Chương 2: Vào Game….
Việt mang theo nỗi buồn rất chi là khó diễn tả về nhà, về đến nhà thì cũng là 21h giờ rồi. Việt lếch thếch trèo lên giường miên man suy nghĩ, cuối cùng cũng đành chấp nhận số phận trớ trêu “Tối này chả được chơi game”.
Nhưng rồi may mắn đã đến với cậu. Vào đúng 22h22p thằng bạn thân của Việt tên là Hoàng đã nhắn một mẩu tin khiến Việt vô cùng mừng. Tin nhắn như sau: “ Ê thằng lỏi, mi có biết game mới phát hành không, tối ni mở cửa đó, mi chơi không?”.
Nhận được tin nhắn đầu Việt tự nhiên sáng ra :”Có cách”. Vì vậy cậu lập tức nhắn tin lại cho Hoàng:” Êu, mi tải file trò chơi về chưa?”. Tin nhắn ngay lập tức được đáp lại:”Rồi, mi chưa tải hả, tải mau đê, game 24h mở cửa rồi”. Nhận được tin Việt mừng rỡ trong lòng, cậu lại nhắn:” Mày đợi đấy, tau sang nhà mày copy file game nhá”.
Thế là Việt lén lút dắc cái xe cọc cạch ra ngoài trong đêm xuân rét mướt. Việt đạp thẳng đến nhà Hoàng, sau đó là ai cũng biết rồi. Cuộc hành trình rước game về nhà của Việt đã diễn ra vô cùng thuận lợi…………….. Cậu copy game vào điện thoại, chuẩn bị làm theo hướng dẫn của bạn Hoàng trong niềm vui khó tả.
………………………………………… ………
Cuối cùng thì 24h đã đến…………..Việt dắt tai nghe vào và rồi nhiệm vụ của bản nhạc đã có hiệu quả. Việt tiến vào giấc ngủ sâu và đồng hành theo đó là cậu tiến vào game.
Trước mắt Việt dần dần tối lại rồi chợt vụt sáng, một khung hình hiện lên trước mắt Việt kèm theo một giọng nói rất vui tai:”Chào mừng bạn đến với game online Truyền Kỳ Đinh Bộ Lĩnh, Chúc bạn chơi game vui vẻ.”
10 giây sau, giọng nói lại cất lên:” Mời bạn đặt tên cho nhân vật”
Việt rất quen thuộc với quy tắc lập nhân vật trong game, cậu lập tức tìm bàn phím, nhưng:”Ớ, đếu có bàn phím làm răng mà bật”
Giọng nói đột ngột cất lên làm Việt giật nảy mình:”Tên nhân vật quá dài, không thể chấp nhận”
“À thì ra là rứa, nói là được” Việt cuối cùng cũng ý thức được việc tại sao không có bàn phím. Cậu tiếp tục hành trình trò chơi, nhưng cậu nghĩ mãi chả thấy tên gì là đẹp, thế là cậu quyết đinh đặt một cái tên rất táo bạo:”Đinh Bộ Lĩnh”
“Tên nhân vật trùng tên NCP, không thể chấp nhận”
“Ơ, Đậu đỏ, tên hay thế mà không được dùng.” Việt lại tiến vào cảnh giới suy nghĩ, sau một hồi đắn đo cuối cùng cậu cũng chốt lại, cậu lấy tên là:”Tạ Tốn”
“Tên nhân vật được chấp nhận……….Nhân vật đã được thiết lập………. Mời bạn thiết lập nhân vật hoàn chinh.”
