Qua hôm sau, tại Nghiệt Long Đàm, đã có tới ngoài ba trăm nhân vật võ lâm có mặt tại nơi đây, phần nhiều không phải đến để dự cuộc tranh chiếm cực báu Ngưu Long Giao, mà chỉ vì sự hiếu kỳ thôi. Còn một số cao thủ nội công thâm tuyệt thì dĩ nhiên là muốn viên nội đơn sẽ lọt vào tay mình.
Trong thời gian chờ đợi trăng lên, con quái vật Ngưu Long Giao từ trong hang chui ra hô hấp ánh trăng, các nhân vật võ lâm đem chuyện Chủ nhân “Lệnh Xé Xác” vừa xảy ra trong đêm qua tại Lữ Điếm Duyệt Lai mà bàn tán thật sôi nổi. Tất cả đều lấy làm kinh dị, chẳng hiểu tại sao Cam Lộ bang chủ Dương Chấn Hoàn đã chết trong cuộc thảm sát cách đây hai mươi năm về trước do hai đạo Hắc Bạch gây ra, mà nay lại còn xuất hiện trên mặt giang hồ, quả thực là khó hiểu. Có người cho rằng Cam Lộ bang chủ Dương Chấn Hoàn chưa chết, bấy lâu nay ẩn dật, giờ đây xuất hiện trên chốn võ lâm trả mối tử thù hai mươi năm xưa, cũng có kẻ bảo Chủ nhân “Lệnh Xé Xác” này do một cao thủ nào khác giả danh, nhưng chẳng một ai chắc chắn điều nào cả.
Chí Tôn vẫn với bộ mặt lạnh lẽo muôn đời chen vào giữa đông, ngồi nhìn quần hùng đi đoạt nội đơn. Chợt Chí Tôn bắt gặp thiếu nữ áo đỏ cùng đi với hai gã thiếu niên lúc nãy, trông thấy chàng nàng thoát trên đôi môi đỏ mộng một nụ cười, và giơ bàn tay trắng nõn nà phe phẩy. Chí Tôn đáp lại bằng một nụ cười thầm. Hai gã thiếu niên lạ lùng, chúng quay nhìn, thì thấy Chí Tôn đã ngồi sẵn tự bao giờ, chúng liền ra hiệu cho nhau bước lại chỗ chàng.
Còn cách Chí Tôn chừng hai trượng, hai gã thiếu niên vùng đứng dậy. Gã thiếu niên mặt dài choắt chỉ mặt Chí Tôn hét :
- Tiểu tử, ngươi hãy ra đây thử vài chiêu với ta xem nào!
Gã thiếu niên kia cũng hùng hổ :
- Chúng ta phải dạy cho hắn một bài học để hắn không còn mù quáng nữa.
Chí Tôn từ từ đứng dậy, cười khì :
- Các ngươi muốn đấu với ta sao?
Hai gã thiếu niên cùng quát :
- Bọn ta sẽ quật chết ngươi.
Dứt câu, hai gã thiếu niên đẩy luôn bốn chưởng lực lốc gió mạnh bạo vô cùng. Thiếu nữ áo đỏ vừa trờ tới có vẻ lo ngại cho số phận của Chí Tôn. Thế nhưng, Chí Tôn đã giơ tả chưởng chống lấy hai luồng gió của định thủ, đồng thời chàng quét một ngọn “Nã Vân Túc Nguyệt”, bắt ngay huyệt đạo hai tay gã thiếu niên mặt mày dài choắt.
Bỗng có tiếng quát phía sau lưng :
- Tiểu tử, ngừng lại!
Chí Tôn giật mình thu hồi chưởng lực, quay lại nhìn, thì thấy đó là một lão áo tía đang đứng nhìn chàng sòng sọc.
Lão ta hỏi to :
- Tiểu tử, ngươi thế nào với Cam Lộ bang chủ Dương Chấn Hoàn mà có ngón võ “Nã Vân Túc Nguyệt”?
Chí Tôn sợ toát hồn, chàng hết sức hối hận, vì đã vô tình làm lộ tung tích. Chàng dịu giọng đáp :
- Thưa lão ông, điều đó tiểu đồ không thể trả lời được.
