Dương Thần thở dài, nhẹ nhàng phất tay hóa giải chiêu thức kia.
- Đi thôi, tới giúp bọn họ mở thông đạo.
Lão nói xong cũng không đợi hắn trả lời, trực tiếp quay đầu đi thẳng.
Ngọc Thiên Lăng bị dư chấn đánh bật trở lại đến hơn 4,5 bước, lấy lại thế cân bằng rồi thản nhiên đứng đó, phủi đi lớp bụi trên y phục:
- Tại sao ta phải giúp ngươi?
Dương Thần dường như bị câu trả lời của hắn làm cho ngạc nhiên, thân hình đột nhiên khựng lại:
- Chẳng lẽ ngươi đã quên Diệp Ly?
- Diệp Ly!?
Dương Thần nghe giọng điệu mơ mơ hồ hồ của hắn thì lại tiếp tục thở dài, ngao ngán lắc đầu:
- Thì ra cho đến cuối cùng…. ngươi vẫn chọn quên đi nàng ta?
Hắn không trả lời, hay nói đúng hơn là không biết nên trả lời như thế nào. Diệp Ly có lẽ chính là bạch y nữ tử trong đoạn ký ức mờ nhạt kia. Hắn không nhớ kiếp trước hắn đối với nàng như thế nào, nhưng chắc chắn hắn có tình cảm với nàng, bởi vì mỗi khi bóng hình nàng hiện về, tim hắn đều không tự chủ được đập nhanh lên, ước muốn được ôm nàng vào lòng cũng ngày càng trở nên da diết, mãnh liệt,….
Năm xưa hắn phải chia linh hồn thành 3 mảnh khác nhau nên ký ức cũng theo đó mà chia làm 3 phần, trong đó một phần ký ức đi cùng linh hồn vào vòng luân hồi sẽ mất đi. Chẳng lẽ đoạn ký ức hắn chọn mất đi là liên quan đến bạch y nữ tử kia?
- Chuyện Tam Tinh chống lại thiên kiếp ngàn năm trước đã ảnh hưởng đến sự luân chuyển linh khí giữa các thế giới khác nhau, nhờ đó mà Ma Thú đại lục mới duy trì được tận đến bây giờ. Nhưng chính chuyện đó cũng đã ảnh hưởng đến vòng luân hồi, khiến việc chuyển thế của bát thập ngũ (85) phụ thần còn lại xảy ra vấn đề…
Tương truyền rằng thế giới tu luyện được tạo ra là nhờ có 9 vị chủ thần cùng với 86 vị phụ thần. Cả 95 người bọn họ đều là những cường giả đỉnh thiên lập địa, một mình có thể chống lại hàng vạn ma thú. Chính bọn họ đã sáng tạo ra công pháp, khẩu quyết, cách hấp thu, chuyển hóa thiên địa linh khí,… rồi truyền lại cho thế hệ sau. Khi 94 người bọn họ qua đời, linh hồn rời khỏi thể xác, đi vào vòng luân hồi, ký ức bị xóa sạch, mọi vấn vương kiếp trước bị cắt đứt nhưng có một thứ vẫn được tồn tại cùng với linh hồn: hồn chủ. Hồn chủ chứa đựng toàn bộ sức mạnh của chủ thần, phụ thần lúc sinh thời. Và người được linh hồn, hồn chủ lựa chọn để tái sinh sẽ kế thừa khối sức mạnh đó. Trong quá trình đi tìm kiếm chủ nhân mới, có 4 hồn chủ của phụ thần bị vỡ nát, phân tán thành nhiều mảnh. Những mảnh nhỏ này hóa thành những hồn chủ không hoàn chỉnh khác nhau, tách khỏi linh hồn gốc, phân tán khắp nơi trong vòng luân hồi, cuối cùng hợp nhất với một số linh hồn khác. Chính vì thế, sức mạnh của những hồn chủ không hoàn chỉnh này yếu hơn rất nhiều so với các hồn chủ hoàn chỉnh khác.
Dương Thần bất quá cũng chỉ là 1 trong số 86 phụ thần.
