Xong đời rồi!Vưu Lý Tây Tư chưa bao giờ thống hận cái miệng mình như ngày hôm nay.Bây giờ họa từ miệng mà ra, muốn không nhận cũng rút lại không được nữa rồi. Hắn ngang nhiên ra mệnh lệnh với Ngả á! Điều này nói lên hắn đã bắt đầu cho mình là chủ nhân của Ngả á. Việc này dù nhảy vào biển rộng cũng không rửa sạch được.
Thật sự cũng là bất đắc dĩ, nếu như cứ để Ngả á tiếp tục trong ngực hắn khiêu khích, hắn nhất định nổi lên thú tính mà chà đạp nàng. Nếu như hắn làm cái chuyện điên rồ này, sợ rằng chỉ có cách hướng Chí Cao thần mà tạ tội. Tuy rằng lần đầu tiên nhìn thấy nữ hài tử lõa thể, thế nhưng hắn cũng không nên điên cuồng như thế a! Cứ thế dùng sức mạnh với cô gái nhỏ nhắn xinh xắn,hắn quả thực cũng không dám liên tưởng. Hắn thề rằng cả đời quyết tâm không cưới vợ mà? Vưu Lý Tây Tư không hiểu chút nào.
Đang lúc Vưu Lý Tây Tư tự hỏi vì sao không khống chế được, thì hắn không có chú ý tới đôi mắt màu tím của Ngả á đã nước mắt lưng tròng từ lúc nào, cùng lần trước chịu đau đớn mà khóc thì lần này bất đồng, nước mắt lưng tròng lại tràn ngập niềm vui sướng.
“Ngài thực sự là một vị chủ nhân tốt!” Ngả á mắt hàm lệ si ngốc nhìn Vưu Lý Tây Tư, nhỏ giọng nói:” Xin ngài tha thứ Ngả á vừa sử dụng mị thuật đối với ngài, Ngả á vốn chỉ muốn cùng chủ nhân thân mật, muốn chủ nhân coi trọng Ngả á mà thôi. Bởi vì Ngả á thủ hộ không gian trong quyển sách kia thật sự quá cô đơn, hơn mười vạn năm không có ai để nói chuyện. Hiện tại thật vất vả chủ nhân mới xuất hiện, nhưng lại không nguyện ý nói chuyện cùng Ngả á, cho nên Ngả á mới dùng mị thuật để mê hoặc ngài. Thế nhưng không nghĩ tới chủ nhân lại bảo vệ Ngả á, thấy Ngả á giả đau mà tự trách mình. Ngả á thực sự vạn phần xin lỗi, từ nay về sau Ngả á sẽ nhất định toàn tâm toàn ý bảo vệ ngài, sửa đổi lại việc đã làm ngày hôm nay.”
“Nhưng.”Sau vài lần chớp mắt, nước mắt Ngả á thoáng qua liền biến mất, ánh mắt đó Vưu Lý Tây Tư hiểu rất rõ, đó là ánh mắt của đại sắc lang nhìn thấy mỹ nữ. “Nguyên lai ngài là một vị chủ nhân ôn nhu, Ngả á lại càng không thể buông tha ngài! Quay về với chính nghĩa Ngả á nhất định vĩnh viễn làm bạn với ngài, thời gian tới ở chung với ngài. Chờ xem đi! Chủ nhân, dưới danh nghĩa Ma vương A Tư Tháp La Đặc ta thề, sách Ma Sử Ngả á ta nhất định sẽ làm ngài yêu ta.”
"Ngả. . . . . . Ngả á, ta. ......Ta có thể thừa nhận ta là chủ nhân của ngươi, thế nhưng cái gì mà người thừa kế Ma Vương kia có thể hay không tìm người khác đi a! Ngươi xem ta cùng lắm chỉ là tứ cấp quang hệ ma đạo sĩ nho nhỏ, ngươi nên nhớ rằng trên khối đại lục này còn hàng vạn người so với ta còn mạnh hơn. Nếu chọn người thừa kế Ma Vương hẳn là phải đi tìm cường giả mới tốt hơn nha.” Vưu Lý Tây Tư vắt óc suy nghĩ cả nửa ngày, rốt cục cũng tìm được một cái biện pháp miễn cưỡng vẹn toàn đôi bên, tuy rằng tương lai tiểu ác ma Ngả á này lưu lại có khả năng đối với hắn sản sinh ảnh hưởng không nhỏ, thậm chí mọi lúc bản thân có thể còn gặp nguy hiểm. Nhưng so sánh với việc trở thành Ma Vương, hẳn là còn trong phạm vi dễ dàng tha thứ. Dù sao, Chí Cao thần giáo có thể tiếp thu nhân loại trở thành Thần Quan, nhưng tuyệt đối không thể tiếp thu một nhân loại có thân phận là Ma Vương trở thành thần quan.
“Đây là không có khả năng”. Ngả á không chút nào lưu tình bác bỏ đề nghị của Vưu Lý Tây Tư. “Tiêu chuẩn lực chọn người thừa kế của sách Ma Vương cũng không phải dựa vào lực lượng đẳng cấp của đối phương mà là tiềm chất của đối phương có hay không thành công trở thành Ma Vương. Chỉ cần có tiềm chất trở thành ma vương, ngài có hay không có lực lượng cũng không liên quan. Hơn nữa ta chính là người bảo vệ Ma Vương Chi Thư, chủ nhân của ta chính là có thể trở thành người thừa kế của Ma Vương.”