Lão áo tía trợn mắt :
- Ngươi muốn chết đấy à?
Lời chưa kịp dứt, lão ta đã bủa một chưởng cực ác định hạ Chí Tôn ngay tức khắc. Nhưng Chí Tôn vì quá gấp rút, chàng dùng ngay ngón “Thái Phụng Ngự Phong”, bốc mình lên cao theo luồng sóng chưởng, đẹp tuyệt ảo. Quần chúng đứng xem, trông thấy Chí Tôn thi triển một thân pháp ảo dị thãy đều vỗ tay khen ngợi không cùng.
Trong lúc lão áo tía hốt hoảng kêu lên :
- Ồ, thân pháp kỳ tuyệt của Cam Lộ bang!
Thêm một ông lão và một thiếu phụ đứng ngoài tự nãy, sực thấy thân pháp “Thái Phụng Ngự Phong” của Chí Tôn cũng bắt giác giật mình, sau đẩy cùng lượt xô vào quật luôn bốn chưởng. Lão áo tía cũng đưa liên tiếp hai chưởng lốc gió ào ào...
Chí Tôn không tránh kịp, bị mấy luồng ác chưởng quật nhầm, chàng hét lên một tiếng, toàn thân bị bắn đi hai trượng, ói ra một vòi máu tươi, rồi lăn xuống đất bất động.
Lão áo tía cười khà :
- Ta bảo có sai đâu, số mạng ngươi ngắn ngủi mới xui ra như thế.
Lão ta định bũa một chưởng vào đầu Chí Tôn, thì thiếu nữ áo đỏ đã nhảy tới hét :
- Dừng tay lại, lão không được giết người này.
Lão áo tía nghe hét vội ngừng tay. Nhưng một thiếu phụ vận toàn trắng cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt đâm tuyệt đã lôi thiếu nữ áo đỏ ra ngoài gắt :
- Hồng Y Nữ Xảo Nhi, con cãi ta à.
Ngay lúc ấy, một thiếu phụ tuổi độ ba mươi ngoài, nhưng tuyệt đẹp từ xa phóng tới quát lão áo tía :
- Ngươi đường hoàng Chủ nhân hai Bang một Hội, mà định hạ độc thủ thằng bé này à?
Lão áo tía vừa trông thấy thiếu phụ, đã biến sắc :
- Ồ, Thiên Sơn Long Nữ!
Lão áo tía giật lùi nửa trượng, sửng sốt nhìn thiếu phụ trung niên mà lão vừa gọi là Thiên Sơn Long Nữ. Lúc ấy, thiếu phụ áo trắng có cặp mắt dâm tuyệt cũng nhận ra Thiên Sơn Long Nữ, liền ngạo nghễ :
- Úi chà, lại cũng là Hiệp nữ!
Thiên Sơn Long Nữ chẳng cần nghe thấy những lời vu vơ của thiếu phụ có cặp mắt dâm tuyệt, nàng cúi xuống thò tay vào áo lấy ra một viên thuốc màu hồng bỏ vào miệng Chí Tôn.
- Sao thằng bé giống hệt hắn thế này?
Chẳng mấy chốc Chí Tôn tỉnh lại, tuy nhiên chàng vì chân khí tiêu hao nên chưa cử động được. Thiên Sơn Long Nữ trông thấy Chí Tôn đã tỉnh, nàng mừng rỡ hỏi :
- Tiểu tử, ngươi tên họ là gì?
Chí Tôn tuy không động đậy, nhưng chàng cố đáp thì thào :
- Dương Chí Tôn!
Thiên Sơn Long Nữ có vẻ kinh dị, như nói một mình :
- Ồ, sao lại là họ Dương?
Nàng chưa kịp nghĩ thêm, thì thình lình có một tiếng rống to như trời rầm, làm rung chuyển cả mặt đất.
Quần hùng thảy xôn xao :
- Ngưu Long Giao! Ngưu Long Giao...