Thiên địa thuở sơ khai có tổng cộng 3 thế giới cùng tồn tại song song với nhau: Ma Thú giới, Nhân Sinh giới, Thượng Tiên giới. Ma Thú giới chỉ có duy nhất một đại lục nên còn được gọi là Ma Thú đại lục. Nhân Sinh giới chính là thế giới hiện tại của hắn, gồm 6 đại lục khác nhau. Thượng Tiên giới có diện tích lớn nhất, có đến hơn 36 đại lục to nhỏ khác nhau. 3 thế giới này, mỗi nơi có một kiểu tu luyện, cách sinh sống, các chủng tộc,… khác nhau. Tỷ như Ma Thú đại lục có vô vàn chủng tộc ma thú, thậm chí số lượng ma thú gấp hàng chục, hàng trăm lần loài người. Nhân loại ở đây vì thế không tập trung tu luyện nhiều mà chỉ chú trọng việc thu phục ma thú làm chiến thú. Chiến thú càng mạnh, càng nhiều thì tu chân giả đó càng được trọng vọng, kính nể,…Ở Nhân Sinh giới thì số lượng người lại áp đảo so với ma thú, cách tu luyện chủ yếu là hấp thụ thiên địa linh khí chuyển hóa thành thiên lực của bản thân. Thượng Tiên giới được coi là thế giới hòa bình nhất bởi ở đó không hề có sự xuất hiện của ma thú cũng như chiến tranh. Vì không có ma thú nên con người không cần tu luyện để đấu tranh. Công pháp, khẩu quyết cứ thế thất truyền dần, kết quả là nhân loại ở đó dần mất đi khả năng tu luyện, sống một cuộc sống an nhàn, bình ổn đến hết đời.
9 vị chủ thần cùng 86 vị phụ thần chia nhau sinh sống tại 2 thế giới là Nhân Sinh giới và Ma Thú giới. Thời gian qua đi, 95 người bọn họ cuối cùng tạ thế, linh hồn tiến vào vòng luân hồi. Mỗi người bọn họ có một thời gian luân hồi, chuyển thế khác nhau, vì thế mà suốt ngàn năm qua, chưa bao giờ cả 95 người bọn họ cùng đồng thời có mặt trên thế giới này.
Dương Thần không hề quay người lại, tiếp tục giải thích:
- Ba trăm năm trước, 85 phụ thần còn lại đã cùng lúc đầu thai, hiện tại đều đã kế thừa khối sức mạnh năm xưa. Trong đó có 47 người ở Ma Thú đại lục, 38 người ở Nhân Sinh giới. Lần này mở ra thông đạo là nhờ có sự hợp tác của cả 47 người ở Ma Thú địa lục. Nhưng mà hẳn ngươi cũng biết, đến Tam Tinh là 3 vị chủ thần cường đại mà cũng chỉ mở ra được thông đạo trong chưa đến 1 phút….
Ngọc Thiên Lăng nghe đến đây trực tiếp cắt lời lão:
- Không có hứng.
Nói dông dài một hồi, mục đích cuối cùng của lão ta vẫn chỉ là thuyết phục hắn giúp một tay.
Chuyện về 9 vị chủ thần và 86 vị phụ thần trong mắt nhân loại Nhân Sinh giới chỉ là một truyền thuyết không biết thực hư. Rất ít tu chân giả tin vào truyền thuyết này.
Thiên Kiều chăm chú nhìn nhi tử, cuối cùng nhịn không được lên tiếng:
- Thiên Lăng, quay lại đây.
Từ khi nào nhi tử của bà lại quen biết với một lão quái vật như vậy? Hơn nữa, cuộc đối thoại của hai người vô cùng mơ hồ. Nhưng nghe giọng điệu của Thiên Lăng và lão già kia, hẳn quan hệ giữa bọn họ không được tốt cho lắm. Lão già kia tu vi chắc cũng đã đạt đến Thất Linh, nếu thực sự ra tay động thủ chỉ sợ Thiên Lăng không đỡ nổi.
Ngọc Thiên Lăng nghe giọng điệu lo lắng của mẫu thân, thở hắt một tiếng, tâm trạng bình ổn lại không ít. Hắn vừa định quay người đi về phía sau, âm thanh giận dữ của Dương Thần đã truyền lại:
- Rượu mời không uống muốn uống rượt phạt!
Lời vừa dứt, một cột nước khổng lồ từ phía lão hiện ra, bổ nhào về phía Ngọc Thiên Lăng.
Ngọc Quân Vũ vốn chú ý từng động tĩnh của Dương Thần, nay thấy lão thực sự động thủ liền phi thân tới chắn trước mặt nhi tử, tường đất nhanh chóng hiện lên, cản lại đòn công kích kia.