“Mời bạn chọn gia nhập sứ quân, bảo gồm 12 sứ: Ngô Xương Xí, Ngô Nhật Khánh, Đỗ Cảnh Thạc, Phạm Bạch Hổ, Kiều Công Hãn, Nguyễn Khoan, Nguyễn Siêu, Nguyễn Thủ Tiệp, Kiều Thuận, Lý Khuê, Trần Lãm, Lã Đường, mời bạn chọn sứ quân…”
Việt nghe xong đoạn giới thiệu mà mụ mẫm cả đầu, chỉ nhớ qua có Đinh Bộ Lĩnh chứ chả biết tên của 12 sứ quân thời đó, nhớ lại có cái tên Nguyễn Siêu cũng hơi quen nên :”Chọn Nguyễn Siêu”
“Vì bạn chọn Nguyễn Siêu nên tự động thiết lập nhân vật tại bản doanh là Tây Phù Liệt”
“Mời bạn chọn nghề nghiệp nhân vật, các nghề nghiệp gồm: Thích Khách, Cung Thủ, Tạp Sư, Chiến Sĩ. Trong đó Tạp Sư gồm Y Sư, Pháp Sư, Tà Sư, Kỹ Sư. Chỉ giải thích đến đó, vấn đề khác game thủ tự tìm hiểu, mời chọn”
“Chọn Thích Khách”
“Chọn Nghề Nghiệp thành công, chuẩn bị tiến vào game sau 5 giây”
5…………4………….3………..2………1 …….Chúc bạn vui vẻ.
Trước mặt Việt tối sầm rồi lại bùng sáng lên, cậu lập tức sững sẽ vì một cảnh tượng phi thường rùng rợn. Cậu xuất hiện ngay giữa một trận địa đang tập trận hay đánh nhau thật với một chiếc quần đùi che thân. Hai đội gườm nhau rồi bất chợt có một tên hét lên :”Giết” thế là hai đội lao vào úp sọt nhau trong cảnh tượng ngỡ ngàng của Việt.
Đoạn clip đầu game kinh khủng cuối cùng trôi qua, Việt được đưa tới trận doanh của mình.
Sau đó Việt xuất hiện tại Tân Thủ Doanh, Rất quen thuộc cách chơi game, Việt bắt đầu mở bảng thuộc tính nhân vật ra kiểm tra
Nhân vật:Tạ Tốn
Sứ quân: Nguyễn Hữu Công ( Nguyễn Siêu)
Danh Hiệu: Trống
Cấp bâc:1
Exp:0/100
Sức mạnh:10
Phòng Thủ:10
Nhanh nhẹn:10
Tốc độ đánh:1
May Mắn:2
Kỹ Năng: Trang bị vũ khí tự động mở.
Việt nhanh chóng đi tìm NPC nhận nhiệm vụ. Nhưng ôi thôi không có lấy một cái nhiệm vụ, không chỉ Việt mà những người chơi khác cũng không thể nhận được nhiệm vụ. Sau một hồi dò tìm không thấy NPC nào phát nhiệm vụ, cậu cũng từ bỏ. Cậu lại tiếp tục dùng phương án 2 đó là đánh quái luyện cấp. Đã có mục tiêu, cậu nhanh chóng đi tìm quái để đập, sau một hồi dỏ hỏi một số người chơi khác, cậu cũng có một tin tức quái cấp 1 là Bù Nhìn ở bãi huấn luyện.
Xa xa đã nhìn thấy mấy con bù nhìn, nhưng mà Việt cảm thấy rất nghi ngờ, rất nhiều game thủ đứng ở cổng huấn luyện mà chả ai xông vào đạp quái cả. Việt tiến lại gần, liền hỏi một ông bác cũng đứng ở cửa doanh trại ngóng:” Chào, tối là Tạ Tốn, sao không ai ra đánh quái hết vậy”. Ông bác này nghe vậy vừa trả lời vừa nở một nụ cười ác ý:” A, chào Kim Mao Sư Vương, Tôi là Lính Cụt, tôi cũng chả biết, cậu ra oánh thử xem” Việt ngây thơ không biết mình mắc bẫy, cũng hùng dũng đáp lại:” Thế hả, để tôi ra thử xem”
Thế rồi cậu việt cũng chạy ra, tiến lại gần một thằng bù nhìn cùng với sự hăm hở, kèm theo đó là những ánh mắt cảm thông và hâm mộ của mọi người. Việt tiến lại gần con bù nhìn mà chả thấy động tĩnh gì cả, thế là cậu hí hứng đấm thử một quyền lên mặt con bù nhìn. Trên đầu con bù nhìn hiện lên một con số màu vàng chói lọi -20, ra bạo kích. Cùng lúc đó Việt cũng nhận được thông tin về con quái
Bù nhìn cấp 1: 80/100
Lại cùng lúc đó, trên đầu Việt cũng hiện lên những con số quái lạ -5…-5…-5…. Đang mải miết đọc thông tin con bù nhìn, cảm thấy lạ Việt nhìn xung quanh rồi mắt tối sầm lại rồi vụt sáng lên, Việt sống lại trước cửa huấn luyện. Việt nhớ lại cảnh tượng trong chớp mắt lúc nãy, khoảng chục con bù nhìn túm lại hành hùng cậu, trong khoảnh khắc đó cậu giật nảy tí nữa là bật ra khỏi game.