Khi đó, vầng trăng cũng vừa lên cao gần đỉnh đầu soi sáng tràn ngập Nghiệt Long Đàm, dù một người không công lực cũng dễ dàng nhìn thấy mọi sự vật chung quanh. Tiếng rống càng ngày càng thêm khủng khiếp, mặt đất thảy đều chuyển dậy như hồi địa chấn. Đồng thời một mùi hôi tanh khó chịu xông ra nồng nặc, rồi đột nhiên từ dưới đần nhảy lên một con quái vật kỹ cổ, đầu rồng thân trâu xạ cặp mắt sáng chói như hai ngọn đèn thần, mồm há ra một hạt châu đỏ lóng lánh.
Quần hùng đồng rập nhau kêu :
- Nội đơn Ngưu Long Giao!
Lẹ như ánh chớp, trong quần hùng cò năm cái bóng nhẹ nhàng nhảy tới chỗ con Ngưu Long Giao vạch theo năm luồng loáng bạc chiếu thẳng vào mình con quái vật. Quần hùng đồng hò hét trợ thần oai. Nhưng con Ngưu Long Giao là thứ linh vật tu ngót mấy ngàn năm, tinh khôn vô tả, nóng rống to lên rồi vươn những vấu nhọn chộp vào năm bóng vừa phóng tới...
Liên tiếp những tiếng rú hãi hùng, năm xác người rơi xuống đất, thi thể bị xé từng mảnh. Ba tiếng hét phẫn nộ, liền theo đó thiếu phụ có đôi mắt đâm tuyệt, và hai ông lão quật chưởng nhằm Chí Tôn ói máu mồm lúc này vọt tới tấn công quái vật. Quái vật Ngưu Long Giao rống lên như trời gầm, nó dùng vấu nhọn quần quật trong không khí quyết xé xác cho được ba người. Thế nhưng, ba người nhờ có thân pháp ảo diệu tránh né được tất cả những chiếc vấu kinh người của quái vật.
Đột nhiên trong lúc ấy, có một bóng người hình thù cổ quái phi lên, với thân pháp cực ảo, vụt ném ngay con Ngưu Long Giao một vật hình tròn, vừa quát :
- Tần hội chủ, Lý Bang chủ, hãy tháo lui ngay!
Ba người biết vật vừa ném cực kỳ lợi hại, nên nhấc mình ra xa ba trượng, quay lại nhìn. Thì ra bóng mới đến chính là Sư Diện Quái Ma, một ác ma có cái công lực cực kỳ thâm hậu, y vừa ném trái “Oanh Thiên Đạn” vào con Ngưu Long Giao. Bất chợt, con quái vật há hốc mồm ngậm lấy trái đạn, tiếp theo nghe “bùng” một tiếng, thân xác nó bị nổ tung ra từng mảnh vụn. Lẹ hơn chớp giật, Sư Diện Quái Ma phóng mình tới chộp lấy viên nội đơn chớp ngời từ trên không rơi xuống. Quái ma trở về đất, y cầm viên nội đơn cất tiêng cười khà khà nghe thật quái gở, cặp nanh thò dài ra ngoàu càng tăng thêm vẻ hung ác lạ thường.
Quái ma vừa định bỏ viên nội vào chiếc mồm đỏ như máu, thì đột nhiên có mấy tiếng quát rúng động mặt đất. Tức thì ba lão lùn phóng tới trước mặt Sư Diện Quái Mạ Ác Ma nhận ra mặt ba lão lùn, y cười khà khà :
- Công Lai tam ái, đã lâu rồi ta vắng nếm mùi trái tim người, may các ngươi mang tới quá ta đấy chăng?
Công Lai tam ái nổi giận hét to :
- Ba anh em ta thề moi hai mắt ngươi.
