Vô LÆ°Æ¡ng Gia Äinh-t/g:NgÅ© Lang Thúc-New:ChÆ°Æ¡ng 30-Nguồn:truyenonline.vn+4vn
Vô lương gia đinh
Tác giả: Ngũ Lang Thúc
Chương 1: Xưa nay chưa từng có.
Dịch: Vô Danh
Nguồn: truyenonline.vn + 4vn.eu
Giới thiệu:
Gian trá giảo hoạt, mặt dà y vô sỉ, ti bỉ hạ lưu, vô lại lưu manh, dâm tặc đại sắc lang...
Phải gánh trên lÆ°ng bao tiếng thÆ¡m vá»›i thiên hạ, việc nà y đối vá»›i Hà Tiểu VÅ© mà nói thì chỉ là phù du. Äá»i mà , chém được thì cứ chém, lừa được thì cứ lừa, dá»a được ai thì dá»a tẹt, dá»a không được thì bá vÆ°Æ¡ng ngạnh thÆ°Æ¡ng cung. Trong từ Ä‘iển sống của hắn chỉ có:" Bất kể là thượng lÆ°u hay hạ lÆ°u, đối xá» công bằng má»›i là nhất!"
" Abcxyz thượng đế...."
Hà Tiểu VÅ© chá»i ầm Ä©, lúc nà y hắn Ä‘ang dốc sức chạy nhÆ° Ä‘iên, nếu giá» có quán quân Ä‘iá»n kinh áo váºn há»™i nà o ở đây thấy được tốc Ä‘á»™ chạy của hắn chắc cÅ©ng phải ngả mÅ© cúi đầu
Hắn thở không ra hơi nữa, cứ vừa chạy vừa hồng hộc như trâu già sắp chết. Hai chân nặng như chì, lết một bước cũng cảm thấy khó khăn.
PhÃa sau hắn Ä‘ang có má»™t đám ngÆ°á»i cầm cuốc, xẻng Ä‘uổi theo, trông đám ngÆ°á»i nà y khà thế hừng hừc, trông há» nhÆ° không bắt được hắn thì sẽ không chịu dừng.
Má Æ¡i, không phải chỉ chôm má»™t con gà mái thôi sao? Có cần phải Ä‘uổi đánh dữ dá»™i váºy không...
Hà Tiểu Vũ luôn mồm kêu khổ, hắn rất muốn khóc nhưng khóc không ra nước mắt...
Hà Tiểu VÅ© nhá»› rất rõ lúc trÆ°á»›c hắn Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mà n hình máy tÃnh, đợi má»™t lúc lâu cuối cùng cÅ©ng thấy " Cá»±c Phẩm Gia Äinh " ra chÆ°Æ¡ng má»›i. Nhất thá»i kÃch Ä‘á»™ng quá lên hoa chân múa tay, chẳng biết lá»› ngá»› thế nà o mà quÆ¡ trúng cái mà n hình, là m cả mà n hình, ổ cắm đổ xuống tất tần táºn. Kết quả sau đó thế nà o chắc không cần nói má»i ngÆ°á»i cÅ©ng biết, hắn không bị Ä‘iện giáºt chết đã là kỳ tÃch rồi.
Số đủi quá.
Khi tỉnh lại, hắn thấy mình đang trần truồng nằm trong một rừng cây.
Hà Tiểu VÅ© không biết mình Ä‘ang ở đâu nữa, cả ngÆ°á»i hắn giá» còn Ä‘ang trần nhÆ° nhá»™ng, không còn cách nà o khác Ä‘Ã nh bẻ tạm và i cà nh cây quấn ngang hông tạo thà nh má»™t cái khố mà u xanh kÃn đáo, tuyệt đối thân thiện vá»›i môi trÆ°á»ng.
Dù hiện giá» phong trà o trần truồng chạy lông nhông ngoà i Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang có chiá»u hÆ°á»›ng thịnh hà nh, nhÆ°ng Hà Tiểu VÅ© lại không quen khoe mình vá»›i Ä‘á»i nhÆ° váºy. HÆ¡n nữa mặc cái khố thân thiện môi trÆ°á»ng nà y còn rất khó chịu, gió lạnh cứ lùa và o từng đợt. Có Ä‘iá»u nhÆ° váºy còn tốt hÆ¡n cởi truồng khoe mông chạy ra ngoà i.
Còn hai chân buá»™c phải khoe ra váºy...
Loanh quanh trong rừng một ngà y một đêm Hà Tiểu Vũ mới thoát được ra ngoà i. Lúc đấy bụng hắn đã đói tới mức tứ chi lẩy bẩy, đầu váng mắt hoa, dạ dà y sôi sùng sục, tình cảnh thảm hại vô cùng.
