Xem bài viết đơn
  #2  
Old 20-04-2008, 07:49 AM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Đến từ: Nơi có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thời gian online: 56
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Cassius Clay trở thành Mohammed Ali

Giữa hai trận đấu với Sonny Liston, Clay đã quá đủ nổi tiếng để vượt qua lĩnh vực thể thao bởi hai lý do: Clay tiếp xúc với các quốc gia Hồi Giáo và sau đó là đổi tên sang Cassius X, để tỏ lòng kính trọng với ông bầu và là người bạn Malcolm X, là thành viên duy nhất của quốc gia Hồi Giáo (được xem là nhóm đáng ghét nhất của các phương tiện truyền thông Mĩ năm 1964, vì lúc ấy đang chịu sự nghi ngờ là đã gây ra vụ ám sát tổng thống Kennedy), mà là người gíup đỡ cho Clay trước trận đấu đầu tiên với Liston; sau đó Clay đã lấy một phần tên của Elijah Muhammad, trưởng ban vận động quốc gia hồi giáo và có tên là Mohammed Ali.
Sau đó cuộc tranh giành quyền lực giữa Mohammed với Malcolm và Elijah trong Quốc Gia Hồi Giáo diễn ra, cuối cùng là Ali đã quay lưng lại với Malcolm trước công chúng trong chuyến di sang Nigéria vào năm 1964 và từ đó được quản lý bởi Herbert Muhammad (con trai của Elijah).Được hưởng lợi từ danh tiếng của quốc gia hồi gíao , Ali đã sang Egyptevào năm 1964 và được tiếp đón bởi Gamal Abdel Nasser như là Đại Sứ cộng đồng người da đen ở Mỹ, sau đó Ali đã hối tiếc vì đã chia cắt với Malcolm (bị ám sát năm 1965) và giữ khoảng cách với quốc gia Hồi Giáo.

Nhà vô địch không thể tranh cãi

Từ 25 tháng 2 năm 1965 tới 20 tháng 6 năm 1967, Ali đã thống trị thể loại hạng nặng như Joe Luis và Rocky Marciano trước đó
Sau khi hạ Sonny Aliston lần thứ hai, Ali đã tổ chức khoảng mười cuộc triễn lãm vòng quanh thế giới trong công ty của hai người bạn cộng sự với ông là Jimmy Elis và Cody Jones. Ngày 22 tháng 11 năm 1965, ở Las Vegas ông đã chỉ trích nhà cựu vô địch Floyd Patterson mà đã chịu thua hai lần trong hiệp đấu thứ nhất bởi cú tạt thuận tay của Sonny Liston.Mặc dù theo truyền thống mỗi năm tổ chức các trận đấu 2 lần nhưng Ali đã thách đấu 5 lần vào năm 1966.
Khởi đầu Ali đã hạ George Chuvalo vào tháng ba ở Toronto, Henry Cooper vào tháng 5 ở London, tại đây, ông đã hạ Brian London trong 3 hiệp vào ngày 5 tháng 8; và hạ vô địch Đức Karl Mildenberger tại Franfurt vào ngày 10 tháng 9, cuối cùng ông kết thúc năm 1966 bởi trận thắng knock out Cleveland William ở Houston.
Tổ chức WBA (World Boxing Association) không công nhận vị trí chính trị của Ali,viện cớ là trận đấu với Sonny Liston không công bằng mặc cho sự không đồng tình của Ali và lấy lại đai vô địch thế giới của Ali để trao cho Ernie Terrel.Đây là lân đầu tiên danh hiệu bị tứơc đoạt.Tuy vậy Ali được công nhận là nhà vô địch không thể tranh cãi và bảo vệ đuợc đai WBC (World Boxing Champion). Sau đó Ali đã lấy lại được danh hiệu WBA vào ngày 6 tháng 2 năm 1967 sau khi hạ Ernie Terrel ở đầu hiệp thứ 15 tại Houston. Ngày 6 tháng 3 năm 1967, Ali hạ KO Zora Folley, được xem là đối thủ nguy hiểm đối với chức vô địch.Những vấn đề với toà án về sự bất hợp tác của ông trong quân đội Mỹ đã ngăn cản ông tham dự vào các trận tranh giải vô địch thế giới khác, và ông chỉ có thể thực hiện các cuộc triển lãm ở Detroit vào ngày 15 tháng 6, đây được xem là lần xuất hiện cuối cùng của ông trước năm 1970

