“ Bang “một âm thanh vang lên, cánh cửa bị mở bởi một lực rất mạnh. Ngay lập tức Phàn nhi đang ngủ say bị đánh thức dậy.
" Ai?!"
" Tiểu thư! Nhanh lên một chút! Có chuyện không may ! Kẻ địch tấn công sơn trang …."
Chỉ thấy Nãi nương từ ngoài cửa tiến vào, trên mặt thể hiện rõ sự bối rối , rất hiển nhiên nàng ta cũng là vừa mới từ trên giường chạy đến , có lẽ quá mức bối rối, quần áo cũng không kịp mặc ngay ngắn. Nhưng nàng bây giờ không có thời gian để ý đến chuyện này, ngoài cửa liên tục vang lên tiếng chém giết, đã làm cho nàng vốn không có kinh nghiệm trong việc ứng phó, đối với sự việc như thế này xảy ra làm cho tâm tình hoảng hốt.. Chỉ là đối v ới tình c ảm của mình đối với tiểu thư , phản ứng của nàng đầu tiên là chạy đến báo cho tiểu thư để chạy trốn.
Phàn nhi lúc này cũng nghe thấy được ngoài cửa tiếng đánh giết, nhất thời thần sắc biến đổi!" Xảy ra chuyện gì?!" Trong khi nói chuyện, đã nhanh chóng thay quần áo ngủ.
Nãi nương dậm chân nói ," Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì! Tóm lại là kẻ đến không có ý tốt gì, tiểu thư là bọn chúng đang muốn tìm......" Vừa nói , vừa nhìn ra ngoài cửa . Vừa mới nói chuyện được một câu, tiếng đánh giết đã càng ngày càng đến gần .
Mặc quần áo một cách vội vàng, Phàn nhi liền kéo Nãi nương xông ra ngoài. Trước khi đi, không quên mang theo ma pháp trượng đang để ở bàn bên cạnh .
Phàn nhi nhìn thấy khắp nơi trong sơn trang đều vang lên tiếng giết chóc, Nãi nương cực kỳ hoảng sợ ," Tiểu thư! Ngươi cũng không thể xông ra a! nếu ngươi xảy ra bất kỳ chuyện gì, ngươi bảo ta phải làm sao đây......"
Lời của Nãi nương quả nhiên có hiệu quả, Phàn nhi lập tức dừng bước. Nãi nương cảm thấy may mắn vì tiểu thư đã nghĩ thông suốt đúng lúc, nhưng nàng lại xoay người rất nhanh nói:" Nãi nương, ngươi đi tìm một chỗ bí mật trốn vào. Vô luận phát sinh cái gì, tuyệt đối không thể ra . Nếu xảy ra cái gì vạn nhất nhớ kỹ phải đến Hắc lang trại tìm cha ta." Nói xong, cũng không cho Nãi nương có cơ hội nói chuyện , liền nhanh chóng xoay người chạy ra ngoài.
" Tiểu thư! Tiểu thư!......" Nãi nương cực kỳ lo lắng kêu lên , nhưng Phàn nhi không có quay đầu lại.
.....
" Tất cả cẩn thận tìm kiếm cho ta! không được cho con bé đấy trốn thoát ! Nếu gặp những người khác, giết hết cho ta!"
âm thanh mang theo vài phần bén nhọn vang lên, 9 kẻ Hắc y nhân dưới tay đều đồng thời lên tiếng, bắt đầu từng người một vào từng phòng lục soát. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng la tiếp liên không ngừng truyền đến.
Nơi này ban ngày nhìn vào là một sơn trang thanh nhã, nhưng sự việc xảy ra trong sơn trang lúc này lại bao phủ một không khí khủng bố. Kẻ địch người nào cũng ác độc như lang như hổ, Ngoại trừ 20 danh hán tử Hắc lang lưu lại thủ hộ phía b ên ngoài sơn trang,những người còn lại căn bản không hề biết v õ công. Bên trong sơn trang người hầu, nô tỳ vừa khóc vừa cầu xin. Nhưng trước mặt đám cường đạo không có nhân tính này , tất cả đều không để ý tới.
huyết sắc, phấn sắc đấu khí hiện lên khắp nơi trong sơn trang . nước mắt và máu loang ra .
