Triệu Đông có vẻ vẫn còn chưa tin , tuy nhiên nhìn vẻ mặt rất thành thật của Tiểu Tinh hắn cũng không tiện phản đổi , liền chuyển chủ đề :
-Này , nơi đây có quán xá gì không ?
Tiểu Tinh cười hỏi :
-Ý chủ nhân muốn nói đến tửu lâu chăng ?
Triệu Đông gãi đầu :
-Đúng vậy ! Chỉ là không hiểu nơi này họ có tiêu loại tiền giống chỗ bọn ta không ?
Tiểu Tinh phất tay một cái , trước mặt Triệu Đông lơ lửng mấy thỏi bạc lớn , hắn mở to mắt nói :
-Diệu kỳ ! Diệu kỳ ! Nếu Tiểu Tinh mà ở thời đại của ta thì ta phát tài rồi ! Ài , mà đâu nhất thiết phải ở Trung Quốc ? Nơi nào có tiền mà chả phát tài , he he !
Nói xong quay lưng bước đi , phía trước quả nhiên có một tửu lâu thật , chỉ có điều nó thấp quá , mà cũng chỉ một tầng , trải dài mấy chục trượng , thật hiếm có . Triệu Đông bước qua cửa , tuy nhiên cái cửa này thấp quá đỗi nên hắn cụng cái "rầm" vào vòm cửa , cũng may chất liệu xây nhà ở đây không rắn chắc lắm . Nếu không đảm bảo hắn toác đầu rồi !
Ở xã hội nào cũng vậy , con người luôn là kẻ rất ư tham lam . Trước đây Triệu Đông đã từng viết bồi bút , đương nhiên với chuyện lấy lòng người ta , hắn làm rất dễ ! Nhân thấy một tên đầu heo có vẻ như nghèo nàn đang ăn mỳ chay . Hắn liền bước sang ngồi xuống bàn của gã khách sáo hỏi :
-Vị anh hùng này có thể cho tiểu nhân được vinh dự ngồi cùng bàn chăng ?
Gã đầu heo đang nhăn nhó ăn mỳ liền ngước đầu lên , trông thấy gã mới đến chân diện lẫn dáng hình đều ... cổ quái thì không khỏi ngạc nhiên . Tuy vậy cũng chả thèm nói gì , cắm đầu ăn tiếp . Triệu Đông cười :
-Tiểu nhân đi lại giang hồ chưa lâu nhưng cũng có nghe nói đến câu tứ hải giai huynh đệ , hôm nay gặp vị anh hùng ở đây thì coi như là cái duyên , không biết có thể cho tiểu nhân được mời ngài một bữa tiệc rượu được chăng ?
Câu này có ý nghĩa à nha ! Tên đầu heo đẩy phăng bát mỳ ra chỗ khác , sáng mắt hỏi :
-Ngươi nói thật chứ ?
Triệu Đông cười thầm một cái , nhưng vẫn lắc đầu nói :
-Được ngồi cùng bàn với vị anh hùng đây là cả một vinh dự lớn , lẽ nào tiểu nhân lại dám nói chơi ?
Tên đầu heo đứng dậy , rướn người vỗ lên vai Triệu Đông một cái nói :
-Rất tốt ! Rất tốt ! Xem ra ngươi cũng là người có nhãn quan !
Tiểu Tinh bụm miệng cười . Tên đầu heo có đôi nét không bằng lòng hiện ra trên mặt , nhưng nghĩ đến chuyện tự nhiên gặp thần tài thì cũng không tiện phát tác . Liền đập bàn gọi tiểu nhị mang đến vô số đồ ăn . Sau đấy ngồi chén như điên . Triệu Đông ngắm nhìn không khỏi lắc đầu . Một tên heo mập chén thịt lợn , thịt bò , cá rán ,... nếu như ở Trung Quốc chắc họ sẽ cười vỡ bụng ra mất .
Gã này không chỉ phàm ăn mà còn tục uống , thân hình nhỏ cỏn con , vậy mà chén hết một bàn đồ ăn thịnh soạn , hơn nữa còn uống sạch tám vò rượu , mỗi vò cũng to gần bằng thân hình hắn . Triệu Đông mở to mắt mà nhìn , còn Tiểu Tinh thì chỉ biết lắc đầu than thở , tuy nhiên tiếng than thở này quá nhỏ , so với tiếng bóp bép nhai đồ ăn của gã heo mập thì hãy còn chưa bằng , cho nên hắn cũng chẳng nghe thấy !
Sau khi dọn sạch sẽ đồ ăn thức uống trên bàn , hắn xoa cái bụng tròn vo , khoái chí nói :
-Lâu lắm rồi mới được ăn sung sướng như thế này , tiểu huynh đệ ngươi thật tốt hiếm thấy đó nha !
Triệu Đông nặn ra một nụ cười nói :
-Không có gì , không có gì ! Nhưng mà hãy còn chưa biết quý tánh đại danh của anh hùng đây ?
