Ngày lễ đã hết . Bùn quá đi
Dị Huyết Hung Thần
Tác Giả : Vẫn Lạc
Nguồn :4vn.eu
Chương 32 : Bên trong Cổng Không Gian .
-Không biết rằng Hoa đệ sống trong Thu Nguyên Môn như thế nào ?
-Cũng bình thường như bao người bình thường thôi .
-Vậy cấp bậc chính xác của Hoa đệ là bao nhiêu ?
-Cái đó ta cũng không rõ nữa .
-Vậy Hoa đệ đã làm như thế nào mà có thể thu phục con U Minh Lục Xà cấp 2 một cách dễ dàng vậy ?
-Cái này chỉ là một chút tiểu xảo thôi . Văn huynh đừng quan tâm quá .
-Hoa đệ cứ khiêm tốn . Nhìn tướng tá của đệ chắc gia đình cũng có chút thế lực nhỉ ?
-Chỉ là con nhà nơi dẫn dã thôi . Chắc nói Văn huynh cũng không biết ở đâu ?
-Vậy đệ có sư phụ chưa ?
-Hiện tại thì chưa .
-Không thể nào ngờ được , Hoa đệ chưa có ai chỉ điểm mà khí công đã cái thế như vậy rồi . Không biết sau này còn lợi hại tới mức nào nữa .
-Văn huynh quá khen .
-Vậy Hoa đệ vẫn chưa có thế lực nào nhận hết à ?
-Ta vẫn giữ vững thế trung lập .
-Nếu có thể thì đầu nhập vào Hạ Nguyên Môn chúng ta . Đảm bảo đệ sẽ không thiếu bất cứ thứ gì cả .
-Ta nghĩ rằng cuộc sống hiện tại đối với ta như vầy đã đầy đủ lắm rồi .
-Nếu Hoa đệ đã không có ý định thì Văn huynh đây cũng không ép . Có việc gì cứ đến Hạ Nguyên Môn tìm ta .
Hoa Khiếu Thiên và Văn Xuyên vừa đi vừa trò chuyện với nhau , Văn Xuyên liên tục hỏi thăm Hoa Khiếu Thiên với ý định tìm kiếm chút thông tin từ Hoa Khiếu Thiên nhưng Hoa Khiếu Thiên cũng không có ngu , hắn luôn tìm cách lảng tránh câu hỏi của Văn Xuyên , trả lời nửa thật nửa giả , có lịch sự đồng ý cũng có khiếm nhã cự tuyệt , khiến cho Văn Xuyên không thể nào điều tra được gì . Chắc Văn Xuyên cũng biết rằng Hoa Khiếu Thiên không muốn nói cho nên cũng không gặng hỏi nữa mà tập trung vào việc tìm kiếm .
-Văn huynh có thể cho ta biết rằng vật mà mọi người cần tìm có giá trị như thế nào không ?
-Nghe nói giá trị của nó cũng tầm thường , nhưng mà Hạ Nguyên Môn cần cho nên chúng ta phải đáp ứng .
“ Tầm thường ? “
Hoa Khiếu Thiên cười thầm , hắn tức cười với 2 cái chữ “ tầm thường “ đó , thứ tầm thường lại lọt vào mắt của Hạ Nguyên Môn , khiến họ phải trả giá lớn như vậy mà lại coi là “ tầm thường “ .
-Nếu như vậy tại sao Hạ Nguyên Môn không phái cao thủ có kinh nghiệm mà lại phái ba tên đệ tử mới nhập môn không được bao lâu ?
-Điều này thì ta cũng không rõ . Nhưng mà các Trưởng Lão đã nói vậy nên ta đành phải tuân theo thôi .
-Nhưng lỡ gây ra thương vong thì Văn huynh sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm đó .
-Mệnh lệnh của bọn họ ta đâu dám cãi , chỉ có thể cắn răng nuốt đau thôi .
