Xem bài viết đơn
  #1  
Old 05-04-2008, 04:09 PM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Đến từ: Nơi có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thời gian online: 56
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Khẩu Quyết Nội Công - Huỳnh Long Phái (nguồn tvvn)

Khẩu Quyết Nội Công của Huỳnh Long Phái:

Tri Kỳ Yếu Nhất Ngôn Nhi Chung
Y Phương Giải Cứu Thế Nhân Cùng
Sắc Không Không Sắc Vững Lòng Không
Diệt Sinh Sinh Diệt Tất Cáo Chung...
Càn Thiên Bá Chủ Nơi Thượng Thủ
Địa Khôn Mờ Ảo Chốn Thần Minh
Thất Tinh Vũ Trụ Lục (Ngũ) Hành Khí
Lưỡng Nghi Nhật Nguyệt Náo Sinh Linh...
Thái Cực Bộ Vị Giáng Lai Lâm
Lưỡng Nghi Tâm Pháp Dĩ Truyền Âm
Tứ Tượng Bảo Tồn Nghi Cực Chủ
Bất Đoạn Tương Liên Bất Khả Xâm...

Khẩu Quyết Nội Công là gì? Khẩu tức là miệng, khi nói tới miệng thì tự nhiên mình biết miệng là nơi ăn uống nói năn đồng thời cũng đem đến họa hay phúc một phần cũng xuầt từ miệng... Quyết -> yếu quyết của một môn phái hay là quyết định cho một vấn đề gì, mà yếu quyết là đều ta quyết chí phải thành tựu... Nội tức là nội-tại ở bên trong, nó nằm sâu kín ở trong thân thể mà mắt nhìn không thấy tay vói không tới mà lúc nào nó cũng hiện hữu - ở đây nó thuộc về phần Nội-Định Nội-Tĩnh có nghiã là hãy trở lại nơi lòng mình để qúan sét động tịnh nơi tâm với tâm niệm không phân biệt hay buông bỏ mà chỉ làm một việc duy nhất là quán sét... Công là công phu do ta tu luyện mà thành tựu cố gắng thì mới đua đến kết qủa, còn như vô công thì lấy đâu ra qủa để mà kết đây... Khẩu Quyết Nội Công là đọc lên lời yếu chỉ trước khi luyện nôm công phu của nôm phái mình để đánh thức và nhắc nhở về chính bản thân mình phải làm gì trước khi luyện nội công hoặc ngoại công -> nó còn gọi là tự ta thức tĩnh và luôn luôn thức tĩnh để cho đến lúc đến thì thì Giác-Ngộ -> luôn luôn thức tĩnh quán sét lòng mình để thấy cho rỏ cái tâm-địa của chíng mình...

[1]
- Tri Kỳ Yếu Nhất Ngôn Nhi Chung = Phải biết cái điều kỳ diệu qua yếu chỉ xuất phát từ âm từ duy nhất để nhắc nhở cái khởi có đầu có đuôi cho đến chung cuộc (pháp nôm vi diệu là do tâm sinh, mà tâm thì sinh ra vạn pháp...) mà có cái đầu cái đuôi thì vẫn còn nằm trong cái thế kẹt trong phân biệt pháp cho nên phải làm sao vượt lên trên sự phân biệt của có và không (đầu đuôi) để mà thấy trọn vẹn chung cùng...

- Y Phương Giải Cứu Thế Nhân Cùng = Y theo phương pháp để cứu giải thế nhân trong lúc bần cùng tắc biến để khỏi sinh biến pháp, bởi vì sống làm người có cái quan trọng là sinh tử khổ đau. Sinh tử cũng đồng thời liên quan đến quyền thuật rất mật thiết vì đánh đở thủ hoặc công đều có mục đích như sinh với tử vậy cho nên khi xuất quyền thì nó đã ẩn tàng cái nầm sống trong chết cũng như khi bất động thì tự nó cũng đã có cái nầm để mà động, sinh tử và động tĩnh thì sao đây nó có liên quan gì mật thiết không...?