Sư Diện Quái Ma bỏ viên nội đơn vào túi, lẹ như ánh chớp, y thò năm vấu chộp ngay đầu Đại Ái, đồng thời tả chưởng đẩy mạnh ra phía Nhị Ái. Đại Ái và Nhị Ái tức thì vận toàn thành lực quật luôn mấy chưởng xô rạp luồng sóng chưởng của Ái Ma vận lên không chẳng khác một gió uất. Trong lúc Tam ái khôn quả lẻ hơn chạy ào, luồn về phía sau Sư Diện Quái Ma, thình lình chộp vào lưng làm đứt sợi thắt lưng của ỵ Quái ma nổi giận day quay quật một chưởng cực ác. Một tiếng rú thảm khốc vang lên. Tam ái bị chưởng phong Ác ma đánh nhằm ói ra một vòi máu, toàn thân bắn đi hai trượng. Đồng thời, viên nội đơn ngập ngời ánh sáng từ trong lưng của Ác ma cũng vừa văng ra ngoài lăn lốc trên mặt đất.
Quần hùng đứng ngoài tự nãy giờ thấy nội đơn lăn tròn liền cùng lượt quát vang, rồi phóng tới chộp lấy. Quái ma sẵn cơn tức giận, y vận đũ mười phần thành lực xô luôn hai chưởng sấm sét... Mấy tiếng hét kinh hồn, mấy thây người bị chưởng lực thảm khốc đánh nhằm nẩy chết, một số giật lùi trở lại, hoãng hốt đứng nhìn. Bỗng từ cánh tả Tần Mỵ Nương phóng ra chộp ngay viên nội đơn Ngưu Long Giao, rồi trở về chỗ cũ lẹ như sao bay.
Quần hùng xôn xao bàn tán. Sư Diện Quái Ma vùng rống lên một tiếng, y nhảy bổ tới trước mặt Tần Mỵ Nương quát :
- Hãy trả nội đơn lại cho ta.
Chiêu Hồn Điệp Tần Mỵ Nương cười sằng sặc :
- Giao trả nội đơn gì?
Quái ma lồng lên :
- Tần hội trưởng không muốn sống đây sao?
Chợt phía sau lưng Tần Mỵ Nương hai lão áo tía vừa hiện tới trợn mắt nhìn Sư Diện Quái Ma.
Quái ma nhe cặp nanh trắng nhởn :
- Tưởng ai, hóa ra Tử Y Khách Lý Vân Hạo, Hoạt Bành Tổ Trương Mân, hai ngươi muốn chết nữa sao?
Rồi không để cho đối phương kịp ra tay, Quái ma phóng liền tám chưởng, năm vấu vào người Tần Mỵ Nương ào ào như vũ bão. Không kịp đề phòng, Tần Mỵ Nương bị một vấu trúng cánh tay phải, cô ả rú lên rồi tuột rơi nội đơn ra ngoài, bay trong không gian... Quái ma mừng quá định lao theo chộp lấy viên nội đơn liền bị Lý Vân Hạo và Trương Mân đưa bốn chưởng buộc y phải dừng lại. Lúc ấy, Chí Tôn cũng vừa cử động được nhờ viên thuốc màu hồng của Thiên Sơn Long Nữ, chàng vừa chực đứng lên, thì thình lình viên nội đơn Ngưu Long Giao từ trên không rớt xuống ngay mặt chàng.
Chí Tôn hốt hoảng chẳng biết làm sao, vùng há hốc mồm. Bất ngờ viên nội đơn chui ngay vào thẳng tuốt xuống huyệt Đan Điền. Quần hùng đứng chung quanh trông thấy đồng quát to lên chấn động cả Nghiệt Long Đàm, nhảy đến chỗ Chí Tôn. Bấy giờ Chí Tôn mới giật mình hốt hoảng, chàng muốn chạy cũng không được rồi, phần thì vết thương trong mình hãy còn nặng, phần quần hùng vây chặt bốn hướng không cho chàng thoát.
Sư Diện Quái Ma nhảy bổ tới quát :
- Biết điều tránh ra tất cả, ta mang thằng bé này về động.
Y thò mười vấu nhọn định chộp Chí Tôn, thì Tần Mỵ Nương đã quật một chưởng chận lại :
- Khoan đã, thằng bé này phải để ta mang là phải hơn.
Quần hùng cười rần lên :
- Đúng đấy, Tần hội trưởng mang thằng bé xinh trai này về là phải đấy.
Sư Diện Quái Ma cất tiếng cười khà khà :
- Hẳn trái tim của ngươi còn đương nóng chứ?
