Đặt ra quyết định, ba người lập tức hành động. Lâm Tịch coi việc quan trọng nhất bây giờ chính là khống chế trùng hoàng, sau đó ra lệnh cho quật địa trùng tại sào huyệt mở ra một không gian đủ lớn, tại bên trong dụng ngọc thạch kiến lập ba toà" Ngọc ốc".
Ngẫm lại Lâm Tịch cảm giác được sự xa xỉ, dùng thượng phẩm bạch ngọc lập làm phòng ở,nhất là làm cái chỗ để đả toạ!Cũng là bởi ngọc thạch quá phong phú , chỗ ngồi này chính là mặt trên một cái mỏ ngọc thạch , đồng thời lẫn trong đó có một chút quáng thạch.Quật địa trùng cũng vì quáng thạch mà tìm tới nơi này, sau đó mới ở chỗ này định cư làm sào huyệt. Hơn nữa nơi này đã không biết bị quật địa trùng đào móc bao nhiêu năm, bên trong đã hình thành các thông đạo. Bất quá thực vật của quật địa trùng là quáng thạch, ngọc thạch tại trong mắt chúng cũng chỉ là" Phế thạch".
Ba tòa ngọc ốc đương nhiên không chỉ đẹp mắt, Lâm Tịch cùng Khải Kỳ thời gian 3 ngày sau đó, tại trên ngọc ốc khắc lên Tụ Linh trận, như vậy có thể làm cho tốc độ của nguyên khí tụ tập nhanh hơn, khiến cho việc tu luyện trở nên càng thêm rất nhanh. Hơn nữa nơi này vốn là ngọc thạch quáng mạch , linh khí cũng là thập phần dư thừa, bởi vậy hiệu quả cao hơn cả ngoài dự liệu.
Ngoài ra Lâm Tịch cũng lập ra một Hỏa trận, sau đó dụng tam muội chân hỏa một lần nữa luyện chế tẩy tủy đan, cấp cho Khải Kỳ cùng Mạt Ni Áo . Dù sao bọn họ bắt đầu tu luyện lúc tuổi đã khá lớn , nếu dựa vào chính bản thân tu luyện để cải thiện thể chất thì cần phí rất nhiều công phu.
Bởi vì nơi này linh khí vô cùng dư thừa, bọn Lâm Tịch mấy người tu vi tăng rất nhanh, mỗi ngày chỉ cần tu luyện một, hai canh giờ là sẽ đạt tới cực hạn của bản thân, bởi vậy bọn họ còn có đại lượng thời gian có thể chi phối.Nhàn hạ, bọn họ một bên thu thập ngọc thạch, một bên bắt đầu luyện chế pháp bảo.Có nguyên khí dư thừa như vậy, Lâm Tịch cũng làm thẳng mạch, tuy nhiên cũng không tốn là bao khí lực.
Chế luyện những vật dụng thường dùng, tỷ như Không gian giới chỉ,lò bát quái …. tự nhiên là rất nhiều thứ. Về phần Không gian giới chỉ trước kia Khải Kỳ luyện chế ,so với bây giờ đã quá kém xa, đã sớm bị coi như đồ phế thải.
Nguyên liệu bọn họ cũng không phải lo lắng, mặc dù nơi này quáng thạch ít, nhưng dù sao cũng thoả mãn số lượng nhu cầu của bọn họ. Chỉ là khổ cho đám quật địa trùng, bây giờ hoàn toàn khổ cực vì Lâm Tịch. Hơn nữa vì để gia tăng hiệu suất, Lâm Tịch tiến hành biên chỉnh hiện đại hóa thủ đoạn quản lý đối với quật địa trùng, đề thăng sức mạnh hai chi trước của một số quật địa trùng, khiến cho khai thác đặc biệt đề cao hiệu suất hơn. Thậm chí Lâm Tịch đưa ra ý tưởng kỳ quái, mỗi đội quật địa trùng sẽ mang một cái không gian giới chỉ,khai thác ngọc thạch cùng quáng thạch đến đâu trực tiếp để vào bên trong đó, như vậy tự nhiên hiệu suất càng tăng nữa, điều này làm Lâm Tịch cũng là tốn không ít công phu.
Ngoài ngọc thạch và pháp bảo, Lâm Tịch cũng thường xuyên đi ra bên ngoài sưu tầm nhiều loại thảo dược, sau này xuất thế cũng không thể giống như bây giờ có thời gian dễ dàng sưu tầm thảo dược ,mai sau vạn nhất nếu khi cần dùng đến có thể tiện rất nhiều.
Hơn nữa Lâm Tịch còn tự mình sáng tạo ra một biệt hiệu mới tự đặt cho chính mình —— Ma kiếm sư!
Chú ý, là " Ma kiếm sư" chứ không phải " Ma kiếm sĩ",là những người thường dùng ma pháp để phụ trợ vũ kỹ.