-Ài , anh hùng cái gì ? Ta chỉ là một kẻ du tử nay đây mai đó , tên gọi Đinh Hợi , hai mươi hai tuổi ! Còn huynh đệ xưng hô thế nào ?
Triệu Đông gật đầu nói :
-Ta tên Triệu Đông , hai mươi tư tuổi , cũng là một du tử ! Còn đây là Tiểu Tinh , ... Tám mươi ba tuổi !
Đinh hợi chẳng bận tâm đến cái chuyện tiểu tinh linh nhỏ bé kia tám mươi ba tuổi , hắn trườn mình lên bàn đến trước mặt Triệu Đông nói :
-Hay quá ! Du tử ! Du Tử ! Chúng ta có thể đi chung đường với nhau được đấy !
Tiểu Tinh "xì" một cái nói :
-Con heo mập này định mỗi bữa sẽ nhờ chủ nhân thết đãi đấy !
Đinh Hợi trừng mắt lườm Tiểu Tinh một cái , tuy nhiên Triệu Đông cười tươi :
-Ồ ! Không đáng bao nhiêu , không đáng bao nhiêu , chuyện này ta có thể làm được !
Tiểu Tinh "hứ" dài , đoạn quay mặt đi nói :
-Nếu vậy thì từ nay xem ai lấy bạc cho chủ nhân !
Triệu Đông cười méo mó mấy cái , Đinh Hợi kéo tay hắn nói :
-Chúng ta đã có duyên gặp mặt thì sao không kết bái Kim Lan ? Không hiểu ý huynh đài thế nào ?
Triệu Đông cười :
-Được lắm ! Được lắm !
Hắn nghĩ mình ở thế giới này nom chẳng giống ai , còn tên heo mập này lại chẳng ai giống , thôi thì làm bạn với nhau cũng là điều hay vậy ! Nghĩ rồi gọi một vò rượu thượng hạng rót vào hai bát . Sau đấy cùng Đinh Hợi quỳ xuống đất nâng bát rượu lên ngang mặt . Bọn khách nhân thấy vậy cũng liếc mắt qua , tuy nhiên chẳng ai tiện nói gì , chỉ lấy mắt thi thoảng nhìn lén .
Triệu Đông nói :
-Tại hạ tên Triệu Đông , hai mươi tư tuổi , ba đời người yêu ...
Đinh Hợi chép miệng
-Đào hoa đó nghe !
Triệu Đông cười trừ , hắn nói tiếp :
-Quê ở Vân Nam - Trung Quốc ...
-Này , Vân Nam - Trung Quốc nó ở đâu vậy ?
-Là ... một nơi rất xa ,... ta mồ côi từ nhỏ , chẳng biết nguyên quán ở đâu nên đành lấy cái tên ấy ...
Đinh Hợi gật đầu , Triệu Đông thở dài một tiếng nói :
-Tuy cùng Đinh Hợi đệ đây không sinh cùng ngày , cùng tháng , cùng năm nhưng nguyện chết cùng năm , cùng tháng , cùng ngày !
Tiểu Tinh nói nhỏ :
-Câu này chủ nhân đừng nên nói , Tiểu Tinh thấy tên heo mập này vận hạn không tốt , có khi sắp chết đấy !
Đinh Hợi trừng mắt mắng :
-Ngươi có tin ta chỉ cần búng tay một cái là vận hạn ngươi sẽ đen đủi hơn ta không ?
Tiểu Tinh le lưỡi một cái rồi quay đi , Triệu Đông đành xen vào :
-Đến lượt đệ !
Đinh Hợi thần sắc trở nên trang trọng nói :
-Tại hạ tên Đinh Hợi , hai mươi hai tuổi , bồ côi từ bé , lang bạt khắp nơi , nay gặp được Triệu đại ca đây . Tuy rằng bèo nước tương phùng nhưng rất lấy làm ngưỡng mộ , cho nên nguyện kết bái trở thành huynh đệ . Tuy rằng không sinh cùng ngày , cùng tháng , cùng năm . Nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng , cùng ngày . Xin thần Bàn Cổ trên cao chứng giám !
Triệu Đông mở to mắt , không ngờ tên này cũng văn hoa quá nha !
Đinh Hợi chẳng để tâm đến thần sắc của Triệu Đông , hắn uống một hơi cạn luôn bát rượu to đùng . Triệu Đông cũng đành nhắm mắt uống cạn nửa bát , hắn vốn dĩ cũng vào hạng tửu lượng cao , chỉ là vò rượu này quá ư nặng nên khó bề mà uống cạn một bát ngay cho được . Đinh hợi tưởng hắn không uống được liền giật lấy bát nói :
-Đại ca , rượu kết bái kim lan cũng quý như kết nghĩa tơ hồng vậy , không được bỏ phí !
Nói xong tóm lấy bát rượu nơi tay Triệu Đông uống cạn !
Triệu Đông nhẹ nhàng lắc đầu , đoạn cùng Đinh Hợi trở lại bàn ngồi , hắn hỏi :
-Đại ca tính bây giờ sẽ đi về đâu ?
Triệu Đông cười :
-Ta mới đến đây nên chưa rõ chuyện gì , nghe nói ở Ê Kun đang xảy ra biến sự gì đấy sao ?
