Dư Tắc Thành nghe mệnh lệnh này. không biết nên nói gì cho phái. Mã Lão Hắc lại nói tiếp:
- Tuy rằng tuổi ngươi còn hơi nhỏ. bất quá cũng không thành vấn để. Năm xưa Lôi Bang chủ lập Mãnh Hổ bang khi mới mười hai tuổi.
Dư Tắc Thành đáp:
- Dạ, dạ...
Mã Lão Hắc lại nói tiếp:
- Tuy rằng thế lực của Dã Lang bang ở đó không còn. nhưng vẫn còn dư nghiệt, ngươi mới vừa xuất đạo đã đoạt chức Chấp Sự của người khác, nhất định sẽ có người bất mãn. Cho nên sau khi ngươi tới đó. nhất định phái nghe theo lệnh của Thạch Đà chủ. đồng thời phái thành lập quan hệ cùng Thạch gia ở địa phương. Lúc Bạch Thiếu môn chủ đi, nhất định dặn đò Thạch gia. có được sự ủng hộ của bọn họ. hết thảy sẽ trở nên dễ dàng.
- Nhưng ngươi phái nhớ, không được đánh mất khí thế của Hắc Hổ đường chúng ta. Nếu có chuyện xảy ra. ngươi lại tham sống sợ chết, phản bội bổn đường, ta sẽ lột đa ngươi!
Dư Tắc Thành lớn tiếng đáp:
- Xin Đường chủ bất tất phái nhọc lòng, Tiểu tử sẽ tuyệt đối không để mất mặt Hắc Hổ đường, cho dù lên rừng đao hay xuống biển lửa. muôn thác cũng không từ!
Mã Lão Hắc gật gật đầu, khoát tay:
- Ngươi về nhà chuẩn bị đi. nhớ kỹ ngày mai đến sớm một chút, đừng chậm trễ giống như hôm nay. Đến lúc đó. bốn đệ tử trong đường trúng tuyên sẽ được đưa tới. Thôi Phó Đường chủ sẽ đưa ngươi tới.
Dư Tắc Thành thi lễ rời khỏi. Thôi Nhân Hùng nhìn theo hắn. hỏi:
- Đường chủ. một tên Tiểu tử như hắn có thể làm Long đầu Đại ca được sao?
Mã Lão Hắc đáp:
- Không còn cách nào khác. Bạch Hà Tích đã lên tiếng, ta cũng phái nể mặt. Ta đã dặn
dò lão Thạch ngày mai cho hắn một chức Long đầu Đại ca hờ. đến lúc đó mỗi tháng cũng có không ít bạc, nhưng sẽ không gặp phái chuyện gì. Chỉ là Chấp Sự bù nhìn, đến chó mèo cũng có thể đảm nhiệm được, coi như cũng không có lỗi với Bạch Hà Tích.
- Trước Đây nhờ có lão Thạch làm Đà chủ phân đà huyện thành Sơn Trúc, cho nên Dã Lang bang nê mật Thạch gia. không diệt phân đà ỡ đó. Hiện tại tuy Dã Lang bang không còn. nhưng thực lực phân đà ỡ đó cũng không mạnh. Chúng ta vừa mới mở thêm năm phân đà mới. cao thủ đã phái đi hết sạch, không ai có thể trợ giúp hắn. Địa bàn xuất hiện đột ngột như vậy. khó tránh khỏi có người thèm thuồng. Tiểu tử này không biết có vận may gì mà được Bạch Hà Tích đỡ đâu như vậy. thế nào Thạch gia cũng phái nể mặt. Đến lúc đó để cho hắn làm Chấp Sự trên địa bàn tốt nhất, những bang phái khác muốn tranh đoạt địa bàn phái nể mặt Thạch gia. Thạch gia lại nể mặt Bạch Hà Tích. ai dám nói chữ không? Không phải là hắn sẽ danh chính ngôn thuận nắm được địa bàn sao?
Thôi Nhân Hùng vừa nghe vừa gật đầu liên tục. lập tức vuốt mông ngựa một cái:
- Cao. thật sự cao mình! Thứ nhất không để cho Bạch Hà Tích thất vọng, thứ hai ngăn đuợc yêu cầu của Thạch gia. thứ ba tranh trước một bước chiếm lấy địa bàn. Quả thật là một đá hạ ba chim. Đường chủ ngài quả thật cao mình, khiến cho thuộc hạ vô cùng bội phục, ngài cao vời vọi như vầng dương chiếu sáng giữa trời...
Dư Tắc Thành rời khỏi đại sảnh, chẳng trách Vương Học Sâm đổi thái độ với hắn, thì ra biết hắn thăng chức.