Tần Mỵ Nương hơi biến sắc, cô ả giật lùi một bước. Quần hùng đều khiếp sợ lui ra ngoài trượng, vì không còn ai lạ gì tính tình hung bạo của Sư Diện Quái Ma, y từng moi lấy trái tim của kẻ thù nhai sống. Liền trong tình thế căng thẳng đó, có bảy ông già, năm thiếu niên và Hồng Y Nữ Xảo Nhi nhảy tới đứng thành hàng ngang dối diện với Ác Mạ Dĩ nhiên trong số người đó đã có Lý Vân Hạo và Trương Mân, hai Bang chủ Vạn Thọ và Lý Vân. Sư Diện Quái Ma rúng tận đáy lòng, y ngẩn người ra. Tần Mỵ Nương biết kẻ địch đã chùng hẳn, liền liếc xéo gương mặt xinh trai của Chí Tôn, rồi bảo Quái ma :
- Nội đơn Ngưu Long Giao tuy là cực báo trong đời, nhưng nếu nuốt vật ấy mà không có Thiên Bằng Thái Noãn hòa trộn, thì ngàn đời nó vẫn nằm yên trong huyệt Đan Điền không hòa ta được, ngươi mới dụng tâm bắt thằng bé này mang đi để moi bụng hắn thu nội đơn chăng?
Quái ma biến hẳn sắc mặt, y rống lên một tiếng, đưa một chưởng gồm đủ mười phần thành lực. Tần Mỵ Nương hét lớn. Tức thì tuôn luôn cả tả hữu chưởng cùng loạt với mười cao thủ hai Bang một Hội phản công liền.
Bộp, bộp... ào... ào...
Sư Diện Quái Ma bị xô lùi nửa trượng, còn những nhân vật hai Bang một Hội thãy rúng động cả thân người. Chí Tôn vì đứng giữa chịu sức chưởng phong hai bên dồn ép bắn chàng đi hai trượng, hộc máu mồm, lại ngất đi. Liền đó, hai gã thiếu niên áo tía vèo tới rút kiếm chém Chí Tôn...
Nhưng một tiếng hét lanh lảnh nổi lên, Hồng Y Nữ Xảo Nhi lẹ như chớp đỡ lấy hai thanh kiếm :
- Dừng tay lại, đồ hèn!
Hai gã thiếu niên áo tía xám mặt, lui ra tức thì. Sư Diện Quái Ma nghe tiếng hét sau lưng, y nhảy ngược trở lạ, toan vung chưởng đánh Hồng Y Nữ Xảo Nhị Ba chiếc bóng như sao bay của Tần Mỵ Nương, Lý Vân Hạo, và Trương Mân đáp xuống cạnh bên Hồng Y Nữ Xảo Nhị Cùng một lượt ba anh em Công Lai tam ái, bọn quần ma Nam Hoang song hung, Cô Lãnh Thốc Ưng, Bắc Minh Tứ Quỷ từng sấm sét trên mặt giang hồ đống bỏ tới xây thành bức rào sắt chung quanh Chí Tôn. Tên nào tên nấy mắt lộ hung quang thém món nội đơn đang nằm trong huyệt Đan Điền của chàng trai trẻ đẹp.
Trận huyết chiến khởi đầu. Bỗng thêm một tiếng hét, tiếp đó một luồng chưởng sấm sét chớp thẳng về phía Công Lai tam ái. Đó là chường lực kinh người của Thiên Sơn Long Nữ. Công Lai tam ái hốt hoãng nhào về phía sau hai trượng tránh thoát. Đại Ái Phương Sóc Vy Vô Lương tức giận quát to :
- Thiên Sơn Long Nữ, ngươi định tranh ngôi thứ với anh em ta à?
Nhị Ái Khổn Địa Hồ Lô Thung lướt tới :
- Hãy giết chết loài ma Nữ này.
Tam Ái Viên Hồng Phương cũng quát tợ sấm :
- Chớ có khoe tài, ngươi sẽ chết về tay anh em ta.
