Đại đao của họ Chấn chém xuống còn cách đỉnh đầu Đàm Tử Phong độ một thước. Gã họ Đàm không né tránh vẫn giữ nguyên bộ vị , hắn khẽ nghiêng đầu, đưa thanh trường kiếm chưa rút khỏi vỏ lên đỡ. Động tác của gã thoạt nhìn có vẻ hời hợt , nhưng thực sự đã vận động rất nhiều nội lực vào thanh trường kiếm. Vẻ mặt gã không có chút gì gọi là cố gắn vận công cả.
_ Keeng…
Hai món binh khí cùng hai nguồn nội lực hùng hậu giao nhau. Kình lực của thanh đại đao trong tay họ Chấn một phần bị trường kiếm đánh lui, một phần dư lực vẫn đi tới.
_ Keng… luồng kình lực này va chạm vào chướng ngại là biểu tượng Chu cáp vương bằng đồng thau to bằng lòng bàn tay trên vai trái họ Đàm, đã ngăn cản dư kình của đại đao lại.
Họ Đàm dường như đã tiên liệu trước điều này, gã đã nghiêng đầu từ trước khi vung trường kiếm lên, nếu không đầu gã đã nhận lãnh sát thương từ luồng dư kình này rồi.
Cũng trong sát na ấy. Toàn thân bang chủ Cự kình chấn động mãnh liệt khi, y ngã nhào, tiếp theo thổ huyết tươi ra và tắt thở chốc lát sau đó. Trước sự bàng hoàng của quần lạc.
Nguồn nội lực mãnh mẽ của đối phương đã đánh bật nội lực của Chấn Hải ngược trở lại . Vì y đã vận động toàn lực vào đại đao, không còn nội lực hộ thể trong người. Nguồn nội lực trở ngược kia không tuân theo sự điều khiển của y ,vô tình công kích chủ nhân nó, phá nát lục phủ ngũ tạng họ Chấn.
Chấn Hải sau khi xuất ra nhiều tuyệt chiêu cùng tất cả sở trường nhưng thủy chung vẫn chưa động được vào vạt áo họ Đàm. Y trở nên nóng nẩy vô cùng, mối thù mất mác người nhà khiến y xuất ra một chiêu liều mạng, “một là người chết hai là ta chết”
Y nghĩ với độ tuổi đôi mươi cùng vóc dáng thư sinh của họ Đàm kia, không thế nào có nội lực cao hơn y được.
Thật không giờ Đàm Tử Phong ngoài kiếm thuật cao siêu lại có nội lực hùng hậu đến như vậy.
Mọi người xung quanh đều biến sắc, một động tác hời hợt của họ Đàm lại đỡ đuợc thế đao mãnh liệt của bang chủ Cự Kình, không những vậy còn khiến y bị phản chấn mãnh liệt dẫn đến mất mạng.
_ Ha ha… thật là một tên tiểu tử không biết sống chết, dám đối đầu với Ngũ Linh Thánh giáo ta.
Tiếng nói ồn ồn vang vọng kia là của giáo chủ Ngũ Linh giáo Đổng Thiên Sầu. Giáo phái này cậy có nhiều cao thủ, cùng thủ đoạn hạ độc cao siêu, trên duới ai nấy đều ngạo mạn khinh người như nhau.
Ngoài ba người hôm nay tới đây, còn có năm kẻ mà khi nghe tên ai cũng thất sắc kinh hồn. Đó là Ngũ Linh hộ Pháp , họ những tay cao thủ thượng thừa đương thời , danh động bát phương thập hướng .
…
_ Bây giờ hãy cùng suy tôn giáo chủ bổn giáo lên làm minh chủ, cùng nghe theo mệnh lệnh của ngài. Tên nào không phục thì hãy lấy gã họ Chấn kia làm gương.
Hữu sứ giả Ngũ sắc miêu cô. Nhược Hoàng Lan nói tiếp.
_ Giáo chủ ta là lão tiền bối đức cao vọng trọng trong giới giang hồ, từ võ công đến kiến văn đều xứng đáng danh vị thiên hạ đệ nhất. Để ngài ngồi chức minh chủ là điều hợp tình lý… chính ngài sẽ là người thay đổi số phận lạc dân, không ai khác có khả năng làm chuyện đó tốt hơn ngài. Ai nghe theo thì đứng về phía này, ai chống đối đừng trách bọn ta vô tình.
