Ôm mấy bộ sách mượn từ thư viện, Trùng Dương kích động trở lại phòng mình, định làm thí nghiệm suốt đêm, nhưng lại phát hiện dược liệu đã không còn đủ.
- Gốc cà độc dược, thiên tiên tử diệp, phong minh tinh, huyết ngọc thảo, bán hương lai...
Trùng Dương chiếu ngọn lửa xuống, điểm xem số của cải còn sót lại của mình.
Trên cái giá ở góc tường xếp chỉnh tề các loại dược liệu, trong đó đã có hơn nửa là trống không. Trùng Dương sau khi xác nhận, bất đắc dĩ phải thở dài.
- Vậy là phải ra ngoài nhập hàng rồi.
Luyện dược thực sự là đốt tiền, nếu không phải đang ở học viện Phổ Thụy Tư Lan, có thể lấy rất nhiều dược liệu thường dùng trong học viện, Trùng Dương căn bản là không thể đi tới được ngày hôm nay.
Nhưng dù sao kho dược liệu của học viện cũng không phải tài sản tư hữu của hắn, một số dược liệu cao cấp hiếm có thì hắn vẫn phải tự mình ra thị trường bên ngoài học viện để mua. Đây cũng chính là nguyên nhân mỗi ngày hắn phải vất vả chế tác quyển trục.
Rút từng ngăn kéo, lau chùi toàn bộ các quyển trục trong đó, tổng cộng được hơn ba trăm chiếc, phải dùng một cái túi da dầy mới đựng đủ.
Trùng Dương đóng túi da lại, mi mắt khẽ động, bỗng nhiên quay người nhìn về phía sau.
Gió đêm lạnh lùng trong trẻo thổi vào từ khung cửa sổ, lay động những trang giấy trên mặt bàn, gây nên những tiếng sột soạt.
"... Ta thật sự suy nhược thần kinh?" Trùng Dương chau mày. Nhưng mà… lại tiếp tục cảm thấy hình như đang có người rình sau lưng, khiến hắn cực kỳ khó hiểu.
Ngay tại thời điểm hắn ngẩn người nhìn ra cửa sổ, một cái bóng màu đỏ lặng lẽ hiện ra sau lưng.
Xoát! Hắn mạnh mẽ quay đầu lại lần nữa!
Trừ cái bàn bừa bộn những dược liệu đang luyện chế, chẳng còn thứ gì khác cả.
"Ngày mai ta phải tiện thể mua chút thuốc an thần." Trùng dương thở dài, khẽ day day huyệt thái dương của mình, bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, liền cởi pháp bào, tắt lửa, tới nằm trên chiếc giường ở giữa tường, toàn thân thả lỏng, bắt đầu hít thở có quy luật, tiến vào minh tưởng tầng sâu.
Minh tưởng tầng sâu chính là minh tưởng sau khi ngủ. Đơn giản có thể nói là một quá trình nằm mơ. Còn một loại minh tưởng tầng nông khác, là đứng thẳng, ngồi xếp bằng xuống, duy trì thanh tỉnh ở mức độ cao.
So sánh hai tầng với nhau, bởi vì dựa theo ý thức khống chế ma lực của người minh tưởng nên minh tưởng tầng nông không phải là khó. Nhưng minh tưởng tầng sâu thì yêu cầu thần trí xen vào giữa ý thức và vô thức, khống chế ma lực bản thân trong giấc mộng, sẽ khó khăn hơn nhiều.
Minh tưởng tầng nông chỉ có thể khôi phục đủ ma lực, còn minh tưởng tầng sâu mới có thể tăng cấp bậc ma lực. Nếu một người rất khó tiến vào cảnh giới minh tưởng tầng sâu thì cho dù thiên phú ma lực của hắn cao tới đâu, thành tựu ma pháp của hắn chắc chắn cũng sẽ rất hữu hạn.
Cho nên, việc tu luyện của ma pháp sư phải nói tới thiên phú. Cho dù cùng sử dụng một minh pháp, có người có thể lập tức tiến vào cảnh giới minh tưởng tầng sâu, nhưng cũng có người cả đời không thể nào nhập môn nổi.
Minh pháp hiện tại mà Trùng Dương đang tu hành là đến từ minh pháp cơ sở cao đẳng hỏa hệ của học viện Phổ Thụy Tư Lan -“Viêm long quyết”. Từ tên gọi có thể biết, đây là một loại minh pháp đặc biệt có uy lực như hỏa long.
