Các nữ tử chậm rãi đi tới, tinh thiết màu đen như làn sóng hướng về phía trước lan tràn, đem cả đầu các nàng đều bao bọc lại. Chiến đao màu đen trên đôi tay chậm rãi vươn ra, cánh tay trái của các tinh linh hạt hóa hòa tan bên trong một đoàn ngọn lửa, biến thành một tinh thể màu đỏ dài hơn một thước. Hủy Diệt Nhãn trong tay Y Lị mở ra con mắt dữ tợn, đồng tử lóe lên ngọn lửa hừng hực thiêu đốt gắt gao nhìn chằm chằm lên trên sườn núi. Lộ Na từ bên trong không gian giới chỉ của mình lấy ra Phong Lôi Chiến Chuy cướp từ tay Vương Duy, lôi quang nhè nhẹ dưới sự dẫn dắt của đấu khí quay chung quanh thân thể nàng, ở bên người nàng hình thành một tĩnh điện lực tràng đủ để ngăn cản đại đa số công kích. Vương Duy lại triệu hồi ra cương đạn phân liệt thể, đem hai cánh tay bao vây lại.
“ Toàn bộ gia tốc!”
Vương Duy hô to một tiếng, sức mạnh được chồng vô số lần đột nhiên phát động, mặt đất trong nháy mắt bị dẫm lún một dấu chân thật lớn, toàn bộ thân thể giống như viên đạn pháo bắn ra, ngay sau đó cả người Y Lị tuôn ra một đoàn ngọn lửa, biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện ở xa xôi phía trước, đó là năng lực truyền tống trong cự ly ngắn của Hủy Diệt Nhãn. Lộ Na là người cộng sinh cùng Huy Hoàng sư tử, Huy Hoàng đấu khí ở sau lưng trực tiếp hình thành một đôi cánh, mang theo nàng bám chặt Vương Duy.
Ở phía sau bọn họ, các nữ tử màu đen cùng màu bạc kim chúc cũng giống như một trận gió yên lặng không tiếng động đuổi theo.
“ Hỗn đản chết tiệt.”
Vừa nhìn tư thế trước mắt, Lôi Nặc đã biết một sự thật, chính mình đã xem thường Vương Duy, nhưng lại không phải là xem, mà là bị vây trong sự định nghĩa suy nghĩ một tên lĩnh chủ nhà quê không ngờ lại có được một đám truy tùy phi thường hiếm thấy, tuy rằng bây giờ còn chưa biết đám truy tùy giả này thuộc về loại chủng tộc nào, nhưng thoạt nhìn cũng nhìn thấy ra thực lực bọn họ nhất định cũng không yếu.
Nhưng tổng bộ tập đoàn đạo phỉ sừng sững hơn trăm năm này, thực lực làm sao lại yếu?
Ngay lúc Vương Duy dẫn dắt theo các mỹ nữ cùng xung phong, trên núi cũng bắt đầu công kích xuống, làm một căn cứ nhìn xuống từ trên cao, phương pháp phòng ngừa công thành đơn giản nhất chính là.
Lăn cây.
Dây thừng bốn phía vách tường bị người một đao chém đứt, những khúc gỗ tròn thô to cùng với tảng đá lớn từ trên lấy uy thế vạn quân hướng đám người không biết tự lượng sức lăn xuống.
Làm sao bây giờ?
Kháng!
Đã sớm hâm mộ tình tiết một mãnh nam làm anh hùng, hôm nay Vương Duy cũng muốn đích thân thử một lần, hắn triệu hồi ra hai kim chúc phân liệt thể, đem toàn thân mình đều biến thành trọng giáp, sau đó bế bổng Y Lị cùng Lộ Na lên tay.
Nhắm ngay khối gỗ tròn rớt xuống đầu tiên, một chân đạp tới.
Khối gỗ tròn thô to bị một cước kinh thiên lập tức gãy đoạn! Khối đá lớn bị một cước của hắn đá dập nát!
“ Lão tử là chiếc xe tăng! Trên thân lão tử có t 6!”
