Tu Chân Thế Giới – Tác giả: Phương Tưởng
Tiết 13: Đại công cáo thành
Dịch: keny
Thi triển pháp quyết, tay cầm tinh thạch đả tọa, sau đó lại thi triển pháp quyết, đến lúc linh lực hao hết, lại đả tọa. . .
Các nàng ở một bên nhìn không khỏi lắc đầu lè lưỡi mà Tả Mạc lại từng lần từng lần lặp lại, các nàng nhìn được mỏi cả mắt. Việc thế này cũng quá khô khan vô vị đi.
Tả Mạc đương nhiên không cảm thấy khô khan!
Từ trong trạng thái nhập thần thoát ra, Tả Mạc hồi vị rất lâu. Chẳng lẽ cái này gọi là đốn ngộ? Hắn có chút ưa thích lại có chút tiếc nuối khi nghĩ đến cảm giác kỳ diệu lúc nãy.
Quả nhiên, sau đó hắn thi triển mấy lần [Thảo Mộc quyết] đều không lần nào xuất hiện trạng thái nhập thần như mới vừa rồi nữa. Nhưng chỉ pháp của hắn rõ ràng đã đột phá một bậc, lưu sướng tự nhiên, đặc biệt là sự phối hợp của chỉ pháp cùng linh lực, giống như đột nhiên tìm được quyết khiếu, ngón tay chỉ cần vừa động, linh lực liền theo đó biến hóa, mặc khế vô gian.
Chỉ pháp hoa lệ mang theo hiệu quả khủng bố khiến chúng nữ đệ tử còn có chút thấp thỏm đều quai quai ngậm miệng lại.
Tả Mạc cũng không có nghĩ ra hiệu quả lại cường đại như vậy.
Độ bá đạo của [Thảo Mộc quyết] hắn đã dự tính nhưng bá đạo đến mức độ này thì quá thật là dọa người, trong lòng hắn âm thầm cảnh giác, sau này lúc thi triển[Thảo Mộc quyết] nhất định phải cẩn thận.
Sự tình tiếp theo liền giản đơn hơn rất nhiều, đem linh điền cày xới lại một lần, liền có thể trồng lên linh thảo.
Phương thức trồng trọt linh thảo của nữ đệ tử khiến hắn đại khai nhãn giới. Chỉ thấy một vị nữ đệ tử từ giữa eo lấy ra một đoạn ống trúc, nhổ nút lọ ra, bên trong leo ra một con giun kim sắc. Nàng niệm động khẩu quyết, con giun liền đâm đầu vào trong linh điền.
Phút chốc, linh điền bỗng nhiên sóng bùn lăn lộn, chỉ mất nửa nén hương thời gian liền dừng, linh điền đã được cày xới kỹ càng, kỳ diệu chính là không hề có một điểm bùn đất bắn ra khỏi linh điền.
Tả Mạc không nhịn được cảm thấy đại hứng thú hỏi: "Đây là con gì vậy? Thật là tiện lợi a!"
Lý Anh Phượng nghe thấy hắn thắc mắc liền nói: "Chúng ta đều kêu nó là giun lật bùn, cũng không phải đồ cao cấp gì, chẳng qua dùng để cày cấy linh điền hiệu quả không tệ. Đợi lát nữa đem cho sư đệ mấy con, dùng để trồng trọt linh cốc, cũng là một trợ thủ."
Tả Mạc đại hỉ: "Đa tạ sư tỷ!"
Trong linh điền, nữ đệ tử lập tức vẩy lên hạt giống linh thảo. Trồng trọt linh thảo không phức tạp như linh cốc, chỉ cần mật độ vẩy đừng quá lớn là được.
Vẩy xong, Tả Mạc liền thấy một danh nữ đệ tử khác chuẩn bị thi triển [Tiểu Vân Vũ quyết], liền tự giác phấn dũng nói: "Nếu là cần phải gây mưa, ta giúp một tay."
Đạo lý đầu đào báo lý (có đi có lại) hắn còn hiểu được, tốt nhất không nên lấy không vật gì của người ta.
Lý Anh Phượng hưng phấn nói: "Nghe nói [Tiểu Vân Vũ quyết] của sư đệ đã đạt tới tầng thứ ba, hôm nay vừa đúng dịp có thể đại khai nhãn giới rồi!"
