Thân người Hoàng Lan xoay tròn phi thân lên. Khi đôi chân ả ngang với phần thân trên tiểu tử Trương Bảo, "Ngũ sắc miêu cô" xuất một chiêu: “Phụng hoàng bài vĩ” trong tư thế thân người xoay tròn, dồn lực đạo vào chân phải tung một cuớc vào mặt Trương Bảo.
Chát…xoảng… xoảng.
Lãnh trọn một cước như trời giáng, thân người Trương Bảo văng đi , đầu gã va vào những thùng rượu lớn ở cánh hữu mộc đài , làm bể tan tành, rượu chảy lênh láng. Gã nằm yên chưa thấy động đậy.
_ Tam đệ…!
_ Ối chao! …Trương điệt nhi…
_ Tiểu tử…thôi rồi !
Quần lạc la thất thanh, nãy giờ họ la ó cỗ vũ tiểu tử họ Trương, nhưng cuối cùng, bị hắn làm cho thất vọng não lòng.
_ Cái tên tiểu tử này , tưởng hắn có thực tài… ai ngờ đứng chưa được lâu đã bị đánh bại.
_ Đúng là cái tên này chỉ giỏi khoác lác… tại sao lại để bọn tiểu tử họ Trương này đấu với chúng chứ.
_ Đúng ! Để Thôi Sơn Phái chúng tôi lên là đuợc rồi.
_ Ở đây có chưởng môn nhân Chân hỏa phái , Phó bang chủ Lạc Long bang cùng tứ trưởng lão của họ. Tự nhiên lại để bọn hậu bối lên tỷ thí ,làm nhục mặt chúng ta , đúng là thất lão gừng càng già càng … hồ đồ, chẳng có gì gọi là cay cả.
_ Ngươi nói vậy là không đúng . Bọn sứ giả kia cũng là những kẻ hậu sinh, nếu để những trưởng bối võ lâm chính phái ra mặt làm sao coi cho tiện .
…
Bên kia Lão họ Đổng đắc chí cười ha hả, hắn quay mặt hướng về lạc tướng thất lão ánh mắt đầy vẻ tự đắc.
Trương nhị tiểu thư lại đỡ tiểu đệ đứng dậy, cô nhìn thấy mặt hắn đỏ hồng, trên môi nở nụ cuời bí hiểm, thật là quái lạ.
Trương đại tiểu thư, liếc mắt nhìn quần lạc, thái độ tức tối… trong lòng hồ nghi , khó hiểu.
Thường ngày đệ đệ cô tuy ham chơi, phá phách , nhưng tư chất gã không tệ, được nhiều người nhiệt thành chỉ dạy nên bản lãnh gã cũng khá. Trong giang hồ gã cũng có chút danh tiếng, được đánh giá là nhân vật trẻ đầy triển vọng. Thật không ngờ lại bị đả bại một cách nhanh chóng , ngay cả khi đối phương chưa xuất ra những tuyệt chiêu.
_ Hữu sứ giả, tiếp chiêu…
Nói xong cô thi triễn khinh công tiến về phía Hoàng Lan, thanh y phất phới bước chân linh hoạt.
Thanh trường kiếm không có gì đặc biệt trong tay cô đâm liên tiếp bốn chiêu vào những yếu điểm của đối phương, là cỗ, hông, nách và khủy tay. Nhưng tất cả đều bị đỡ gạt.
Phát huy ưu thế của trường kiếm so với đoản đao. Cô giữ được khoảng cách an toàn và vẫn có thể công kích đối phương.
Liên tiếp là những đường kiếm chuẩn xác trong tư thế và bộ vị có công có thủ, sẵn sàng ứng biến linh hoạt.
Một vài vị đại lạc tướng gật đầu khen : “được lắm”, “thông minh lắm”
Nhược Hoàng lan bận rộn đỡ gạt, lâu lâu mới rãnh được nửa giây, ả liền quét ngang đoản đao vào lưỡi kiếm đối phương với chủ ý kiểm soát đường kiếm, tay kia ả sẽ đánh vào chỗ sơ hở của đối phương ngay.
Tiếc cho ả là trường kiếm trong tay Trương Giao linh hoạt phi thường, biến hóa ảo diệu làm cho ý định của ả chưa thể thực hiện được.
Đã hơn trăm chiêu càng lúc đường kiếm của Trương Giao càng thần tốc và biến ảo lợi hại hơn.
_ Trương gia kiếm pháp thật là ảo diệu, không phải là hư danh…
_ Đánh bại ả đi.
…
_ Xoẹt ...
Trường kiếm của Trương Giao đã đâm rách một đường trên da Hoàng Lan, vị trí ở bắp tay phải của ả, máu ứa ra.
Hữu sứ giả vội thối lui bốn, năm trượng. Trong lúc đó, đôi tay ả đưa song đao lại gần , gắn hai cán đao dính liền với nhau . Song đao bây giờ trở thành đồng luân.
Tay phải vận công vào những ngón tay, Hoàng Lan ném đồng luân xoáy về phía trước tấn công Trương Giao.