Chống chiến tranh Việt Nam

Năm 1966, ông đã từ chối phục vụ cho quân đội Mỹ đang tuyển lính cho chiến trường Việtnam và trở thành người phản biện bằng câu nói :' không có gì để chống lại Việtcộng' và 'không có nguời Việtnam nào mà đối xử tồi tệ với người da đen cả'
Ngày 28 tháng 4 năm 1978, ông giăng khẩu hiệu bất hợp tác ngay tại nơi tuyển quân.Ngày 8 tháng 5 ông bị giải tới toà án
Ngày 20 tháng 6, ông bị kết án bồi thường 100 000 dollars và 5 năm tù giam, đồng thời ông cũng mất bằng thi đấu và danh hiệu.Ali đã xin không vào tù nhưng ông có những vấn đề về tài chính cho tới khi các vấn đề của ông được giải quýêt vào năm 1971 bởi toà án tối cao
Việc Ali chống lại việc phục dịch quân đội hoặc việc ông tham gia vào Quốc gia Hồi Giáo đã làm cho ông biến đổi từ một nhà vô địch kiêu căng nhưng gần gũi thành một trong những nhân vật nổi tiếng nhất và được bàn tán nhiều nhất vào thời kì đó.
Những sự xuất hiện trước công chúng bên cạnh những nhà lãnh đạo nhóm Quốc Gia Hồi Giáo như Elijah Muhammad và Malcolm X cũng như những lời tuyên bố trung thành với họ là nguyên nhân làm cho công chúng Mĩ phải có thái độ thận trọng với họ.Nếu không có sự chống đối thẳng thắn với quân đội Mĩ, những sự kiện trên đã làm cho Ali đã trở thành bia nhắm cho những sự phẫn nộ và sự ngờ vực.

Sự trở về đáng nhớ

Năm 1970, Ali chính thức từ bỏ danh hiệu của anh ta, trong lúc nhường lại cho Joe Frazier (một ngôi sao đang lên ) theo yêu cầu của Jimmy Ellis.Ông đã thành công trước Toà Án Tối Cao Nước Mĩ ( hiểu rõ về quá trình chống lệnh triệu tập phục vụ trong quân đội của ông) khi đem về bằng thi đấu và quay về chương trình tập huấn.
Sau một vài buổi triển lãm Ali quay trở lại sàn đấu với đối thủ Jerry Quarry (được mệnh danh là niềm hi vọng của những người da trắng) và ông đã hạ trong vòng 3 hiệp vào ngày 26 tháng 10 ở Atlanta.Để chuẩn bị cho trận đấu với nhà vô địch Joe Frazier,Ali đã hạ Oscar Bonavena vào ngày 7 tháng 12 ở NewYork trong 15 hiệp thay vì 12 hiệp như những trận thông thường.Ali ra sức tập luyện nhưng có vẻ như Ali đang mạo hiểm khi đối diện với đối thủ cực xương ngay ngày trở về sau khi đã rời xa rời võ đài trong 3 năm.
Được chờ đợi và nhanh chóng trận đấu được gọi là 'trận đấu của thế kỉ': Trận đấu hạng nhất thế giới giữa hai võ sĩ chưa biết mùi thất bại lần nào, không những vậy đó còn là trận đấu của hai trường phái hoàn hảo mà tiêu biểu là hai đại diện Ali và Joe Frazier, đây còn là một trận siêu kinh điển và được ghi nhớ là trận đấu đỉnh nhất của thập niên 70.
Khởi đầu vào ngày 8 tháng 5 năm 1970, trong nhà thi đấu nổi tiếng Madison Square Garden của NewYork, cuộc đối đầu lần này xem như là lần thất bại nặng nề đầu tiên của Ali.Theo ý kiến của những người ủng hộ Ali thì họ nghĩ rằng sự quay trở lại sàn đấu lần này của Ali sẽ giống như những gì Ali đã viết trong cuốn hồi kí 'Tâm hồn papillon' và đánh giá thấp Joe Frazier rằng Frazier yếu thế hơn Ali.
Bước vào trận đấu, Ali đã trải qua hiệp đấu đầu tiên mà không thể tìm ra được giải pháp nào trước Joe, ngoại trừ việc Ali liên tiếp bị những cú đấm móc như búa bổ trong lúc thu hẹp khoảng cách với Ali. Ali đã quỵ xuống vào hiệp thứ 11 và ở hiệp thứ 15 và hiệp cuối cùng ngay khi không ai mong chờ chuyện ấy xảy ra thì Frazier đã cho Ali một cú đấm móc trái thẳng vào mặt của Ali, Ali đã guc ngã và đứng dậy 4 giây sau khi trọng tài đếm đến giây thứ 10.Thất bại đầu tiên và là thất bại nặng nề nhất của Ali lần này đã làm cho mong ước trở thành người bách chiến bách thắng như Marciano của Ali kết thúc.Niềm an ủi duy nhất của ông lúc này là lời tuyên bố vô tội của Toà Án Tối Cao vào ngày 28 tháng 6 năm 1971