[Tiểu Vân Vũ quyết] là pháp quyết mà Tả Mạc quen thuộc nhất, cơ hồ không cần phải chuẩn bị thứ gì, hơi ngắt pháp quyết tức thì mây mù tụ tập xuất hiện trên không linh điền.
Từng tia từng tia ngân ti chìm vào linh điền, trong không khí tràn đầy sinh cơ, chúng nhân chỉ cảm giác tinh thần một trận thư thái mát mẻ.
Tầng thứ tư [Tiểu Vân Vũ quyết] cùng tầng thứ ba khác biệt đâu chỉ một bước, vừa gây mưa xong, trên bầu trời linh điền xuất hiện một đạo cầu vồng.
Khi chúng nhân đang tán thán, bỗng nhiên một vị nữ đệ tử chỉ vào linh điền kêu lên kinh ngạc: "Trời ạ! Các ngươi xem, đâm chồi!"
Quả nhiên, trong linh điền không biết lúc nào, xuất hiện một mảnh mầm nhỏ non mịn thiểm lục.
Tả Mạc lấy viên thảo mộc tinh châu ra, lần nữa thi triển [Thảo Mộc quyết] nó lập tức hóa thành vô số tia lục tuyến, chìm vào bên trong linh điền.
Trong linh điền sắc lục của cây non tức thì đậm thêm mấy phần, trường thế rất khả quan.
"Sư đệ quả nhiên danh bất hư truyền a!" Lý Anh Phượng khen rất thật lòng, vị sư đệ này danh tiếng tựa hồ không phản ánh hết thực lực, giống như y có được tằng xuất bất cùng (vô cùng tận) thủ đoạn, mang lại cho nàng không biết bao nhiêu là kinh hỉ. Mà nàng lại phát hiện, vô luận loại thủ đoạn nào của Tả Mạc đều so với tin tức nghe được chênh lệch không ít.
Hắn muốn giấu diếm cái gì? Lý Anh Phượng lần thứ hai không tự chủ nghĩ đến vấn đề này.
[Thảo Mộc quyết] phối hợp [Tiểu Vân Vũ quyết], hiệu quả tốt một cách thần kỳ, hiệu suất tăng rất nhiều. Lý Anh Phượng cũng không bận tâm quá nhiều chuyện Tả Mạc đến cùng dùng cái biện pháp gì, nàng chỉ hy vọng có thể tấn tốc sản xuất linh thảo.
Vì tăng nhanh tốc độ, Tả Mạc liên tục trong mấy ngày, trừ phải đi Lãnh Vụ cốc thi một lần mưa ra, thời gian còn lại đều ở đông phong. Đây cũng là lần đầu tiên hắn hưởng thụ đãi ngộ xa xỉ dùng tinh thạch để khôi phục linh lực.
Thân thể người giống như một quả bóng chứa khí, muốn dung nạp linh lực càng nhiều liền cần phải không ngừng tăng lớn dung lượng. Còn muốn thế nào để tăng lớn dung lượng, phương pháp đơn giản nhất chính là cải tạo thân thể. Không ngừng vận chuyển linh lực, linh lực sẽ không ngừng cường hóa kinh mạch, như vậy liền có thể dung nạp càng nhiều linh lực.
Trong linh thạch nồng độ linh lực thuần túy rất nồng nặc, vượt xa linh lực trong không khí, muốn hấp thu chúng càng thêm dễ dàng, hiệu quả đối với cải tạo kinh mạch càng thêm rõ nét.
Mấy ngày nay, Tả Mạc mỗi đêm ngày đều lặp lại [Thảo Mộc quyết] cùng [Tiểu Vân Vũ quyết] như máy, lượng công tác hơn bốn trăm mẫu linh điền đều do một mình hắn hoàn thành.
Nữ đệ tử nhìn thấy hắn điên cuồng làm việc cũng cùng xắn tay vào làm.
Thi triển pháp quyết, tay cầm tinh thạch đả tọa, sau đó lại thi triển pháp quyết, đến lúc linh lực hao hết, lại đả tọa. . .
Các nàng ở một bên nhìn không khỏi lắc đầu lè lưỡi mà Tả Mạc lại từng lần từng lần lặp lại, các nàng nhìn được mỏi cả mắt. Việc thế này cũng quá khô khan vô vị đi.
Tả Mạc đương nhiên không cảm thấy khô khan!
Đãi ngộ xa xỉ như vậy, ngay cả nằm mộng hắn đều không nghĩ tới. Cơ hội tốt rơi trúng đầu mà còn không nhặt, dốt a?
