Viết cho kưng!
Kưng yêu dấu của em!
Cuộc sống này thật là phức tạp kưng nhỉ?Xô bồ và mệt mỏi quá cơ!Em đã nghĩ sẽ làm cho cuộc sống của em đơn giản hơn, dễ chịu hơn, nhưng hình như, em càng làm nó trở nên rắc rối như nó vốn có vậy.Em sai hướng rồi kưng nhỉ?Em...
Kưng à, hôm qua, em đã đi uống bia đấy, hình như là em say, nhưng hôm nay dễ chịu lắm kưng ạ."bia ngon mà".hì hì, câu này em nghe ở đâu đó, nhưng mà, em thấy cũng đúng nhé kưng!em đã nghĩ rằng khi 2 đứa con gái ra ngồi quán bia uống thì người ta sẽ nhìn và để ý.Nhưng hoàn toàn không phải thế anh ạ.Không ai có thời gian thừa để soi xét tụi em cả.Mặc cho những lúc nâng cốc, mặc cho những lần gọi bia, mặc cho những câu chuyện ko đầu ko cuối của tụi em, không ai quan tâm.Ờ, mà đúng thôi kưng của em ạ, bởi đó đâu phải là chuyện của họ cơ chứ. Nếu là kưng, nếu là em, em cũng mặc kệ, kưng nhỉ?Mà dù có nhìn, có bàn tán, thì em vẫn sẽ như thế nếu em muốn.Em không thấy sợ đâu, em không ngần ngại những ánh mắt tò mò ấy đâu, em sẽ làm những gì em muốn.Chỉ đơn giản, vì em muốn thôi mà kưng!Đừng ngạc nhiên, đừng hỏi em sao em thay đổi, vì em muốn thế.Em không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của ai cả, và hi vọng cũng không ai làm ảnh hưởng đến cuộc sống của em như thế."Hãy cứ làm những gì em muốn"-chẳng phải kưng đã nói với em như thế đó sao!
Kưng thân yêu của em!Ngày hôm qua là một ngày bình thường, nhưng lại lạ lẫm kưng ạ.Cũng giống như, em là một người bình thường nhưng đôi khi, em suy nghĩ , em hành động, em làm những việc hình như không được bình thường cho lắm ở một góc độ nào đó được cho là chuẩn mực về đạo đức, về lễ giáo, và về cái gì gì nữa.Em cũng không hiểu tại sao em luôn tự phá vỡ những cái được cho là giới hạn của chính em , kưng à.Có lẽ bởi, em ngột ngạt quá, em muốn thoát khỏi những ranh giới đó.Em muốn làm những gì em thích.Em muốn được hét thật to, đập phá một trận thật thoải mái để đánh tan mọi vỡ vụn trong em, mọi sự bất lực trong em, kưng hiểu em chứ!Nhưng chưa một lần nào em được như thế cả.Bởi chưa ai có đủ độ tin cậy, với em , với chính người để làm như thế!
Kưng, em biết kưng còn đang phân vân lắm, đang tự hỏi, hình như em đang có chuyện - nhưng hoàn toàn không kưng à,em hoàn toàn ko có chuyện gì hết.Đơn giản, em chỉ muốn viết ra những gì em nghĩ, em đang suy nghĩ như thế đấy.Kưng biết không, cho đến ngày hôm qua là em đã nghe được 2 từ "thất vọng" vì em từ miệng của người thứ 5.Mới trong 2 tuần thôi, mà có tới 5 người liền, buồn, kưng nhỉ?Tại sao lại phải thất vọng vì em cơ chứ.Em là con người, em sống có những ích kỷ của riêng em.Và em nghĩ ai cũng từng 1 lần như thế.Tại sao phải thất vọng vì em, tại sao phải thất vọng cho những cái không hoàn thiện.Như thế chẳng phải là thừa niềm tin hay sao cơ chứ.Kưng có hiểu em muốn nói gì không kưng?Đã từ lâu lắm, khi em bắt đầu đặt niềm tin vào một con người thì em cũng học cách học sự nghi ngờ kưng ạ!Nghi ngờ em đặt niềm tin nhầm người, nghi ngờ người đặt niềm tin nhầm vào em.Em luôn có tâm lý phòng bị trước tất cả! Vì mọi chuyện đều có thể xảy ra.Dù ai trong mối quan hệ bị tổn thương, em đều cảm thấy đau lòng.Dù là em, hay dù là người.Em sợ cái cảm giác khó thở, sợ cái cảm giác đau đớn nơi ngực trái,sợ lắm, sợ lắm !Kưng à, đừng đặt lòng tin vào em nhiều quá nhé.Tin một chút thôi, và hãy nghi ngờ, nghi ngờ sự mạnh mẽ của em, để có thể đến bên em khi em yếu đuối và gục ngã, nghi ngờ sự yếu mềm của em để thấy rằng, sau nước mắt em luôn có những nụ cười, qua đau khổ, em sẽ biết bước tiếp, nghi ngờ cảm xúc của em, để biết rằng sau 2 từ "không sao " ấy là hoàn có "có sao", hãy nghi ngờ sự chân thành của em, để khi em hờ hững, kưng sẽ không giận, mà để em ích kỷ một chút nha kưng.Em biết, còn nhiều nhiều lắm những nghi ngờ.Hãy cứ nghi ngờ đi,vì em cũng sẽ nghi ngờ kưng như thế đấy.Đừng giận em, kưng nhé!
Kưng biết rồi kưng nhỉ, em của kưng có nhiều nỗi buồn, có nhiều suy nghĩ lắm lắm.Nhiều khi em nghĩ đến đơ hết cả người, kưng chẳng trêu em suốt là gì.Ừ, có khi em già quá lẫn lung tung hết cả rồi.Em mới có 21 tuổi thôi mà ,còn trẻ, còn nhiều điều tốt đẹp ở phía trước- kưng thường động viên em như thế.Em nhớ mà!
"chính vì ngược gió mà con diều bay được"- em thấy câu này đúng lắm, kưng nhé!kưng hãy cứ để cho em buồn, và rồi em chai lì với nỗi buồn ấy, em sẽ trưởng thành hơn, cho đến khi nào em biết biến nỗi buồn làm động lực cho cuộc sống của em, như vậy là đã thành công chưa hả kưng ?
Dạo này em hư lắm kưng nhé, em biết uống rượu, uống bia, biết đi chơi khuya.Nhưng không phải vì em buồn đâu, đâu phải cứ buồn người ta mới uống kưng nhở?kưng cũng đồng ý với em còn gì nữa,đôi khi chỉ là muốn thay đổi không khí, giống như tìm cách giải stress thôi mà.Vì thế, đừng hỏi em, em có chuyện gì à mà say kưng nhé!
kưng ơi, kưng à, kưng có thấy lạ cho con người của em không?em đã quen biết kưng bao nhiêu lâu rồi nhi? Em không biết nữa, em cũng không cần biết, chỉ cần biết rằng kưng vẫn cứ ở bên cạnh em, để em thấy rằng, dù em làm gì, dù em có đúng, có sai, kưng cũng hờn giận em,không phải vì em ko là gì, mà vì kưng biết, em làm vì em có lý do của riêng em.Nếu kưng có không muốn ở bên em nữa, em sẽ sẵn sàng rời xa kưng, để kưng thấy vui vẻ, để kưng của em được "hãy làm những gì mình muốn".Ừ, hãy cứ làm những gì mình muốn kưng nhé!