Khi Hà Tiểu VÅ© thấy ở gần đó có má»™t thôn trang nhá» vô cùng lạc háºu, thôn dân trong thôn Ä‘ang mặc trên ngÆ°á»i trang phục cổ đại hắn chỉ được thấy trên phim ảnh thì ngẩn ngÆ°á»i ra.
Trá»i Æ¡i, mấy tên tiên nhân tráo trở kia, xuyên việt sao?
Năm nay có vẻ nhiá»u ngÆ°á»i chuá»™ng xuyên việt quá ta, có Ä‘iá»u ngÆ°á»i ta xuyên việt không phú thì quý, sao lão tá» lại " nhẵn nhụi " hÆ¡n cả ăn mà y thế nà y?
Mja nó, sá»›m biết thế nà y thì đã mua sẵn và i khẩu súng máy mang theo ngÆ°á»i rồi? NhÆ° váºy Ãt nhất còn có súng trong tay để phòng thân. NhÆ°ng giá» thì tốt rồi, tay trắng xuyên việt, tình cảnh thảm hại không bút nà o tả xiết, hu hu....
Có Ä‘iá»u nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy để là m gì, trÆ°á»›c tiên cÅ©ng phải thó tạm má»™t bá»™ quần áo mặc tạm và o đã, tránh để cảnh xuân của mình lá»™ ra ngoà i.
Ài, lấy tạm được cái quần mặc rồi, nhÆ°ng sao rá»™ng thùng thình nhÆ° váy thế nà y, còn không có cả thắt lÆ°ng nữa, cứ buông cạp là nó lại tụt lên tụt xuống. Không còn cách nà o Ä‘Ã nh phải dùng tạm cà nh cây là m thắt lÆ°ng váºy, chỉ mong nó đừng đứt gãy giữa Ä‘Æ°á»ng là tốt rồi.
Ồ quên, bụng đang đói, phải kiếm cái gì ăn đã. Ế ế, có con gà mái đang nằm trong ổ kìa, kệ, cứ bắt trước đã.
Gà thì bắt được rồi đấy, có háºu quả không? Có chứ, chÃnh là cái bá»™ dạng thảm hại hiện giá» của hắn chứ đâu nữa, cắm đầu cắm cổ chạy loạn lên, theo đằng sau là tiếng la hét của đám thôn dân khốn cùng.
NhÆ°ng khi đã mang số con rệp thì mạt rệp đến vô cùng, chạy đâu không chạy lại nhằm đúng Ä‘Æ°á»ng cùng mà lao.
Nhìn xuống dòng sông chảy xiết phÃa dÆ°á»›i, Hà Tiểu VÅ© sợ run ngÆ°á»i. NhÆ°ng khi quay đầu lại nhìn đám thôn dân đằng đằng sát khà đang tiến tá»›i gần, Hà Tiểu VÅ© nhắm tịt mắt lại, hắn nhảy xuống.
Ở lại sẽ bị thôn dân vung gáºy Ä‘áºp chết, thế thì thà nhảy xuống còn hÆ¡n. Vách núi nà y tuy hÆ¡i cao, nhÆ°ng kỹ năng bÆ¡i lá»™i của hắn khá thà nh thạo, chắc sẽ không đến ná»—i chết Ä‘uối đâu.
Bên tai nghe tiếng gió tÃt gà o, khi thân thể Hà Tiểu VÅ© còn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng giữa không trung thì hắn bá»—ng nghe được tiếng pháºt hiệu, sau đó hông nhÆ° bị má»™t cái gì đó quấn chặt lấy, rồi cả ngÆ°á»i bị kéo tá»›i vá»›i má»™t lá»±c rất mạnh.
" Phịch" má»™t tiếng, Hà Tiểu VÅ© ngã và o má»™t đống cá» khô má»m.
Äống cá» tuy dà y, má»m, nhÆ°ng cú ngã nà y vẫn khiến hắn thấy trá»i đất quay cuồng, Ä‘om đóm tung bay khắp trá»i.
Vùng vẫy má»™t lúc lâu Hà Tiểu VÅ© má»›i đứng dáºy được, hắn quay sang vái má»™t lão hòa thượng Ä‘ang ngồi xếp bằng bên cạnh:" Äa tạ đại sÆ°."
" A di Ä‘Ã pháºt."
Lão hòa thượng khuôn mặt hiá»n háºu niệm pháºt hiệu:" Thà chủ tuổi còn trẻ, sao lại nghÄ© không thông nhÆ° váºy?"
Nghĩ không thông? Lão tưởng ta tự sát chắc, kinh rồi...