Tất các mọi người đều im lặng, không khí trở nên ngột ngạt. Một lát sau phần lớn động chúa sơn chủ, và một số người thuộc các bang phái nhỏ khác đứng về phía bọn Ngũ Linh Giáo. Uớc tính tất cả khoảng năm, sáu chục người, Không ai trong số các lạc hầu lạc tướng đứng về phía chúng cả.
_ Còn các ngươi thì sao… chán sống rồi hả. Hoàng Lan quát lớn. Điệu bộ muốn uy hiếp người khác.
_ Các ngươi mới là những kẻ chán sống đấy. Bọn ta đang bàn đại sự, mấy con mèo lớn mèo nhỏ các ngươi đến gây náo loạn cả lên, thật phiền phức quá đi , mau cút nhanh đừng để tiểu gia phát cáu lên.
_ Tam đệ… đừng có nói nữa ...
Thanh âm diệu dàng êm tai của một nữ nhân nhỏ nhẹ cất lên.
_ Sợ gì chứ . Đệ còn muốn chửi tiếp đây... ê ! Cái bọn quê mùa các ngươi, có bảy vị Đại Lạc tướng ở đây mà dám lên mặt, lếu láo, tiểu gia nhịn lâu rồi, không ngờ bọn người các ngươi càng lấn tới, thật là tức quá đi .
_ Nhìn cái gì, con “mèo cái” kia. Ta chửi ngươi đó. Ngươi xem lại mình đi kìa, đàn bà con gái gì mà ăn với chả mặt, sặc sở lòe loẹt hở hang , thật là khó chịu cái con mắt quá đi. Thà ta nhìn đống phân còn hơn.
_ Gì thế? Tức lắm hả, lại đánh ta đi, đánh ta đi… haha.
Gã vừa chửi vừa đi lòng vòng múa máy tay chân. Điệu bộ rất đắt chí, hả hê. Như trút hết những hòn đá nặng dồn nén trong lòng.
Quần lạc cười phù họa theo, lấy lại chút khí thế đã bị lấn áp.
Nhược Hoàng Lan mặc bộ váy ngắn tới gối , vải áo ngũ sắc, khăn vải ngũ sắc quấn quanh đầu, cùng những khuyên tai, vòng cổ ,vòng chân, vòng tay, là đặc trưng của Miêu tộc.
Nguời Âu Lạc thường kín đáo giản dị hơn trong cách ăn mặt, phục sức.
Hữu sứ giả, giận tím cả mặt. Ánh mắt ả như muốn ăn tươi nuốt sống gã tiểu tử kia. Ả tiến tới định ra tay nhưng Đổng lão kịp ngăn lại, rồi lão trừng mắt nói:
_ Ngươi là con trai của tên tiểu tử họ Trương hả. Khi ta tung hoành giang hồ người người nể sợ, không biết hắn đang ở chỗ nào, giờ dám để cẩu tử nhà ngươi đến đây buông lời xấc láo phạm thượng, cha ngươi …
Lão chưa nói hết câu gã tiểu tử đó vội ngắt lời.
_ Chậc… chậc. Ai mà tin lời lão chứ, biết đâu lúc đó lão chỉ là một tên trộm gà trộm chó. Người người khinh miệt… giờ lão dám ở đây khua môi múa mép không sợ làm trò cười cho thiên hạ hay sao.
Vừa nói gã vừa đi vòng vòng mặt hướng về đám đông quần lạc, phần lớn mọi người cười rần lên, reo hò trợ oai cho tên tiểu tử nói toàn những điều sằng bậy nhưng nghe rất đã tai.
Đổng Thiên Sầu trong lòng điên tiết lên nhưng lão cố gằng cơn giận lại, không tỏ ý giận ra ngoài mặt. Trong đời lão chưa bao giờ nhận lãnh sự đả kích nào mạnh mẽ như vậy. Lão là nhân tài trăm năm có một của Ngũ Linh giáo. Từ nhỏ với sự thông minh ham học hỏi, lão đã chiếm được cảm tình của những nhân vật chủ chốt trong giáo và nhận được chân truyền của họ. Lão ngồi lên ghế giáo chủ khi chưa đầy ba muơi tuổi, một chuyện chưa bao giờ từng có, từ lúc giáo phái này thành lập.
_ Tam đệ… im ngay .
Giọng nói nghiêm nghị của một tiểu cô nương tuổi khoảng hai muơi mốt, hai mươi hai . Dáng người cô tha thướt, mặt mày kiều diễm, nhưng có nét gì đấy cương nghị, mạnh mẽ, ánh mắt sắc xảo, cùng đôi mày thanh tú , tạo cho cô một nét sang trọng quý phái, như rồng phượng trong loài người.