Đại tiểu thư nhà họ Trương thi triển bộ pháp “Tiên nữ hành vân” một bộ pháp uyển chuyển linh hoạt nhẹ nhàng thanh thoát, chỉ dành cho nữ tử . Đây là một trong những bộ pháp khó học nhất, nó đỏi hỏi người luyện phải có một cái đầu tinh tế, tay chân lanh lợi và cơ thể dẻo dai.
Trương Giao vẫn tiến về phía trước, cong người né tránh, đồng luân xoay mạnh đi phía dưới cánh tay phải, suýt trúng hông cô. Cả thân hình Trương Giao cong như một cánh cung.
_ Ối !
_ Cha mẹ ơi !
_ Cận thận !
Quần hào thất khinh, không hiểu sao Trương Giao có thể né được đồng luân trong khi vẫn xông thẳng tới truy kích đối phương .
Hoàng Lan nhủ thầm. “Không kịp rồi”. Ả bất ngờ nhào lộn một vòng phi thân lên. Tung cước nhắm vào đầu Trương Giao.
Trương Giao nghe có tiếng gió rít sau lưng, đoán biết đồng luân thối lui tấn công mình. Chân trái cô trụ vững, thân người cuối xuống, chân phải xuất một chiêu “Hạc tử tung cánh” trong tư thế hai tay dang ngang, gót chân phải vận lực đá lên trúng trọng tâm đồng luân. Cũng trong sát na đó mũi cô nghe có mùi hương kỳ lạ.
Lúc đó phi cước của Hoàng Lan đá vào khoảng không, đồng luân bay lên xoáy từ chân phải cho đến ngực chủ nhân nó, cuối cùng bị tay Hoàng Lan khống chế dừng lại.
Thân người Hữu sứ giả ngã xuống , nằm sấp giây lát chưa đứng dậy. Từ chân đến ngực cô bị nhiều vết cắt , làm bộ váy vốn đã không kín đáo, bây giờ càng thêm lộ liễu.
_ Haha , hay quá !
_ Trương nữ thật lợi hại.
_ Lúc nãy thật là nguy hiểm, thót cả tim.
_ Điệp nhi giỏi lắm !
Tả sứ giả Đàm Tử Phong cởi áo ngoài nhanh chân tiến lại khoát lên người Nhược Hoàng Lan và đỡ cô ta đứng lên.
Trương Giao cảm thấy trời đất quay cuồng, trong người nôn nao.
_ Đúng là bỉ ổi ! Ngươi đã hạ độc… ngươi…
Không nói được nữa cô ngồi xuống vội vận công.
_ Cái gì !
_ Khốn kiếp dám làm trò bẩn thiểu.
_ Quân mặt dày !
…
Quần hào la ó, chửi rủa, ném ánh mắt khinh bỉ về phía ba người Ngũ Linh giáo.
Cái giọng ồn ồn của Đổng Thiên Sầu lại vang lên :
_ Đây là “mê hồn phấn” đâu phải độc dược, các ngươi không câm miệng ta giết từng đứa.
Một trong tứ đại trưởng lão Lạc Long bang đứng ra nói.
_ Cái tên mặt dày nhà ngươi còn bao biện. Dám làm không dám nhận hả, đúng là tư cách bọn tiểu nhân.
_ Khốn kiếp. Ngươi dám đối chấp, dạy đời ta hả.
Thân hình như tên bắn đột ngột Đổng lão phóng về phía vị trưởng lão kia.
Chưởng phong mạnh mẽ hùng hậu đánh tới liên hồi. Vị trưởng lão kia thân hình như sóc nhảy lên xuống qua lại né tránh .
_ Rầm…rầm…
_ Rắc… rắc…
Mỗi luồng chưởng lực đi qua, liền ở đó đất cát mù mịt , một góc mộc đài bị đánh tan tác. Cái khí thế như vũ bão đó, ai chứng kiến cũng phải kinh sợ.
_ Đổng Lão huynh, xin dừng tay !
Người lên tiếng đó là Hồng Can đại lạc tướng Hợp Phố quận. Lời vừa dứt cũng là lúc chân ông ta tới được chỗ hai người kia .
Nhảy vào chắn trước vị trưởng lão kia Hồng lão vận công đánh ra song chưởng .
_ Rầmmmmmmmmmm…
Tiếng động lớn, cùng cát đá bay tứ tung, khi hai luồng chưởng kình va chạm nhau.
_ Xin nhị vị kiềm chế cho, đừng để mất hòa khí.
_ Nể mặt lão ta tạm bỏ qua. Trận tỷ thí vẫn phải tiếp tục cho đến khi bên nào hết người đấu tiếp bên đó thua.
Thất lão đành phải chấp thuận, vì Đổng lão cho rằng mê hồn phấn không phải thuốc độc không thể giết người. Nó chỉ làm cho người ta chóng mặt buồn ngủ vài canh giờ.n
_ Giờ là trận đấu cuối cùng giữa Tả sứ giả và Trương nhị tiểu cô nương.
