Lăng Hạo Thiên từ vách núi rơi xuống , trong lúc rơi , hắn hướng Tống Tử Doanh truyền âm nói lời từ biệt , đối với việc sinh tồn , hắn còn có một tia hy vọng , hắn khát vọng có thể bắt được nhánh cây hay cây cỏ đằng trụ cạnh vách núi , nhưng là khoảng cách với vách đá quá xa , hơn nữa với tốc độ rơi cực nhanh , còn có Quách Quân Di đặt ở trên lưng , hắn không dám hy vọng xa vời là sẽ có kỳ tích phát sinh .
Tuyệt vọng , mặc dù chính mình có Từ Hà thần công hộ thể , có Linh Lung chiến giáp hộ thân , lại vừa bách độc bất xâm , nhưng là hắn không thể ngăn cản việc từ vách núi rơi xuống vực sâu vạn trượng sẽ khiến chính mình tan xương nát thịt .
Duy nhất để cho hắn vui mừng cùng cảm động chính là tại thời khắc bản thân ngã xuống vực sâu vạn dặm , chỉ trong một cái chớp mắt Quách Quân Di không hề do dự liều mạng phi thân tới cứu nguy , phần ân tình này , đã vượt qua việc cừu hận giữa hai người , bỏ mặc sự sinh tử của bản thân , đó chính là giá trị vĩnh hằng .
Lăng Hạo Thiên trong quá trình rơi xuống , cầm chặt bàn tay mềm mại của Quách Quân Di , Quách Quân Di tựa hồ như cảm nhận được điều gì , mặt nàng áp chặt lên lưng Lăng Hạo Thiên .
Lăng Hạo Thiên chậm rãi nói : “ Một lát nữa lúc rơi xuống mặt đất , nàng hãy lợi dụng ta làm chỗ đệm , giảm bớt lực va đập , rồi phi thân đi , có lẽ còn bảo tồn được tính mạng . ”
Quách Quân Di cả kinh , hỏi : “ Ta với ngươi là cừu nhân , sao ngươi lại muốn cứu ta ? ”
Lăng Hạo Thiên nói : “ Ta với nàng chẳng có cừu hận gì cả , kỳ thực chỉ là do hiểu lầm mà ta đem nàng trở thành cừu nhân . ”
Quách Quân Di hoang mang hỏi : “ Vậy ngươi cũng không hận ta sao ? ”
Lăng Hạo Thiên chậm rãi trả lời : “ Ta vì cái gì phải hận nàng ? ”
Con người là vậy chỉ lúc sắp chết , mới nói ra những lời chân thật tận đáy lòng .
Quách Quân Di trong lòng trào dâng một cảm giác xót xa , nàng có cảm giác hai mươi năm qua chính mình luôn sống trong u mê , có lẽ đã làm nhiều việc không đúng , nhưng là giờ phút này , đối mặt với tử vong , nàng mới có thể trấn định lại !
Vì cái gì ?
Có lẽ là bởi vì đã hoàn toàn đoạn tuyệt với thứ tình cảm lưu luyến trong lòng mới làm cho bản thân hoàn toàn tỉnh táo lại . Sinh mạng của bản thân là do Lăng Hạo Thiên cứu , bây giờ rơi vào vực sâu , có lẽ là cách chấm dứt tốt nhất với cuộc đời nàng .
Nàng không thấy khiên cưỡng , không có tư lự .
Kỳ thật tại thời điểm quyết định phi thân đến cứu Lăng Hạo Thiên , Quách Quân Di đã biết sẽ có kết cục như vậy , nhưng nàng không có gì do dự . Nghe những lời Lăng Hạo Thiên nói cho nàng thấy cái chết rất là đáng giá .
Nhiều năm tranh đấu giang hồ biết bao đau khổ đã làm cho nàng cảm thấy mệt mỏi lắm rồi , có lẽ bây giờ là sự giải thoát .
Đối với Lăng Hạo Thiên , kỳ thực nàng vẫn có một loại ký thác .
Nàng không có nhìn lầm người , Lăng Hạo Thiên có tình có nghĩa là một nam tử hán đích thực . Nàng thậm chí có chút thích hắn , chỉ là bây ra xem ra mọi thứ đều là quá muộn .
Cái chết đã gần đến với bọn họ .
Liệp ưng bay lượn quanh bầu trời , tựa hồ như chỉ cần bọn họ rơi xuống chết đi là chúng sẽ lao nhanh đến rỉa nát thịt xương hai người .