Vương Duy dùng ngôn ngữ không ai hiểu hét lớn một tiếng, trực tiếp mở một con đường xông lên đội ngũ phía trước. Ở phía sau hắn, tiểu đội Thương Mộng cùng Thự Quang còn tao nhã hơn so với hắn, các nàng nhẹ nhàng né tránh những hòn đá lớn bay xuống, tao nhã như những con chim nhỏ.
“ Chủ nhân, không phải ngài nói phải tao nhã né tránh những công kích sao? Sao ngài lại không làm như vậy?”
Đứng gần Vương Duy nhất, Ngả Mễ Lệ nghi hoặc hỏi.
“ Lãng mạn! Đó là sự lãng mạn của nam nhân!”
Vương Duy cười ha ha, một mặt lại dùng sức mạnh phá khai những khối gỗ tròn lăn xuống trước mắt.
Sau khi lăn cây, đã tiếp cận cửa trại, bọn họ đã bị mưa tên đầy trời nhiệt liệt hoan nghênh, ở giữa còn kèm theo một ít tiểu hỏa cầu linh tinh gì đó. Vương Duy vẫn kiên trì cái mà hắn gọi là sự lãng mạn của nam nhân, không thèm tránh né, dù sao năng lực vĩ đại của tinh thiết làm cho hắn vốn không hề bị chút gì thương tổn. Sau khi buông hai nữ tử xuống, Vương Duy xoay người trực tiếp nhằm phía cửa trại được chế tạo từ sắt thép cứng rắn.
Một tiếng vang thật lớn, phiến cửa trại đã cách trở vô số địch nhân tính cả mười người đứng sau nó đang dùng khúc gỗ lớn cản lại toàn bộ đều bay bắn ra ngoài, đập vỡ chết một đám người. Ngay sau đó tử thần liêm đao nối đuôi nhau tuôn vào, các nàng xuyên qua trong đám người, chỉ cần giơ chiến đao trong tay lên, địch nhân trước mặt đã liên tục ngã xuống, vốn không ai có khả năng ngăn cản những nữ tử đang toàn lực xung phong này. Tiểu đội Thự Quang vẫn đi theo sau cùng, ngoại trừ phá hủy vài ngôi tháp, các nàng thủy chung không có ra tay, bởi vì trách nhiệm chủ yếu của các nàng chính là phụ trách giữ gìn quyền khống chế bầu trời cùng với đối kháng địch nhân công kích ở cự ly xa.
Vương Duy yêu cầu cũng rất đơn giản, việc ngươi nên làm, ngươi làm, việc không cần ngươi làm, ngươi cứ đi nghỉ ngơi. Liệt diễm xạ tuyến phi thường tiêu hao pháp lực, cho nên dù là có tinh linh hồn chống đỡ cũng không thể thường xuyên phóng thích, có thể bớt dùng thì không cần dùng.
Vương Duy thủy chung kiên trì, chỉ có khi hiểu biết được địch nhân toàn diện, mới có thể từ chỗ căn bản nhất mà đả kích địch nhân, cho nên từ ngày đầu tiên hắn đi vào thế giới này bắt đầu, hai ngàn con hạt tử đã được hắn thả ra ngoài, chúng nó giấu ở các góc ngày đêm không ngừng giám thị hướng đi của tất cả sơn trại, trong vòng bốn tháng Vương Duy đi vào Hôi Long Bảo, Vương Duy cơ hồ đã thăm dò hết toàn bộ nơi này, hắn phi thường rõ ràng bên trong sơn trại này cái nào cực mạnh, thứ nào yếu nhất, nơi nào có giá trị công kích.
Hắn phi thường biết, hiện tại bị giết đến không thể trở mình chỉ là một đám giặt cỏ, thực lực chân chính của bọn hắn còn chưa biểu hiện ra ngoài, nên Vương Duy không nóng nảy.
