Nàng tự biết mị lực của chính mình, nếu như trước kia Lâm Thiên bởi vì cố kỵ vết thương của nàng nên không đụng vào nàng, nhưng hiện tại thương thế đã lành, nếu như Lâm Thiên nổi máu lên…
- Hừ, nghĩ gì thế? Nhỏ giọng một chút, có người đuổi đến Ma Qủy Sơn này rồi.
Lâm Thiên nhẹ giọng nói, Thạch Huyên Hiên nghe vậy sắc mặt tự nhiên đỏ lên, nhưng mà trong tối nên Lâm Thiên cũng không biết được, nàng tự biết được mình nghĩ sai, rồi nhanh chóng nói:
- Chúng ta mau chóng ly khai thì hơn, nếu như đuổi kịp thì rất phiền!
- Thực lực của ngươi đã khôi phục chưa? Còn có thể đi nhanh hay sao?
Lâm Thiên nói.
Thạch Huyên Hiên lắc đầu:
- Không được, nội lực của ta vận chuyển bình thường nhưng một chút khí lực cũng không có! Nhuyễn cốt tán của Đám quỷ kia chắc là loại đặc chế nếu bình thường thì sẽ không như thế này!
Từ tiểu linh hai người biết đám người kia càng ngày càng đến gần, Lâm Thiên nhíu mày nói:
- Bọn họ gần đến rồi, một tên, hai tên, ba tên, bốn tên…. Không được, nhanh lên một chút, lên ta cõng ngươi rời đi!
Nếu như chỉ có ít người thì Lâm Thiên dẫn dụ một tí là được, hoặc là trực tiếp xử lý, nhưng bây giờ bọn chúng có hơn mười người, xem ra Tinh Hình Chìa khóa có hấp dẫn rất lớn đối với bốn chúng!
- Tại sao ngươi lại phải giúp ta?
Thạch Huyên Hiên thở dài sâu kín nói.
- Vì sao ư?
Lâm Thiên ngẩn người rồi nói:
- Vì ta xem trọng ngươi được chưa? Nhanh lên đi nào!
Tiếp đó hắn bế Thạch Huyên Hiên lên rồi nhanh chóng cõng nàng. Lúc này Thạch Huyên Hiên cũng rất bất ổn, trái tim đập loạn hẳn đi, từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng tiếp xúc thân mật với người con trai nào như vậy, không phải bởi vì nàng không đẹp mà là do nàng quá đẹp, những nam tử bình thường thì cơ bản không lọt mắt, mà cho dù ưu tú thì đứng trước Thạch Huyên Hiên cũng không dám biểu hiện dũng khí vớ vẩn ra!
Sở dĩ Lâm Thiên không suy nghĩ nhiều như vậy vì trong hoàn cảnh này có thể suy nghĩ gì thêm nữa đâu, hơn nữa trong đêm tối như thế này khó có thể thấy rõ được, nhưng nếu có chút ánh sáng thì cũng đủ làm cho Lâm Thiên kinh ngạc và sẽ sinh ra lòng chiếm hữu!
Hai tay quàng qua cổ Lâm Thiên, lại cảm nhận được khí tức nam tử từ người hắn, làm cho tâm tình của Thạch Huyên Hiên khá là hoảng hốt, nhưng mà cũng có một cảm giác không tên ngọt ngào ấm áp, những cảm xúc lẫn lộn này khiến cho khuôn mặt nàng không tự chủ được mà đỏ bừng lên!
- Nếu đẻ cho sư phụ biết ta đã từng bị một người con trai ôm qua, sợ là sẽ giết hắn mất, không được việc này không thể để sư phụ biết được!
Nghĩ đến sư phụ của mình Thạch Huyên Hiên trong lòng vừa yêu vừa sợ!
Hai tay nâng chân của Thạch Huyên Hiên lên người, lại chỉ qua một lớp y phục khá mỏng, căn bản không thể cản được Lâm Thiên cảm nhận được hai bắp đùi mềm mại và co dãn, hơn nữa còn cả hai quả cầu mềm mại đè ép trên lưng, làm cho dục niệm trong lòng Lâm Thiên khá thịnh. Cố gắng đè ép dục niệm trong lòng xuống, đi ra khỏi cửa động Lâm Thiên liền vận khởi Lăng Ba Vi Bộ mà đi, tuy rằng trên lưng còn cõng một người, nhưng mà vẫn khá là nhanh, trên lưng hắn, Thạch Huyên Hiên kinh ngạc không thôi, nàng tự nhận nếu trong hoàn cảnh của hắn cho dù toàn lực nàng cũng không thể đạt đủ tốc độ như thế này!