Hỏa long ma pháp uy phong lẫm liệt chính là một trong những cao đẳng ma pháp hỏa hệ cường đại mà các ma pháp sư hỏa hệ từ cấp một tới cấp bảy đều hướng tới. So với các minh pháp cao đẳng hỏa hệ cơ sở khác, Minh pháp “Viêm long quyết” có thể khiến người tu luyện xuất ra nhiều tối đa là chín con hỏa long trong mỗi lần thi triển ma pháp.
Thử nghĩ cảnh chín con rồng lửa khổng lồ thiêu đốt, bay múa giữa không trung là cảnh tượng hoành tráng đến thế nào.
Nhưng sau khi việc thiếu hụt ma lực của Trùng Dương hiện ra thì giấc mộng ban sơ nhất này liền tan biến một cách tàn khốc. Phải biết rằng hỏa long ma pháp cấp thấp nhất cũng là ma pháp cấp sáu bậc cao, một gã ma pháp sư mãi mãi cấp ba thì nhất định là không thể nào sử dụng được.
Nửa mê nửa tỉnh…
Thân thể Trùng Dương giống như ở giữa hư không, vô số viên tròn màu đỏ như những con thiêu thân đang không ngừng bay múa xung quanh, không ngừng thẩm thấu vào cơ thể Trùng Dương nương theo sự hô hấp của hắn, đi tới khắp toàn thân thông qua quá trình dung hợp và chắt lọc của "Nguyên tố thông đạo", vận chuyển tới nơi lưu trữ là “Ma hồ” ba tấc, giống như một dòng xoáy cùng nổi lên, cuối cùng hình thành ma lực thuần túy
"Ma hồ" hư không được lấp đầy rất nhanh, nhưng theo sự hình thành và chứa đựng ma lực, "Nguyên tố thông đạo" quanh thân Trùng Dương dường như cũng dần dần trở nên bế tắc, tốc độ hấp thu nguyên tố ngày càng chậm.
Cho đến khi “Ma hồ” được lấp đầy hoàn toàn, “Nguyên tố thông đạo” lúc đầu vẫn chảy như nước lũ giờ biến thành dòng sông khô cạn, tốc độ hấp thu nguyên tố gần như bằng không.
Cho dù Trùng Dương cố hết tâm lực điều chỉnh hô hấp theo minh pháp, thư giãn thông đạo, nhưng vẫn không thể khiến những viên nguyên tố thẩm thấu vào nội thể được nữa.
Sáu năm, tu vi vẫn dừng lại như vậy.
Trùng Dương vẫn không từ bỏ, kiên cường liều mạng tranh đấu trong cảnh giới minh tưởng. Sáu năm qua, hắn chưa từng chìm hoàn toàn vào giấc ngủ sau khi để mặc ma lực tiến vào đủ dù chỉ một lần. Mỗi đêm, dù đã vô cùng tuyệt vọng nhưng vẫn là kiên trì một cách vô vọng.
Mấy ngàn đêm, nhưng không hề có một giấc mộng nào.
- Khặc khặc khặc… thì ra là thế
Gương mặt mờ ảo trong ngọn lửa nhìn chằm chằm vào thân thể không ngừng run rẩy của Trùng Dương trên chiếc giường.
- Linh hồn điên cuồng rít gào trong gông xiềng của thể xác, một khi giải phóng được thì… Thật sự chờ mong quá…
Ngọn lửa chậm rãi biến mất , chỉ để lại lời nói đầy thâm ý.
Bình minh.
Dùng nước lạnh hung hăng gột rửa những uể oải, mất mát của mình trên gương mặt, Trùng Dương mặc pháp bào, đeo dây lưng, mang pháp trượng, đi ra khỏi học viện.
- Đêm qua dường như nghe thấy ai nói gì đó… Nếu như lời ảo giác nói thì quả thật là nghiêm trọng.
Trùng Dương nghĩ thầm trong lòng. Hắn đi trong buổi sáng sớm giữa hành lang không người, hai mắt hơi vô thần, chỉ có nghênh mặt đón ngọn gió lạnh buổi sớm mới khiến cho hắn trở nên tỉnh táo một chút.
“Chẳng lẽ áp lực tích tụ nhiều năm đã khiến ta hỏng mất rồi sao? Không thể nào… ta không được yếu ớt như vậy.” Hắn âm thầm cắn răng.
