Tất cả mọi người đối với trận chiến ngay trên sân sinh ra một loại cảm giác thật là vớ vẩn không đúng sự thật, thoạt nhìn giống như là giả vờ chiến đấu.
Nhưng đó cũng không còn cách nào.
Vương Duy có khổ cũng tự mình biết mà thôi. Làm một người dựa vào nắm tay lập nghiệp, hắn đối với ma pháp vốn dốt đặc cán mai, tuy rằng dựa vào hấp thu hỏa nguyên tố của Viêm Ma nên đạt được tam giai hỏa nguyên tố lực lượng, tương đương với một hỏa nguyên tố pháp sư, nhưng hắn vốn không biết cái gì là hỏa nguyên tố, đừng nói đến việc thi pháp! Truyện Triệu Hoán Thiên Quân copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Vừa thấy cái gì là hỏa cầu thuật, liệt diễm xạ tuyến…Vương Duy kỳ thật vô cùng hâm mộ, nhưng hắn cũng đã nếm thử, vô luận sử dụng phương pháp gì cũng không thể điều động nguyên tố nghe theo mệnh lệnh của mình. Mà ngược lại với tình huống của mình, những sinh vật khế ước đều có thể điều động lực lượng của mình, Vương Duy lập tức sẽ đạt được cảm ứng, đồng ý hoặc là không đồng ý. Truyện Triệu Hoán Thiên Quân copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Rất khó, thật huyền ảo.
Hơn nữa, lực lượng của mình cũng không ngừng theo khế ước sinh vật tăng nhiều mà cũng tăng thêm, hiện tại rốt cục hắn đã không biết mình có được bao nhiêu khí lực.
Mà Lộ Na, nàng mặc dù là một linh hồn hành giả, làm một khống pháp giả tiêu chuẩn, nàng có cảm ứng năng lực từ thuở mới sinh ra, nhưng cho tới bây giờ nàng cũng không thích hình dáng của các pháp sư chỉ biết nhăn nhó né tránh phía sau mà phát ra ma pháp, nàng thích phương thức chiến đấu luôn luôn xông lên phía trước. Huy Hoàng sư tử kết hợp cho nàng được một thể chất cường kiện không gì sánh kịp, mà cùng với Vương Duy ký kết khế ước, lại thêm tay phải của Huyết Tinh nữ hoàng, cho nàng lực lượng không gì sánh kịp. Vì thế nàng đã không cần tìm một loại phương thức chiến đấu khác.
Về phần Y Lị, nàng kỳ thật là không có biện pháp, vô luận là phụ năng lượng xạ tuyến hay là phụ năng lượng sóng xung kích, đối với địch nhân mà nói đều là quá mức trí mạng, nàng căn bản không thể khống chế kết quả của kỹ năng này, trừ phi là ở trên chiến trường, nếu không hai loại công kích pháp thuật có tính giết người này căn bản không thể tùy tiện sử dụng. Nhưng sau khi nàng đạt được năng lực thần thánh võ sĩ, nàng cũng nóng lòng rèn luyện thân thể, hy vọng có thể rèn luyện dáng người của mình đẹp như Lộ Na.
Cho nên, từ giờ trở đi, nàng không phát một chiêu ma pháp, mà chỉ dùng gậy gõ.
Hủy Diệt Nhãn của Y Lị không biết làm từ chất liệu gì, sờ vào có xúc cảm như gỗ, nhưng sức nặng lại vượt qua sắt thép, Y Lị sau khi cho pháp trượng nhận chủ mới có thể dễ dàng đem pháp trượng cầm lấy, nhưng điều này cũng không đại biểu pháp trượng đối với người khác là nhẹ nhàng.
Theo nhiều phương diện mà giảng, thứ này so với côn bổng càng thêm có tính sát thương.
Chiến đấu rất nhanh chấm dứt. Người tuổi trẻ kia rốt cục biết được đối phương chẳng những không phải dân nhà quê, mà chỉ là thâm tàng bất lộ mà thôi.
