Hàn Vân Liễu vừa nhìn, vừa cau mày, bất quá trên mặt lại có vẻ cực kỳ bình tĩnh.
"Ngươi viết không chỉ cặn kẽ, hơn nữa còn rất đầy đủ, tầm nhìn rất xa, mà ở phương diện phân phối ích lợi, cũng không có thiên vị quá lớn, kế hoạch hợp tác này xem ra tương đối công chính, ta nghĩ chỉ cần sửa đổi một số chi tiết nho nhỏ trong đó là được rồi." Hàn Vân Liễu lời ngay nói thật, cũng không có ý kiến phản biện, xem ra kế hoạch Gia Cát Long Phi đưa ra khá hoàn mỹ, hoàn toàn đả động tâm tư của nàng, giúp nàng không tiết kiệm rất nhiều thời gian suy nghĩ.
"Cám ơn, như vậy thì tốt, bất quá ta vẫn nên cùng ngươi giải thích một chút, đó là khi chúng ta nói chuyện sửa đổi bản kế hoạch, hiện tại ta phải đứng trên quan điểm của Triệu phủ cùng đàm phán, hi vọng ngươi có thể lượng thứ... ." Gia Cát Long Phi lại thao thao bất tuyệt giảng giải lần nữa. Thật ra khi hắn đáp ứng Hàn Vân Liễu, trong lòng hắn không khỏi trầm trọng, có lẽ quyết định này của hắn, hiện tại thì hắn có chút không thể tiếp nhận, nếu như ở xã hội hiện đại, hắn sẽ đi vay, mượn lấy lãi suất cao, cũng không muốn ăn nhờ ở đậu, chỉ tiếc những thứ này không hề thực tế trong thời đại này. Hắn hiện tại cũng chỉ có thể tạm lui một bước, dưới tình huống quang minh chánh mượn lực lượng của Hàn Vân Liễu để phát triển thế lực của mình. Có lẽ hiện tại thì đó là con đường tắt tốt nhất để hắn đi, cũng là mộng tưởng của tất cả mọi người tha thiết có được.
"Ngươi biết tại sao ta lại coi trọng ngươi như vậy không?" Sau mấy phút đồng hồ trầm tư, Hàn Vân Liễu đột nhiên hỏi.
"Bởi vì ngươi đã thích ta..." Gia Cát Long Phi vô liêm sỉ đáp lại, thật ra đây cũng chỉ là thói quen của hắn, mục đích là để xoa dịu không khí vi diệu hiện tại.
"Thật sao? Kể từ khi lần đầu tiên nhìn thấy ngươi , ta đã có một chút cảm giác thích ngươi, bất quá cái đó không quyết định được điều gì... Chủ yếu là bởi vì ngươi nhắc tới rất nhiều quan điểm mà cha ta trước kia đã nói, mặc dù phụ thân nói không đủ toàn diện, đối với từng vấn đề cũng không sâu sắc như ngươi, nhưng mà từ nhỏ đến lớn, ta bội phục nhất chính là phụ thân, người đã dùng ba mươi năm thời gian từ hai bàn tay trắng tạo dựng được trà hành bây giờ... Cha là người giỏi nhất."
"Bất quá bây giờ, ta cho rằng ngươi có thể so với phụ thân ta còn giỏi hơn..." Hàn Vân Liễu cảm khái nói.
"Phụ thân ngươi? Nghe ngươi nói như thế, ta nghĩ hắn là một nhân vật truyện kỳ. Ít nhất ở nơi này chính thời đại này, có thể tay trắng dựng nghiệp, đã coi là đáng quý." Gia Cát Long Phi đồng ý phụ họa, chỉ là những gian khổ mà họ trải qua, đó là điều mà ít người có thể hiểu.
"Chính thị,ở Ung Chính quốc, ta nghĩ người là một nhân vật rất nổi tiếng..." Hàn Vân Liễu gật đầu, tạm thời lâm vào trầm tư, trên mặt của nàng tràn đầy nụ cười vui mừng, trông như phụ thân của nàng khiến nàng cảm thấy vô cùng tự hào, cũng là động lực lớn nhất thúc đẩy nàng cho đến bây giờ.
"Thật ra khi cha ta nói chuyện bộ dạng cũng rất giống ngươi, thường hỉ hoan thỉnh thoảng mặt nhăn mày nhíu, dường như suy nghĩ sâu xa điều gì? Mặc dù ta đã tiếp xúc rất nhiều người, nhưng chỉ có ngươi và phụ thân ta luôn là làm cho người ta không dễ dàng suy nghĩ, thậm chí không cách nào nhìn thấu. Mặc dù đang lúc nói chuyện, ngoài mặt hỉ hả, nhưng vừa nói đến trọng điểm, sẽ đột nhiên tập trung tinh thần, biến thành trấn định như sơn." Hàn Vân Liễu tiếp tục lâm vào trí nhớ của nàng , có lẽ phụ thân của nàng thật sự ảnh hướng rất lớn đến cuộc sống của nàng , bao gồm một phần tư tưởng cùng thói quen.