- Sắc Không Không Sắc Vững Lòng Không = sắc và không tuy hai nhưng mà lại một cho nên lòng ta phải trong sáng không vẩn đục bất cứ một pháp gì của thế gian thì lúc đó có phải lòng vững chắc trong trắng như hư không, không?... Sắc đến rồi phải ra đi để trở về cái không rồi từ nơi không lại sinh ra sắc mà tự nơi mỗi cá nhân điều có thể nhận biết đều này ( ra đi cũng phải trở về đường xa nước lũ chẳng màn khó khăn...), như vậy có phải tuy hai mà một tuy một mà hai không...? đây là quy nạp pháp - sắc không đều hoàn không không sai biệt, mà lúc khởi đầu để luyện tập có phải là mục đích trở về với tánh giác và vững lòng tức là cái tâm-điạ mình phải vững chắc như hư không...

- Diệt Sinh Sinh Diệt Tất Cáo Chung = cái vòng sinh ra rồi lại diệt mà từ diệt rồi lại sinh thì nó có đến cái chổ chung cùng hay không hay là luôn luôn dịch chuyển dài vô tận. Như con người sinh ra rồi lại chết đi, đến thế hệ khác lại sinh rồi lại diệt, diệt sinh sinh diệt miên miên bất tận như sóng vỗ trường giang mãi mãi vô bế bờ... Có sinh tất có diệt thì đến chổ chung cùng, không sinh không diệt thì lấy đâu mà tới...

*=>> Tóm lại trong bốn câu thơ này là nói lên cái sự sinh và tử của vạn vật và loài người. Khi người sinh ra làm người thì phải nhận biết cuộc đời vốn là vô thường, tuy có đó nhưng thời gian cũng trở về cát bụi; cho nên người phải làm sao đây để vượt lên trên con đường sinh tử mà để sống cái sống trọn vẹn, cũng như võ thì có võ chiêu của đời võ thần của đạo... Làm người mỗi cá nhân phải có trách nhiệm cho chính bản thân mình đó là phải sống trọn vẹn trong cái biết và trở lại con người chân thật của ta, sau cùng là cứu độ chính mình và thức tĩnh người... cá nhân mỗi người phải kinh lịch qua con đường tu luyện mà mình chọn và can đảm phải đi tới mới biết nó như thế nào, chỉ có mình đi thì mình mới biết, con đường ta ta vẫn đi mặt cho người nói gì thì nói, chỉ có chính mình đi trên đoạn đường chứ không có ai đi cho mình cả... "Vững lòng y theo phương pháp đã chọn..."

[2]
- Càn Thiên Bá Chủ Nơi Thượng Thủ = Càn vi thiên thuộc về quẻ trời trong bát quái, tượng cuả càn là trời thì thuần dương thuộc về thanh cao vượt thoát là nơi hội tu. của dương khí. Khí dương chỉ thanh bạch; nói về thân thể thì khi ngồi đi đứng thì đầu là cao nhất mà cũng là nơi trung khu não bộ của hệ thần kinh trong cơ thể. Bá tức là bá hội nơi hội tụ của dương khí, đầu ở trên cao là nơi làm chủ của thân thể. Caiù gì thanh cao giữa thanh thiên bạch nhật thì thấy rất là rỏ ràng vì nó ảnh hiện trước mắt ta như bầu trời bao la rộng mở, còn ở nơi thân thể thì đầu la nơi suy tư vận dụng cân não để suy nghĩ tới hay làm việc gì...

- Địa Khôn Mờ Ảo Chốn Thần Linh = Địa tượng của qủe Khôn thuộc về đất mà cái gì dưới đất thì đôi mắt nhìn đâu có thấy có phải là nơi ngự trị của thần linh không? Cái âm u thì có phải thuộc về âm khí mà trong cơ thể thì phần âm nó thuộc về bộ sinh dục và huyệt hội ân là nơi chí âm đồng thời hạ tiêu cũng thuộc về địa. Điạ là mãnh đất nuôi dưỡng sinh vật động vật và con người, cho nên nơi đó là hội tụ của thần, mà thần sinh là do khí thăng để hóa thần...