_ Đại tỷ…
_ Tỷ muốn đệ ngậm miệng mình lại, không được nói một lời nào nữa. Dẫn đệ đi theo lần nào cũng gây rắc rối. Tháng trước đệ gây họa làm cho phụ thân phải đến nhà tên thái thú họ Tô cúi đầu xin lỗi hắn chưa đủ hay sao. Còn muốn gây chuyện nữa.
Nói đoạn cố nương ấy tiến tới gần Đổng Lão, hơi cúi người chắp hai tay cô nói.
_ Tiểu đệ trẻ người non dạ xin tiền bối đừng chấp. Ai cũng biết ngài võ học uyên thâm, danh tiếng vang động trời nam. Tiểu nữ Trương Giao thay mặt đệ đệ tạ lỗi cùng tiền bối.
Lời nói khôn khéo, đầy thành ý của Trương Giao đã xoa diệu cơn giận của Đồng lão .
_ Sao tỷ lại…
_ Đệ đừng nói nữa. Nghe lời đại tỷ đi, nếu không như thế, về nhà tỷ mách phụ thân, sau này không cho đệ đi chơi nữa.
Thanh âm nho nhỏ trong trẻo của tiểu cô nương lúc nãy lại phát ra, chỉ đủ để cho tiểu đệ của cô nghe được.
_ Đệ biết rồi.
Gã tiểu tử đáp, trong lòng gã hậm hực.
Gã tiểu tử này khoảng mười tám ,mười chín tuổi, người cao tám thước, mặt mày nhẵn nhụi, ánh mắt sáng có nét tinh quái khôn lanh, sống mũi cao, môi mỏng, trông khá anh tuấn.
Đổng lão nói.
_ Ta nào chấp lời nói sằng bậy của bọn hậu bối chứ.
_ Đệ đệ của tiểu cô nương ngạo mạng như vậy, chắc hản tỷ đệ cô cũng có chút bản lãnh , ta rất muốn được lãnh giáo.
Lời nói đó là của Hữu sứ giả.
Như vừa nghĩ ra được điều gì đó, mắt sáng lên đi tới đảo mắt một vòng nhìn quanh quần lạc ,Đổng Thiên Sầu nghiêm giọng nói lớn :
_ Thôi thì thế này, nói qua nói lại chỉ tổ tốn thời gian. Nghe nói Trương Lâm tiểu tử, có ba tên hậu bối, tuổi còn nhỏ có chút tiếng tăm. Nếu ba tên hậu bối này có thể đả bại Tả Hữu nhị sứ của bổn giáo thì bọn ta sẽ ra về ,các người muốn làm gì ở đây thì tùy. Nếu chúng bị đả bại, thì ta đây đành phải nhận lãnh chức Minh chủ vậy. Chư vị đồng ý chứ.
Lão nhấn mạnh câu “ chư vị đồng ý chứ” khi mắt hường về bảy vị Đại Lạc Tướng.
Mọi người xì xào bàn tán:
_ Đúng là tên mặt dày.
_ Đành phải nhận lãnh. Xem điệu bộ của hắn kìa.
…
Bảy vị đại lạc tướng bàn bạc với nhau. Cuối cùng , Bá Ông Đại lạc tướng quận Cửu Chân đứng lên tiến về phía trước hỏi tỷ đệ nhà họ Trương.
_ Các ngươi nghĩ sao.
Trương Giao nói.
_ Xin nghe theo sự sắp đặt của lão tiền bối.
Quay sang Đổng Thiên Sầu, Bá Ông nói:
_ Vậy được! bảy lão già chúng tôi đồng ý. Trương gia ba người sẽ đấu với nhị sứ theo phưong thức một đấu một cho đến khi bên nào hết người đấu bên đó thua. Để tránh hòa khí điểm đến chỗ yếu đối phương rồi dừng , không tỷ thí nội lực tránh điều đáng tiếc xẩy. Và cũng xin nói trước là không dùng độc dược ám khí, nếu không coi như thua. Đổng lão huynh thấy sao.
_ Được rồi, bắt đầu luôn đi, dài dòng quá . Trương gia cử ai ra trước nào.
Nhìn vào Trương Giao, gã tiểu tử nói bậy lúc nãy cất lời:
_ Để tiểu đệ ra trước, chúng ta sẽ thắng thôi.
Hai tiểu thư Trương gia cùng cất lời.
_ Tam đệ cẩn thận đấy.
