Thông U Đại Thánh
Tác giả: Phong Thất Nguyệt
Chương 2: khởi đầu gay go
Dịch giả: Phiêu
Biên Dịch: Phiêu
Nhóm Dịch: Đọa Lạc Vương Tộc
Nguồn: 4vn.eu
Hình ảnh kia dừng lại ở chỗ đạo sĩ phun máu, rõ ràng lúc này Tâm Quỷ đã bị Cố Thành hút vào nên không biết gì nữa.
Nhìn không gian đen kịt xung quanh, Cố Thành không biết phải nói gì nữa. Hắn mới game start đã gặp khó rồi! Trương Thị rõ ràng đã hận đến muốn giết hắn, chuẩn xác mà nói thì “Cố Thành” trước kia đã chết. Hiện tại hắn xuyên qua, “Cố Thành” lại sống lại, Trương Thị sao có thể bỏ qua cho hắn chứ. Hơn nữa thế giới này vô cùng quỷ dị, đạo sĩ kia tu luyện tà pháp, dùng ngũ tạng nuôi quỷ, quả thật giết người trong vô hình. Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, đâm sau lưng đã hung hiểm như vậy, lần sau loại quỷ vật như này lại đến thì mình đối phó như nào? Lại cắn nó tiếp sao, hay chuẩn bị sẵn máu chó hất nó?
Không cho Cố Thành thời gian cẩn thận suy nghĩ, đầu hắn bỗng nhiên đau đớn, tinh thần như bị hút sạch, hắn bị đá ra khỏi không gian đen nhánh kia, hai mắt tối sầm, triệt để mất đi ý thức.
Chờ Cố Thành mở mắt ra thì, xung quanh hắn là một vòng người đang tranh cãi. Vừa thấy Cố Thành tỉnh lại, một lão bà tóc bạc phơ ôm vội hắn vào lòng, khẽ lau nước mắt hô to:
- Cháu a! Nếu cháu có chuyện gì sao bà sống được a!
Kiếp trước Cố Thành đã là người trưởng thành nên không quá quen với trưởng bối thân thiết như này, hắn khẽ ngồi dậy, nhẹ nhàng gỡ lão thái quân ra, khẽ nói:
- Bà nội, cháu không sao mà.
Trương Thị ở bên cạnh đầy kinh ngạc nhìn Cố Thành, không hiểu sao hắn còn sống nữa nhưng thấy lão thái quân yêu thương Cố Thành như vậy, nàng vẫn không nhịn được nói:
- Lão thái quân, người còn chưa chết mà, mẹ khóc làm gì chứ.
Cố lão thái quân nghe xong sầm mặt lại:
- Ngươi có ý gì, Thành nhi chết rồi ngươi mới vui sao?
Trương Thị không dám chống đối Cố lão thái quân, chỉ ra vẻ ủy khuất nói:
- Mẹ nói gì vậy, con chỉ là lo cho sức khỏe của mẹ thôi.
Cố lão thái quên khẽ hừ:
- Ta còn khỏe, chỉ cần cháu ta không việc gì thì ta còn khỏe!
Đúng lúc này, bên ngoài có một người tiến vào, vừa thấy hắn đến, đám hạ nhân đang vây quanh vội vã tản ra. Đó là một trung niên tuổi chừng bốn mươi, mũi ưng mắt sắc, có vẻ không dễ thân cận với người. Hắn mặc huyền giáp màu đen, bên hông đeo trường kiếm nhưng vỏ kiếm dùng cành liễu bện lại, càng kỳ quái hơn là huyền giáp trên người hắn khắc họa hoa văn đế thính. Trong ký ức Cố Thành, Đại Kiền có truyền thống khắc hoa văn lên khôi giáp, hoàng tộc khắc long phượng, Cấm Vệ quân, Long Tướng vệ thì khắc toan nghê, phổ thông hơn thì khắc hổ báo hùng sư, nhưng trong ký ức Cố Thành, thật sự không có hoa văn đế thính!
Nhìn thấy trung niên kia đến, Cố lão thái quân vội nói:
- Thiết Thiên Ưng đại nhân có điều tra được tại sao cháu ta đột nhiên ngất đi không, trên người cháu ta còn không có vết thương nào nữa chứ.
Thiết Thiên Ưng mắt nhìn bốn phía, Cố lão thái quân lập tức nói:
- Đều đi ra ngoài.
Trong phòng lúc này chỉ còn Cố lão thái quân, Trương Thị và quản gia ở lại. Bấy giờ, Thiết Thiên Ưng mới nói với Cố Thành:
- Cố công tử, hôm qua công tử có nhìn thấy đồ gì lạ không, hoặc có cảm giác gì lạ không?
