Lạc Tranh uống một ngụm rượu, rồi thản nhiên nói: “Nếu trong lòng anh ấy có tôi thì tôi làm hay không làm việc gì cũng đều khiến anh ấy chú ý, nếu trong lòng anh ấy không có tôi thì tôi có làm nhiều việc nữa cũng vô dụng.”
“Cô nha, thực đúng là học luật đến ngốc rồi, thật không biết nên nói cô quá lý trí hay là quá không có kinh nghiệm, loại đàn ông này là muốn đi trao đổi*, là trao đổi cô hiểu không?” Tề Lê lại châm một điếu thuốc lên hút, nhả ra một ngụm khói thuốc.
“Ok, trao đổi.” Lạc Tranh cười nhẹ đứng dậy.
“Đi làm gì vậy?”
“Đi chỗ đàn ông trao đổi, nếu không làm sao bắt được chứng cứ?” Lạc Tranh nhặt lấy ví, liếc mắt nhìn Tề Lê: “Chị xác định hắn ta chỉ là một tên phá gia chi tử quần áo lượt là, sẽ không gặp phải phiền phức gì chứ?”
“Đương nhiên.” Tề Lê gật đầu.
Lạc Tranh hít sâu một hơi, chậm rãi đi xuống phòng tiệc lầu một.
(*Chỗ này tác giả viết là kinh doanh, nhưng mình cảm thấy để như vậy có vẻ khó hiểu)
~~~~~ Vficland.info ~~~~~
Cánh cửa gian phòng ở góc hành lang che đậy một cảnh tượng trêu ngươi, tiếng rên rỉ yêu kiều không chút che giấu truyền ra. Qua khe cửa, rõ ràng có thể thấy được một màn nam nữ dây dưa ở bên trong. Người đàn ông, a không đúng, rốt cục phải gọi là thiếu niên, nhìn bóng lưng ngược sáng của người thiếu niên, có vẻ như hắn đang nỗ lực chuyển động trên cô gái phong tình vạn chủng, mà quần áo đã sớm lộn xộn từ lâu. Hai chân thon dài của cô ta như rắn nước quấn chặt lấy thắt lưng của thiếu niên.
Đằng sau cửa, Lạc Tranh khẽ cười khinh miệt, đẩy cửa phòng ra, nhưng cũng chưa đi vào, mà lại chỉ dựa vào bên cạnh cửa, vừa khẽ nhấp rượu đỏ trong ly vừa nhìn đôi nam nữ kích tình trước mắt như thể xem kịch.
Động tĩnh lạ ngoài cửa khiến cô gái kia kêu lên sợ hãi như gặp quỷ, vội vàng đẩy thiếu niên kia ra, hoảng loạn chỉnh lại quần áo. Người thiếu niên đứng dậy, liếc mắt nhìn thấy nụ cười trầm ngâm lấp lánh của Lạc Tranh ở trên miệng ly, thì có vẻ hơi giật mình nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như bình thường, nhưng toàn bộ quá trình chỉnh sửa lại tây trang không hề dời mắt chút nào khỏi gương mặt Lạc Tranh.
Ánh trăng cùng ánh đèn trên tường, nửa nọ nửa kia khiến tướng mạo của người thiếu niên hoàn toàn lộ rõ trước mắt Lạc Tranh —- Trước không nói đến vóc người anh tuấn lừng lững của hắn, mái tóc ngắn đen nhánh có vài lọn lưa thưa hơi che khuất đôi mắt đẹp như sứ, tỏa ra ánh sáng nhu hòa, chiếc mũi cao thẳng mang theo chút vẻ xa cách, khó có thể tới gần, nhưng lại vẫn có khí chất gây nghiện chết người.
Lạc Tranh chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên, đôi mắt hạnh như nước mùa xuân không có nửa điểm né tránh, nhẹ nhàng chớp chớp, đôi môi đỏ mọng khẽ nhấp một ngụm rượu đỏ, bờ môi dính rượu đỏ thơm tho lộ ra vẻ mướt mềm như nước đào.
Thiếu niên nhếch miệng một cái, tập trung toàn bộ sự chú ý vào cô gái vừa đột ngột xuất hiện.
Lạc Tranh nhẹ nhàng ngửa đầu uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, ngón tay hơi buông lỏng, chiếc ly trong suốt rơi xuống trên tấm thảm xa hoa, nhưng cô chỉ hướng về phía thiếu niên kia mà dịu dàng mỉm cười, sau đó lưu lại cho hắn một bóng hình xinh đẹp.
~~~~~ Vficland.info ~~~~~
Ngọn đèn ở bãi đỗ xe ngầm đổ bóng Lạc Tranh kéo dài trên mặt đất, tiếng giày cao gót lanh lảnh dừng bặt trước một chiếc xe thể thao có màu sắc chói mắt. Sau khi khóe mắt liếc nhìn thấy bóng dáng của thiếu niên theo sát đằng sau, ánh mắt cô có vẻ đành thuận theo tình thế.
Quả nhiên, khi cô vừa muốn đi qua chiếc xe thể thao, đột nhiên liền bị một cánh tay rắn chắc của người thiếu niên kia kéo mạnh vào trong lòng.
Lạc Tranh hơi cong miệng cười, sau một khắc liền xoay người lại, lớn mật ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt người thiếu niên kia, nhưng khi mặt hắn tới gần, trong lòng cô lập tức nổi lên một tia bất an không hiểu nổi.