Với cái tên học sinh lưu ban của học viện, khi bị vũ nhục, trêu cợt thì cứ giả ngây ngô để đối phó, kiệt lực tránh đám đông, lặng lẽ cố gắng như vậy quả thực là rất vất vả. Bên cạnh không có bất cứ một người bạn thân nào, cảm giác cô độc, tịch mịch quả thật là khổ sở. Nhưng tóm lại, đối với hắn thế là đủ, mỗi ngày đều có thể chìm sâu vào trong thế giới ma pháp, không màng tới thế sự.
Trùng Dương hiểu nỗi không cam tâm cất giấu thật sâu trong lòng mình. Nỗi không cam tâm vì khuyết thiếu trời sinh của bản thân chính là một ngọn lửa rừng rực sâu trong đáy lòng, cung cấp nguồn động lực cuồn cuộn không ngừng cho bản thân Nhưng dù sao ngọn lửa chon sâu này cũng có phản ứng phụ, không biết chừng một lúc nào đó sẽ thiêu hủy tâm chí của chính hắn.
Khi mình còn chưa kịp nhận ra, có khi đã đến giới hạn không thể chịu nổi nữa rồi.
Trùng Dương không nghĩ rằng niềm tin và ý chí của mình ngoan cường. Nhưng còn ảo giác về bóng người sau lưng thì thầm khe khẽ, rốt cuộc là thế nào?
Xoạt! Lại quay đầu lần nữa, nhưng vẫn chẳng có gì.
- Ai? Là người hay quỷ thì cũng lăn ra đây cho ta!
Trùng Dương hung hăng quát mắng giữa hành lang trống không.
- Khặc khặc khặc…
Ở phía sau Trùng Dương đang bực bội, khuôn mặt hư ảo giữa ngọn lửa nở một nụ cười như một đứa trẻ nghịch ngợm.
- Vẫn chưa đến lúc, tiểu tử à…
Bên ngoài học viện Phổ Thụy Tư Lan là đại thành thị phồn hoa nhất trong chín tỉnh, 117 quận, mấy ngàn tòa thành trì của đế quốc Lôi Ân – đế đô Bách Triết.
Truyền thuyết kể lại rằng, năm xưa thành thị này được một trăm vị hiền giả tiên triết cùng lãnh đạo thành lập nên, bởi vậy gọi là Bách Triết thành. Trải qua hơn một ngàn năm phát triển và đổi thay, hiện giờ nó đã trở thành trung tâm đầu mối then chốt của một đại đế quốc, hậu cần cường thịnh, cường giả như mây.
Cho dù là mới sáng sớm, sở giao dịch ma pháp Hách Lỗ Hiểu Phi, một trong bảy sở giao dịch lớn trong thành, đã ngựa xe như nước, người đông nghìn nghịt, tràn ngập khí thế hối hả và hơi thở của đồng tiền.
Trùng Dương xách chiếc túi da lớn xuống xe, trả tiền cho xa phu, đi theo dòng người tiến vào nơi giao dịch bên trái. Âu La đại lục có tục ngữ: "Tay trái tiến, tay phải ra." Toàn bộ các sở giao dịch trên đại lục, bên trái là nơi thu mua hàng hóa, còn bên phải là nơi bán hàng hóa.
Trong điện phủ rộng lớn, vô số các pháp sư hoặc thương nhân mặc đủ các loại bào phục đứng ở quầy, đăng ký bán các thương phẩm của mình cho giao dịch viên.
Trùng Dương được một giao dịch viên đang rảnh rỗi tiếp đón, liền nâng túi da lên, đặt lên mặt quầy. Mở ra, chỉ thấy mấy trăm chiếc quyển trục luyện hỏa thuật xếp chỉnh tề ở bên trong.
- Trùng Dương Bố Lai Đặc chế tạo, quyển trục luyện hỏa thật cấp ba bậc thấp, tổng cộng 313 chiếc, toàn bộ đều là chất lượng thượng đẳng.
Kiểm tra, kiểm kê xong, nữ giao dịch viên trẻ tuổi xinh đẹp cười ngọt ngào với Trùng Dương:
- Sư phó của ngài quả thật không hổ là quyển trục hỏa hệ cấp ba chế tạo đại sư.