Thiên Sơn Long Nữ quắt mắt :
- Ba anh em ngươi định mổ bụng thằng bé đó thu nội đơn à?
Đại Ái Vy Vô Lượng cười khì khì :
- Phải đấy!
- Vậy thì các ngươi thử ra tay.
Ba anh em Tam Ái cùng quát lên, một lúc tuôn ra sáu luồng chưởng phong cực ác quyết quật chết Thiên Sơn Long Nữ. Thiên Sơn Long Nữ cười nhạt, nàng lui lại một bước, giơ cánh ta xoay tròn một chưởng.
Bộp... bộp...
Lập tức, sáu luồng gió bạo của Tam ái bị đánh tan trong vô hình. Phía trận bên Sư Diện Quái Ma và Tứ Quỷ hắc Minh đã tới hồi khốc liệt, chưởng âm chấn động ào ào...
Mười mấy tên Hắc đạo từ nãy giờ đứng bên ngoài, bây giờ trông thấy trận chiến đã lâm vào hỗn loạn, bọn chúng vùng nhảy xô vào toan chộp bắt Chí Tôn moi bụng thủ đoạn nội đơn. Nam Hoang song hung và Cô Lãnh Thốc Ưng sợ mất nội đơn, vội đưa luôn mười mấy chưởng, khiến quần hùng thét lên những tiếng thảm khốc. lớp hộc máu mồm ra chết, lớp bị sóng chưởng tống đi hàng mấy trượng, ngất lịm luôn. Để rồi cả ba cùng quây quần với nhau, chưởng âm bộp bộp...
Sư Diện Quái Ma sợ mất nội đơn Ngưu Long Giao, y đẩy liền mấy chưởng cực kỳ mạnh bạo, đánh tốc Đại Quỷ lên cao hai trượng, rơi xuống mặt đất im luôn. Thoáng thấy Tam Quỷ nhảy tới, Quái ma không để lỡ cơ hội, quét ngang một chưởng thần tốc, tên này rú lên khủng khiếp, chết tại chỗ. Bất ngờ, Nhị Quỷ và Tứ Quỷ như hai con thú điên, chúng rống to rồi cùng lượt bổ vào theo cả tả hữu chưởng...
Quái ma bỗng cười khà khà...
Y phất năm vấu nhọn chộp nhằm Nhị Quỷ, đồng thời xoay người qua bên tránh hai luồng sóng chưởng của Tứ Quỷ, tiện tay xé tét Nhị Quỷ làm đôi giãy xành xạch trên mặt đất.
Quần hùng thấy thế hốt hoảng lùi ra, đứng trố mắt nhìn, máu me Nhị Quỷ rãi đầy mọi nơi. Tứ Quỷ rống lên thê thảm vì ba cái chết khủng khiếp của tam quỷ, hắn vụt xòe hữu chưởng ra, tức khắc to dần gấp bội, rồi nhanh tợ chớp, hắn lao sang Quái ma một Độc Chưởng Quỷ Tiển. Lối chưởng này cực kỳ hiểm ác, vì nó tập trung cách huyết đạo khi đánh ra máu tươi nơi đó sẽ phún vào kẻ địch, đứng cách một trượng dù có một thân hình bằng sắt cũng không thể tránh khỏi cái chết thê thảm. Kẻ dùng quỷ chưởng này, sau đó dù thắng hay bại cũng ngã quay ra chết, đấy là một lối chưởng trí mệnh. Sư Diện Ma Quái kinh hãi, Y nhấc mình lên tránh, nhưng không còn kịp nữa, một giọt quỷ chưởng đã trúng cách tay trái cụt phăng đi, còn bên vai cũng thủng một lổ to, máu vọt thành vòi.
Quái ma đau đớn nhe cặp nanh càng thêm quái ác lạ lùng, trong khi Tứ Quỷ cũng lảo đảo vì kiệt sức. Qua một giây trần tĩnh, Quái ma cười khà...
Y tiến tới thò chưởng còn lại, chộp vào ngực Tứ Quỷ móc lấy trái tim vướng đầy máu me, bỏ vào mồm nhai ngấu nghiến...