Quách Quân Di nghe tiếng liệp ưng kêu , toàn thân run lên !
Nghe sau thân tấm áo choàng bị gió thổi ngược tiếng vang ào ào , trong lòng trào dâng cảm giác xót xa .
“Áo choàng ? Liệp Ưng ? Bay lượn ! ” Quách Quân Di đột nhiên tựa như nghĩ ra điều gì .
Mắt thấy tốc độ rơi càng lúc càng nhanh .
Quách Quân Di đột nhiên lấy tay kéo , tấm áo choàng trên lưng nàng run rẩy bung ra . Áo choàng một đầu thắt trên cổ nàng , đầu kia nàng lấy tay nắm lấy một góc , nói : “ Lăng Hạo Thiên , ngươi giúp ta nắm lấy một góc .”
Lăng Hạo Thiên đang định hỏi , khi nhìn thấy tấm áo choàng run rẩy mở ra , tốc độ rơi của bọn cư nhiên giảm bớt , giống như con diều phiêu đãng giữa không trung .
Lăng Hạo Thiên thấy áo choàng một đầu thắt trên cổ Quách Quân Di , ghìm chặt làm cho nàng cơ hồ không thở nổi , hắn lúc này nắm lấy một góc , thuận tay cởi đầu thắt trên cổ Quách Quân Di , nói ; “ Mỗi người nắm lấy hai góc , mau lên ! ”
Quách Quân Di thuận tay nắm lấy một góc khác .
Lăng Hạo Thiên cùng Quách Quân Di mỗi người nắm chặt lấy một phía áo choàng , đem tấm áo choàng bốn góc cố định xuống , áo choàng trong quá trình rơi xuống ngăn trở khí lưu phình to ra như cái lều Mông Cổ , khí lưu không thể xuyên thấu áo choàng đã bị ngăn cản lại , như vậy tốc độ rơi không nghi ngờ sẽ chậm lại , Lăng Hạo Thiên cùng Quách Quân Di tựa như con diều phiêu đãng giữa không trung . Tốc độ rơi bắt đầu giảm bớt , bọn họ không còn rơi thẳng xuống mà thân thể tại không trung bay phiêu phiêu đãng đãng .
Biện pháp này vốn vô cùng mạo hiểm , chỉ là Quách Quân Di trong lúc cầu sinh , thấy đại ưng bay lượn quanh không trung , nghĩ đến lúc thơ ấu thả diều . Mới liều mạng thử , trừ biện pháp này nàng không nghĩ ra cách nào khác .
Lúc tốc độ rơi có xu thế giảm hết mức , hai người lập tức dựa vào nội công thâm hậu , mạnh mẽ vận khí toàn thân , một mặt ngăn cản khí lưu mãnh liệt , thứ hai nắm chặt lấy góc áo choàng .
Bọn họ kiên trì sau khoảng thời gian một chén trà khi xuyên thấy qua đám mây mù mịt mờ , thấy phía dưới hiện ra một thủy đàm xanh biếc .
Trong nháy mắt , không khỏi toàn phân phấn khích , nghĩ thầm rằng , lúc này tiểu mạng đã được bảo toàn .
Vừa nghĩ đến đó , Lăng Hạo Thiên cùng Quách Quân Di đã song song điệu nhập vào trong thủy đàm .
Quách Quân Di thật sự hao hết chân khí trong cơ thể , vừa tiến nhập thuỷ đàm đã hôn mê bất tỉnh .
Lăng Hạo Thiên cũng toàn thân nhiễm lạnh , mất một lúc lâu mới ôm được Quách Quân Di kéo lên bờ .
Quách Quân Di vốn là một mỹ nhân tuyệt sắc , lúc này trông nàng lại càng mỹ lệ hơn , quần áo đơn bạc không thể che đậy cơ thể , dính sát vào ngọc thể đem những chỗ lồi lõm phơi bày ra hết , Lăng Hạo Thiên hai mắt thất thần nhìn ngắm nàng , trên mặt nàng không biết là nước hồ hay là nước mắt chảy ra vì kích động , Lăng Hạo Thiên không thể phân biệt rõ , chỉ thấy nàng cắn chặt răng thân thể đang run lên cầm cập , nước trong hồ rất lạnh , hơn nữa trước đó nàng bị Đinh Quang Trung gây thương tích quá nặng , làn môi tím tái mím chặt.