…
_ Tiểu tử thối dám giỡn mặt với bổn sử giả à. Ngươi sẽ phải hối hận bởi cái miếng thối của ngươi. Đỡ đao…
Hoàng Lan quát lên, phóng đoản đao đâm tới.
_ Ái chà. Đâu cần phải đỡ chứ. Ta chạy thì sao nào… haha.
Tay gã cầm Mộc côn, hai đầu là có gắn thanh thép, mỗi thanh dài một gang tay . Gã quơ qua quơ lại, nhễnh miệng cười.
Hoàng Lan sử cặp đoản đao dài khoảng một thước rưỡi. cán thẳng lưỡi cong làm bằng đồng mài dũa cẫn thận. Song đao múa tít kim quang sáng loáng.
_ Ối chà… ối. Ghê quá !
_ Ê tỷ tỷ xinh đẹp ơi, đệ yêu tỷ !
_ Tên Tiểu tử thối !
_ Nhìn kìa …!
_ Cái gì ?
_ À, không có gì .
_ Ngươi !… Khốn kiếp. ta giết ngươi!
…
Lúc đầu tiểu tử họ Trương còn khua môi múa mép . Không lâu sau bị những đòn tấn công dồn dập của đối phương vây chặt , khiến gã phải né tới né lui , cái miệng của gã bỗng trở nên vô dụng.
Hoàng Lan hơi cuối người về phía trái, hai tay dang ngang xoay người với tốc độ nhanh chóng mặt cùng bộ pháp quái dị, tiến về phía tiểu tử họ Trương.
Đây là chiêu thức mô phỏng theo điệu múa giao duyên quanh bếp lửa của sơn dân đất tây bắc. Chiêu này chủ yếu làm đối thủ khó phán đoán bộ vị người xuất chiêu , rồi đột ngột xuất chiêu bất ngờ.
_ Bảo đệ cẩn thận. Tiếng nói của Trương Giao.
Trong giây lát tên tiểu tử thộn mặt ra nhìn.
Hoàng Lan bất ngờ phi thân lên, người còn xoay một vòng nữa khi lơ lững trên không . hai chân hướng lên thân người hướng xuống, tay phải xuất một chiêu “ Phi ưng vồ mồi ” Đoản đao nhắm hướng đỉnh đầu Trương Bảo bổ ngang, tay trái đang trong tư thế sẵn sàng biến hóa.
Trương Bảo không kịp tránh, gã cũng không đỡ gạt. Hơi hạ thấp người, hai tay gã nắm mộc côn nhắm cổ đối phương đâm mạnh lên.
Tay phải vẫn thế chém xuống, tay trái Hoàng Lan thu đoản đao về phòng thủ vùng cổ.
_ Keeng.
Đầu thép của mộc côn đâm trúng một thanh đoản đao. Đoản đao kia lướt qua đầu cắt đứt những lọng tóc của gã tiểu tử họ Trương .
Nhào lộn một vòng Hoàng Lan đáp chân xuống đất. Hiện giờ lưng hai người đang hướng vào nhau khoảng cách hơn độ nửa trượng.
Trương Bảo đột nhiên đứng bần thần. Hoàng Lan hai tay đưa lên , thân người bật ra phía sau như cánh cung, dồn nội lực vào hai chân đá liên tiếp song cước vào sau gáy Trương Bảo.
Phía sau đầu là chỗ yếu hại ,bị hai nguồn lực đạo mạnh mẽ công kích, tâm trí Trương Bảo chỉ còn một cảm giác đau đớn, không nghĩ được gì khác, đầu óc choáng váng , đầu gã hơi gục xuống, thân người bị đẩy về trước. Nhưng kỳ lạ thay trên môi gã thoáng một nụ cười bí hiểm
_ Tạm đệ…
_ Trương điệt nhi
Quần Lạc thầm than khổ.
Chân còn chưa chạm đất. Hữu sứ giả dùng sống đao đánh liên tiếp xuống mộc đài mượn lực toàn thân ả thối lui, hai chân xuất : “Liên hoàn cước hậu”
Đá liên tiếp vào lưng vào mông Trương Bảo, đẩy thân người gã tiến tới một đoạn khoảng ba trượng.
Chợt Hoàng Lan đánh mạnh sống đao xuống sàn , xoay người phi thân lên, tư thế rất ngoạn mục, tà áo phất phới, bộ váy xoay tròn, tấm vải quấn quanh đầu bị tuột ra, mái tóc dài đen tuyền của giai nhân phất phới trong gió, quả là một cảnh tượng đẹp mắt, mê hoặc lòng người .
***************
***************