Ý kiến của mình là mấy chỗ "hướng... nói", "hướng... đi tới" hay "đem... <động từ>" thì nên đảo ngữ lại trừ một vài trường hợp nghe thuận tai thì để vẫn được
Ví dụ: ...thay quần áo sạch sẽ rồi cùng hướng đến đại sảnh phủ tướng quân đi tới.
Nên sửa lại thành: ...thay quần áo sạch sẽ rồi cùng đi đến đại sảnh của phủ tướng quân .
Với lại, nên chỉnh sửa vị trí của các tính từ với trạng từ cho phù hợp ngữ pháp vn
VD: A vào năm ngoái đã đến bái phỏng B tiên sinh. => Năm ngoài, A đã đến bái phỏng B tiên sinh.
Thêm một điều nữa, đó là nên để ý đến thân phận của nhân vật để xưng hô cho phù hợp. Ví dụ như câu này:
[Diệp Thần vừa nói xong, Diệp Anh liền vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Con biết rồi lần sau gặp nhị hoàng tử điện hạ sẽ nói cho hắn biết: "Ngươi để cho ta ở nhà học tập vài năm, sau này sẽ giúp đỡ"]
Mình chưa đọc truyện này nên chưa biết thân phận của Diệp Anh, nhưng đã gọi là nhị hoàng tử điện hạ rồi, sao lại còn kêu bằng hắn, xưng hô ta-ngươi, không phù hợp lắm. Do xưng hô của tiếng Trung chỉ có một, hai từ: 我-tôi, 你-bạn, 他(anh ta), 她(cô ta), 您(ngôi thứ hai để gọi một cách trang trọng - ngài, nhưng mình thấy truyện huyền huyễn và và lịch sử ít dùng, chắc là truyện đô thị sẽ thấy nhiều. Ngoài ra, còn có một số cách xưng hô khác như mỗ, ngô, trẫm, bổn..., thuộc hạ, ty chức, thảo dân, vãn bối... (ngôi thứ nhất); công, khanh, tiên sinh, tiền bối... (ngôi thứ hai) nhưng ít được sử dụng hơn. Nhưng đa số đều chỉ gọi một lần và sau đó đều dùng ngộ nị hết ngoại trừ một số trường hợp tỏ ý tôn kính mới giữ nguyên những cách xưng hô khách sáo trên. Cho nên chúng ta phải uyển chuyển trong cách xưng hô để cho hợp lý một chút
|