Tim hắn chợt nhói lên đau đớn , vươn tay ôm chặt nàng vào trong ngực , Lăng Hạo Thiên cảm thấy nàng vô lực mềm yếu , nàng bây giờ không còn là Thần Ưng bảo Thánh cô lãnh huyết ngạo mạn , mà là nữ tử yếu đuối cần được chăm sóc và che chở .
Lăng Hạo Thiên nhìn thấy trên khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc của Quách Quân Di khẽ lộ ra nụ cười , trong lòng vô cùng vui mừng , kỳ thật chính hắn kỳ kinh bát mạng cũng bị tổn thương , hơn nữa vừa rồi tổn hao chân khí nghiêm trọng , Lăng Hạo Thiên giờ cũng như cung giương hết đà rồi .
Lăng Hạo Thiên dò xét bốn phía thủy đàm , phát hiện ngọn núi lớn cách đó không xa có động khẩu hắn vội đỡ Quách Quân Di tiến vào trong sơn động .
Bởi vì hai người vừa từ trong thuỷ đàm đi ra , hơn nữa lúc này đang là sáng sớm mùa xuân , không khí vô cùng rét lạnh , lại không có công cụ sưởi ấm , Lăng Hạo Thiên đem tấm áo choàng ướt đẫm khoác tạm lên thân Quách Quân Di , nàng không khỏi rùng mình một cái .
Lăng Hạo Thiên ôm nàng , truyền hơi ấm sang cơ thể nàng , Quách Quân Di rung giọng nói : “ Ta … ta lạnh … lạnh lắm ! Ta sắp chết rồi . ”
Lăng Hạo Thiên tâm thần chấn động , chính mình kinh mạch đại thương , càng không rõ ràng lắm thương thế của nàng , nhưng nghe lời nàng nói thì hắn tựa hồ thấy vấn đề vô cùng nghiêm trọng rồi .
Lăng Hạo Thiên khẽ cắn môi nói : “ Sẽ ổn thôi , chúng ta đã thoát khỏi nguy hiểm . ”
Quách Quân Di cười mạnh , nói : “ Ngươi không cần gạt ta , ta biết rõ mà . ”
Lăng Hạo Thiên cảm nhận rõ khí tức Quách Quân Di ngày càng yếu ớt , hắn thấy chuyện xấu đó đang muốn từng bước một chuyển thành hiện thực .
Lăng Hạo Thiên ôm lấy Quách Quân Di , hai tay quàng chặt eo lưng nàng , để cho hai chân nàng tại trên lưng , chính mình cúi xuống tiếp cận cặp môi anh đào , dùng miệng đưa vào cơ thể nàng một cỗ chân khí .
Độ hết chân khí , Quách Quân Di mềm yếu ngã vào trong lòng Lăng Hạo Thiên , hô hấp thập phần yếu ớt .
Lăng Hạo Thiên cảm thấy sinh cơ của nàng đang dần biến mất , tim hắn như vỡ tan ra , cặp mắt ngấn lệ trong suốt .
Nghĩ đến nàng cả đời theo đuổi một tình yêu vô vọng , vì yêu thành hận , trở thành nữ ma đầu võ lâm người người thống hận , thực tâm trong lòng nàng rất là cô độc .
Nàng đơn độc chịu khổ , vì yêu mà căm ghét cuộc sống , nhận hết sự rày vò trong nội tâm .
Lăng Hạo Thiên cảm thấy phái Hoa Sơn mắc nợ nàng nhiều lắm , nàng cùng ca ca Quách Thiên Phách bất đồng , ít nhất Quách Thiên Phách còn lấy vợ sinh một nữ nhi . Mà Quách Quân Di thuỷ chung bảo trì cuộc sống độc thân , càng không có di tình hữu luyến . Phần chấp nhất kia , để cho Lăng Hạo Thiên cảm động , nếu không phải nguyên nhân vì nàng yêu thành hận mà cùng võ lâm chính đạo đối nghịch , nàng đã có thể giống như Thái Tư Nhã .
Thái Tư Nhã cùng bởi vì tình yêu đơn phương , trở thành Bích Đào tiên tử thánh khiết trong lòng người võ lâm , mà đồng dạng bởi vì tình yêu đơn phương , Quách Quân Di lại trở thành nữ ma đầu toàn thể võ lâm thống hận . Mà bọn họ cùng yêu một người , đồng dạng không chiếm được tình cảm của đối phương , nhưng vận mệnh lại hoàn toàn không giống nhau .
Một loại tình yêu , hai loại vận mệnh .