Gọi là Ma kiếm sư chính là vì hắn nghĩ sẽ chế luyện ra một loại đệ nhất phi kiếm. Nếu sau này lúc hắn xuất thế.Phi kiếm có thể lấy thủ cấp địch nhân ngoài ngàn dặm,lại vừa có thể ngự kiếm phi hành . Linh cơ vừa động hắn nghĩ:" Nếu ma pháp sư là khống chế ma pháp nguyên tố , ta đây sẽ nói thủ pháp ném kiếm tự mình công kích là một loại ma pháp đặc thù, chắc sẽ không có người nào hoài nghi."
Vì để cái tên gọi Ma kiếm sư này có thể làm cho người khác tiếp nhận, Lâm Tịch cố nặn ra biện pháp che đậy, thậm chí chế ra một cái vỏ bọc trang bị cho cái tên gọi này.Bây giờ điều hắn cần làm trước tiên là hướng tới Mạt Ni Áo hảo hảo học tập một chút ma pháp, như vậy tự mình có thể trở thành một ma pháp sư chính thức.
.....
Ở thế giới này nói đến ma pháp không có gì là kỳ lạ, chính là dụng tinh thần lực cảm ứng ma pháp nguyên tố xung quanh, sau đó làm cho những nguyên tố này dựa theo đặc định quy tắc mà sắp xếp, như vậy đã có thể là một ma pháp .Nhưng quá trình này ma pháp sư phải đặc biệt cẩn thận,chỉ cần hơi nhầm lẫn một chút sẽ dẫn đến thất bại, còn có thể bị tinh thần lực mất đi sự khống chế quay lại cắn trả. Trải qua mấy ngàn năm phát triển, mọi người đã nghĩ ra một biện pháp thông minh, đó chính là phát minh ra ma pháp chú ngữ.
Ma pháp sư niệm động chú ngữ ,rất có lợi cho sự tập trung tinh thần lực, như vậy có thể giảm bớt loạn lẫn trong khi thi triển ma pháp. Hơn nữa ma pháp chú ngữ còn đề cao tác dụng phóng thích ma pháp.Trong quá trình dụng chú ngữ còn có thể dùng ẩn ngữ hoặc ám ngữ, có thể dựa theo tiết tấu của chú ngữ mà phóng thích ma pháp . Càng là những đại hình ma pháp phức tạp,ma pháp chú ngữ lại càng phải cần, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể tận lực cam đoan cho quá trình làm phép tiến hành thuận lợi.
Đương nhiên, nếu một ma pháp sư đã sử dụng cực kỳ thuần thục, hoặc là những ma pháp sư thiên phú cực cao, đối với ma pháp nguyên tố nắm trong tay cực kỳ tinh xác, vậy hắn cũng có thể không cần niệm tụng chú ngữ,mà sử ma pháp nguyên tố chỉ cần dựa theo ý niệm là có thể sắp xếp thành ma pháp, hoặc là dựa vào những chú ngữ đơn giản để thi triển ma pháp phức tạp.
Cái gọi là " Mặc phát ma pháp" là tốc độ thi triển so với phải sắp xếp ma pháp bằng chú ngữ nhanh hơn nhiều,thời gian làm phép ngắn hơn gọi là" Thuấn phát ma pháp".
Cũng bởi vì không phải phóng thích ma pháp là cần phải có chú ngữ,mà chú ngữ chỉ là một loại phụ trợ công cụ, bởi vậy các pháp sư khác nhau phóng thích cùng một loại ma pháp có thể niệm tụng chú ngữ hoàn toàn bất đồng, mọi người cũng có thể rất dễ dàng từ chú ngữ mà đoán ra sư thừa của ma pháp sư. Bất quá học tập ma pháp quả thật không phải dễ dàng , mặc dù chỉ là ma pháp đơn giản, sắp xếp ma pháp nguyên tố cũng là phải phi thường cẩn thận, điều này khiến cho mỗi ma pháp sư trong khi học tập ma pháp thì không được tự ý tiến hành luyện tập.
Tóm lại năng lực của một ma pháp sư quyết định là do tinh thần lực mạnh hay yếu. Đây cũng là chính là điều mà người tu chân coi trọng, bởi vậy khi đã rèn luyện Tam Động chân kinh,tinh thần lực của Lâm Tịch vốn không kém, hoàn toàn có thể đủ để trở thành một ma pháp sư. Đương nhiên,với trình độ kiên định tâm trí của hắn, trong quá trình sắp xếp ma pháp nguyên tố sẽ không dễ dàng bị người khác quấy rầy mà sinh nhầm lẫn, chỉ là hắn không muốn để lộ ra, vì vậy hắn dùng ý niệm phóng thích ma pháp, còn chú ngữ lúc đó trong miệng lại cải thành Hán ngữ , cứ thế sư thừa của hắn sẽ trở nên càng thần bí hơn.