Gì chứ linh lực bây giờ hắn không keo kiệt một chút nào, mỗi lần đều đem linh lực trong thể nội hao được kiền kiền tịnh tịnh! Sau đó cầm lấy tinh thạch, một trận cuồng hấp.
Mấy ngày này, thu hoạch của hắn lớn vô cùng, chỉ sợ không cần mười viên tinh thạch kia, hắn cũng tuyệt đối đáp ứng. Kinh mạch trước nay chưa từng hấp thu linh lực, giống như mảnh đất khô cằn bỗng từ trên trời giáng xuống một trận mưa to. Trong vòng có mấy ngày, linh lực trong thể nội hắn ước chừng tăng thêm một phần mười, kinh mạch cũng được cường hóa thật lớn.
Trừ điều này ra, liên tục sử dụng [Thảo Mộc quyết], khiến hắn thành thục đến độ tiến bộ như đường thẳng thăng lên, ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá tầng thứ hai.
Nhìn vào linh điền xanh mơn mởn, toàn bộ linh điền đều lần nữa trồng lên linh thảo, điều này đồng nghĩa công việc đã hoàn thành, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác không nỡ.
"Lúc nào, còn có thể gặp lại chuyện tốt như thế này a!"
Trong lòng hắn thở dài.
Năm ngày thời gian, tiêu hao năm viên nhị phẩm tinh thạch, cũng khó trách Tả Mạc còn tiếc rẻ.
Chẳng qua cũng may, mười viên nhị phẩm tinh thạch đủ để bù đắp hoài niệm trong lòng hắn.
Lý Anh Phượng cuối cùng cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Tuy là tiêu phí không nhỏ song vấn đề đã được giải quyết triệt để, lại còn kết giao một vị sư đệ lợi hại khiến nàng khá là mãn ý.
Một trương một trì, văn võ chi đạo.
Tả Mạc về đến tiểu viện, túi tiền căng phồng, tâm tình rất là du nhàn.
Nhưng công khóa mỗi ngày, hắn vẫn y nguyên không hề trễ nãi. Tuy đả tọa hiệu suất xa xa không bằng sử dụng tinh thạch nhưng Tả Mạc vẫn kiên trì luyện tập. Linh lực trong tinh thạch tuy tinh thuần dễ hấp thu, nhưng là quá bá đạo. Bình thường đả tọa hấp thu linh lực tuy rất chậm nhưng lại thập phần ôn hòa.
Từ lâu dài mà xét, quá ỷ lại vào tinh thạch rất dễ lưu lại ẩn hoạn. Môn phái có căn cơ thâm hậu đại đa số đều có phương pháp hóa giải ẩn hoạn này. Nhưng đối với kẻ như Tả Mạc mà nói, chuyện này rất là xa xôi.
Đương nhiên, trọng yếu nhất là, Tả Mạc cũng không có nhiều tinh thạch như vậy để mà tiêu pha.
Trừ điều này ra, hắn hiện tại chủ công là [Canh Kim quyết] cùng [Thảo Mộc quyết]. [Canh Kim quyết] đã có trình độ tầng thứ hai, [Thảo Mộc quyết] cách đột phá tầng thứ hai cũng không còn xa. Nếu hai chủng này đều có thể đột phá tầng thứ ba, lại thêm vào tầng thứ tư [Tiểu Vân Vũ quyết], hắn liền đủ điều kiện để trở thành một Linh Thực phu.
Cáp, đến lúc đó, tinh thạch cuồn cuộn mà đến. . .
Liên tiếp mấy ngày, hắn tâm tình đều đại hảo.
Mỗi ngày nhởn nhơ chạy đến Lãnh Vụ cốc tiến hành gây mưa mỗi ngày một lần. Linh dược trường thế tốt đẹp, tầng thứ tư [Tiểu Vân Vũ quyết] hiệu quả rõ rệt, linh dược so với trước xem càng thêm tràn đầy sinh cơ. Mỗi khi hắn bắt đầu gây mưa, linh dược chỉnh tề theo đó đong đưa, giống như hoan du. Tả Mạc tâm tình cũng thường thường tùy theo những "vũ đạo"của linh dược trở nên rộng mở, đối với công tác không công này, tâm lý bài xích tiêu trừ không ít.
Dược điền trong Lãnh Vụ cốc là tam phẩm linh điền, linh khí dồi dào. Những linh dược trong này linh tính cũng vượt xa so với phổ thông dược thảo.
