"Đại ca ca? " Ulysses nghi hoặc nhìn bốn phía, chưa bao giờ trong ký ức của hắn được nữ hài tử gọi hắn như vậy.
Chủ nhân của thanh âm cách hắn cũng không xa, cách hắn năm sáu thước có một địa phương. Đây là một tiểu cô nương quý tộc hắn cảm thấy giống như đã từng quen biết. Nàng có một mái tóc vàng chói như mặt trời, cùng một đôi mắt như thiên không màu lam sắc xanh thẳm, mặc một bộ váy liền áo màu tím che kín làn da trắng noãn, đang dùng một ánh mắt kinh hỉ nhìn hắn. Vật trang sức trên đầu là Hồ Điệp bạch sắc đang không ngừng run run, nói rõ trong lòng của nàng đang thập phần kích động.
Trên đầu tóc vàng cộng thêm cái vật trang sức Hồ Điệp kia... Ulysses rốt cuộc biết tại sao mình đối với tiểu cô nương này cảm giác giống như đã từng quen biết, nàng không phải là tiểu cô nương quý tộc mà trong sự kiện quỷ giết người được hắn cứu lần trước sao! Bất quá nói thật ra thì ấn tượng để lại cho hắn trong sự kiện lần trước hắn liều mình cứu chủ tớ bọn họ rất ít. Cho nên mới đầu hắn không có nhận ra nàng.
Nàng như thế nào nhận ra hắn? Ulysses đối với cái này có chút tò mò. Hắn dám khẳng định, đêm hôm đó nàng căn bản không khả năng thấy rõ mặt của hắn. Phải biết rằng ngay lúc đó cho dù có ánh sáng thì cũng không thể, mà nàng nghe được tiếng la của hắn đến khi bị quỷ giết người hại bất quá hơn mười giây ngắn ngủn mà thôi.
"Ngươi như thế nào lại nhận ra ta. " Bất kể thế nào một khi đã bị nàng nhận ra thì Ulysses không có ý định cố ý tránh nàng. Dù sao nàng cũng không có thấy bộ dạng hắn cầm Ma vương chi kiếm chém giết quỷ giết người, đại khái có thể hắn sẽ nói giống như nói với Lạp Ti Phổ Đinh vậy, biên ra một thất cấp cường giả căn bản không tồn tại để ứng phó vấn đề kế tiếp của tiểu cô nương này.
"Thật là ngươi a! Đại ca ca! Ta còn tưởng rằng là đang nằm mơ! Chuyện lần trước thật sự là rất cảm tạ ngươi. " Ulysses trả lời khẳng định làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu cô nương hưng phấn mà đỏ lên, cao hứng nói không nên lời.
"Kỳ thật cũng không có gì, thân là một vị quang hệ ma đạo sĩ chữa tốt thương thế của ngươi cũng không coi là chuyện đại sự gì, ngươi còn chưa nói là như thế nào ngươi nhận ra ta! " Ulysses cảm thấy hiếu kỳ đối với tiểu cô nương như thế nào mà nhận ra hắn.
"Quang hệ ma đạo sĩ? Đại ca ca thật đúng là mạnh a! Rõ ràng có thể xử dụng quang hệ ma pháp đem quỷ giết người đáng giận kia đánh ngã. Nghe ba ba nói quỷ giết người giống như đã nhờ có lực lượng đã ngoài lục cấp cùng bất tử thân khủng bố phi thường, ngươi có thể tiêu diệt hắn chẳng phải là đã có được lực lượng thất cấp. A! Trẻ tuổi như vậy mà đã có lực lượng thất cấp, nói không chừng trên đại lục không có mấy người có thể làm được. " Lời nói của Tiểu cô nương làm Ulysses sợ hãi kêu lên một cái, làm sao nàng biết quỷ giết người là bị hắn tiêu diệt? Chuyện này khẳng định là không có khả năng có người khác biết đến.
"Ách! Ngươi...Ngươi...Làm sao biết quỷ giết người kia là bị ta tiêu diệt? " Ấp a ấp úng nửa ngày Ulysses mới hỏi những lời này, hắn thật sự là rất muốn biết chân tướng.
"Đương nhiên là ca ca lưu lại tờ giấy nói cho ta biết. Ta sở dĩ tìm được ca ca cũng là bởi vì ca ca lưu lại cho ta chiếc vòng tay tử thủy tinh. A! Đúng rồi, ta còn chưa nói cho ca ca biết tên của ta a! Tên của ta là Fari, lúc này ta cảm tạ ơn cứu mệnh của ca ca lần nữa. " Tiểu cô nương chậm rãi hồi phục lại trong sự kích động, nhắc mép váy hướng hắn làm một cái lễ quý tộc.
Hắn lưu lại tờ giấy? Vòng tay tử thủy tinh? Nghe được câu trả lời của Fari khiến trên đầu Ulysses chẳng không hiểu ra sao. Hắn không nhớ rõ là mình trước khi đi để lại cho nàng vật gì đó a? Cho tới bây giờ hắn không có mua cái vòng tay nào thì làm sao có vòng tay tử thủy tinh đưa cho nàng? Nghĩ như vậy, hắn nhìn một chút ở cổ tay Fari, nàng xác thực đeo một cái vòng tay tử thủy tinh xinh đẹp. Bất quá cái vòng tay kia như thế nào lại thấy quen như vậy a?