-Ta thấy bọn họ rất yếu ớt
-Ngươi đừng khinh thường chúng , tuy chúng chỉ mới là nhập môn đệ tử nhưng thực lực của chúng hơn hẳn nhưng đệ tử lâu năm đấy , chúng chỉ thiếu chút kinh nghiệm thực chiến thôi , có lẽ vài vị Trưởng Lão muốn lợi dụng nhiệm vụ này rèn luyện họ .
-Có vẻ như những người này rất thân thiết với các vị Trưởng Lão .
Hoa Khiếu Thiên cười cười , Văn Xuyên thì gãi gãi đầu :
-Đúng là chúng có mối quan hệ rất lớn với một số thế lực nữa .
-Vậy bọn chúng đều là con ông cháu cha hết ?
-Hoa đệ đừng nói thế . Hạ Nguyên Môn chúng ta đâu phải là môn phái chỉ quan tâm tới quyền lực , nếu không phải chúng có tài thì chúng ta cũng đâu có nhận vào môn phái .
-Thôi được rồi . Không cần phải nói nhiều nữa . Việc hiện tại của chúng ta đó chính là đi tới Tàn Khố , bảo mọi người quay lại đây ta có chuyện muốn nói .
Hoa Khiếu Thiên luyên thuyên một hồi rồi bảo Văn Xuyên tập họp mọi người . Tất cả mọi người đều tò mò về chuyện mà Hoa Khiếu Thiên định công bố :
-Ta nghĩ rằng với tốc độ này thì còn lâu mới tới được . Thế nên ta đề nghị rằng ba người các ngươi nên cưỡi U Minh Lục Xà , như thế thời gian tới đó mới được cải thiện nhanh hơn .
-Ta đồng ý . Nhưng liệu con U Minh Lục Xà kia có chịu cho chúng ta cưỡi không ?
-Điều đó không đáng để bận tâm đâu . “ Huýt “.
Hoa Khiếu Thiên huýt một tiếng , con U Minh Lục Xà hớn hở chạy tới bên Hoa Khiếu Thiên dụi dụi cái đầu trơn bóng của mình vào người Hoa Khiếu Thiên . Hắn ra hiệu bảo ba người lên trên thân hình U Minh Lục Xà . Lúc đầu ba người còn sợ khi tiếp cận nó , nhưng sau một thời gian không thấy chuyện gì bất thường xảy ra cho nên họ mới an lòng mà ngồi trên cơ thể con U Minh Lục Xà . Lúc đầu con U Minh Lục Xà có một chút dãy dụa nhưng khi được Hoa Khiếu Thiên xoa đầu thì nó liền nghe lời , ngoan ngoãn để cho ba người kia ngồi trên cơ thể nó .
-Lớp vảy của con U Minh Lục Xà này thật trơn và bóng !
Bạch Yên thốt lên , nàng vuốt ve lớp da trơn mịn của con U Minh Lục Xà này rồi khen ngợi không thôi . Khi cả ba ổn định được chỗ ngồi thì Hoa Khiếu Thiên gật đầu với Văn Xuyên rồi nói :
-Không có chuyện gì bất thường cả . Chúng ta tiếp tục lên đường .
-Được .
Cả đoàn đội tiếp tục vi hành , Văn Xuyên đứng đầu đoàn người chỉ đường , Hoa Khiếu Thiên và đám người đang ngồi trên con U Minh Lục Xà đứng ngang nhau để thuận tiện cho việc bảo vệ . Tốc độ của hai người Văn Xuyên và Hoa Khiếu Thiên cũng không phải bình thường cho nên cũng không cưỡi U Minh Lục Xà tránh tình trạng quá tải dẫn đến di chuyển khó khăn . Hoa Khiếu Thiên cũng đã dặn dò U Minh Lục Xà phóng ra khí tức của chính mình để hù dọa các loài thú xung quanh , cứ mỗi lần con U Minh Lục Xà đi tới đâu thì đàn thú đều bỏ trốn cả , chắc bọn thú này rất sợ U Minh Lục Xà , đâu có con nào dám trêu chọc tới một đối thủ đáng gờm như nó ! Thế là trên đường đi cả đoàn người không gặp bất cứ một sự tấn công nào từ thú dữ cả , nhờ vậy mà tốc độ của họ nhanh hơn bình thường gấp mấy lần , đây hoàn toàn là nhờ công lao của con U Minh Lục Xà .