Việt lại được ông bác lúc nãy bắt chuyện:”Chào Kim Mao Sư Vương, vui vẻ chứ” Việt ngây thơ cũng chả biết ông ta sóc đêu, vẫn tươi tỉnh trả lời:”Quái cấp một mà cũng quần công, quá gớm”
Chả còn cách nào khác, Việt cũng đứng ngóng vọng cùng mọi người với ánh mắt thèm thuồng.
Chẳng mấy chốc mà 1 tiếng đã trôi qua, trên bảng xếp hạng cũng chả có mặt tên của ai. Mọi người lại bắt đầu tìm đủ mọi cách để lên cấp, nhưng sự thật phũ phàng có người đi kiếm nhiệm vụ, cũng có người thử đi đánh quái nhưng lại bị quần công mà chết.
Việt đang lúc buồn chán, cũng thử đi tìm xem có nhiệm vụ không, khi thử đi sang khu huấn luyện xem có vận may nào không thì bất chợt cậu lại nhìn thấy một cảnh tượng rùng rợn có thể diễn tả được. Chả là có một thằng bù nhìn ngu ngu, lẻ loi đi qua đi lại, rồi tự dưng dẫn xác lại đám người đang đứng ngây ngốc ở cổng, có lẽ họ cũng giống Việt đều là xem thử có vận may không. Con bù nhìn cuối cùng cũng đi đến cổng nhưng vẫn chả ai dám động đến nó, đột nhiên một anh chàng nào đó bạo gan bước lên một bước đạp con bù nhìn một cước.
Trên đầu con bù nhìn hiện lên -10, rồi anh chàng đó ngẩng đầu lên và kết quả là chả có con bù nhìn nào khác chạy lại cả, hoá ra là con bù nhìn đã ra khỏi phạm vi thù hận. Thế rồi, Việt nhìn thấy tất cả mọi người ở gần anh chàng ta nhìn ngươi rồi ngươi lại nhìn ta, rồi sau đó thì mọi người ào vào tấp lô con bù nhìn đáng thương. Con bù nhìn đã hi sinh một cách không kịp ngáp, nó chỉ có 100 máu thôi mà hơn 150 người cùng hùa vào đánh nó, Việt đứng từ xa mà cũng dựng lông gáy.
Sau khi con bù nhìn bị kill, Tất cả mọi người có mặt cùng lúc mở bảng xếp hạng, vẫn chả có ai lên cấp. Nhưng có một hị gái hét lên:”1 con nữa thôi, một con nữa thôi là lên cấp”
Tất cả mọi người lại tiếp tục đợi, đợi xem có con bù nhìn nào ngu tiếp không. Việt cũng đợi, tin tức cũng được lan truyền ra, rồi lại càng có nhiều người cũng đợi. Sau một hồi đợi chờ là hạnh phúc, tập thể mọi người chơi đã nhiều không đếm xuể. Nhưng vẫn chưa có con bù nhìn nào sa lưới.
Lại sau 1 tiếng, tất cả mọi người ủ rũ, có người ngồi, có người nằm, nhưng vẫn chả ai lên cấp được cả. Tất cả mọi người đã dần dần hình thành một suy nghĩ:”Game thật bá đạo, thế này làm sao để lên cấp đây.”