Nghề nghiệp chính của Mãnh Hổ bang là thu phí bảo kê địa bàn. bao gồm cà vận chuyển đường thủy và đường bộ trong Thang quốc. Thang quốc từ Bắc chí Nam có hai con sông đào. giao thông thuận lợi. tự nhiên nghề vận chuyên hung thịnh. hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của các bang phái Hắc đạo.
Hắc Hổ đường là một trong bốn đường của Mãnh Hổ bang, khống chế thành Lâm Hải. dưới có bảy phân đà, khống chế bảy thành nhỏ ỡ miền Nam Thang quốc. Mỗi phân đà như vậy đều do Đà chủ định đoạt, dưới tay Đà chủ có một số Chấp Sự. số Chấp Sự này chính là người chấp hành công tác cụ thể.
Có Chấp Sự phụ trách vận chuyển đường thủy. Chấp Sự như vậy gọi là Thủy Long đầu. Có Chấp Sự phụ trách vận chuyên đường bộ, Chấp Sự như vậy gọi là Hành gia. Có Chấp Sự phụ trách quản lý đường phố. thu phí bảo kê địa bàn mình và những loại phí khác. Đồng thời cũng pháibảovệđịabàn của mình không cho bang phép khác xâm chiếm, nếu trong bang có chiến sự. phái điều động người ra huyết chiến. Chấp Sự như vậy gọi là Long đầu Đại ca.
Dưới tay mỗi Chấp Sự tối Thiếu có ba mươi đệ tử. đám Thủy Long đầu. Hành gia đều có
vài trảm đệ tử. Thuộc hạ của Chấp Sự còn có Sư gia phụ trách bày mưu tính kế, ngoài ra còn có bốn tên tay chân chủ bài là Hồng Bạch Thanh Hoa, cũng chính là tay chân lợi hại nhất. Đám đệ tử bình thường chỉ là tay chân bình thường, là thành viên cơ bản nhất của Hắc Hổ đường, bất cứ lúc nào cũng có thể liều mình đánh đểm vì bang phái của mình. Chấp Sự sẽ khống chế Tiêu đầu mục của bọn chúng.
Chức Chấp Sự cũng không phải dễ làm. tuy rằng rằng mỗi tháng đều có thu nhập một số bạc cố định, nhưng chỉ là số nhỏ mà thôi. Trước tiên phái giõi võ công, như vậy mới có thể giữ được địa bàn. người khác kinh sợ. mới có thể thu tiền. Ngoại trừ nộp một số bang phí nhất định lên cho Đà chủ. còn lại đều là của mình.
Nhưng đừng tưởng rằng mình có thể tiêu hết số tiền còn lại này. tuy rằng đám thủ hạ cũng có tiền lương hàng tháng do bang phát, nhưng nếu bạn không thường cho thủ hạ. không thu phục lòng người, không nuôi dưỡng thủ hạ của mình cho tốt. đến lúc cần thiết, ai sẽ liều mạng cho bạn Đây?
Năm xưa phụ thân Dư Tắc Thành cũng từng làm qua Chấp Sự Long đầu Đại ca, có ngoại công áp trận, cho nên không xảy ra đại sự gì. Khi đó trong nhà vô cùng giàu có. quãng đời lúc ấy thật sự hạnh phúc vô cùng.
Sau khi ngoại công chết đi, phụ thân quá mức mềm yếu. cho nên vị trí Chấp Sự bị người khác đoạt mất. các đệ tử thuộc hạ cũng chạy đi tứ tán. Phụ thân hắn chỉ còn nước tham gia thương đội trong bang tha phương kiếm sống, cuối cùng chết vì họa trời nơi Trần quốc.
Không ngờ mình lại trở thành Chấp Sự Long đầu Đại ca, lúc này trong lòng Dư Tắc Thành như có lửa đang bừng bừng cháy. Nhất định mình phái làm chức Chấp Sự này cho thật tốt, không đê cho bất cứ ai cướp đi. như vậy mẫu thân trong nhà sẽ không cần vất vả, đệ đệ muội muội sẽ có tương lai. Riêng bản thân hắn, một ngày nào đó làm Đà chủ cũng không phải là giấc mộng quá xa vời.
về tới nhà, Dư Tắc Thành bẩm báo tất cả với mẫu thân, vừa nghe xong, sắc mặt bà chợt sa sầm:
- Chức này không phải dễ làm. bất quá bọn họ sẽ cho con làm bù nhìn. Làm bù nhìn cùng không sao. nhưng nhất định phái có việc thì trốn, có tiền phái cân nhắc, có trách nhiệm nhất định phái từ chối, đê cho người khác đứng ra. không được làm thương hại tới ai.
- Đi, chúng ta đi tìm Cao Phong Cao Đại thúc của con. Ngoại hiệu của thúc ấy là Thạch Trung Thủ Du (vắt cổ chày ra nước), khôn khéo vô cùng, vốn là Sư gia của phụ thân con khi ông còn làm Chấp Sự. Phụ thân con bị đổi đi. thúc ấy cũng về nhà dưỡng già. Y biết rất nhiều thứ, tìm y hỏi thăm là hay nhất.