Vận xui đoạn thời gian trước biến đi đâu mất, sinh hoạt của hắn hoan lạc cực kỳ.
Cùng bình thường một dạng, trước khi đi xem xét một lần, xác định không có xuất hiện bất cứ vấn đề gì, hắn mới từ trong Lãnh Vụ cốc đi ra.
Mới từ Lãnh Vụ cốc đi ra, không đi lâu, bỗng nhiên nghe được phía trước truyền đến tiếng người.
"Lão Đầu Đen cũng thật là thảm, linh cốc lại nhiễm phải loại quái bệnh này, năm nay dự tính thất thu không ít. Sang năm chỉ sợ càng thêm khó khăn, một nhà già trẻ, qua ngày cũng khó nha."
"Ai, đây đều là mệnh! Ta bận lòng là quái bệnh này có tán phát hay không, nếu chúng ta cũng bị nhiễm thì rất thảm đó!"
"Mong rằng không phải! Cầu lão thiên phù hộ a! Ta còn chỉ vọng năm nay thu hoạch kha khá một chút để đổi một bộ kiếm quyết ni!"
"Ta cũng là!"
. . .
Quái bệnh? Tả Mạc trong lòng vừa động.
Trồng trọt linh cốc, sợ nhất chính là gặp phải quái bệnh bất minh. Một khi đã xuất hiện, cơ bản là cứu không được, một năm tâm huyết đổ xuống sông xuống bể. Hai năm nay, Tả Mạc từng tận mắt chứng kiến vài vị sư huynh bởi vì vận khí xui xẻo, ngay cả phí thuê linh điền của môn phái cũng không có mà trả, mà bị trục xuất khỏi môn phái.
Đoạn thời gian trước cấp lão Đầu Đen gây mưa, hắn thấy linh cốc trường thế sinh trưởng rất tốt mà, làm sao đột nhiên lại nhiễm quái bệnh ni? Tả Mạc có chút kỳ quái.
Nếu nói trong môn phái cuộc sống không dễ dàng nhất, đại khái lão Đầu Đen chắc giữ một suất. Hắn mang theo miệng ăn của cả nhà, nhi tử nghe nói tu luyện thiên phú không tệ, đầu nhập vào một cái tiểu kiếm môn. Mỗi năm cần giao nộp cho môn phái tiến cống một số linh thạch không nhỏ, thêm vào tu luyện còn cần các loại tài liệu, tinh thạch, tiêu xài khá lớn.
Lão Đầu Đen có tu vi Luyện Khí năm tầng, thuê hai trăm mẫu linh điền. Thời gian của hắn đều dốc sức vào trồng trọt linh cốc, mười năm nay tu vi chưa từng tăng thêm nửa điểm. Cho dù như vậy, tinh thạch mỗi năm hắn kiếm được chẳng qua chỉ kham kham đủ dùng.
Năm nay lão Đầu Đen càng thêm liều mạng, nghe nói nhi tử của hắn đã đạt đến quan khẩu của Luyện Khí bảy tầng, vì để nhi tử sớm ngày đột phá đại quan bảy tầng, cần tốn không ít tinh thạch
giao cho môn phái, để trưởng bối trong môn phái để ý nhiều hơn, đây là quy củ bất thành văn.
Trừ điều này, lão Đầu Đen còn gửi hy vọng ở một phương pháp khác.
Địa phương không có linh mạch, trong không khí linh lực thập phần đơn bạc, nếu là muốn dựa vào chút linh lực mọn này mà chuyển hoán thành linh lực trong thể nội chính mình là chuyện cực kỳ chậm chạp.
Tu giả muốn tăng nhanh thực lực đại đa số lựa chọn hai loại phương thức. Một loại là trường kỳ phục dùng linh cốc, linh cốc uẩn hàm linh lực tuy không cao, nhưng tính chất ôn hòa rất dễ dàng hấp thu. Mà một loại phương thức khác là trực tiếp từ trong tinh thạch hấp thu linh lực, đây cũng là phương pháp nhanh nhất tấn tốc tu vi. Mà sử dụng linh thạch, đối với quan khẩu đột phá càng thêm hữu hiệu.
Lão Đầu Đen là muốn dùng loại phương thức này để cho nhi tử đột phá bảy tầng.
Tả Mạc quyết định đi xem xem, mà nếu thật sự quái bệnh khuếch tán, năm mươi mẫu linh điền của chính mình cũng không tránh khỏi ảnh hưởng.
