04-10-2013, 04:24 AM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Dec 2012
Bài gởi: 32
Thời gian online: 209652
Thanks: 32
Thanked 73 Times in 23 Posts
|
|
[Đô thị, hài ] Bí Ẩn
Bí ẩn
tác giả : cutthroats
thể loại : đô thị, hài
nguồn : 4vn.eu
Nội dung:
Giờ tự dưng có đứa hỏi ngày xưa đi học nhớ nhất cái gì ? Đứa nào mà nói nhớ thầy cô bạn bè,nhớ tháng ngày học bài,nhớ...chưa cần biết nhớ tiếp cái gì nhưng tui sẽ song phi một cú cho nó trào hết cả cơm phở ra ngoài vì tội...láo và sến !!
Đi học nhớ nhất ai thèm nhớ ba cái thứ mang tính chất " kỉ niệm đẹp em cất giấu đầu giường " phải nhớ về những ngày cúp học đi ăn mì dưới căn tin,trêu hoa ghẹo bướm bị bướm gọi chó ra rượt, hay chơi game ở tiệm bị phụ huynh xách roi ra lùa như lùa vịt về làng... XD
Và thế là...tèn tén ten
Bộ truyện bắt đầu :D
- Nhân vật nam sinh đã khùng điên thì chớ,lũ nhân vật nữ cũng ba trợn không kém, trong một bộ truyện thì phải có một con dở hơi cám lợn yêu mà cứ lằng nhằng " à mà đó có phải là yêu không ? ",một con ngoan hiền,thường là thể loại nhân vật theo nam chính từ thời thơ ấu và nửa tá mớ nhân vật phụ với tính cách mờ nhạt ít có đất diễn ( làm trò )
- Tình yêu trong truyện cũng nhẹ nhàng như hoa gió,đến và đi một cách đầy...cưỡng ép...anh giai đang tha thẩn bờ đê hít gió mùa Đông Bắc thì nàng từ đâu xuất hiện lừ dừ tiến tới ngồi phịch xuống ngay cạnh chàng...hai đôi mắt chẳng thèm nhìn nhau,cứ nhìn về chân trời xa xăm đầy mơ màng như một cặp thiểu năng trí tuệ.
Mà mấy ai biết trong đầu chàng thì đang phải vật lộn tư tưởng ráng rặn ra vài câu xì lô mùi mẫn,thê lương sướt mướt chảy nước nhễu nhão mang tên gió để chiều lòng nàng,napoleon đội mồ dậy mà thấy cảnh này thì có mà khóc thét ngã vật ra chết tiếp cũng nên...
Tình cảm hai bên sâu đậm thế nào thì có trời mới biết,chỉ biết mỗi lần chàng nhòm thấy bóng nàng thì giật giật như trúng cơn động kinh,mồ hôi mẹ mồ hôi con chảy cả lít... riêng nàng thì khoái lắm,thích run cả người cười nhe cả hàm răng cải mả vì tình tiết nó giống như câu chuyện tình không tên nàng đang viết... truyện thích hợp coi giết thời gian vào những ngày đông giá rét...chống chỉ định coi khi đang ăn hoặc bụng dạ có vấn đề,vì nếu sơ sẩy thì chỗ ngồi sẽ bung bét ghê lắm...
- Cuối truyện : Ngày anh đi,nàng rú lên như cha chết,đã khóc nức nở ở sân bay và thề nguyện với cả con tim sẽ chờ anh đến cuối đời...
....
Giờ đây ánh mắt đẫm lệ,nàng quàng vai anh thủ thỉ " em rất tiếc,nhưng những lúc khó khăn thì lại có người luôn bên cạnh giúp đỡ em,và em đã không thể làm chủ được trái tim mình... " Y như phim Hàn Quốc !!
Anh lạnh lùng nhìn nàng,rồi gỡ nhẹ tay của nàng ra,đồng thời cũng đặt tay mình ra khỏi mông nàng...đáng lẽ nếu giống phim Hàn thì anh phải nở nụ cười buồn và nói " chúc em hạnh phúc ".Nhưng không,đây là Việt Nam...anh không phải Kim Sang-Hyuk và em cũng không phải là Jung Yu-Jin trong " Bản tình ca mùa đông ".
Anh chỉ có thể nhìn em say đắm một lần cuối,đầy nuối tiếc quay đi về phía cửa ra của sân bay và rủa thầm " Đệt mợ thằng cơ hội "
lần đầu viết truyện có điều chi sơ sót thì xin mọi người bỏ qua :)
Last edited by cutthroats; 04-10-2013 at 11:01 PM.
|