Đinh Hợi lắc đầu :
-Tiểu đệ ở đây cả tháng rồi , trước đây làm môn khách trong phủ nhà họ Đồng , tuy nhiên gần đây Đồng Gia và Thái Gia tranh đoạt mỹ nhân tên Duyệt Nhi bên tộc Tiên Thú , các môn khách của hai gia tộc này cũng bị cuốn vào . Tiểu đệ không thích rắc rối cho nên lặng lẽ ra đi !
Ồ ! Không ngờ tên này cũng có chút khí tiết ! Triệu Đông gật đầu :
-Xem ra ở thế giới nào thì mỹ nhân cũng rất dễ gây ra chiến tranh !
Đinh Hợi thở dài :
-Nơi này chưa đến nỗi xảy ra chiến tranh , tuy nhiên cũng thù hằn nhau ra mặt , ngay cả Tộc Trưởng cũng không quyết định được . Cho nên ngày kia là lễ Sa Han , hai gia tộc này sẽ đi săn cá Xiên ở Mô Gun , gia tộc nào bắt được nhiều nhất sẽ được quyền rước Duyệt Nhi về !
-Loại cá Xiên này lợi hại lắm sao ?
Tiểu Tinh xen vào :
-Rất lợi hại , nó chỉ sống nơi nước sông chảy xiết , càng nhiều lốc xóay càng thu hút chúng . Chính vì vậy khó đánh bắt lắm !
Đinh Hợi phụ họa :
-Tiểu a đầu này nói đúng , chỉ là thịt loài cá này rất trân quý , không chỉ làm thuốc mà còn gia tăng công lực cho kẻ tu chân . Mọi năm cả hai gia tộc này cùng hiệp lực thì suốt cả ngày lễ Sa Han cũng chỉ bắt được một con là cùng . Năm nay lại phân chia như vậy không rõ có bắt được con nào hay không ?
Triệu Đông cười :
-Cái đấy ta cũng không quan trọng , tuy nhiên nghe nói cũng có vẻ thú vị à nha ! Mà tại sao chuyện hôn nhân lại liên can đến Tộc Trưởng ? Chẳng lẽ ngay cả chuyện cá nhân như vậy cũng không giải quyết một mình được sao ?
-Chuyện này đương nhiên hệ trọng , Duyệt Nhi là con gái tộc Trưởng Thiền Nhi bên đó , lấy nàng ta thì coi như hai bộ tộc này sẽ có sự liên minh bền chặt . Hơn nữa Đồng Gia và Thái Gia trước nay đều uy danh ngang ngửa , con trai trưởng chưa lập thê tử , mà lại cùng có lòng với Duyệt Nhi , đương nhiên gia tộc họ ai cũng muốn có được nàng . Tộc Trưởng đứng ra nhưng quyết cũng không xong . Được lòng người này lại mất lòng người kia , cuối cùng chỉ đành lấy cái lệ săn bắt ra giải quyết !
-Xem ra nữ nhân ở thế giới này có vẻ không được bình đẳng !
-Đại ca sai rồi , nơi này có những bộ tộc chỉ toàn nữ nhân , có bộ tộc lại nhiều nam nhân , tuy nhiên không ở đâu nữ nhân bị bạc đãi cả . Chỉ là cô nương Duyệt Nhi này hết sức kỳ quái , đối với Đồng thiếu gia hoặc Thái thiếu gia đều không nặng nhẹ bên nào , chỉ nói rằng ai có khả năng thì hãy đến đón , nhất định nàng không phản đối !
-Lại còn thế nữa ! Xem ra ả này có vẻ không đơn giản , coi chừng dùng kế ly gián à nghen ?
-Tiểu đệ cũng có ý ấy , nhưng suy đi nghĩ lại bộ tộc của họ cùng Ê Kun tộc xưa nay chẳng kết oán cừu , tự nhiên đi ly gián thì nghe nó không hợp ý cho lắm !
Triệu Đông gật đầu :
-Chúng ta thử đi xem chuyện này thế nào ? Đệ nghĩ sao ?
Đinh Hợi thở dài :
-Đệ tùy đại ca quyết định !
Tiểu Tinh can :
-Chủ nhân , chúng ta cần phải làm việc của mình , không nên đa sự thì hơn !
Đinh hợi vốn chẳng mặn mà với ý kiến của Triệu Đông , nhưng bây giờ thấy Tiểu Tinh phản đối thì lại nghĩ khác :
-Ngươi thì biết cái gì ? Chuyện này cực kỳ thú vị ! Nhất định là phải đi xem rồi !
Hắn thấy Tiểu Tinh có vẻ chẳng ưa mình thì cũng đâm ra ghét , cho nên kịch liệt làm trái ngược với ý tinh linh này ! Tiểu Tinh nguýt dài :
-Thú vị sao ngươi còn bỏ đi ?
Đinh Hợi gãi đầu :
-Lúc ấy ta chưa gặp Triệu đại ca , tất nhiên ... suy nghĩ cũng khác !