- Thất Tinh Vũ Trụ Ngũ Hành Khí = Thất thì thuộc thất tình lục dục gồm có (hỉ nộ ai cụ cố dục/...) mỗi thứ đều liên hệ trong thân thể con người sinh ra, và đa số là ý tưởng hành động của ham muốn thanh cao hay ô trược đều do tâm điạ con người. Tinh thuộc về tinh tú ở trong không gian như hỏa tinh thuỷ tinh thổ tinh kim tinh nhật tinh mộc tinh thủy tinh... tất cả đều vận hành trong vũ trụ theo sự sinh hóa của ngủ hành, mà vũ trụ thì nó bao la vô tận ở trong không gian va thời gian, vũ trụ là mốc giới của hai chiều ngang dọc hội tụ vào một giao điểm ở chính giữa. Vũ Trụ bao la gồm trong va ngoài, bên trong là thân thể nhỏ bé của bầu trời thu hẹp, còn bên ngoài thì là không gian bao la vô tận... Sự vận hành của thất tình lục dục tinh tú vũ trụ là do ngũ hành của lý thuyết trung hoa thời cổ. Ngũ hành này còn thiếu đi một hành đó là hành thử mà Vị Y Tổ Việt đã nhận biết ra từ lâu đời. Tai sao có thêm một hành bởi vì hành thử là cái hành dung hoà giữa nóng và lạnh để nuôi dưỡng con người và vạn vật hữu hình này. Ta thử nghĩ xem nếu trong một mãnh đất nào đó toàn là hơi nóng hay giá băng thì làm sao cây cỏ sinh sôi nảy nở, và trong thân người toàn là hàn khí hoặc hỏa thì thân người ta giá băng hoặc thiêu đốt thành khô kiệt thì còn gì là con người nửa., cho nên hành thử rất quan trọng để điều hoà giũa nóng lạnh thủy hỏa âm dương... Câu này cần đổi lại là : Thất Tinh Vũ Trụ Lục Hành Khí, vì trong không gian cũng gồm lục khí và ở nơi thân thể cũng vậy tại vì trong 12 đường kinh đi vào tạng phủ mà chỉ có 5 hành thì thiếu đi mất một hành đồng thời chỉ có 5 tạng 6 phủ thì đâu có cân bằng, mà thân người tới 12 đường kinh do đó đường kinh tâm bào lạc cũng thuộc là tạng thứ 6 như vật ta mới có đúng lục tạng lục phủ và lục mạch lục khí chứ...

- Lưỡng Nghi Nhật Nguyệt Náo Sinh Linh = Lưỡng là cái lằn ranh giới giữa ngaỳ đêm giữa sáng tối âm dương là trục phân của hai mặt một vấn đề. Ánh sáng của mặt trời sáng rực nóng bức của ban ngày khi chính ngọ, vần trăng vằn vặt tròn đầy của đêm khuya thanh vắng của một ánh sáng huyền diệu kỳ bí mang theo cái lạnh giá băng... biểu tượng của nhật nguyệt tương đồng của đôi mắt con người mà cũng là ảnh hiện phân chia lưỡng tranh của âm dương mà hoà đồng. Âm Dương giao động mới có sự sinh nở của muôn loài linh vật cho đến vạn vạn sinh linh khác. Do cái động của lưỡng nghi tạo ra sự náo động mà sinh ra muôn linh muôn vật...

*==>>> Trong đọan thứ hai tổng quát về sự vận hành của luật Thiên Đạo Điạ Đạo nó bao gồm thâu tóm trong thân người cả thiên lẫn địa thất tình lục dục âm dương giao thoa tạo ra sinh linh vạn vật. Sự vận hành của vũ trụ do lục khí lục hành và trong thân người cũng vậy, cho nên ta là người thì tâm thân ta có sự sinh diệt có tất cả mọi thứ giao thoa trong ngoài trên dưới phải trái...
Tài sản của ngoctulaa

Chữ ký của ngoctulaa
[SIZE="6"][COLOR="Blue"] nhớ nhà[/COLOR][/SIZE]
Trả Lời Với Trích Dẫn