Trùng Dương cũng cười đáp trả, giao dịch viên nhầm tưởng rằng hắn là học sinh của “Trùng Dương Bố Lai Đặc quyển trục chế tạo sư”. Hắn đã quá quen với những việc như vậy. Dù sao theo nhận thức của người bình thường, chế tạo sư cứ cách mỗi tháng lại bán ra mấy trăm quyển trục luyện hỏa thuật, ít nhất cũng phải là một ma pháp sư cấp bảy, chứ không thể là một ma pháp sư cấp ba gà mờ được.
Lúc đầu, Trùng Dương còn có ý định giải thích, nhưng mỗi lần đối mặt với thái độ ngạc nhiên của những giao dịch viên khác nhau, trong lòng hắn không hề có chút đắc ý mà chính là xấu hổ. Dần dần, hắn cũng lười chẳng thèm giải thích.
Danh hiệu “Trùng Dương Bố Lai Đặc chế tạo sư” dần dần tích lũy theo thời gian, cũng có chút tiếng tăm, nhưng có điều vẫn chỉ hạn chế trong lĩnh vực chế tạo cấp ba mà thôi.
Hơn ba trăm quyển trục bán được hơn một trăm tử tinh tệ (Đơn vị tiền tệ của Âu La đại lục, một trăm hồng tinh tệ tương đương một lam tệ, một trăm lam tệ tương đương một tử tệ). Trùng Dương làm thủ tục thanh toán, kết toán vào tinh tạp (1) xong, đi sang hành lang bên phải của sở giao dịch.
Bên phải của sở giao dịch, có một hàng mục lục phân loại các vật phẩm. Đầu tiên, Trùng Dương cầm mục lục phân loại quyển trục hỏa hệ cấp ba, đi đến nơi để mọi người duyệt đề mục của sở giao dịch, tìm một góc ngồi xuống, chậm rãi kiểm tra.
Hàng đầu tiên của quyển trục là giá của quyển trục luyện hỏa thuật, sau đó là liệt bạo thuật, chước thiêu thuật, hỏa tường thuật, liệt cầu thuật, hỏa đao thuật… Tuyệt đại đa số là các ma pháp quyển trục thực dụng thông thường, cũng không phải thứ mà Trùng Dương đang tìm kiếm.
Hắn nhìn kỹ số lượng bán ra, so sánh với với một số bộ phận quý hiếm, chậm rãi sàng lọc, trong lòng hơi thất vọng.
"Xem ra lần này có thể không tìm thấy kiểu mẫu để nghiên cứu rồi."
Lấy việc chế tạo quyển trục luyện hỏa thuật là việc chính, đồng thời Trùng Dương cũng không ngừng tích lũy, tôi luyện kỹ thuật chế tạo quyển trục của bản thân. Theo hắn nghĩ, chế tạo quyển trục luyện hỏa thuật thành công một trăm phần trăm mới chỉ là kỹ năng cơ bản. Muốn làm ma pháp sư cấp ba giỏi nhất còn phải học thêm càng nhiều phương pháp chế tạo quyển trục hỏa hệ, không ngừng gia tăng khối lượng tri thức của mình.
Cho đến giờ, Trùng Dương đã học được cách chế tạo hơn một trăm loại quyển trục ma pháp hỏa hệ từ cấp một tới cấp ba! Thậm chí còn hơn xa số lượng mà một quyển trục chế tạo sư cấp bảy nắm được. Dù sao tuyệt đại đa số quyển trục chế tạo sư cũng chỉ biết chế tạo vài ma pháp của mỗi cấp mà thôi.
Nhưng hắn vẫn chưa dủ, học được càng nhiều, hắn càng thấy ma pháp quyển trục ảo diệu và say mê. Lượng biến tích lũy sinh ra chất biến, hiện giờ nếu muốn bàn về nhận thức sâu sắc đối với việc chế tạo quyển trục, không cần nói đến trong cùng cấp, cho dù quyển trục sư cấp lĩnh vực chỉ sợ cũng hiếm có ai bì nổi với hắn.
Mỗi một loại ma pháp quyển trục mà mình không biết đều là một sự ngạc nhiên thú vị đối với Trùng Dương, hắn đều phải mua về và kết hợp với nghiên cứu tài liệu trong thư viện của học viện Phổ Thụy Tư Lan đến khi thấu triệt mới bằng lòng bỏ qua. Nhưng cho đến giờ, đã rất khó để tìm được những quyển trục như vậy.