" Ta...ta...ta"
Hà Tiểu VÅ© dở khóc dở cÆ°á»i, ấp úng hồi lâu mà không biết nói gì, cuối cùng Ä‘Ã nh đánh trống lảng:" Äại sÆ°, ta rất đói..."
Tháºt ra hắn không cần phải nói, những tiếng sùng sục trong bụng đã tá»± tố cáo thay hắn rồi.
Cực đói!
" Thiện tai, thiện tai!"
Lão hòa thượng lấy ra một bao vải:" Ta còn và i cái bánh bao, thà chủ ăn tạm đi."
Vừa nghe có đồ ăn, quanh miệng Hà Tiểu Vũ đã đầm đìa nước miếng.
Bất chấp tất cả, hắn mở bao vải ra, tay cầm lấy má»™t cái bánh bao trắng bóc Ä‘Æ°a lên miệng, cắn má»™t miếng đã xÆ¡i mất ná»a cái bánh.
Chỉ hai ba miếng đã giải quyết hết hai cái bánh bao lớn.
Ä‚n miếng đầu tiên hãy còn dá»… nuốt, nhÆ°ng từ miếng thứ hai trở Ä‘i hắn phải Ä‘á» mặt tÃa tai, mắt trợn trừng lên má»›i nuốt xuống được.
" A di Ä‘Ã pháºt, thà chủ cứ ăn từ từ." Lão hòa thượng Ä‘Æ°a má»™t túi nÆ°á»›c qua.
Hà Tiểu VÅ© ngá»a cổ uống ừng á»±c má»™t hÆ¡i, sau đó lại tiếp tục chiến dịch cà n quét, sau khi tiêu diệt hết năm cái bánh bao thÆ¡m ngà o ngạt trong bao vải hắn má»›i xoa bụng má»™t cách thá»a mãn.
Abcxyz thượng đế, không ngỠbánh bao so với tay gấu, vây cá hay mãn hán toà n tịch * gì gì đó còn ngon hơn.
Căng da bụng trùng da mắt, Hà Tiểu VÅ© bá»—ng thấy rất mệt má»i, hắn duá»—i lÆ°ng má»™t cái, ngáp:" Äại sÆ°, ta mệt lắm, ta Ä‘i ngủ trÆ°á»›c đây." Không đợi xem lão hòa thượng có đáp ứng hay không, hắn đã ngả lÆ°ng xuống ngáy khò khò.
Lòng vòng trong rừng cây má»™t ngà y má»™t đêm, sau lại bị đám thôn dân Ä‘uổi đánh Ä‘iên cuồng, Hà Tiểu VÅ© vốn đã rất mệt má»i, chẳng qua lúc trÆ°á»›c cÆ¡n đói nó chiến thắng cái mệt. GiỠđã được ăn no, dÄ© nhiên cái mệt nó lại tá»›i đòi mạng rồi.
Hà Tiểu Vũ ngủ đến thiên hôn địa ám, mãi tới sáng sớm hôm sau mới tỉnh lại.
Lão hòa thượng vẫn nhắm khoanh chân, ngồi im như tượng đá.
Tiểu VÅ© quay đầu quan sát bốn phÃa, vừa nhìn cái đã sợ hết cả hồn.
Chá»— hắn Ä‘ang nằm chẳng qua chỉ là má»™t tảng đá nhô ra trên vách núi, ở trên được phủ má»™t lá»›p cá» khô tháºt dà y mà thôi. PhÃa dÆ°á»›i vẫn là con sông nÆ°á»›c chảy xiết đấy, tối qua ngủ nhỡ không cẩn tháºn xoay ngÆ°á»i té xuống dÆ°á»›i thì chẳng phải sẽ...
Hắn rùng mình một cái, không dám nghĩ thêm nữa.
Bên trên là vách đá, căn bản không thể leo lên được. Chẳng lẽ phải nhảy xuống dÆ°á»›i bÆ¡i má»›i rá»i khá»i cái chá»— quá»· quái nà y?"
" Äại sÆ°, đại sÆ°." Hà Tiểu VÅ© gá»i lão hòa thượng:" Là m thế nà o để rá»i khá»i chá»— nà y?"
" A di Ä‘Ã pháºt." Lão hòa thượng mở mắt ra:" Thà chủ muốn rá»i khá»i đây, váºy để lão nạp tiá»…n thà chủ Ä‘i."
Không thấy lão hòa thượng là m động tác gì mà một tấm vải bố đã quấn lấy eo hắn.
" Äợi đã..." Hà Tiểu VÅ© hoảng hốt, vá»™i kêu to lên.
Lão hòa thượng không định dùng tấm vải nà y để quẳng mình lên trên đấy chứ? Chẳng may xảy ra chuyện gì ngoà i ý muốn thì không phải ăn đủ sao? Khoảng cách xa nhÆ° váºy cÆ¡ mà , sợ lắm chứ.