_ Trương Liễu hiền điệt đừng làm bảy lão già này thất vọng đấy. Chúng ta tin tưởng vào cháu cũng như tin phụ thân cháu vậy.
_ Đa tạ bảy vị tiền bối ! Tiểu điệp sẽ cố gắn hết sức.
Nhẹ nhàng bước lên mộc đài. Nữ nhân này tuổi đôi mươi, dáng người rất đẹp khá là cao lớn , người cô mặt bộ lục y kín đáo, đầu cô đội nón lá, mạng che mặt màu trắng phủ xuống, khiến người khác không thể nhìn rõ dung mạo của cô.
_ Cô nương che mặt đó là ai ?
_ Tại sao lại che mặt ?
Đổng lão nói:
_ Các ngươi giở trò gì đó sao lại đưa 1 người giấu mặt lên tỷ thí.
_ Ngươi tưởng rằng bọn ta cũng giống như ngươi sao, chỉ biết dùng những tiểu xảo. Đây đích thị là nhị tiểu thư nhà họ Trương.
_ Được rồi giả hay thật cũng sẽ đại bại trước sứ giả bổn giáo thôi. Bắt đầu đi !
...
_ Tiểu nữ xin...xin chào Tả sứ giả.
Thanh âm nhỏ nhẹ , trong trẻo của cô khiến người nghe như bị mê hoặc. Có các giác như cô chưa bao giờ nói nặng lời với bất kỳ ai, lúc nào cũng dành cho người khác những lời nói từ ái nhất, triều mến nhất .
_ Muội…! À không… ta…ta… cô nương…cô nương… có khỏe không ?
_ Tiểu nữ vẫn khỏe cảm ơn ngài đã quan tâm.
_ Ta… ta…!
Mọi người bàng quan không hiểu sao tên họ Đàm lại ấp úng như vậy. Tên này nỗi tiếng lạnh lùng cơ mà.
_ Hắn ăn phải thứ gì rồi.
_ Tự nhiên lễ độ với cô nương đó, lại còn hỏi cô có khỏe không.
_ Haha buồn cười quá !
_ Hay là hắn thích cô ta rồi. Mắt hắn nhìn cô ta chăm chăm.
_ Có biết cô ta đẹp hay xấu mà thích. Mặt cô ta chắc là xấu lắm nên mới che lại.
_ Biết đâu hắn thích thân hình nở nang, vóc dáng cao ráo bên ngoài của cô ta.
…
_ Tiểu nữ xin thất lễ… mong tả sứ giả chỉ giáo cho.
_ À.. ờ… ta…!
Trương Liễu sử dụng song kiếm, cô rút một kiếm ra khỏi vỏ, thanh kiếm này chẳng tốt hơn kiếm của tỷ tỷ cô là bao .
Đuỗi thẳng tay phải ra phía trước. Cán kiếm xoay tròn trong lòng bàn tay cô. Tốc độ càng ngày càng nhanh.
Đàm tử Phong cứ đơ đẫn người. Không biết là hắn ta thấy tiểu xảo của cô kỳ lạ hay là như tên động chúa lúc nãy nói, hắn say mê thân hình của cô .
Tay phải Trương Liễu bất ngờ vận lực đẩy thanh kiếm đang xoay tròn trong tay tiến về phía họ Đàm.
Cùng lúc đó tay trái cô nhanh chóng rút thanh kiếm thứ hai. Đôi chân chớp động, cô phóng người đâm kiếm tới phía Đàm tử Phong.
Trong lúc Trương Liễu thi triển thế tấn công đầu tiên , Đàm Tử Phong vẫn theo đuổi ý nghĩ của riêng hắn.
Từng mảnh từng mảnh ký ức xa xưa hiện về trong đầu hắn.
…
Những tiếng nói của bọn trẻ con:
_ Ngươi là tên người Miêu bẩn thiểu !
_ Không ai muốn chơi với ngươi.
_ Ngươi lại ăn cơm với chó đi… haha !
_ Haha…!
_ Bọn người Miêu các ngươi toàn là yêu quái, chỉ biết dùng độc hại người.
_ Không chơi với yêu quái… không chơi !
_ Tất cả mọi người đều ghét ngươi. Ngươi cút đi, đồ bẩn thiểu…
_ Cút đi… cút đi…!
…
Tiếng nói của một cô bé.
_ Phong ca muội có cái này cho huynh nề. Huynh thích không ?
_ Sao huynh lâu đến thế , để người ta chờ nãy giờ, ghét huynh ghê.
_ Huynh nhìn kìa , ngôi sao kia đẹp quá. Đẹp giống như là... muội vậy, hihi…hihi.
…
Mãi mê với suy nghĩ của riêng mình. Tử Phong chẳng thèm để ý gì đến song kiếm đang tiến tới của Trương Liễu, khoảng cách chỉ còn có một bộ.
_ Tử Phong đệ.
_ Tên khốn ngươi làm cái gì đó mau tỉnh lại đi.
.