Phụ thần yếu nhất tính ra cũng đã đạt tới Bát Linh mà Ngọc Quân Vũ mới chỉ dừng lại ở trung cấp Lục Linh, hơn kém nhau tới gần một bậc. Tuy nói thủy hệ thiên về phòng thủ nhưng một khi cảnh giới đã đạt đến cấp độ Thất Linh trở lên, dù là phòng thủ hay công kích của thủy nguyên tố đều hết sức hãi nhân!
Uỳnh!
Rắc! Rắc!
Ngọc Quân Vũ kinh hãi nhìn tường đất cao đến hơn 5m trước mặt xuất hiện vết nứt. Phòng thủ của thổ hệ tính ra là cao nhất trong các hệ nguyên tố, vậy mà cư nhiên bị một chiêu này của thủy hệ phá tan?
Từng luồng sát khí hãi nhân từ người hắn không ngừng tỏa ra. Ánh mắt vừa bình ổn được chút nay đã bừng bừng lửa giận, trừng lên, đồng tử nhìn chằm chặp về phía bức tường đất kia, thi thoảng lại ánh lên sắc tím quỷ dị. Cổ văn ấn chú trên tay trái hóa đỏ hoàn toàn, lập ló dưới tay áo rộng thùng thình. Tay trái hắn chậm rãi đưa thẳng tới trước mặt, miệng lẩm nhẩm đọc lên câu khẩu quyết quen thuộc từ ngàn năm trước:
“Thiên địa nguyên tố
Hắc ám độc tôn
Thao túng vạn vật
Thổ hệ đổi chủ”
Tường đất màu nâu trước mặt bị một luồng hắc lực nhanh chóng bao phủ toàn bộ. Đợi khi tường đất thực sự chuyển hóa thành màu đen, từng mảng từng mảng lần lượt tách khỏi bức tường lớn ban đầu, lơ lửng trong không trung, tập trung thành từng cụm xung quanh người hắn.
Dương Thần nghe được đoạn khẩu quyết kia, thân hình gầy gòm, hốc hác tức tốc quay lại phía sau, tạo ra thủ thế vững chắc.
Tử Thần ba ngàn năm trước đơn thân độc chiến chống lại hai vạn cao thủ Thất Linh, chỉ nhờ một câu khẩu quyết này mà có thể sống sót trở về, hơn nữa còn giết chết hơn 1 vạn 8000 người chỉ trong khoảng thời gian một chén trà! Hai vạn người, chết 1 vạn 8, bị phế bỏ tu vi 1500, chỉ còn 500 người may mắn sống sót, nhưng phải mang theo thương thế suốt đời: cụt chân, cụt tay,…Sau cuộc huyết chiến ấy, dị tượng ở Ma Thú đại lục mới xuất hiện. Nếu là trước khi cuộc huyết chiến xảy ra, nói không chừng toàn bộ tu chân giả Ma Thú đại lục hợp sức lại đã có thể mở ra thông đạo trong hơn 8 tiếng, quá đủ để toàn bộ dân cư, nhân loại đi vào. Chỉ tiếc là trời không theo ý người, năm đó lại xảy ra cuộc huyết chiến gây tổn hại nặng nề đến lực lượng toàn đại lục.
Ngọc Thiên Lăng nhìn động tác thủ thế của Dương Thần, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh miệt:
- Chẳng phải năm xưa ngươi vẫn hỏi ta câu khẩu quyết này có ý nghĩa như thế nào sao? Hiện tại để ta giải thích cho ngươi!
Từng mảng đất màu đen thay phiên nhau lao về phía Dương Thần với tốc độ kinh hoàng.
- “Thiên địa nguyên tố/Hắc ám độc tôn” ý nói hắc ám là loại nguyên tố ĐỨNG ĐẦU trong các hệ nguyên tố, là vua của các nguyên tố. Chỉ khi thức tỉnh được Hắc Vân chi lực, tu chân giả mới chân chính sở hữu, chứng kiến được sức mạnh của nó…
Giọng nói của hắn đều đều, chậm rãi, không hề có nửa điểm tức giận, gấp gấp.
- Còn cái gọi là “Thao túng vạn vật/Thổ hệ đổi chủ” chính là khẩu quyết để điều khiển thiên lực của người khác theo ý muốn của bản thân, miễn là thiên lực đó đang hiện hữu trong không gian.
Dương Thần một mặt chăm chú nghe hắn giải thích, một mặt lại liên tục khu động thủy hệ thiên lực chống đỡ.
Ý cười trên miệng Ngọc Thiên Lăng ngày một hiện rõ:
- Tuy rằng ta hiện tại không đủ sức đánh ngang tay với ngươi, nhưng ngươi cản trở đến đó chắc không thành vấn đề!