[Độ Thị, Huyền Huyễn] Siêu Cấp Bá Đạo Hệ Thống
Siêu Cấp Bá Đạo Hệ Thống
Tác giả: Tô Gia Đại Thiếu
Nguồn: 4vn
Chương 14: Khỏi ốm
Tới nhà trẻ, Tô Phong đi vào lớp học thì thấy khá nhiều những đứa trẻ khác đang nhìn mình, Tô Phong coi như không nhìn thấy rồi đi vào chỗ ngồi. Nhìn một lượt những tiểu Loli, Tô Phong đã xác định được bốn mục tiêu, thứ nhất bé gái có chiếc răng khểnh cực kì duyên dáng, thứ hai là một bé gái có mái tóc tết đuôi sam nhìn cũng khá xinh, thứ ba là một bé gái có đôi mắt to, nếu nhìn vào chắc hẳn sẽ khó có thể giời mắt, thứ tư là một bé gái co nước da bánh mật, ngũ quan tinh xảo nhìn baby vãi, mục tiêu thứ năm của Tô Phong không phải ai khác chính là Mai Vân. Mai Vân không cần phải bàn cãi nhiều vì cô bé này có đủ mọi ưu điểm của bốn cô bé kia gộp lại.
Đời trước, khi lớn lên Tô Phong cũng gặp lại Mai Vân vài lần, lúc đó cô bé này đã lấy chồng, chồng của Mai Vân là một công nhân có sở thích cờ bạc rượu chè, Mai Vân cũng thường bị đánh đập. Tô Phong nhiều lần định can thiệp nhưng Mai Vân luôn nói: “Tớ sẽ giải quyết được! Cậu đừng lo!” rồi sau đó gia đình Mai Vân chuyển đi và Tô Phong cũng mất liên lạc từ đó.
Cho tay vào túi, móc ra vài chiếc kẹo nhỏ, Tô Phong mỉm cười nhìn cực kì đê tiện, hắn bắt đầu công việc gạ gẫm cho kẹo để được hôn mấy bé gái này (T/g: Đúng là đồ tiện nhân! Tô Phong: Vì hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ không từ bất kì thủ đoạn nào haha! T/g: @@). Cứ mỗi lần hôn được một tiểu Loli, trong đầu Tô Phong lại vang lên giọng nói lanh lùng đó: “Kí chủ hoàn thành 1/5…4/5”. Hôn hết bốn Loli này, Tô Phong nhìn quanh để tìm Mai Vân nhưng tìm mãi mà không thấy cô bé này đâu.
Tô Phong thấy là lạ. Mọi hôm cô bé này đều đi học, mà hôm nay lại không thấy đâu. Thở dài, Tô Phong nhìn quanh thì thấy ngoài trừ bốn tiểu Loli Tô Phong đã hôn, còn lại đều là cá sấu lên bờ. Đang mải suy nghĩ, Tùng Lâm không biết từ đâu nhảy ra hù hắn, giật mình Tô Phong nhìn Tùng Lâm mỉm cười rồi nói: “Cậu có biết Mai Vân đâu không??”. Nghe Tô Phong hỏi, Tùng Lâm trả lời: “Mai Vân bị ốm nghỉ học từ hôm qua rồi! Cậu không biết à?”. Tô Phong gãi đầu cười trừ rồi nói: “Hôm qua tớ toàn ở nhà! Có ra ngoài đâu mà biết”. Nói xong, Tô Phong nhìn vào lớp thấy cô giáo đang ngồi nói chuyện với nhau không để ý, hắn chạy luôn ra khỏi cổng trường bỏ lại Tùng Lâm đang đứng nhìn hắn.
Chạy về khu tập thể, Tô Phong chạy luôn tới nhà Mai Vân. Đứng trước cửa nhà Mai Vân, Tô Phong thấy cửa mở, một cậu bé có chút gầy còm nước da ngăm ngăm đang ngồi xem ti vi, đứa bé này không phải ai khác chính là anh trai của Mai Vân tên là Huy, hơn bọn hắn 3 tuổi.
Đi vào nhà, Tô Phong nói: “Em chào anh Huy! Anh Huy hôm nay không phải đi học à!”. Cậu bé kia nghe thấy tiếng Tô Phong ở ngoài cửa thì quay người lại cười nói: “Hôm nay Mai Vân bị ốm nên bố mẹ anh cho anh nghỉ ở nhà trông nó!”.
Nghe anh trai của Mai Vân nói vậy, Tô Phong lầm bầm: “Có mà anh không muốn đi học nên lấy cớ ở nhà trông Mai Vân để không phải đi học thì có!”. Lầm bầm xong Tô Phong nói: “Em vào xem Mai Vân thế nào đã!”. “Em vào mà xem!” vừa xem ti vi, a của Mai Vân vừa nói. Đi vào gian buồng bên trong, Tô Phong thấy Mai Vân đang nằm trên giường, đắp một chiếc chăn đơn, hắn nhẹ nhàng bước tới bên cạnh giường.
Nhìn Mai Vân đang ngủ, Tô Phong thấy cô bé mới đẹp làm sao, nhìn không khác gì một thiên sứ. Cúi thấp người xuống, mặt của Tô Phong và Mai Vân gần sát lại với nhau, Tô Phong có thể nghe thấy cả tiếng hít thở nhẹ nhàng của cô bé.
Môi chạm môi, Tô Phong cảm thấy thật mềm mại, đang tận hưởng cảm giác mềm mại từ đôi môi của Mai Vân mang lại thì bất chợt Mai Vân mở mắt ra, thấy mặt của Tô Phong ngay sát mặt của mình, Mai Vân đinh nói gì đó thì phát hiện môi của mình và môi của Tô Phong đang chạm cùng nhau, lập tức mặt cô bé đỏ lên như quả gấc chín.
Thấy Mai Vân bất chợt tỉnh lại, Tô Phong vội vàng đứng thẳng người lùi ra sau, mặt mo của hắn không khỏi đỏ lên. Mai Vân ngồi dậy nhìn Tô Phong rồi nói: “Tiểu Phong hôm nay cậu không đi học à mà lại ở đây?? Mà sao lúc nãy cậu lại thơm trộm tớ!”. “Ách cái này …” Tô Phong không biết trả lời kiểu gì cho phải. “Tớ thơm cậu vì như thế sẽ giúp cậu nhanh khỏi ốm hơn”, Tô Phong chém gió một cách vô sỉ mà không chút đỏ mặt.
“Thật á!” Mai Vân nhảy xuống giường đi ra chỗ Tô Phong rồi nói tiếp: “Vậy cậu thơm tớ vài cái nữa để tớ hết bệnh nhanh nhé!”. Con tiện nhân Tô Phong gật đầu liên tục và sau đó …!
|