02-04-2013, 12:37 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jan 2012
Đến từ: Huế
Bài gởi: 176
Thời gian online: 3836502
Thanks: 48
Thanked 107 Times in 48 Posts
|
|
MỘNG ẢO KÌ DUYÊN
Tác giả: medassin
Hồi 1.5
Sau khi nghe Du Du thốt ra một câu tâm trạng, Độc Long đứng im một tí. Thánh thú Hoàng Kì Lân cào móng trên đất vô tư lự. Rồi Du Du thấy hào quang ánh sáng bao quanh xác mình. Cô nhìn thấy dòng thông báo hệ thống cho biết cô vừa được hồi sinh mà không mất tí kinh nghiệm nào. Đây chẳng phải là kĩ năng hồi sinh cao cấp sao. Là Độc Long cứu cô. Du Du đứng dậy với huyết lực dồi dào lẫn nhiều trạng thái bổ trợ. Cô nhìn Độc Long đang thu ống tay áo về hỏi:
[Thường]Du Du: Sao huynh cứu muội ?
Du Du đổi cách xưng hô. Dù sao người ta cũng vừa làm ơn với mình. Lịch sự môt chút cho phải phép. Hì. Hơn nữa cô là con gái mà.
[Thường]Độc Long: Chẳng có gì. Tại hạ muốn một mình ở đây ngắm cảnh. Cô nương nằm đây thì thật chướng mắt.
Du Du nghẹn họng, ực một cái nuốt ngay cục tức vừa trồi lên. Nếu là thường ngày cô đã quát một tiếng vào mặt kẻ nói thế với cô rồi. Nhưng đây là game mạng, cô chẳng thể làm thế được.
[Thường]Du Du: Vậy muội ko làm phiền huynh nữa. Muội về thành đây ^o^
Cố nở nụ cười, Du Du bấm nút kĩ năng hồi thành. Du Du nhìn cây thời gian kĩ năng thi triển bùa hồi thành đang dần chạy đầy. Lúc nó sắp đầy, Du Du chỉ muốn thi triển một chiêu Liệt Tâm Chú đâm lủng bụng kẻ trước mặt cô thôi. Người gì đâu mà hách quá thể.
Nhưng Du Du biết chắc rằng, khi cô vừa rút cây sáo trên lưng ra thì người cô đã lủng lỗ chổ bởi ám khí của Độc Long rồi, chưa kể đến trường hợp đầu một nơi thân một nẻo khi bị Hoàng Kì Lân ngoạm đầu. Cho nên Du Du chỉ còn ấm ức nhìn màn hình chuyển cảnh.
Thoắt cái Du Du đã đứng ở Vạn Nhân Thành, một khu thị tứ đông đúc của trò chơi ảo mộng. Du Du nhìn kênh thế giới đang ồn ào rộn rã mua bán tấp nập. Du Du thở dài rồi đưa chuột định thoát game. Ngay lúc ấy, bỗng nhiên tin nhắn hệ thống xuất hiện thông báo với cô rằng cô nhận được thư.
Du Du thầm kinh ngạc khi không biết ai gửi thư cho mình. Cô rất hiếm bạn, lại đã vắng mặt cả tháng trời. Bang phái hẳn đã quên cô. Hơn nữa Du Du lại càng ngạc nhiên hơn nữa khi cô nhận được là thư ẩn danh.
Du Du mắt chữ A mồm chữ O khi mở thư. Cái cô nhận được thật sự làm Du Du sốc. Cô hoa mắt khi nhìn những sợi chỉ óng ánh sắc màu bao quanh những món trang bị tím lịm. Chẳng phải trang bị truyền thuyết đây sao, hơn nữa lại cùng đẳng cấp của cô, lớp nhân vật cô sử dụng, đã vậy còn nâng cấp tới hạn. Loại trang bị này phải săn boss may mắn mới có, chưa kể đã qua quá trình nâng cấp, hao tổn tiền bạc là cố nhiên nhưng hao công tốn sức mới là đáng kể.
Và Du Du càng sửng sốt hơn khi người gửi chúng cho cô là Độc Long. Sở dĩ Du Du biết Độc Long gửi trong khi thư ẩn danh là vì những món trang bị kia có chữ “Chế tác bởi Độc Long”. Tại sao anh ta lại làm thế. Gửi những món báu vật này cho Du Du, một người xa lạ giữa đường. Du Du run tay gõ từng chữ nói thầm với Độc Long.
[Thầm]Du Du nói thầm Độc Long: Sao huynh tặng muội những món quí giá thế này ?
Gửi đi rồi Du Du căng mắt nhìn màn hình. Liệu Độc Long có trả lời cho cô biết. Rồi Du Du suýt giật mình khi Độc Long hồi đáp.
[Thầm]Độc Long nói thầm Du Du: (cười vui vẻ) Du muội cứ nhận đi.
[Thầm]Du Du nói thầm Độc Long: Ở đâu huynh có mấy món này ?
[Thầm]Độc Long nói thầm Du Du: Thuận tay có được ấy mà.
[Thầm]Du Du nói thầm Độc Long: tại sao huynh tặng muội ? chúng ta nào có quen biết chi đâu ?
[Thầm]Độc Long nói thầm Du Du: Du muội quên rồi. Chúng ta đã quen nhau từ kiếp trước.
|