-Không thể nào ngờ được . Con U Minh Lục Xà này lại hữu dụng như vậy !
Văn Xuyên tấm tắc khen , Hoa Khiếu Thiên cũng chỉ cười cho qua chuyện , hắn đang rất tò mò không biết kiện đồ vật mà Hạ Nguyên Môn chú ý sẽ như thế nào ?
-Hoa đệ ! Trong vòng vài giờ nữa chúng ta sẽ tới nơi .
-Có cần nghỉ ngơi không ?
-Không cần . Ưu tiên cho nhiệm vụ , dù sao ta cũng quen rồi , còn bọn chúng thì có thể lợi dụng lúc ngồi trên lưng con U Minh Lục Xà tu luyện .
-Được . Nếu đã nói vậy thì cũng không còn ý kiến gì nữa .
Đoàn người lại tiếp tục bước đi , tiếng sột soạt liên tục vang lên như muốn phá tan bầu không khí đầy u tối và tĩnh mịch vậy . Trong vòng hai giờ đồng hồ , cuối cùng họ cũng tới nơi cần tới :
-Đây chính là nơi mà Văn huynh nói tới .
Hoa Khiếu Thiên nhìn kĩ Cổng Không Gian trước mặt , lúc trước nhìn từ xa nên hắn không có cảm nhận rõ ràng , đến khi tới gần hắn mới thấu hiểu hết . Cánh cổng sừng sững đứng trước thiên địa này tỏa ra một loại khí tức vô cùng kì bí như muốn hấp dẫn mọi ánh nhìn vậy , không biết rằng bên trong nó có gì nguy hiểm không ?
-Chà . Đây là một cánh Cổng Không Gian . Nếu ta đoán không lầm thì dựa trên hình hài hiện giờ thì nó tồn tại từ rất lâu rồi , rất phù hợp với thông tin mà chúng ta đang sỡ hữu .
-Vậy làm cách nào để chúng ta tiến vào bên trong ?
-Dựa theo hình dạng hiện giờ của Cổng Không Gian thì chắc chỉ có thể chui lần lượt từng người một , như vậy thì sẽ an toàn hơn
-Nếu như ở trong đó chúng ta gặp Lực Phong Bạo thì sao ?
-Ồ ! Có vẻ Hoa đệ biết rất nhiều về Cổng Không Gian .
-Chỉ là một chút kiến thức thông thường thôi .
-Đúng là Cổng Không Gian nào cũng có Lực Phong Bạo , nhưng chúng ta cũng không xui xẻo gì mà gặp được nó đâu , nó thường bị nhốt ở một nơi rất xa của Cổng Không Gian , gặp được nó là một điều cực kì hiếm thấy .
-Nói như vậy là mọi người đều không có cách phóng chống Lực Phong Bạo ?
-Không phải là chúng ta không có . Mỗi người chúng ta đều được phân phát một loại pháp bảo dùng một lần , nó có thể chống trả tất cả mọi loại tấn công trong một thời gian nhất định , nhưng lực tấn công phải yếu hơn cấp bậc Khí …! À thôi ! Nói chung chúng ta chỉ được phân phát có bốn cái , mỗi người dùng một cái , không có cái thừa để cho Hoa đệ .
-Có chuyện đó nữa sao ?
Hoa Khiếu Thiên kinh ngạc , hắn không ngờ rằng những người này còn có thủ đoạn như vậy , nếu như vậy thì việc đi chung với họ sẽ rất có lợi .
-Mong Hoa đệ thông cảm . Nếu như ngươi không muốn đi tìm đường chết thì có thể ở lại đợi chúng ta ra khỏi Cổng Không Gian .
-Nếu đã tham gia rồi thì phải làm tới cùng . Ta sẽ vào cùng , mọi người cũng đừng lo lắng cho ta . Tự ta sẽ có biện pháp .