Quần ma hết sức kinh hoảng, chẳng còn ai dám xông tới đoạt nội đơn Ngưu Long Giao nữa. Xong rồi, Quái ma đi thẳng lại chỗ Chí Tôn nằm bất tỉnh toan chộp ngay huyệt Đan Điền moi lấy nội đơn, thì Công Lai tam ái đã vào tới hét :
- Ác Ma, hãy dừng tay lại.
Sư Diện Quái Ma tức giận phóng chưởng liên tiếp định hạ Công Lai tam ái tức khắc. Bọn Tần Mỵ Nương, Nam Hoang song hung có cơ hội nhảy tới chỗ Chí Tôn, người nào người nấy mắt đều lộ hẳn hào quang. Tuy nhiên. chỉ có Ma Nữ dâm tuyệt Tần Mỵ Nương là còn có một dụng ý khác nếu bắt được chàng trai xinh đẹp đó. Sư Diện Quái Ma chột thấy tình hình biến chuyển, y rời trận đầu lao mình đến chỗ Chí Tôn, hét tợ sấm :
- Không một ai được chạm tới thằng bé này cả.
Nhị Ái tự phụ thò mười vấu nhọn chộp Chí Tôn. Một làn nhuyển kiếm từ trong tay Tần Mỵ Nương chớp loáng. Nhị Ái không kịp kêu lên một tiếng, chiếc đầu hắn bị nhuyển kiến chém cụt lăn lóc trên mặt đất.
Đại Ái và Tam Ái quát :
- Loài ma Nữ hãy thường mạng Nhị Ái...
Dứt tiếng cả hai vận cả mười phần thành lực xô bốn chưởng ngay Tần Mỵ Nương.
- Bộp... bùng...
Nhuyển kiếm trên tay Tần Mỵ Nương thu hồi không kịp bị đánh tan. Năm ông lão thừa cơ hội hỗn loạn bổ tới chộp bắt Chí Tôn. Nhưng Thiên Sơn Long Nữ đã nhận ra kịp, nàng múa kiếm tuyệt kêu soèn soẹt chận năm lão ấy lại. Tất cả quần hùng đều dừng tay chưa một ai dám xông lên chộp bắt Chí Tôn nữa, vì sợ kiếm tuyệt của Thiên Sơn. Lúc bấy giờ, Chí Tôn cũng vừa tỉnh dậy dù không cử động được, nhưng chàng vẫn nhận biết một cách rõ ràng. Chàng tự nhủ :
- Chẳng hiểu Thiên Sơn Long Nữ là người như thế nào mà sao lại bênh vực ta mãi thế?
Sau một phút bầu không khí trôi qua trong nặng nề, Tần Mỵ Nương sấn tới một bước :
- Đồ nữ hiệp, hẳn xưa đến nay nữ hiệp không có điều gì hiềm khích cùng hai Bang một Hội?
Thiên Sơn Long Nữ cười nhạt :
- Lời nói vừa rồi của Tần hội chủ có dụng ý gì?
Tần Mỵ Nương tủm tỉm :
- Thằng bé này có nhiều điểm nghi ngờ có liên quan tới chuyện hai Bang một Hội chúng tôi, vậy chúng tôi xin nhận lãnh nó về hỏi xem.
Thiên Sơn Long Nữ trợn mắt :
- Thủ đoạn thấp hèn như thế không thể lừa nổi một ai đâu, thằng bé này nhất định phải ở lại đây, không ai được sờ vào người nó cả.
Tần Mỵ Nương nổi giận quát :
- Đồ Tuệ Phương, ta đã nhường bước nhiều rồi, bây giờ ta không thể nào lùi được nữa, vậy ta khuyên ngươi hãy lượng sức mình, để đến lú ăn năn là điều quá muộn.
Thiên Sơn Long Nữ dửng đôi lông mày :
- Nhưng ta chỉ cần các ngươi buông tha thằng bé vô tội này.
- Giá chúng ta giữ nó lại thì sao?
- Thì buộc lòng ta phải dạy cho các ngươi một bài học, tuyệt nhiên đích đáng lắm...
Xem tiếp hồi 4 Lũ ma cấu xé nhau