"Ngươi biết cha ta tại sao thành công không? Hắn trước khi chết đã lưu cho ta một câu nói, một câu nói mang hai điều trọng yếu, điểm thứ nhất chính là không nên chỉ lo ích lợi trước mắt, điểm thứ hai còn lại là phải biết quý trọng nhân tài, đó cũng là mấu chốt người có thể giành thành tựu như bây giờ ." Hàn Vân Liễu vừa thở dài, tăng thêm ngữ khí nói.
"Ta hiểu . Phụ thân ngươi đúng là một người thương nhân chân chính, ánh mắt hắn nhìn vô cùng xa..." Gia Cát Long Phi cũng gật đầu, sảng lãng nở nụ cười, ở thời đại này thương nhân có cách nhìn như vậy, quả thật làm người ta kính phục, mà trong suy nghĩ của Gia Cát Long Phi cũng thầm đánh giá Hàn lão gia đúng là một thương nhân rất giỏi, hắn có thể tạo dựng được Hương Hiên trà hành vang xa đại lục như hiện tại, có thể nói không phải là tình cờ hoặc dựa vào vận khí.
"Nghe ngươi nói như thế, ta đột nhiên cảm giác gia nhập Hương Hiên trà hành đúng là một chuyện may mắn, ta thực không có lựa chọn thứ hai ..." Sắc mặt Gia Cát Long Phi đột nhiên trầm trọng, ánh mắt biến thành vẻ kiên định.
"Thật sao? Kỳ thực ta cũng biết ngươi hôm nay dứt khoát đáp ứng ta như vậy, cũng bởi vì sự nghiệp "áo ngực" của ngươi? Bởi vì ta đáp ứng ngươi, sẽ cung cấp hết thảy mọi cơ sở có lợi, bao gồm tư kim."
"Đúng, đó đúng là điều để ta lựa chọn gia nhập với các ngươi. Bởi vì trong đó có lý tưởng của ta, thời giờ của ta có hạn, cũng không thể kiên nhẫn, không thể lãng phí mười năm hoặc là hai mươi năm thời gian tích lũy tài phú, từ từ bắt đầu gây dựng..."
"Bởi vì hiện tại ta đã có một chút tiền vốn, chỉ muốn mượn lực lượng của các ngươi, đi đường tắt một chút, việc đó đáng trách, ta nghĩ khi sáng tạo tài phú, đồng thời, cũng sẽ vì các ngươi sáng tạo tiền tài. Ít nhất hiện tại ta cũng không biết rốt cuộc có thể làm biến đổi được những gì, bất quá ta không phải là người vô tình vô nghĩa, ngươi tín nhiệm ta, đó là vinh hạnh của ta, ta nhất định sẽ không cô phụ tín nhiệm của ngươi, đây cũng là nguyên tắc làm người của ta... ." Gia Cát Long Phi nói thẳng trực, dù sao hai bên cũng đã thành lập một ít tín nhiệm, không cần giấu diếm quá nhiều.
"Ha ha, ngươi rất thành thực, bất quá ta một cái vấn đề, ta biết ngươi là một người rất cách tiến,đối với cuộc sống sau này khẳng định đã có kế hoạch chu toàn. Thật ra thì ta rất hiếu kỳ, nhân tài ưu tú giống như ngươi, Triệu phủ Triệu tiểu thư cũng biết, ánh mắt nàng cũng vô cùng tinh minh sáng suốt, hẳn phải ủng hộ ngươi, huống chi ngươi cũng đã ở Triệu phủ một quãng thời gian, đối với nơi này, đặc biệt là đối với nàngtràn đầy tình cảm, khó có thể dứt bỏ, tại sao không thử nghiệm thuyết phục nàng ủng hộ sự nghiệp "áo ngực" của ngươi? Mà lại lựa chọn ta, chẳng lẽ nàng không ủng hộ suy nghĩ của ngươi, ngươi mới bất đắc dĩ chọn ta, hay còn có nguyên nhân khác... ." Hàn Vân Liễu mở trừng hai mắt mở miệng hỏi, nàng quả thật rất thông minh, cũng rất tế nhị, khéo léo đem vấn đề nhạy cảm giữa hai người chuyển thành một chủ đề mới.
"Nói thật, vấn đề này ta cũng đã có ý nghĩ như ngươi, chỉ là ngươi không phải là người Triệu phủ, không biết Triệu phủ, càng không biết nơi này thể hệ gia tộc đã thâm căn cố đế, đặc biệt là mâu thuẫn giữa những người có địa vị, đã vô pháp điều hòa, đó cũng là việc các ngươi không cách nào tưởng tượng. Nơi này tuyệt đối không có không gian phát triển, nếu không sản nghiệp Triệu phủ cũng sẽ không đang chói lọi như thái dương, lại từ từ xuống dốc, đây cũng là điều ta không muốn nhìn qua."