" Các ngươi là ai!!"
Phàn nhi khoé miệng mang theo sát ý gầm lên.
Kẻ cầm đầu đối phương ngẩng đầu lên nhìn, vừa nhìn, trong mắt hiện lên một tia nộ hoả, sau đó sắc mặt lộ vẻ vui mừng." Hắc,hắc tìm tới tìm lui, không nghĩ tới ngươi tự nhiên lại tự mình đi ra. Tuy hơi ch ậm, nhưng thật ra cũng đỡ cho ta một phen tìm kiếm vất vả......" Giọng nói mang theo vài phần âm lãnh vang lên.
Người này đúng là phụ trách công việc tìm kiếm Phàn nhi , tên là ‘ lão Thử ’ - là một gã nam tử gầy yếu, chỉ thấy hắn trong mắt một mảnh dâm sắc, vừa cười vừa nói:" Quả nhiên là một Đại mỹ nhân , khó trách Nhị đương gia đối với ngươi không thể nào quên. Các huynh đệ! Bắt sống cô nàng này cho ta !"
Sau một tiếng ra lệnh, lập tức có vài tên Hắc y nhân cười dâm hướng Phàn nhi xông tới . Lúc này trong mắt bọn họ ngoài tuyệt thế dung mạo của Phàn nhi ra, đều không để ý đến bất kỳ cái gì .L ại càng không có chú ý tới hắc sắc ma trượng mà cô gái đang nắm chặt trong tay.
" Vô câu vô thúc đích phong chi nữ thần a! Thỉnh ngài linh thính ngài tối tiều tụy đích tín đồ đích kêu gọi, ngưng tụ tại ta đích bên người! Bay lên không thuật!" Chỉ thấy cô gái thấp giọng rất nhanh ngâm lên. Một tầng quang mang màu xanh trong suốt cơ hồ nhìn không thấy từ từ bao phủ xung quanh nàng .
‘ lão Thử đầu lĩnh’ thần sắc chấn động, kinh hô:" Nàng là Ma pháp sư! Nhanh lên! Nhanh lên ! Ngăn cản nàng!"
Song, đã chậm. Chỉ thấy Phàn nhi nhảy lên một cách nhẹ nhàng lên không trung, thân hình như một một pho tượng nữ thần đứng giữa không trung, dưới c ái nhìn kinh ngạc và căm tức không thôi của toàn bộ Hắc y nhân !
" Hỡi phong chi nữ thần a! Dưới sự kêu gọi của tín đồ thành tâm, hãy ngưng tụ thành lưỡi dao chánh nghĩa sắc bén , tiêu diệt tội các trước mắt đi ! Gió lớn nhận thuật!"
Ngọn gió đêm vốn đang phe phẩy nhè nhẹ trong mắt mọi người bỗng dừng lại. Chỉ dừng lại trong chốc l át, bỗng cuồng bạo đứng lên! Từng đạo màu xanh giống như lưỡi dao phong nhận sắc bén, không có gì quy luật tất cả đều hướng phía dưới Hắc y nhân bay đi!
huyết sắc đấu khí quang mang đồng loạt xuất hiện tại phía dưới trên người của Hắc y nhân ! Tuy nhiên ,bọn họ mỗi người đều cũng là thực lực sơ cấp kiếm sĩ ,
tất cả đều toàn lực vung mạnh thiết kiếm mới có thể miễn cưỡng ngăn cản phong nhận màu xanh. Với thực lực Ma pháp sư cao cấp , đối phó đồng loạt với mấy người sơ cấp chiến sĩ, không c ó gì là khó khăn .
Phong nhận màu xanh giống như lưỡi dao sắc bén thực tế, thậm chí còn có vẻ sắc bén hơn vài phần! Chỉ trong chốc lát, khoảng 10 người Hắc y nhân, tất cả đều bị trọng thương, máu tươi tràn ra khắp thân thể bọn họ.