Linh điền dưới chân núi có rất nhiều người đang vây quanh, Tả Mạc liếc mắt một cái liền từ trong đám người tìm được lão Đầu Đen, khuôn mặt ngăm đen nay đã trắng bệch không có một tia huyết sắc, ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng.
Linh điền so với lúc trước khi Tả Mạc mới thi mưa càng là dọa cho hắn nhảy dựng.
Một mảnh linh cốc thanh thúy hiện nay cơ hồ toàn bộ đều khô héo, phiến lá cùng gốc linh cốc đều phát ra một cổ hắc khí, ai nhìn thấy loại tình cảnh này hẳn đều khẳng định linh cốc này chết chắc rồi. Xung quanh linh điền tụ tập rất nhiều sư huynh, bọn họ tụm năm tụm ba, thấp giọng nghị luận, trong thanh âm không ai không tràn đầy lo lắng.
"Quách sư huynh tới! Quách sư huynh tới!"
Trong đám người có người hoan hô, trong mắt lão Đầu Đen vốn đang tràn đầy tuyệt vọng bỗng xuất hiện một tia thần thái hy vọng mong manh, y vội từ dưới đất đứng bật lên.
Quách Lư sư huynh trong bản môn là kẻ có tu vi [Canh Kim quyết] sâu nhất, tại mấy năm trước đã đột phá tầng thứ hai, gần nhất có tin tức hắn nhanh chóng sẽ đột phá tầng thứ ba. Thẳng cho tới nay, nếu là linh cốc xuất hiện cái gì nghi nan tạp chứng, mọi người đều nhờ cậy Quách Lư sư huynh, mà hắn cũng không phụ trọng vọng, vài lần cứu sống linh cốc vốn hẳn phải chết của mọi người.
Quách Lư sư huynh chân trần quần ngắn, trên mặt đầy là nếp nhăn, giống như lão nông, khi hắn nhìn thấy từng phiến khô héo trong linh điền, sắc mặt không khỏi khẽ biến nhưng rất nhanh sau đó liền toàn toàn khôi phục bình thường.
Biến hóa cực kỳ nhỏ bé này lại rơi vào trong mắt Tả Mạc. Sớm đã quan sát thấy linh điền khô héo, trong lòng hắn có một cỗ dự cảm bất hảo, đến khi nhìn thấy Quách Lư sư huynh thần sắc biến hóa, dự cả chẳng lành trong lòng càng nặng. [Canh Kim quyết] rất có ích, so với ai hắn cũng lại càng minh bạch điều này.
Nếu là phổ thông sâu bệnh, phiến lá khô héo tuyệt đối sẽ không có màu sắc này. Màu đen tro tàn khiến Tả Mạc hơi hơi cảm giác tâm kinh thịt đảm.
Lão Đầu Đen cơ hồ là xông tới trước mặt Quách Lư sư huynh, tê tâm liệt phế kêu: "Sư huynh! Cứu ta!"
Nhìn vào thần tình tuyệt vọng của lão Đầu Đen, Quách Lư trên mặt đột nhiên nổi lên một mạt phấn hồng, trịnh trọng nói: "Để ta xem có làm được gì không!"
Hắn đi vào linh điền.
Mọi người đổ dồn ánh mắt vào trên người hắn, không có một tiếng tiếng nghị luận, mọi người đều nhìn chằm chằm vào từng cử động nhỏ của Quách sư huynh.
Quách Lư sư huynh thần sắc nghiêm túc, đi tới trước một gốc linh cốc khô héo, ngồi chồm hổm xuống. Tử tế kiểm tra mọi bộ phận của linh cốc, còn kéo phiến lá khô héo xanh đen xuống trước mũi ngửi ngửi. Hắn kiểm tra cực kỳ tinh tế cẩn thận, cơ hồ đi khắp phiến linh điền, mất hơn nửa canh giờ.
Trên mặt hắn biểu tình nghi hoặc càng lúc càng đậm, tựa hồ gặp phải vấn đề gì đó bất khả tư nghị.
Hắn lắc lắc đầu, trên mặt biểu tình nghi hoặc như cũ, tay nhấc lên một gốc linh cốc khô héo.
Người đồng dạng thông hiểu [Canh Kim quyết] như Tả Mạc tinh thần đột nhiên khẽ rung, hắn biết, thời khắc mấu chốt đã tới rồi.
Last edited by Lang Thang; 09-11-2010 at 02:56 PM.
|