Người điều khiển chương trình tuyên bố Khải Ân nam tước đạt được thắng lợi, toàn trường còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong kinh ngạc, lập tức chính là tiếng mắng chửi vang lên rung trời.
“ Rõ ràng là cao thủ còn khi dễ người!”
“ Không biết xấu hổ!”
Các loại tiếng chửi rủa vang lên liên tiếp, ba người đánh tám mươi còn thoải mái thắng lợi, hơn nữa thêm danh hiệu quý tộc của Vương Duy, bình dân cùng quý tộc đã sớm có sự bất hòa, tình huống như vậy không thừa cơ hống chửi còn đợi khi nào? Truyện Triệu Hoán Thiên Quân copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Quốc vương khẽ nhíu mày, Khải Ân này quả thật quá cuồng vọng, tuy rằng các ngươi có thực lực, nhưng như vậy tựa hồ có chút quá mức không xem đối phương vào trong mắt, vô luận là ai cũng cảm thấy trong lòng không được thoải mái.
Nhưng Vương Duy cũng không nghĩ như vậy, hắn chỉ muốn chấm dứt thật nhanh, tòa thành sắt thép còn đang chờ đợi hắn về kiến thiết, hắn không có thời gian lãng phí ở trong này.
Kỳ thật Vương Duy là một người thật duy tâm, khi hắn muốn làm người tốt, hắn là một người hoàn toàn là người tốt đến triệt để, núi đao biển lửa đều có thể đi qua. Nhưng nếu có người đem hắn làm bia đỡ đạn, như vậy thật có lỗi, cướp đoạt cũng có thời gian bị cướp cò. Nhiều năm trong kiếp sống hắc đạo đè nén sự thiện lương trong lòng hắn, nhưng cũng không có gia tăng sự tà ác của hắn, tổng thể mà nói, hắn chính là một người tùy tâm sở dục, không thích trói buộc cùng với áp lực mạnh mẽ đè lên người của hắn. Truyện Triệu Hoán Thiên Quân copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Vương Duy không tính toán ở trong này lãng phí thời gian, cho nên hắn quyết định làm cho xong, dù sao hắn cũng không cần thanh danh. Mà tựa hồ là chứng kiến Vương Duy yếu thế, một số người thế nhưng bắt đầu tổ chức lại cùng nhau hô lớn khẩu hiệu nhục mạ, nhất thời, toàn bộ sân thi đấu thể thao đồng thời cùng hô to. Truyện Triệu Hoán Thiên Quân copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
“ Khải Ân!”
“ Lạn!”
Nghe được thanh âm nhục ma của người xem xung quanh, tâm tình vốn cao hứng của Vương Duy đương nhiên biến mất, hơn nữa thanh âm càng lúc càng lớn. Rốt cục hắn dừng bước, ngẩng đầu lên nhìn người chung quanh. Khán đài phi thường lớn, hắn căn bản không tìm thấy nơi nào phát ra, nhưng hắn có thể nghe được khắp nơi vang tới âm thanh.
“ Một, hai! Khải Ân! Lạn!”
Chứng kiến Vương Duy đột nhiên đứng lại, toàn trường thanh âm càng lớn, giống như có bộ dáng không đem Vương Duy oanh đi xuống thì không bỏ qua.
Vương Duy cứ đứng như vậy, lạnh lùng nhìn chung quanh, bất động, không nói, không cử chỉ, không biết đang tự hỏi điều gì.
Hồi lâu, khán giả rốt cục mắng mệt mỏi, tên xúi giục kia cũng tựa hồ mệt mỏi, không còn tiếp tục cổ động quần chúng. Lúc này Vương Duy ngẩng đầu lên, nhìn về phía khán đài quốc vương.
“ Đi chuẩn bị một ma pháp khuếch đại âm thanh.”
Quốc vương đang ngồi trên đài cao đột nhiên phân phó cho một sĩ quan bên cạnh. Vì thế trong nháy mắt, tiếng hít thở của Vương Duy vang lên toàn bộ sân thi đấu thể thao thật rõ ràng.