Con đường dài đến cuộc chinh phục danh hiệu

Sau khi gượng dậy từ thất bại trước Joe, để trở lại đỉnh cao của thể loại hạng nặng, Ali đã thực hiện 14 trận đánh và 39 trận biểu diễn từ 25 tháng 6 năm 1971 tới 30 tháng 7 năm 1974. Mục đích của ông là trở về đỉnh cao bằng các hoạt động quyền anh và thu thập đủ số trận thắng để được xem là võ sĩ số 1 thế giới.
Trong suốt thời gian này Ali đã chấp nhận thách đấu với các võ sĩ giỏi nhất nước Mĩ cho danh hiệu 'Vô địch Bắc Mĩ', như Jimmy Ellis (người bạn cũ của ông),Buster Mathis, Ken Norton, Joe Bugner và Bob Foster( vô địch thế giới hạng bán nặng). Ông còn đấu với các đối thủ cũ thêm một lần nữa:George Chuvalo, Jerry Garry và Floyd Patterson. Sau đó ali thi đấu khắp thế giới như các trận đấu ở Zurich, Tokyo, Vancouvẻ, Dublin và Jakarta và các cuộc triển lãm ở Caracas, Buenos Aires hoặc Barcelona.
Năm 1973, con đường chinh phục của ông có một sự cố, ngày 22 tháng 1 năm 1973, Joe Frazier bị huỷ dịêt chóng vánh ở hiệp thứ 2 và thả khăn xin bỏ cuộc ở hiệp thứ 6 với George Foreman ( được xem là tượng đài khổng lồ và ông vua của thể loại hạng nặng).Trong cuốn tự sự của mình, Ali kể lại rằng ông bị bắt buộc chiến thắng hai ngừơi để một lần nữa bảo vệ ưu thế của ông ở thể loại hạng nặng.Nhưng khó khăn nhất đã đến với ông vào ngày 31 tháng 3 ở San Diego trong trận đấu với Ken Norton. Tay đấm đến từ California đánh vỡ quai hàm của ông ở hiệp thứ 2. Ali giữ vững tới hiệp thứ 12, bị đau đớn bởi vết thương trên mặt trước một Norton khôn ngoan và nhanh hơn cả Ali; ông đã thua lần thứ hai trước đối thủ có tài năng bẩm sinh nhưng sải tay ngắn hơn Joe Frazier. Huyền thoại Ali bị xem thường và lần này được xem như là lần thứ ba ông cố gắng tìm kiếm lại đỉnh cao của phong độ.
Sau đó Ali quyết định thách đấu với " tay đấm từ yếu nhất đến mạnh nhất. Trước hết là Norton, Ali thực hiện cuộc đấu phục thù vào ngày 10 tháng 9 năm 1973 ở Los Angeles (thay vì ở San Diego được xem là quê hương của Norton).Ali chiến thắng một cách dễ dàng.
Ngày 28 tháng 1 năm 1974, Ali thách đấu với Frazier , á quân này đã gây ít ấn tượng hơn trong trận đấu với Ali bởi thiếu động cơ trái ngược hẳn với hình ảnh Ali phải chịu đựng một nhịp điệu tấn công liên hoàn trong trận đấu đầu tiên giữa hai người.Trận đấu giữa hai người càng đẹp hơn khi Ali và Frazier đến bắt tay nhau trước caméra trước trận đấu.
Chỉ còn lại nhân vật nguy hiểm nhất mà Ali phải đối mặt nếu muốn đoạt lại danh hiệu , đó là Goerge Foreman, một tay đấm bất bại không tin được với 40 trận toàn thắng và 37 trận Knock out