Nước mắt Lăng Hạo Thiên rơi xuống ướt đẫm khuôn mặt Quách Quân Di , hắn trong lòng điên cuồng thống khổ , không thể để cho nàng chết , ít nhất cùng phải cho nàng biết thế nào là tình yêu , để cho nàng hảo hảo nhấm nháp tư vị được người yêu .
Nếu không , nhân sinh không có gì hoàn mỹ .
“ Không nghĩ tới ngươi kiên cường như thế cũng sẽ rơi lệ , nhớ rõ lần đầu chúng ta giao thủ , ngươi trông rất tiêu sái , sau mỗi lần giao phong , ngươi đều lộ ra vẻ tự tin mê người . Ta không biết bắt đầu thích ngươi ngay từ lần đầu giao phong hay là lần tại Tứ Thập trung phố , ta cũng không muốn giết ngươi , ta chỉ là muốn thử xem định lực cùng kiên nghị của ngươi . Kỳ thật từ lần đầu giao thủ thất bại trong tay ngươi , ta đã biết cả đời này không quên được ngươi rồi . Vì muốn gặp lại ngươi , ta mới truy theo tung tích Đinh Quang Trung , chờ ngươi xuất hiện . Bây giờ có thể ở cạnh ngươi lúc sinh mệnh sắp kết thúc , ta thật sự rất hạnh phúc . ” Quách Quân Di thanh âm tựa như búa tạ nện từng cái ở trong lòng Lăng Hạo Thiên .
Quách Quân Di thế nhưng lại si mê chính mình , chính nàng cũng không rõ đấy có phải là tình yêu không ?
Lăng Hạo Thiên làm sao không rõ , đích xác , Quách Quân Di từng có vô số lần đưa hắn vào tử địa , nhưng là nàng thuỷ chung không có xuống tay .
Chỉ có một cách giải thích duy nhất , nàng đã yêu hắn rồi .
Không phải một thứ tình yêu đơn giản , mà là kết quả đấu tranh của việc chinh phục cũng như việc bị chinh phục .
Sau mỗi lần Lăng Hạo Thiên chiến thắng nàng , lúc rời đi thể hiện phong thái tiêu sái đều lần lượt khắc sâu vào trong lòng nàng .
Bọn họ mỗi lần giao phong , kỳ thật đều là vì muốn chinh phục đối phương . Việc này vượt qua ân oán giang hồ hoặc ích lợi môn phái , cân nhắc chiến lược . Bọn họ giao phong , hoàn toàn thành cuộc chiến của riêng hai người , cùng giang hồ không có quan hệ .
Lúc Lăng Hạo Thiên thành công địch toàn thể võ lâm , truy bắt Lăng Hạo Thiên đối với Thần Ưng bảo mà nói không còn ý nghĩ gì , nhưng là Quách Quân Di lại vẫn muốn lao lực tâm tư tiến hành truy bắt Lăng Hạo Thiên . Chỉ có thể nói , đây là Quách Quân Di đối với Lăng Hạo Thiên chấp nhất .
Quách Quân Di vốn là nữ nhân si tình điên cuồng , vì muốn gặp Lăng Hạo Thiên , nàng thế nhưng bày ra việc Đinh Quang Trung muốn bắt Diệp Tần Tần để rụ Lăng Hạo Thiên đi ra .
Thời điểm nàng bày ra bố cục này từng nghĩ , nếu Lăng Hạo Thiên không xuất hiện , chứng minh chính mình đã nhìn lầm người , Lăng Hạo Thiên không phải nam nhân mà nàng chờ mong , còn nếu Lăng Hạo Thiên xuất hiện , nàng sẽ dùng trăm phương ngàn kế giữ gìn hắn , bảo vệ hắn .
Ý nghĩ nàng rất đơn giản , Lăng Hạo Thiên dưới sự truy bắt của toàn thể võ lâm , nàng sẽ dùng sự ôn nhu thâm tình , lại sẽ là chỗ dựa an toàn đáng tin , Quách Quân Di tự tin có thể thuận lợi thuyết phục hắn , lưu giữ hắn lại .
Cho nên vì sao Quách Quân Di lại cùng Lăng Hạo Thiên liên thủ đối phó Đinh Quang Trung , Đinh Quang Trung không rõ , ban đầu Lăng Hạo Thiên cũng không hiểu .
Cho đến bây giờ , hắn đã hiểu .
Quách Quân Di có thể liều chết cứu hắn , là bởi vì nàng có thể vì người mình yêu mà hy sinh sinh mệnh .
Mà Lăng Hạo Thiên chính là tình yêu của nàng .