Dứt lời. mẫu thân dẫn Dư Tắc Thành tới Cao gia. Tự nhiên không thể đi tay không, mà mang theo chiếc giò hôm qua và một ít hoa quả khô, thẳng đến Cao gia.
Cao Đại thúc đang ở nhà. ngồi trên ghế hút thuốc lão. thấy mẫu tử Dư Tắc Thành tới. lập tức đứng lên nghênh đón:
- Chúc mừng, chúc mừng, hậu nhân của Trương đại ca có tiền đồ. chúc mừng tầu tẩu!
Xem ra tin tức truyền đi nhanh thật, mới Đây mà ông ta đã biết, Dư Tắc Thành bèn đáp lễ:
- Khiến Đại thúc chê cười...
Mẫu thân hắn nói:
- Lão Cao này, thúc thử nghĩ xem. nó chỉ là một thẳng lõi chưa ráo máu đầu. lại cho nó làm Chấp Sự Long đầu Đại ca. không phải là hại người sao? Tới đó làm bù nhìn là chuyện không tránh khỏi. vậy làm sao để người khác không ức hiếp mẹ góa con côi chúng ta, thúc phân tích cho mẹ con ta nghe thử.
Cao Phong ngồi vào ghế Thái sư, lại hút một ngụm thuốc lão. sau đó mới nói:
- Chuyện này là cơ duyên của hiền điệt. chẳng hiểu vì sao Bạch Thiếu môn chủ của Xích Thủy môn cảm thấy vừa ý hiền điệt. Có sự hỗ trợ của y, đừng nói là một tên Chấp Sự nho nhỏ. cho dù là Đà chủ cũng làm được.
- Chăc tẩu không biêt, tuy răng thể lực của Xích Thủy môn không ra khỏi Thập Vạn Đại SơĩỊ nhưng cũng là đại phái trong chốn võ lâm. cùng một đăng cấp với Hoàng tộc Trần gia của Thang quốc chúng ta, Hoàng tộc Giang gia của Mộc quốc.
- Mãnh Hổ bang chúng ta là phụ thuộc vào Trần gia. chúng ta lại là Hắc Hổ đường dưới Mãnh Hổ bang, cho nên lời của Bạch Thiếu môn chủ, Mã Lão Hắc sao dám không nghe?
- Đệ nhận được tin tức nhanh như vậy. kỳ thật hẳn là Mã Lão Hắc cố ý phóng xuất ra. Bằng không, ngày mai y bổ nhiệm một đứa nhỏ mười bốn tuổi làm Chấp Sự Long đầu Đại ca, tự nhiên có người không phục. Hiện tại đã có quan hệ của Bạch Thiếu môn chủ. còn ai đám nói gì nữa?
- Nhất định ngày mai hiền điệt sẽ được phân một địa bàn tốt. địa bàn này tám phần mười là của Dã Lang bang trước kia. Như vậy là kế một đá hạ ba chim, mới đúng là mưu kế của Mã Lão Hắc. Thật ra cùng không nhất định phái làm bù nhìn. Thạch gia nhất định nghe theo lệnh của Bạch Thiếu môn chủ. có được sự trợ giúp của bọn họ. coi như đã chiếm được một nửa ưu thế.
- Chỉ có hai nhân tố không xác định. Thạch Đà chủ của phân đà Sơn Hổ. tính cách mềm yếu. hành sự nhút nhát, thủ hạ không nghe. Nhưng nếu y không nhẫn nhịn như vậy. đã bị Dã Lang bang diệt từ sớm. y sẽ không phải là mối uy hiếp của hiền điệt.
- Phân đà Sơn Hổ có ba người, phái cần thận bọn họ. Đó chính là bổn đại cao thủ của phân đà Sơn Hổ, người thứ nhất là Đàm Nhị Lang, ngoại hiệu Xuyên Tâm Đoạt Mệnh, sở trường Thất Thập Nhị Lộ Đàm Thối (cước pháp). Người này gian trả vô cùng, lòng dạ hẹp hòi. thấy hiền điệt trở thành Chấp Sự Long đâu Đại ca. nhất định sẽ làm khó hiền điệt.
- Người thứ hai tên là Hồ Khải, ngoại hiệu Hoa Hồ Điệp, sở trường Hồ Điệp đao phép và khinh công. Người này tham lam háo sắc, nghe theo mệnh lệnh của Đàm Nhị Lang, là một con chó săn. phái cần thận y.
- Người thứ ba tên là Liễu Diệp, ngoại hiệu Mị Nương Tử, sở trường phi đao và Mị thuật...