" Thôi được, để lão nạp Ä‘Æ°a thà chủ Ä‘i má»™t Ä‘oạn váºy."
Chẳng thấy lão hòa thượng đứng lên mà Hà Tiểu VÅ© đã thấy thân thể mình nhẹ bẫng, bên tai lại được nghe tiếng gió rÃt gà o. Hắn còn chÆ°a kịp phản ứng lại đã thấy mình nằm lăn trên mặt đất rồi.
Ồ, hiện giỠmình đã quay vỠchỗ mình nhảy hôm qua.
Hà Tiểu VÅ© choáng váng hồi lâu má»›i tỉnh táo lại má»™t chút. Trá»i Æ¡i, không ngá» lão hòa thượng nà y lại là má»™t cao thủ võ lâm rất lợi hại.
Hà Tiểu VÅ© đã xem tiểu thuyết võ hiệp n lần rồi, đặc biệt là những bá»™ của Kim đại hiệp, Cổ đại hiệp, của Vu Äông Lâu đại hiệp thì cà ng yêu thÃch.
Khoảng cách từ dÆ°á»›i đấy lên đây khá cao, mang theo má»™t ngÆ°á»i mà còn nhảy được cao nhÆ° váºy, lão hòa thượng chắc chắn là cao thủ tuyệt thế trong tiểu thuyết võ há»c.
Hà Tiểu VÅ© bá»—ng quỳ xuống bái lạy:" Äại sÆ°, xin ngÆ°á»i thu ta là m đồ đệ."
" A di Ä‘Ã pháºt." Lão hòa thượng niệm pháºt hiệu:" Thà chủ vô duyên vá»›i pháºt môn, lão nạp không thể thu thà chủ là m đồ đệ được."
Hà Tiểu VÅ© gãi gãi đầu, chống tay đứng dáºy. Vừa rồi quỳ xuống bái sÆ° chẳng qua là do kÃch Ä‘á»™ng nhất thá»i mà thôi. Nếu tháºt sá»± bắt hắn Ä‘i là m tiểu hòa thượng, cả ngà y ăn chay gõ mõ miệng niệm a di Ä‘Ã pháºt, rượu thịt không được ăn, mỹ nữ không được Ä‘á»™ng, khi đấy có muốn hối háºn cÅ©ng không kịp nữa.
Nếu Ä‘á»i nam nhân mà mất Ä‘i mấy thú vui đấy thì thà sang Thái là m gay còn hÆ¡n.
" Váºy...."
Hà Tiểu VÅ© vốn định xin lão hòa thượng truyá»n cho má»™t Ãt công phu. NhÆ°ng hắn bá»—ng nhá»› lại các môn phái trong tiểu thuyết võ hiệp Ä‘á»u có môn quy không nháºp môn thì không được truyá»n võ công bản môn, vì thế Ä‘Ã nh ngoan ngoãn ngáºm miệng lại.
Hắn theo thói quen thò tay và o túi ao, nhÆ°ng lúc nà y má»›i nhá»› ra bá»™ y phục Ä‘ang mặc trên ngÆ°á»i nà y vốn không có túi.
Không có túi, váºy không cất được đồ rồi, giả sá»± nhÆ° và tiá»n chẳng hạn.
Nhắc đến tiá»n bụng hắn bá»—ng thót lên.
Không có tiá»n sẽ không và o được quán ăn, chẳng lẽ cái bụng lại phải chịu đói sao?
" Äại sÆ° à ." Ngón cái của Hà Tiểu VÅ© xoa xoa ngón trá», hắn cÆ°á»i hì hì nói:" Äại sÆ°, cho mượn Ãt tiá»n ăn được không, trên ngÆ°á»i ta không còn má»™t xu."
Câu nà y có thể khiến vô số tên tá»± nháºn mình mặt dà y nghe được cÅ©ng phải té ngá»a.
NgÆ°á»i xuất gia tứ đại giai không, chỉ phải ở trong chùa lá»… pháºt niệm kinh, khác tá»± có hÆ°Æ¡ng khách tá»›i dâng hÆ°Æ¡ng bái pháºt tá» lòng thà nh rồi quyên tiá»n quyên váºt, ra ngoà i thì lại Ä‘i hóa duyên, có thể nói trên ngÆ°á»i há» chẳng có xu teng nà o cả.
Hắn là má»™t nam nhân khá»e mạnh mà lại có thể mở miệng há»i mượn tiá»n ăn của má»™t hòa thượng, da mặt hắn không chỉ đã dà y tá»›i trình " xÆ°a nay chÆ°a từng có ", mà còn " sau nà y không ai bì kịp ".
Dà y, dà y không đỡ được!
|