Phàn nhi vẫn như một pho tượng nữ thần lơ lửng tại không trung, màu xanh của Phong hệ ma lực không ngừng xuất ra từ thân thể của nàng, khống chế càng nhiều Phong hệ ma pháp nguyên tố hóa thành các đao nhận sắc bén. Khoé miệng mang theo sát ý, , mặc dù nàng đã giết một loạt người, nhưng trong lòng nàng không có chút gì thương xót. Bất quá nàng thật sự cũng có chút mệt mỏi. Hôm qua tinh thần lực của nàng tiêu hao quá nhiều, mặc dù trải qua một ngày nghỉ ngơi, nhưng Ma pháp sư khôi phục tinh thần lực rất khó khăn, lúc này tinh thần lực của nàng, chỉ có thể để làm cho nàng miễn cưỡng duy trì 4 cấp Phong hệ ma pháp này mà thôi. Nếu cố gắng sử dụng ma pháp cao cấp hơn, tinh thần lực của nàng không có cách nào chống đở .
Dưới sự tác động của đại não, mặc dù có chút mệt mỏi, phong nhận xung quanh không ngừng xuất hiện . Lúc này 10 gã Hắc y nhân đã chỉ còn lại có mấy người còn đang chống đở một c ách khó khăn. Trong đó có một người gọi là ‘ lão thử ’.
lúc này chống đở càng lúc càng khó khăn, hắn cảm th ấy tuyệt vọng. . Hắn vạn vạn lần,không có nghĩ đến, không thể tin được một đại mỹ nhân trông như thế lại là một gã Ma pháp sư!? Phải biết rằng, lúc này không có gần địa giới Hạ Hoa đế quốc , Ma pháp sư, phi thường rất thưa thớt .Một gã sử dụng ma pháp viễn trình mới có thể chiến đấu với cao cấp Ma pháp sư, mà bọn hắn nhóm người này mới là sơ cấp kiếm sĩ , làm sao có thể so sánh được ? Giống như là bị người ta đồ sát ! Giống như bọn họ trước đây - chiến sĩ và thường dân chiến đấu, hoàn toàn là đồ sát!
Cuối cùng hắn cũng không chống đở nổi nữa. Vừa mới đỡ được một đạo phong nhận ở ngực , ngay sau đó lại bị một đạo phong nhận nhằm yết hầu hắn bắn tới! Hắn nhìn thấy , nhưng toàn thân mang đầy vết thương đã ảnh hưởng đến cử động của hắn, thân thể đã hoàn toàn không cách nào đuổi kịp suy nghĩ của hắn . Trong ánh mắt hắn tràn đầy sự sợ hãi.
‘ Ca sát! ’ một tiếng vang nhỏ, phong nhận đã đâm thủng yết hầu hắn . V ẻ mặt sợ hãi của hắn như muốn nói lên điều gì, nhưng chỉ là một âm thanh tức giận không cam lòng vang lên. con mắt mở to nhìn lên không trung, vẻ mặt vẻ giận dử liếc nhìn Phàn nhi ,rồi sau đó cứ thế ngã xuống
Khi gã Hắc y nhân cuối cùng ngả xuống đất. Phàn nhi cũng chậm rãi từ không trung hạ xuống mặt đất. Chân chạm đất, nàng cảm thấy một cổ bủn rủn chuyền lại thân thể của nàng. Đây là hiện tượng phát xuất ma lực quá mức. Đại não trống rỗng làm nàng khó chịu , cơ hồ không nhịn được muốn hôn mê. Nhưng ở tiền viện truyền đến tiếng chém giết mới làm tinh thần nàng mạnh mẽ chống đỡ không ngã xuống.
thần sắc bi thương nhìn thoáng qua thi thể người hầu bị đồ sát, trong ánh m ắt của họ còn toát lên sự cầu khẩn. Mặc dù thân thể bủn rủn , nàng vẫn hướng tiền viện đi đến, đêm nay thật sự là một đêm sóng gió
..
Quân Vũ Hiên thân thể vừa xuất hiện, lại biến mất. Vừa hiện vừa ẩn trong lúc đó, cũng là sổ công lý chi cách. Nếu là có người nhìn thấy hắn lúc này ,tốc độ di chuyển , chỉ sợ cũng tương đương như Phàn nhi sử dụng " Không gian Ma pháp sư?!" Thật là một sự ngạc nhiên đến sợ hãi ?