Có sự chỉ điểm của Tiểu Linh, Lâm Thiên rất dễ dàng né tránh hết sự tìm tòi của đối phương, những kẻ tìm Thạch Huyên Hiên tuy rằng không ít nhưng có sự tồn tại của Tiểu Linh thì cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Sau nửa giờ, Lâm Thiên đã đưa Thạch Huyên Hiên an toàn xuống núi, đương nhiên hắn không hải nghênh ngang mà xuống núi rồi, bởi vì dưới chân núi cũng không có ít người đâu tuy nhiên cũng không có cao thủ tồn tại, bởi vậy nên Lâm Thiên có thể nhẹ nhàng mà mang theo Thạch Huyên Hiên đột phá phong tỏa.
Dưới chân núi có không ít chiếc xe đậu lại, thế nhưng Lâm Thiên cũng không hề động vào chúng mà tiếp tục cõng Thạch Huyên Hiên đi tiếp.
- Vì sao không lấy một chiếc xe/
Thạch Huyên Hiên nhẹ nhàng hỏi một câu bên tai Lâm Thiên.
- Ta là một công dân tuân thủ luật pháp, sao có thể tùy tiện trộm cắp được chứ?!
Lâm Thiên khẽ cười đáp.
- Vậy ngươi thả ta xuống đi, ta tự mình đi
Thạch Huyên Hiên nói.
- Không được, thương thế của ngươi còn chưa khỏe, hơn nữa ngươi đi được sao? Chúng ta nên nhanh chóng đi khỏi vùng phụ cận Ma Qủy Sơn này thì hơn!
Lâm Thiên nói, đương nhiên nếu xuống bây giờ thì hắn có chút luyến tiếc cảm giác hưởng thụ mềm mại này rồi!
Thạch Huyên Hiên sao có thể không biết được tư tưởng kia của Lâm Thiên cơ chứ, có lẽ do thực lực không phát huy được nên tính cách của nàng trở nên nhu thuận không ít, hơn nữa trong lòng nàng đối với Lâm Thiên cảm kích không ít, nên chỉ lẳng lặng ghé vào vai hắn rồi dựa vào mà không nói gì nữa!
Trong màn đêm, Lâm Thiên đi rất nhanh, không bao lâu đã cách Ma Qủy Sơn tầm hơn mười km rồi, đến cạnh một con sông nhỏ, Thạch Huyên Hiên nhẹ giọng nói:
- Thả ta xuống đi, trên người dính máu thật là khó chịu!
Lâm Thiên gật đầu rồi đến bên cạnh dòng sông nhỏ dừng lại.
- Ngươi tốt nhất tắm một chút đi, ta cũng phải đi ra tẩy trừ một tí!
Lâm Thiên nói, do cõng thạch Huyên Hiên nên quần áo hắn cũng bị dính không ít máu!
- Không được nhìn lén đâu đấy!
Thạch Huyên Hiên dịu dàng nói, nếu để cho sư huynh đệ và các tỷ muội trong tông môn trong thấy chắc sẽ phải cả kinh rơi cả tròng mắt, bộ dạng này mà là của Tiên tử thánh nữ mặt lạnh như bang sơn ngàn năm Thạch Huyên Hiên đây sao? Lâm Thiên nhú nhún vai nói:
- Hiện tại là ban đêm mà ta sao thấy được cơ chứ?!
- Hừ, ngươi chắc chắn thấy được, không phải ở trong rừng ngươi có thể đi nhanh vậy sao, hơn nữa còn dễ dàng trốn thoát khỏi vòng vây nữa!
Thạch Huyên hiên nói.
- Được rồi, được rồi xem như ta thấy được được chưa!
Lâm Thiên trong lòng còn hô to oan uổng, tuy rằng thân thể hắn được cải tạo rất nhiều, nhưng con mắt trong bóng tối thì cũng phải gần mới thấy được, nhưng mà cũng không có nói gì thêm bởi vì sự tồn tại của tiểu Linh còn không thể cho nàng biết được!
Lâm Thiên đi xuống dưới hạ du một chút, rồi tắm rửa sạch sẽ một phen, sau đó trực tiếp đem y phục về không gian tinh giới rồi lại cầm một kiện y phục giống như đúc đem ra, rồi mặc vào!
Thính lực quá mức nhạy cảm, khiến hắn có thể nghe được tiếng nước chảy từ chỗ Thạch Huyên Hiên đang tắm, vừa nghĩ tới nàng hiện tại có thể là đang trần như nhộng để tắm rửa thân thể hoàn mĩ cuẩ mình, trong lòng Lâm Thiên dấy lên một maarnh lửa nóng, nội tâm phảng phất như một con dã thú phát cuồng rống lên!