Cố lão thái quân vội nói với Cố Thành:
- Vị này là Thiết Thiên Ưng đại nhân ở Tĩnh Dạ ty, con mau nói đi, đại nhân sẽ giúp con.
Cố Thành khẽ nhìn Trương Thị, Trương Thị kia tuy căng thẳng nghi ngờ nhưng cũng không có biểu hiện hoảng loạn. Khẽ vuốt ngực, Cố Thành nói:
- Hôm qua ta chỉ thấy ngực đau nhức cực kỳ, sau đó cắn răng chống đỡ, cuối cùng thì ngất đi không biết gì cả.
Cố Thành không nói gì đến Trương Thị vì hắn biết nói ra cũng vô dụng. Hiện tại Trương Thị dám đứng ở đây lại không hoảng loạn, chứng tỏ nàng đã thu xếp xong xuôi, không sợ bị điều tra. Cố Thành giờ mới nhớ đến, lúc trước trong hình ảnh kia, lão đạo sĩ cũng nói đến Tĩnh Dạ ty, nếu hắn cũng biết Tĩnh Dạ ty tồn tại thì hắn cũng sớm đề phòng rồi. Quan trọng hơn cả là bản thân Cố Thành cũng không “sạch sẽ”. Cố Thành trước kia đã chết rồi, hắn là xuyên qua, nghiêm túc mà nói thì là “tá thi hoàn hồn”. Hơn nữa còn có ngọc bội màu đen quỷ dị kia, còn có Tâm Quỷ bên trong nữa, thứ đó nhìn sao cũng thấy quỷ dị! Đây không phải là một thế giới có thể dùng lẽ thường suy đoán, hắn nếu dám nói ra hình ảnh nhìn thấy, vậy điểm nghi vấn nhất là người ta tìm cách hại ngươi, sao ngươi biết rõ vậy? Nếu đối phương quyết tâm truy tra, tra đến ngọc bội màu đen của hắn, có phải coi ngọc bội là quỷ vật hàng thế, tiện tay thanh trừ luôn không? Đây đều là những điều không thể đoán trước, Cố Thành không thể không đề phòng.
Thiết Thiên Ưng khẽ gật đầu nói:
- Nếu như vậy thì không sai rồi, Cố công tử gặp phải âm tà quỷ vật, trên người công tử và trong phòng đều có âm khí nhàn nhạt. Có điều bởi vì nguyên nhân nào đó, có thể là vận may, quỷ vật kia không thương đến Cố công tử, chỉ làm công tử hao hết tinh thần nên bị ngất đi.
Cố lão thái quân khẽ thở dài, hai tay chắp chữ thập lạy bái:
- Cảm tạ trời đất, lão tổ tông phù hộ, không sao là tốt rồi.
Thiết Thiên Ưng bỗng nhiên nói:
- Lão thái quân, chỉ là tạm thời không sao, ta cũng không thể đảm bảo sau này cũng không sao.
- Sao lại vậy chứ?
Thiết Thiên Ưng khẽ lạnh nhạt nói:
- Đụng quỷ chuyện này, có thể có một lần cũng có thể có vô số lần. Người đụng phải quỷ, trên người sẽ nhiễm âm khí, sau này sẽ dễ gặp quỷ hơn. Không phải mỗi lần đụng quỷ đều mất mạng, lần này là Cố công tử số may. Nhưng một lần hai lần, ba lần bốn lần, tấm lần mười lần thì sao? Có thể không chết sao?
Cố lão thái quân có chút hoang mang nói:
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Thiết Thiên Ưng giơ ba ngón tay lên nói:
- Có ba biện pháp, một là bỏ mặc không quan tâm, chăm đi đến những nơi nhiều người, quỷ quái khó hại, dần dần âm khí sẽ tan hết, đương nhiên đây là xem vận may, nếu trong thời gian này lại gặp quỷ quái thì âm khí sẽ nặng hơn. Cách thứ hai là tìm cao tăng đạo sĩ tới tinh chế âm khí giúp công tử, đương nhiên phải là người tu hành thật sự mà không phải là những hòa thượng đạo sĩ tầm thường, đi thu tiền đèn nhang, đoán quẻ bói đầy đường. Nhưng thứ cho tại hạ nói thẳng, lấy của cải của phủ Trung Dũng Hầu, không đủ để mời người như vậy.
Cố lão thái quân khẽ hỏi:
- Vậy trong Tĩnh Dạ ty có người như vậy không? Lão thân từng nghe nói trong Tĩnh Dạ ty có nhiều người tu hành, hẳn phải có đạo sĩ hòa thượng chứ?