"Ở trong Triệu phủ, Triệu Ngọc Nhi giống như một Khôi Lỗi làm chức vị tổng chỉ huy, dù sao nàng là một nữ hài, bọn hạ nhân tôn kính nàng, phục tùng nàng, là bởi vì nàng bình thời đối với mọi người bình hòa, tâm địa thiện lương, nhưng người nắm quyền cùng nhà lại không cho là như vậy, bọn họ chủ yếu nhìn mặt mũi Triệu lão gia. Mà chút ít người nắm quyền cũng không có bất kỳ hành động, chỉ muốn cuộc sống an nhàn, ngồi dưng ăn hoang."
"Dưới sự kiềm chế của Triệu lão gia, mâu thuẫn trong Triệu phủ không quá gay gắt, coi như gió êm sóng lặng, bất quá hiện tại lão gia tuổi đã khá cao rồi, hơn nữa bây giờ còn bị bệnh trên giường, cho nên tình huống cực kỳ không ổn. Mà duới tình huống như thế,mâu thuẫn trong Triệu phủ cũng đã bắt đầu nổi lên, hiện tại giống như sự yên lặng trước con phong ba..."
"Ta hiện tại cũng chỉ hy vọng Triệu Ngọc Nhi có thể kiên cường, trông coi gia sản dòng họ... Thật ra trước kia ta đã từng nghĩ tới thay đổi, nhưng không thể ra sức. Ngươi phải biết rằng, một cây đại thụ thương thiên, bất kể có bao nhiêu cành lá tươi tốt, nhưng một khi khô héo chết đi, cũng vô lực cứu vãn. Cho nên mới nói, đó không phải là vấn đề mà một người như ta có thể thay đổi. Bất quá ta sẽ vẫn đứng ở phía sau của nàng, cho đến thời khắc tối hậu..." Gia Cát Long Phi nói, hắn có thể đưa ra nhân định như vậy, chủ yếu vẫn là bởi vì đêm hôm đó đau bụng, đi ngang qua phòng chứa củi(sài phòng), đúng dịp nghe được một đoạn đối thoại giữa Nhị di thái cùng Vân gia, mặc dù không nghe được đầy đủ, bất quá chỉ một đoạn ngắn cũng đã làm cho hăn kinh tâm động phách, hắn phải có điều chuẩn bị.
Gia Cát Long Phi suy tư thật lâu, cuối cùng quyết định mật báo cho Triệu Ngọc Nhi, để nàng có điều đề phòng, cũng sợ đột phát âm mưu quỷ kế ảnh hưởng tới nàng, nếu không hối hận cũng đã muộn. Bất quá hắn cũng hiểu rõ tính cách của Triệu Ngọc Nhi, ra tay với người nhà không được quả quyết, có thể nàng cũng không tin thực tế gia tộc đối với nàng như vậy, cho nên hắn càng sợ Triệu Ngọc Nhi thất kinh, đả thảo kinh xà, nên cũng không dám nói thật, chỉ có thể biến đổi thủ pháp tiết lộ một chút, mà hắn cũng đã rất nhanh chuẩn bị kế hoạch, phòng ngừa Triệu lão gia bệnh nặng qua đời, Triệu phủ sẽ phát sinh náo động. Vô luận như thế nào, ở tình thế lúc này, hắn đều phải hỗ trợ xử lý một ít chuyện, hết sức bảo vệ Triệu Ngọc Nhi thật ttos, tránh cho Triệu Ngọc Nhi gặp phải những thương tổn không cần thiết, bất quá ở trong Triệu phủ, hắn cũng chỉ là một vị quản sự thân phận nho nhỏ, không có khả năng ngất trời, điều duy nhất hắn có thể làm cũng chỉ có như vậy .
"Ngươi phân tích đích thực thấu triệt, vậy ngươi có cho rằng Triệu phủ thay đổi có thể ảnh hưởng đến kế hoạch hợp tác giữa chúng ta hay không." Hàn Vân Liễu nghe xong Gia Cát Long Phi phân tích, không khỏi lo lắng hỏi.
"Sẽ không, ngươi đã xem kế hoạch hợp tác rồi, hiện tại các ngươi mỗi người khống chế nhất phương thị trường, là phân cách. Cho dù trong nhất phương xuất hiện một vài vấn đề, nhưng phương kia cũng sẽ không có tổn thất quá lớn, mà Triệu phủ dù sao cũng còn "cành lá chi chít", thực lực hùng hậu, là người hợp tác lớn nhất ở Càn Long quốc, các ngươi không có lựa chọn nào khác. Dù sao trong từng nội bộ mỗi sản nghiệp khổng lồ đều sẽ tồn tại mâu thuẫn, vấn đề chỉ là lớn hay nhỏ ... ."
"Kỳ thực Triệu phủ cùng Hương Hiên trà hành đều kinh doanh ngành trà nhưng lại khác nhau về sự tập chung quyền lực, Hàn tiểu thư là người nắm quyên lợi lớn nhất trong trà hành, những người khác không thể chối bỏ, không có đường lui đi theo ngươi, mà Triệu phủ lại không giống như vậy... ." Gia Cát Long Phi nói như đinh đóng cột.