Đại thống lĩnh sơn trại, được xưng là Cuồng Bạo tiên sinh, là một tên Dã Man nhân tính tình bạo ngược, nhưng lại có được trí tuệ siêu cao khác hẳn những người Dã Man khác, cho nên mới dùng nắm tay của hắn cùng với ý nghĩ đi thống trị sơn trại này. Đồng thời hắn cũng nuôi một đám sát thủ, tổng cộng chính là một trăm con Sư Đầu Long, là một loại ma thú hình sư tử trên lưng mọc hai cánh giống Long tộc, loại ma thú này có thể từ không trung phun ra không khí tạc đạn, hơn nữa bởi vì da dày thịt béo, hành động rất mạnh, vẫn sống quần cư, đối với những sinh vật dưới mặt đất không có khả năng phòng ngự là ác mộng tuyệt đối.
Kỳ thật ngay từ ngày đầu Vương Duy tiến vào Hôi Long Bảo, Cuồng Bạo tiên sinh cũng biết tới hắn, chẳng qua ngay từ đầu hắn không thèm đem tên tiểu lĩnh chủ để vào trong mắt, chỉ phái ra mấy nhóm tiểu đạo phỉ giải quyết, kết quả không ngờ mấy nhóm đạo phỉ đều gặp hạn mà té ngã, khối xương cốt của đối phương tựa hồ khó cắn nuốt thật thần kỳ. Nhưng thật hiển nhiên, tên tiểu lĩnh chủ kia cũng có vẻ như không hứng thú gì với bọn hắn, trải qua một thời gian ngắn khẩn trương chuẩn bị chiến tranh, lại phát hiện Vương Duy vốn không có tính toán sẽ đối địch, cho nên hắn cũng dần dần buông lỏng cảnh giác với Vương Duy. Thật không ngờ, tên tiểu tử không biết sống chết thế nhưng hôm nay dám tìm tới cửa!
Nhìn chiến đao của Thương Mộng tiểu đội giống như đang chặt rau cải chém xuống bọn đạo phỉ, máu huyết cả người Cuồng Bạo tiên sinh chợt sôi trào. Vô luận hắn thông minh như thế nào, nhưng dù sao hắn cũng vẫn là một Dã Man nhân, bị người đánh ngay trước mặt kiểu này vốn là một chuyện mà hắn không sao chịu được.
“ Thả ra tất cả sư long!”
Cuồng Bạo tiên sinh rốt cục làm ra quyết định này, bên trong động huyệt sư long được kiến thiết ngay trên vách đá vang lên từng trận sư tử gầm rú, những sư long hình thể khổng lồ huy động đôi cánh thật lớn từ bên trong huyệt động bị trục xuất đi ra, đối với mọi người phía dưới liền giương nanh múa vuốt.
Vương Duy chờ đợi chính là lúc này!
“ Lập tức buông tha cho những mục tiêu đã mất đi sức chống cự, chú ý vào mục tiêu có tính uy hiếp! Thương Mộng trực tiếp vọt vào đi! Thự Quang chuẩn bị sẵn sàng, một khi tiến vào tầm bắn lập tức đánh rơi!”
Một quyền đánh bay một con quỷ xui xẻo, Vương Duy hạ đạt mệnh lệnh đột kích cho các đội viên, Thương Mộng tiểu đội lập tức theo sát. Sau đó, những đạo phỉ có hộ giáp chắc chắn, vũ khí sắc bén thế nhưng so với bọn họ chỉ như bơ nhão, bị một thanh chiến đao màu đen thoải mái chém thành hai nửa, không có bất luận kẻ nào đối địch nổi với các nàng.
Cuồng Bạo tiên sinh vĩnh viễn không sao lý giải, chính mình thế nhưng lại thua như vậy, mất đi hết thảy, nhìn các huynh đệ giống như bị lưỡi liềm cắt lúa ngã xuống, hắn cũng đã hoàn toàn phẫn nộ phóng ra, liền lập tức bị một quyền đập thẳng vào giữa ngực, trong tầm mắt dần dần mơ hồ, hắn mơ hồ chứng kiến vương bài lớn nhất của chính mình, đám sư long uy vũ đang từ trên bầu trời chậm rãi rớt xuống.