“ Các ngươi, đều là thứ ngu ngốc.”
Vương Duy nhẹ nhàng, ôn nhu nói.
“ Là heo!”
“ Là trong đầu đều là *** chó ngu xuẩn, là ra cửa bị lọt vào trong cầu tiêu, một đám yếu trí.”
Thanh âm nổ mạnh lập tức vang vào trong lỗ tai từng người, một ít người có thính lực hơi mẫn cảm một chút lại cảm giác lỗ tai mình vang lên ong ong. Truyện Triệu Hoán Thiên Quân copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
“ Lão tử là Khải Ân nam tước! Là một tên nhà quê vừa tấn chức quý tộc! Hôm nay lão tử thắng! Nhưng lại thắng thật sảng! Về sau lão tử còn có thể thắng càng sảng! Lần này vị trí đầu tiên của cuộc thi đấu thể thao đừng hòng có ai giành khỏi tay của lão tử! Không chỉ như thế, ta cũng không thua một trận nào! Các ngươi đám kỹ nữ dưỡng nuôi này ai không phục thì lết xuống đây cho lão tử, ta cho ngươi một nắm tay, nếu ngươi có thể thắng về sau lão tử mang họ của ngươi!”
Phá la cổ họng hét to đem người xem chung quanh phát mộng, mà ngay cả pháp sư khống chế khuếch đại âm thanh ma pháp cũng phát mộng, hắn thậm chí quên mất giảm đi bớt âm thanh khuếch đại, Vương Duy mắng to phỏng chừng đừng nói là sân thể thao, mà ngay cả nửa Ngải Tác Khắc thành đều nghe rất rõ ràng.
“ Ha hả, ha ha, ha ha ha cáp!”
Quốc Vương đang bật cười ha ha trên khán đài cao, các đại thần cho tới bây giờ chưa thấy qua quốc vương cười vui vẻ tới như vậy, tên đầy miệng thô tục, không hề có chút khí chất tao nhã của quý tộc rốt cục có cái gì đáng giá làm quốc vương bệ hạ cao hứng như vậy?
“ Ngươi tính cái rắm! Ở nơi đó tru lên cái gì!”
Một thanh âm đột nhiên vang lên bên lỗ tai của Vương Duy.
“ Lại là ngươi tên ***! Vừa rồi chính là ngươi, lần này cũng là ngươi!”
Vương Duy liền nghe ra thanh âm này đúng là tên hỗn đản vừa rồi bắt nhịp hô hét khẩu hiệu, vì thế hắn dùng một tay đoạt lấy Phong Bạo chi chuy của Lộ Na, bởi vì đây không phải vật phẩm nhận chủ của hắn, nên Phong Bạo chi chuy ở trong tay của hắn không ngừng lóe ra hồ quang, ý đồ từ trong tay của hắn giãy đi ra ngoài, nhưng Vương Duy đang đùng đùng nổi giận lại làm sao cho một cây chùy bỏ chạy như vậy! Truyện Triệu Hoán Thiên Quân copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Nhắm ngay nơi thanh âm phát ra, Vương Duy căn bản cũng chưa nhắm, dùng hết toàn lực đem cây chùy ném ra ngoài!
Hồ quang trong không khí xẹt qua một đạo quỹ tích xinh đẹp, thẳng đến ngay đầu một trung niên nam tử đang đứng nhìn ở phía khán đài trung ương! Nam tử bị làm mục tiêu sợ choáng váng, mãi cho đến khi người bên cạnh đẩy mạnh hắn né ra, mới hiểm hiểm tránh đi thảm kịch bị cây chùy thật lớn tiếp xúc với đầu của mình, đem chỗ ngồi của hắn đập vỡ một cái hố to, cây chùy đập vỡ sàn, sụp xuống một tầng phía dưới. Nhưng cho dù là như thế này, hồ quang lóe ra cũng làm cho cả người hắn run lên lẩy bẩy.
Sau đó Vương Duy lại một lần nữa cầm lấy một khối đá lớn nằm trên sân.
“ Còn có người nào?”