Cuộc chinh phục danh hiệu.

Ông bầu mới đã dời trận đấu của Ali với Forman tới Kinshasa ở Zair, Châu Phi.Don King (một trong những ông bầu lớn quan trọng vào cuối thế kỉ 20) đã tặng người vô địch và người thách đấu 5 triệu Dollars cho mỗi người (một số tiền kỉ lục vào bấy giờ) dưới sự ủng hộ của quan chuyên chính Mobutu Sese Seko, người mà hi vọng sau trận đấu này, đất nước của ông sẽ được nhiều người biết đến.
Ali được xem là có ít cơ hội trước trận so găng với Forman ,là người giải quýêt nhanh chóng và tàn bạo đối với Frazier và Norton. Ali đã không đấm vỡ bất cứ bộ phận nào của Frazier và Norton mà chỉ hạ knock out họ thôi. Trong lúc nghiên cứu cách đánh của Forman, Ali phát hiện điểm yếu của Forman, đó là sự mệt mỏi.Ali đã tập chạy vòng quanh thành phố và ở dọc bờ đê các con sông để nâng cao sức khoẻ và tăng cường sự chịu đựng trong sự hoan nghênh của người dân nơi đây, trong khi đó Forman đang tự thỏa mãn với các bài tập đấm vào các bao cát và đày đọa các bạn tập của ông trong các trận tập song đấu.
Ali tập luyện các cú đấm cực mạnh với người bạn của ông là Larry Holmes (sau này là nhà vô địch) và tung tin đồn tới Forman để hắn tin rằng hắn ta sẽ chiến thắng bằng sự nhanh nhạy của hắn và sự chuyển động của hắn.Ali nhanh chóng được lòng nhiều người ở Kinshana, điều này làm cho Forman phật lòng.
Trận đấu đuợc diễn ra vào ngày 30 tháng 10 ở công viên 2O tháng 5 ( sau này trở thành cônng viên Tata Raphael) và được đặt tên là 'Rumble in the jungle'. Ali ,với cú các cú đấm bất thình lình và sự di chuyển hợp lý, liên tục di chuyển xung quanh võ đài và tập kích Foreman từ trái sang phải rồi từ phải sang trái.Bằng cách bảo vệ phần trên và chịu đựng các cú đấm dũng mãnh của nhà vô địch và trong lúc nảy ra từ các sợi dây căng ngang võ đài, Ali đã tìm thấy cách làm cho Foreman mệt nhoài và khiến cho Foreman khuất phục trong khoảng hơn 5 hiệp đấu. Vì quá kiệt sức, Foreman đã ngã xuống sàn vào hiệp thứ 8 và đứng dậy trễ hơn 1 nhịp đếm. Ali đã lấy lại danh hiệu vô địch sau 10 năm từ danh hiệu đầu tiên trong trận đấu với Liston.Đây là chiến thắng lớn nhất mà đã làm nên trận đấu của năm và Ali một lần nữa được gọi là võ sĩ Boxing của năm.. Đồng thời ông nhận được 'dây đai Hickok' của năm 1974 (mà được thưởng cho ngừơi vận động viên chuyên nghiệp của năm) và đây cũng là vinh quang thể thao trong năm của tạp chí Sports Illutrated.
Tài sản của ngoctulaa

Chữ ký của ngoctulaa
[SIZE="6"][COLOR="Blue"] nhớ nhà[/COLOR][/SIZE]
Trả Lời Với Trích Dẫn