“Nhưng người có tiềm chất trên đại lục cũng không thể chỉ có mình ta! Ma vương chi thư không thể lựa chọn người có tiềm chất khác hay sao? Hẳn là so với ta thích hợp trở thành người thừa kế Ma Vương hơn.” Vưu Lý Tây Tư vẫn không nản lòng.
“Chủ nhân, người không cần Ngả á nữa sao?” Vưu Lý Tây Tư vừa dứt lời, khuôn mặt chọc người trìu mến nhỏ nhắn của Ngả á , đã lập tức hai mắt đẫm lệ.” Ô ô! Số mạng Ngả á thật khổ a! Cô đơn trong Ma Vương Chi Thư hàng vạn năm, thật vất vả mới gặp được một vị chủ nhân, thế nhưng chủ nhân lại không cần Ngả á. Oa oa!”Nói xong , dĩ nhiên khóc lớn lên.
"Không. . . . . . Không, ta cũng không phải không cần ngươi. Chỉ là lý tưởng của ta là trở thành một vị thần quan được mọi người tôn kính, thật sự là không thích hợp với cái gì mà người thừa kế Ma Vương mà thôi. Tuyệt đối không có chuyện không cần ngươi, tuyệt đối không có. Ngươi đừng có khóc nữa.” Thấy Ngả á ở trước mặt khóc lớn lên, Vưu Lý Tây Tư nhất thời rối loạn trận tuyến, chưa bao giờ ứng phó thế tiến công nước mắt của nữ hài tử, căn bản là không biết làm thế nào mới tốt.
"Oa ha ha ha!" Nhìn Vưu Lý Tây Tư luống cuống tay chân trước mặt nàng, Ngả á rốt cục không nhịn được cười, nhìn kĩ lại, trên mặt của nàng làm gì có chút nước mắt nào, vừa rồi chỉ là giả bộ mà thôi.
“Chủ nhân, nếu như trước khi ngài bị cái mặt nạ kia công kích, quyển Ma Vương Chi Thư này có khả năng giao cho người có tiềm chất Ma Vương khác. Thế nhưng sau khi ngài bị cái mặt nạ kia đâm thủng trái tim nên phương pháp này không thể dùng lại được. Bởi vì ma vương chi thư đã dính máu ngài, Ma Vương sách thông qua máu của ngài đã phán định ngài có tư chất ưu tú trở thành Ma Vương, chủ động sử dụng lực lượng đặc biệt của A Tư La Tháp Ma Vương lưu lại trong sách giúp ngài sống lại, đồng thời máu của A Tư La Tháp đại nhân đặc biệt giúp ngài cường hóa thân thể. Chính nhờ máu của A Tư La Tháp đại nhân, ngài đã không còn là một nhân loại nữa, mà là một vị Ma Vương có huyết thống thượng vị ma tộc cao quý. Do A Tư Tháp La đại nhân đặc biệt chế tác Ma Vương Chi Thư từ nay về sau trở thành vật phẩm của ngài, vĩnh viễn giấu ở trong cơ thể ngài, chỉ có ngài có thể sử dụng đồng thời không thể giao cho người khác.” Đang lúc Vưu Lý Tây Tư thẹn quá hóa giận, khi nghe Ngả á nói hắn trong nháy mắt hóa đá.
"Ngươi, ngươi nói cái gì!Ta đã không còn là nhân loại! Trở thành ma tộc rồi!” Vưu Lý Tây Tư không thể tin được chính lỗ tai mình.
"Không sai! Chủ nhân hiện tại đã là một thượng vị Ma Tộc cao quý rồi, ngài có thể tự mình chứng minh điểm này.” Ngả á lần đầu tiên chăm chú trả lời, đôi mắt màu tím có đôi chút ý tứ đùa giỡn.
Bất chấp Ngả á ở một bên nhìn lén, Vưu Lý Tây Tư xé rách một bên vai áo, tỉ mỉ kiểm tra lại thân thể. Dưới ánh mặt trời rọi xuống, một kí hiệu quen thuộc mà xa lạ trên thân thể xuất hiện ở trước mắt. Từ bên ngoài nhìn lại, thân thể hắn cũng không có gì biến hóa. Nhìn kĩ lại thì thấy hai cơ thể có sự khác nhau rất lớn. Bởi vì tu luyện ma pháp thời gian dài, trên người hắn không có cơ bắp, chỉ hợp với tiêu chuẩn cơ thể của ma đạo sĩ. Mà hiện tại thân thể hắn có thể thấy được các loại cơ bắp, những cơ bắp này được phân bố toàn thân, có vẻ thập phần phối hợp. Cơ thể nho nhỏ cũng không tạo cảm giác khác lạ với người khác, trái lại như là một tác phẩm nghệ thuật. Nhưng nếu ngươi cho rằng chúng chỉ là tác phẩm nghệ thuật cho đẹp mắt thì sai hoàn toàn. Bởi cơ thể của Vưu Lý Tây Tư đồng dạng chỉ có hai người có, nói chính xác là hai pho tượng nổi danh trên đại lục. Hai tòa pho tượng đều là xuất từ trên tay các vong linh ải nhân tộc trong cuộc chiến diệt sạch ải nhân tộc. Mọi người đều biết, ải nhân tộc chế tác vật phẩm không ai sánh được, bọn họ chế tác hai pho tượng này càng khó có khả năng đánh tráo. Mà hai tòa pho tượng này phân biệt gọi tên là - “Bối Lạp, Quang minh dũng sĩ” , “Tạp Nhĩ, Đồ Long dũng sĩ”.