung túc của mình đánh tang phong ấn. Một cách thức khá đơn giản nhưng muốn làm được thì thực lực của người giải phong ấn cũng phải là rất cao. vÀ vào thời khắc cuối cùng, Hỏa Hồ thậm chí đã dùng tất cả hỏa nguyên tố còn lại trong cơ kích một kích cuối cùng vào Kim Thuẫn. Hỏa Hồ kiệt sức lui về sau mấy bước đứng thở dốc. Đầu óc Nguyễn Cữu vì quá đau đớn mà rối loạn, nó thậm chí không biết mình là ai? đang làm gì? chỉ thấy trước mắt mình là một màu trắng xóa. Màn Kim Thuẫn mờ dần rồi nương theo một tiếng đinh nhỏ vang lên hoàn toàn biến mất. Phong ấn trong cơ thể Nguyễn Cữu cuối cùng cũng được phá giải.
Last edited by soicon87; 26-12-2009 at 12:03 PM.
|