Khoan...Khoan đã! Vòng tay tử thủy tinh! Chẳng lẽ là...Ulysses nâng tay trái của mình lên để xem xét, lại nhìn thoáng qua cổ tay Fari. Quả nhiên, hai cái vòng tay tử thủy tinh này giống nhau như đúc.
"Aiya!!!!!! Ngươi đêm hôm đó rốt cuộc làm cái gì!! " Ulysses hướng vòng tay phát ra một đạo sóng tinh thần cường độ trước nay chưa từng có.
Nhưng Aiya lần này lại biến mất không hề trả lời, mặc kệ Ulysses phát ra bao nhiêu sóng tinh thần cũng vô dụng.
Thời điểm Ulysses không chú ý, Fari lặng lẽ đi tới bên cạnh của hắn rồi kéo tay áo hắn lại, bắt đầu hướng hắn thổ lộ hết tao ngộ nàng gặp đêm hôm đó sau khi Ulysses rời đi.
"Đêm hôm đó sau khi tỉnh lại, ta thật sự rất sợ, rất sợ hãi! Bên cạnh của ta chỉ có máu cùng thi thể Liz, ba mẹ không có nhà, trong nhà người hầu cũng làm ngơ, cũng không có ai tới giúp ta, cũng không có ai đến kéo ta ra. Nếu như không phải đại ca ca lưu lại tờ giấy kia với lời nhắn cổ vũ ta, Fari nhất định sẽ bởi vì sợ hãi mà chết. Ô! Ô! Ô " Nàng rõ ràng khóc lớn hơn, xem ra tao ngộ gặp phải đêm đó xác thực để lại trong lòng nàng bóng tối rất lớn.
"Đừng! Đừng khóc! " Fari vừa khóc, Ulysses liền sợ loạn cả tay chân, đối với nước mắt nữ hài tử làm hắn không có biện pháp giải quyết nào.
"Ô! Ô! Đại ca ca là đồ lừa gạt. Đại ca ca rõ ràng viết ở đây trên tờ giấy, chỉ cần Fari làm hài tử ngoan, ngươi sẽ đến thăm Fari ! Fari ở nhà rõ ràng theo như như lời đại ca ca nói làm một hài tử nghe lời ngoan ngoãn, nhưng đại ca ca không có đến thăm Fari. Lừa đảo, đồ lừa gạt! Ô! Ô! Ô! " Ulysses miệng an ủi cũng không có bất kỳ tác dụng gì, Fari càng khóc dữ dội hơn. Hơn nữa dựa vào tay của hắn nàng khóc phát triển đến tình trạng ôm lấy bộ ngực của hắn. Hiển nhiên, quang hệ ma đạo sĩ bào của Ulysses được trở thành khăn để lau nước mắt cho nàng.
"Tên gia hoả mặc ma đạo sĩ bào cùng với tiểu cô nương quý tộc kia đang làm gì? Hay là người kia đang khi dễ tiểu cô nương kia a? Xem tiểu cô nương kia khóc thành như vậy..."
"Đúng vậy! Theo ta thấy, cái tên gia hoả mặc ma đạo sĩ bào kia có thể là bảo tiêu của tiểu cô nương kia, thừa dịp chủ nhân hiện giờ không có liền khi dễ nữ chủ nhà... "
"Không, ta nghĩ tên thanh niên ma đạo sĩ bào có thể là ca ca của tiểu cô nương quý tộc, bất quá hắn là mẹ kế sinh, cho nên dám ở trước công chúng khi dễ tiểu cô nương... có thể là vợ trước chỗ sinh "
"Bất kể như thế nào, tiểu cô nương kia thật là đáng thương, nàng thật xinh đẹp đáng yêu a! Cái tên gia hoả mặc ma đạo sĩ bào như thế nào không nhịn được lại khi dễ nàng! Thật thiệt thòi cho quang hệ ma đạo sĩ bào của hắn! "
Theo bong thuyền càng ngày càng nhiều người, bị Fari ôm Ulysses khóc cũng càng ngày càng nhiều người chú ý. Bất quá cơ hồ tất cả mọi người cho rằng là hắn khi dễ nàng sau khi nhìn về thấy Fari vô cùng nhu nhược, thật sự không có ai biết chân tướng thật ra là Ulysses đang bị Fari nhìn thì nhu nhược vô cùng "Khi dễ " — hắn quang hệ ma đạo sĩ bào đã cũng bị Fari biến thành khăn lông ướt sũng bởi nước mắt.
Mắt thấy tình huống càng ngày càng xấu, thậm chí trong mắt vài vị thiếu niên quý tộc có thần sắc muốn xuất hiện "Anh hùng cứu mỹ nhân ". Dưới tình thế cấp bách Ulysses cũng không cố kị được nhiều như vậy, trực tiếp đem Fari thân thể còn nhỏ này ôm vàotrong lòng.
"A! " Đột nhiên bị Ulysses bế lên, Fari sợ hãi kêu lên một cái nhưng không lâu sau cũng liền yên tĩnh trở lại. Bởi vìUlysses ghé vào lỗ tai nàng nói một câu:
"Ở trên bong thuyền này không dễ nói chuyện, chúng ta vào trong phòng của ta rồi nói tiếp! "
"Vâng, đại ca ca! " Ulysses vừa nói như vậy, Fari cũng hiểu được là khóc trước mặt nhiều người như vậy thật sự mắc cở muốn chết, nàng lập tức mặt đỏ tới mang tai rồi được Ulysses ôm vào phòng nói chuyện tiếp.