-Hoa đệ đã nói như thế thì chúng ta cùng vào bên trong thôi .
Văn Xuyên tươi cười mời rồi vận chuyển khí bao bọc toàn thân , hắn nhanh chóng chui vào bên trong Cổng Không Gian . Sau một thời gian quan sát , Hoa Khiếu Thiên cảm thấy không có điều gì bất thường xảy ra liền nhanh chóng làm theo Văn Xương , lấy khí bao bọc toàn thân rồi chui vào .
Khi hắn bước vào bên trong Cổng Không Gian , thứ hắn cảm nhận đầu tiên chính là lực bài xích , dường như Cổng Không Gian không muốn cho Hoa Khiếu Thiên bước vào , hắn vận chuyển khí đánh bay tất cả lực bài xích ra khỏi cơ thể . Kế tiếp , lực bài xích bỗng dưng biến mất , Cổng Không Gian vặn vẹo một chút rồi đưa Hoa Khiếu Thiên vào bên trong .
Bên trong Cổng Không Gian hắn nhìn thấy chỉ một màu đen kèm các đốm sáng nhỏ màu trắng liên tục nhấp nháy như đang tỏa ra sức sống , Hoa Khiếu Thiên nhìn kĩ hơn thì phát hiện những đốm sáng này chính là những ngôi sao , những vì tinh tú đang chớp nháy liên hồi . Hoa Khiếu Thiên nhận ra hình như mình đang rơi vào một khoảng không vũ trụ vậy .
-Hoa đệ !
Hoa Khiếu Thiên quay đầu lại nhìn Văn Xuyên đang tiến về phía hắn , Văn Xuyên cũng rất tò mò , hắn hiếu kì nhìn mọi vật xung quanh . Đến khi hắn nhìn thấy Hoa Khiếu Thiên liền hớt hải chạy tới :
-Để ta sai U Minh Lục Xà đưa ba người kia vào !
Hoa Khiếu Thiên niệm chú , U Minh Lục Xà nhận được tín hiệu phát ra từ Hoa Khiếu Thiên , nó liền cử động thân thể ném từng người vào bên trong Cổng Không Gian , khi tất cả ba người vào hết rồi thì nó mới tiến vào bên trong .
-Vậy là tất cả mọi người đều có ở đây hết rồi ?
-Hoa đệ à ! Chúng ta nên tiếp tục lên đường thôi .
-Nhưng mà chúng ta đâu biết phương hướng nào đâu ?
-Cứ đi thẳng về phía trước là được . Chỉ cần qua hết Cổng Không Gian này là chúng ta có thể đến được Tàn Khố .
-Vậy thì tiếp tục tiến về phía trước ….
-Khoan đã !!!
Văn Xuyên hốt hoảng ngắt giọng Hoa Khiếu Thiên :
-Ta nghe có tiếng động phát ra từ phía trước .
Hoa Khiếu Thiên cũng bán tín bán nghi , hắn vận dụng Nhất Địa Linh Nhãn và Nhị Thiên Linh Nhãn đồng thời nhìn về phía trước . Hắn vận dụng khí toàn lực nhìn về phía trước , giờ đây hắn nhìn thấy rất nhiều vì tinh tú đang bay theo cùng một quỹ đạo , dường như chúng đang bị thứ gì đó hút vào , đến khi Hoa Khiếu Thiên tiếp tục nhìn tới phía trước thì hắn phát hiện các vì tinh tú đang bám chặt lấy thứ gì đó , hắn định tiếp cận thứ đó để nhìn rõ thì bị thứ đó chấn nát tầm nhìn ….
-“ Phụt “ .
Hoa Khiếu Thiên phun ra một ngụm máu , hắn nhìn phía trước với ánh mắt sợ hãi , hắn không thể nào tưởng tượng được tầm nhìn của mình lại bị phá vỡ một cách dễ dàng như thế , mà bên trong này chỉ có một thứ có thể làm điều đó một cách dễ dàng , đó chính là….
-" Lực Phong Bạo "
|