Sau khi đi được một lúc, khả năng lúc này cách Lạc Hà sơn trang không xa lắm . Nhưng chính xác mục tiêu ở địa phương nào? Hắn không khỏi cau mày. Nếu như vậy chỉ sợ là đã mất công chạy đến, bởi vì không tìm được con đường mà gã áo trắng đã kể, hay là hắn sợ quá nên nói bừa ??
bỗng, hắn dừng lại cước bộ. Gãi gãi đầu, hắc hắc cười nói:" Mình thật là kém thông minh . vấn đề đó quá đơn giản như thế mà không nghĩ ra đây?" Chỉ thấy hắn đột nhiên xếp bằng ngồi xuống, hít một hơi thật sâu , trong năm ngũ quan thì đóng lại 4, Chỉ còn lại nhĩ quan nhưng trong nháy mắt phóng đại vô số lần! tiếng côn trùng ban đêm kêu vang , tiếng gió, tiếng lá cây đập vào tai. Làm cho hắn sửng sốt một lúc, sau đó diệt trừ tạp âm, bắt đầu nghe ngóng âm thanh khả nghi trong vòng 20 dặm xung quanh.
‘ binh binh bàng bàng! ’ tiếng binh khí va chạm nhau bỗng vang lên! Phương hướng, đúng là hướng đông nam , khoảng hai mươi dặm nữa!
Quân Vũ Hiên con mắt mở to, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt." Thật lâu vô dụng, nhưng may mà còn có mục đích sử dụng......"
thân hình biến mất, khi hiện ra , đã là hướng đông nam
...........
" Không nghĩ tới ngươi cũng là cao cấp Ma pháp sư, Như thế đúng là ngoài dự liệu của chúng ta ." âm thanh âm trầm từ thủ lĩnh Hắc y nhân trong miệng truyền ra.
Lạc Hà sơn trang tiền viện, Hắc y nhân cùng với hộ viện Lạc Hà sơn trang đang giằng co khoảng mấy chục thước . Trải qua một phen đại chiến, Hắc y nhân lúc này chỉ còn lại có 8, 9 người. Mà hộ viện sơn trang lại thảm hại hơn, hôm nay cũng chỉ còn có 4 người có thể chiến đấu,.
Phàn nhi cả người do thoát lực quá nhiều, sinh ra cảm giác bủn rủn, đồng thời đại não không còn cảm giác gì, phẫn nộ nhìn hắc y trung niên nhân, nói:" Lạc Hà sơn trang của ta cùng các ngươi không có cừu hận?! Tại sao lại muốn tiêu diệt ta?!"
" Cái này cũng không nên trách ta. Muốn trách chỉ nên trách cha ngươi . Nếu như hắn đáp ứng yêu cầu của đương gia ta, thì hôm nay làm gì có việc này?" Hắc y trung niên nhân lạnh nhạt đáp. Ánh mắt không chút dấu diếm nhìn Phàn nhi,phía Phàn Nhi chỉ còn 4 người, âm thầm đánh giá chênh lệch song phương. Đối phương chỉ có thể miễn cưỡng đưa ra 4 người trung cấp chiến sĩ. Bên mình còn có 8 trung cấp kiếm sĩ, một gã cao cấp kiếm sĩ, mà đối phương chỉ có một gã cao cấp Ma pháp sư nhìn không ra trạng thái. Nếu cận chiến, hắn có th ể nắm chắc trăm phần trăm có thể giết chết đối phương trước khi đối phương thi triển ma pháp . Nhưng lúc này trên người Phàn nhi đang có một tầng quang mang màu xanh, muốn đánh lén, chỉ sợ không dễ dàng. Nếu là để cho cao cấp Ma pháp sư công kích từ xa. Mặc dù là hắn, cũng là chỉ có một đường rút lui.