Thiết Thiên Ưng đáp lại:
- Quả thật là có người tu luyện đạo pháp, nhưng nói thật, phủ Trung Dũng Hầu không mời được. Dù cho là tại hạ, cũng là xem ở nhân tình lão Hầu gia mới đến nếu không, dựa theo trình tự bình thường, Tĩnh Dạ ty chỉ quản việc quỷ dị có án mạng, Cố công tử không có nguy hiểm tính mạng, Tĩnh Dạ ty căn bản không phái người đến. Lúc trước nếu không phải nhờ lão Hầu gia cứu giúp, tại hạ có thể sớm chết chiến trường, chứ đừng nói đến sau đó gia nhập Tĩnh Dạ ty. Nhưng tại hạ chỉ là võ phu, giết người giết quỷ dễ nhưng không biết cứu người. Tại hạ ở trong Tĩnh Dạ ty kinh thành cũng chỉ là huyền giáp vệ phổ thông, tiếp xúc chưa đến cấp cao, thật sự là không thể giúp.
Lúc này Cố Thành nói:
- Vậy biện pháp cuối cùng là gì?
Thiết Thiên Ưng khẽ trầm giọng nói:
- Hai biện pháp đầu là dựa vào vận may, biện pháp cuối cùng là dựa vào chính mình. Công tử là con cháu công hầu, thân thế thuần khiết, không cần qua xét tuyển, tại hạ có thể tiến cử ngươi gia nhập Tĩnh Dạ ty.
- Gia nhập Tĩnh Dạ ty thì sẽ được an toàn sao?
Thiết Thiên Ưng khẽ lắc đầu nói:
- An toàn? Công tử có biết Tĩnh Dạ ty là đâu không?
Còn không đợi Cố Thành lên tiếng, Thiết Thiên Ưng đã ngạo nghễ nói:
- Tĩnh Dạ ty là một phần quan trọng của Đại Kiền vương triều. Năm trăm nước mười nước tranh bá, khói lửa nổi lên bốn phía, giết chóc khắp nơi, quỷ mị hoành hành, tu sĩ tà đạo coi trời bằng vung. Khi đó nhiều chỗ thậm chí ban ngày phố xá huyên náo, tối đến quỷ quái tung hoành, quỷ thậm chí còn nhiều hơn cả người. Cao tổ hoàng đế liền hạ lệnh chiêu mộ dị sĩ, sáng lập Tĩnh Dạ ty, bình định yêu ma quỷ quái cùng những kẻ tu hành vi pháp loạn kỷ. Vĩ lẽ đó Tĩnh Dạ ty chính là đối đầu yêu ma quỷ quái, những kẻ tu hành tà đạo, thủ đoạn tàn nhẫn, công tử nói ở đó có an toàn không?
- Vậy vì sao ta phải gia nhập Tĩnh Dạ ty?
Thiết Thiên Ưng nhìn chăm chú Cố Thành nói:
- Bởi vì Tĩnh Dạ ty có thể dạy công tử tu hành, để ngươi có thực lực đối kháng yêu ma quỷ quái. Thiên hạ hỗn loạn, yêu quỷ hoành hành, ngoài ngươi ra, không ai có thể thật sự bảo vệ được ngươi. Ngươi có thể sống sót không phải vì Tĩnh Dạ ty, mà vì ngươi!
Cố lão thái quân nghe thấy vậy vội vã lắc đầu:
- Không được, như vậy không được! Thành nhi không thể đến chỗ nguy hiểm như vậy được. Chờ hắn nhận tước hầu xong, ta sẽ đưa hắn đi tòng quân chỗ Nhị thúc hắn. Phản loạn Tây Cương đã lắng lại, Thành nhi đi nơi đó không nguy hiểm gì, ở đó qua ngày kiếm quân công thôi, sao có thể đi Tĩnh Dạ ty đối phó yêu ma được chứ. Thành nhi yên tâm, bà nội dù lấy hết của cải trong phủ cũng giúp cháu tìm cao nhân tinh chế âm khí!
Vừa nghe Cố lão thái quân nói thế, Trương Thị lòng như kiến bò. Nàng mời tu sĩ tà đạo đã mất năm nghìn lượng, Cố lão thái quân tìm cao nhân muốn bao nhiêu bạc chứ? Mà những bạc kia đều là của nàng…
Cố Thành suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Ta đồng ý gia nhập Tĩnh Dạ ty!
Mọi người vào đây luận đàm và báo lỗi nhé!
Ai muốn dịch cùng thì pm fb mình nhé, tìm theo gmail: tungthanthanh@gmail.com
Last edited by Phiêu; 06-03-2020 at 11:26 AM.
|