Trùng Dương xem mục lục quyển trục xong, đang định đi lấy mục lục các loại dược liệu thì chợt nghe bên cạnh có tiếng chào.
- Chào huynh đệ, lại gặp ở đây.
Người vỗ vỗ vai hắn là mộ thanh niên có làn da ngăm đen, trên người mặc một chiếc áo choàng của thương nhân, vẻ mặt sáng sủa tươi cười.
Hơn một năm trước, Tra Lý là giao dịch viên của sở giao dịch Hách Lỗ Hiểu Phi, cũng biết chút ít về Trùng Dương, là một trong số ít người biết học sinh ma pháp cấp ba này chính là “Trùng Dương Bố Lai Đặc quyển trục chế tạo sư”. Một năm trước, hắn rời khỏi sở giao dịch tự thành lập cơ sở, là một gã thương nhân mậu dịch ma pháp, dựa vào trí óc thông minh và tri thức cùng quan hệ tích lũy được khi làm giao dịch viên, xoay xở cũng không tồi.
- Đang tìm mục lục quyển trục à? Đã tìm thấy gì vừa ý chưa?
Tra Lý biết Trùng Dương có thói quen thu thập ma pháp quyển trục cấp ba quý hiếm.
Trùng Dương lắc đầu.
- Hiện tại ta đang có hai quyển “Lửa Dục Thiêu Thân” và “Hỏa ngục lao lung’, ngươi có hứng thú không?
Tra Lý cười nói.
Ánh mắt Trùng Dương sáng lên.
Cái tên “Lửa Dục Thiêu Thân” tuy rằng nghe tên đáng khinh nhưng thực tế lại là một loại ma pháp hỏa hệ bậc trung cực kỳ đáng sợ, người bị loại ma pháp này đánh trúng sẽ tăng nhiệt độ lên cực nhanh, cho đến khi tự bốc cháy mà chết.
Chưa nói đến hiệu dụng đáng sợ của mình, chỉ riêng cơ chế thiêu đốt cực kỳ huyền diệu khéo léo đẩy nhiệt độ lên cao của ma pháp này đã có sức hấp dẫn rất lớn đối với kẻ đang khao khát tri thức như Trùng Dương.
Còn điểm đặc biệt của "Hỏa ngục lao lung" chính là thời gian kéo dài của ma pháp. Một lần thi pháp có thể vây khốn người ta trong biển lửa rất lâu. Rốt cuộc là sử dụng thủ pháp gì để duy trì ma pháp hỏa hệ có đặc tính dễ bùng nổ trong khoảng thời gian dài như vậy, Trùng Dương cực kỳ tò mò.
Hai loại ma pháp này đều cực kỳ hiếm thấy, mức độ hiếm có của ma pháp quyển trục cao phi thường.
- Ra giá đi.
Trùng Dương nói rất thẳng thắn, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, cảm thấy lần này chỉ sợ sẽ phải mất chút máu mới được.
Đôi mắt Tra Lý xoay chuyển, suy tư hồi lâu, mở miệng báo ra hai cái giá, đều rất cao, nhưng cũng coi như hợp lý.
- Thành giao.
Trùng Dương rút tinh tạp ra.
Thanh toán xong, Trùng Dương nhập lấy quyển trục từ trong tay Tra Lý, nhét vào ngực bên cạnh túi tiền, chỉ chậm rãi mở quyển trục “Lửa Dục Thiêu Thân” ra. Hắn nhìn ma trận đồ án phức tạp huyền diệu trên đó mà hai mắt như tỏa sáng, giống như một lão già dê nhìn thấy một bức xuân cung đồ (2) cực phẩm.
Tra Lý cũng hơi lạnh mình vì thái độ si mê của Trùng Dương, nhưng cũng cảm thấy kích động. Chỉ có người cuồng nhiệt với tri thức ma pháp như vậy mới có thể chỉ từ trình độ ma pháp sư cấp ba đã chế tạo ra số lượng lớn quyển trục phẩm chất cao đến thế. Phải biết rằng bản thân Tra Lý cũng là một ma pháp sư thủy hệ cấp ba, nhưng hắn đã sớm có cảm giác khâm phục Trùng Dương từ lâu rồi.
------------------
1. Tinh tạp: một loại thẻ ATM của thế giới này.
2. Xuân cung đồ: tranh mô tả cảnh làm tình