" Đó là do cha ta không đáp ứng yêu cầu của các ngươi ! Các ngươi có thể tại Lạc Hà sơn trang của ta tùy ý giết người sao?!" Phàn nhi phẫn nộ hô to. Ma lực trên người bởi vì tâm tình có chút kích động, tựa hồ có chút ba động. Đối phương rất thông minh, nàng tự nhiên biết đối phương nhìn như đang đợi câu trả lời của nàng , thật ra là đang quan sát trạng thái của nàng. Nếu lúc này mình lộ ra một tia dị thường, chỉ sợ đối phương lập tức động thủ. Sự thật nàng biết lúc này thậm chí một cái thủy cầu thuật cơ bản đều không thể phóng xuất. Cố nén hiện tượng tinh thần lực thất thoát, lại còn muốn làm ra vẻ ph áp lực đầy đủ,sinh ra một chút ba động, để làm cho đối phương có chút cố kỵ. Nàng bây giờ cũng chỉ có thể hy vọng đối phương sẽ bị danh hiệu ‘ cao cấp Ma pháp sư ’ của mình doạ cho khiếp sợ mà tự động rút lui.
hắc y trung niên quả nhiên có chút cau mày, nhìn bộ dáng trạng thái này của nữ hài tử thực lực không quá kém. Hắn biết bình thường chỉ có tinh thần lực mười phần đầy đủ, khi tâm tình kích động mới có thể không kiểm soát mà tạo ra ba động. Nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Phàn nhi, khí thế của nàng, hắn đau đầu suy nghĩ một chút, bỗng quát khẻ:" Rút lui "
theo tiếng ra lệnh của Hắc y nhân , phía sau 8 gã Hắc y nhân cơ hồ đồng thời hướng phía ngoài cửa phóng ra! Trong vài hơi thở, mấy bóng người đã biến mất trong mắt Phàn nhi .
Phàn nhi mắt thấy gã Hắc y nhân thối lui, tinh thần không thể kiềm chế được nữa. Cũng không thể áp chế cảm giác bủn rủn , lập tức ngã xuống.
một gã hộ viện đứng bên người nàng nhất thời cả kinh, nhanh mắt đưa tay đở lấy. Cả kinh nói:" Tiểu thư Ngươi......"
Giọng hắn lạc đi, chỉ nghe ngoài cửa bỗng truyền đến cười to." Hắc hắc, quả nhiên không hổ là Hắc lang chi nữ, lâm nguy bất loạn, bội phục bội phục. Suýt nữa đã bị ngươi qua mặt ! Nhưng bây giờ, ngươi còn muốn phản kháng sao?" Thanh âm vang lên , đồng thời gã Hắc y nhân vừa rút lui lại xuất hiện. Hắc y trung niên vẻ mặt âm trầm tươi cười hướng về phía Phàn nhi đi đến.
mặt khác 3 hộ vệ còn lại nhất thời nhảy tới trước người Phàn nhi, thần sắc vẻ mặt kiên định . Hiển nhiên, trừ phi bọn họ chết, nếu không sẽ không cho phép bất luận kẻ nào mang Phàn nhi đi .
Phàn nhi giãy dụa muốn nói chuyện, nhưng cảm giác bủn rủn lại kéo tới làm cho cả người khó chịu. Nàng thở dồn dập vài cái, gương mặt trắng bệch,nhưng một chữ cũng không nói nên lời .
hắc y trung niên nhân sắc mặt trầm đi tới, nói:" Mấy tên canh cửa, cũng dám chắn đường ta?!" Ngay sau câu nói, một kiếm chém ra! Chanh sắc kiếm khí nhất thời hướng ba người phóng đến!
song, tất cả mọi người tưởng rằng ba người chắc chắn sẽ chết , một cánh tay bỗng xuất hiện, nhẹ nhàng vung lên, ba đạo chanh sắc kiếm khí nhất thời biến mất
" Cái gì?!" Hắc y trung niên nhân nhất thời thối lui vài bước, trong mắt thần sắc lộ vẻ hoảng sợ.
ở trước mặt hắn, xuất hiện một thân ảnh đĩnh đạc. thân ảnh kia, đã làm cho Phàn nhi phía sau hắn sửng sốt , sau đó cảm th ấy hưng phấn, ngọt ngào nói không nên lời
" Ngươi là người phương nào?!" Hắc y trung niên nhân mất đi sự bình tĩnh. Thực lực của thiếu niên tuấn tú, đã làm cho hắn sinh ra cảm giác sợ hãi!
" Ta là Quân Vũ Hiên."