Xem bài viết đơn
  #1  
Old 25-07-2012, 10:16 PM
Thương Tâm Hoa's Avatar
Thương Tâm Hoa Thương Tâm Hoa is offline
Tiếp Nhập Ma Đạo
 
Tham gia: Aug 2009
Bài gởi: 313
Thời gian online: 354062
Xu: 0
Thanks: 1,747
Thanked 446 Times in 69 Posts
Quán Mùa Mưa - Chuyên Tản Văn


Sài Gòn giờ này đang mưa rất nhiều em ạ !

Từng chuyến mưa nối nhau kéo dài chầm chậm qua thành phố.
Sài Gòn như chìm dưới cơn mưa dài, và anh cũng vậy.

Cuộc sống của anh buồn lắm, vì thế anh cố gắng tạo cho mình những niềm vui riêng nhỏ nhỏ.

Bước một mình trong cơn mưa hoàng hôn, nhìn bầu trời xám tro dần dần đen lại, lũ cỏ cây buồn ủ rũ những sắc màu nhợt nhạt. Anh lội ngược dòng nước chảy, để cảm nhận cái lạnh buốt qua tim, và để nghe hương mưa đang thoáng qua.

Xa xa những căn nhà hình hộp le lói lên đèn, những ánh đèn hắt qua khung cửa vuông vức. Trên con đường hai hàng cây thấp trải dài, chỉ mình anh đi. Có vẻ như nó thật dài, thật buồn và thật cô đơn. Bất giác, lòng anh lại muốn qua về nhà khép cửa lại, chui vào chăn thật ấm để ngủ vùi quên những nỗi đau đời. Nhưng nếu thế thì anh sẽ lỡ mất cơn mưa chiều nay.

Mà mai, có thể trời chẳng còn mưa, hoặc sẽ là một cơn mưa khác mất rồi.

Đi trong mưa, để cảm nhận hơi ấm của mỗi lần thầm thì gọi tên ai đó, để biết nỗi nhớ nhiều như những cái chớp mắt của một ngày mưa nhòa nhạt.

Sài Gòn mưa bay, Sài Gòn nắng đổ, Sài Gòn không em.

Thành phố mỗi chiều thêm buồn, mắt anh nhòe đi vì những vệt nước loang dài cuốn theo những bong bóng mưa trôi về nơi xa xôi. Anh đi xa xa khỏi nhà, bất giác nhìn thành phố hoa lệ, những cao ốc lung linh nơi xa, những dãy đèn đường sáng nhạt nhòa theo mưa kéo dài trên con đường có nhiều người xa lạ vội qua.

Sài Gòn hoa lệ, hoa cho người giàu và lệ cho người nghèo.

Anh thấy bên đường những mảnh đời không nhà về đang co người lại vì lạnh, anh thấy có mấy đứa trẻ nhỏ như em anh ở nhà, anh thấy có những người phụ nữ bán hàng rong đang cố kéo áo mưa che cho gánh hàng mà chẳng để ý người mình đang ướt hết lúc nào. Anh thấy những cụ ông những cụ bà như ông bà anh hai mắt nhìn mưa đục ngầu.

Mắt anh thấy cay cay em ạ, vì đau đời cũng có cứu được đời đâu ? Anh chỉ cố gắng để em anh, mẹ anh, ông anh, bà anh không như thế.

Trong cuộc hành trình dưới cơn mưa, anh lại đi xa hơn. Nước bắt đầu đục ngầu và đen, mùi tanh hôi thay cho hương cỏ hoa trong mưa.

Anh đến bến xe trong cơn mưa, nước ngập đến đầu gối anh. Mà mưa dường như vẫn chưa muốn ngừng lại. Mà nhìn những chuyến xe đi những chuyến xe đến, anh chợt thầm nhủ, muôn vàn chuyến xe qua sao chẳng có chuyến xe nào chở em về với anh nhỉ ?

Miên mang nổi trôi những dòng nghĩ suy, anh như thằng điên đi vô định giưã chốn thị phi. Bất giác mưa thêm lớn.

Anh tìm một chỗ trú mưa, một mái nhà cao cao cho xe đậu, mà lúc này đang có nhiều bác xe ôm đứng nói cười đùa giỡn với nhau, có ông ngồi đánh bài, có ông đùa giỡn với nhau, có ông lại phơi bụng nằm nghỉ ngơi. Mưa nên chẳng ai đi xe ôm, những người giàu đã đi taxi về nhà, những người còn lại thì ngồi một góc nào đó đợi cơn mưa qua.

Như anh thấy, nỗi lo lắng của mấy bác xe ôm, chẳng biết hôm nay có đủ tiền về nhà không.

Tiếng mưa vẫn rơi đều nặng nề trên mái. Anh lại tiếp tục đi.

Anh cảm thấy quá lạnh, quá mệt và đói nữa. Anh chuẩn bị về nhà, để ngồi một mình, ăn một mình, để xem tivi một mình. Và thi thoảng lại ngước qua một chỗ đã chẳng còn ấm hơi người từ lâu như để mong thấy em ngồi.

Một thói quen chẳng biết anh có khi nào, và thật khó bỏ.

Trời vẫn còn mưa, nó kéo vào nhà, ùa vào cả hồn anh.

Mưa Sài Gòn vắng em nên buồn lắm.


Chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua.
Tài sản của Thương Tâm Hoa

Chữ ký của Thương Tâm Hoa
[CENTER][SIZE="4"][COLOR="DarkOrchid"]Phùng Xuân Bất Diệt[/COLOR] [/SIZE][/CENTER]
Trả Lời Với Trích Dẫn