Lôi Vũ đang mải mê suy nghĩ thì nghe được tiếng bước chân của Thiên Ân, lập tức nhảy xuống giường, chạy đến trước mặt nàng.
Phòng ngủ của hai người thông với một căn phòng nhỏ khác. Y phục của hai người tất cả đều để ở đó. Thực ra lúc đầu Thiên Ân không để y phục bên ngoài mà để ở trong không gian giới chỉ. Mỗi lần muốn lấy y phục đều phải dùng ma pháp kích hoạt, tuy lượng ma pháp không đáng là bao nhưng còn phải mất công dùng thần thức dò xét một hồi mới tìm được bộ y phục bản thân muốn. Cuối cùng vì cảm thấy bất tiện nên nàng mới lôi toàn bộ y phục ra treo ở căn phòng kia.
Tống Thiên Ân vừa thay bộ y phục thường ngày bằng một bộ đồ ngủ mỏng tang, dáng người quyến rũ mập mờ hiện dưới lớp vải.
Lôi Vũ vòng hai tay qua eo nàng, kéo sát nàng vào người hắn, cười hỏi:
- Nàng đây là muốn quyến rũ ta?
Câu nói còn chưa dứt, một luồng khí trắng bỗng nhiên hiện ra trước mặt, tiếp đó, người trong lòng đã không còn.
Lôi Vũ cười khổ, quay người ra sau nhìn Thiên Ân đang bình thản ngồi uống trà trên bàn.
Thiên phú của Tống Thiên Ân là không gian hệ, cũng chính là hệ ma pháp quyền năng nhất. Không gian hệ có rất nhiều hướng phát triển khác nhau, tổng cộng được chia thành 4 loại.
Loại thứ nhất là tái tạo không gian, tức là thay đổi địa hình và sự phân bố các yếu tố trong tự nhiên.
Loại thứ hai là hoán đổi không gian, tức là hoán đổi vị trí của 1 vật bất kỳ.
Loại thứ ba là nắm bắt, tức là có khả năng nhìn thấu toàn bộ sự vật, sự việc diễn ra trong một khoảng không gian vô cùng rộng lớn.
Loại thứ tư, cũng là loại hiếm nhất: khai mở không gian. Ma pháp sư sở hữu ma pháp loại này có thể mở ra một chiều không gian mới hoàn toàn biệt lập với không gian thông thường, tùy ý điều chỉnh số lượng người ra, vào và đặc điểm của không gian đó.
Đa phần không gian hệ ma pháp sư chỉ có thể tu luyện tối đa 2 loại. Tỷ như Diệp Ưng là đường chủ trong Ma Tông, cảnh giới đạt đến Pháp Đế Tứ Giai cũng chỉ sở hữu 2 loại phổ biến nhất là tái tạo không gian và hoán đổi không gian.
Hắn mới chỉ thấy nàng thi triển một loại duy nhất là hoán đổi không gian, phạm vi không rộng lắm, lần xa nhất cũng chưa đến 5m. Cảnh giới càng cao, phạm vi hoán đổi càng rộng. Lôi Vũ mấy lần chú ý đến khoảng cách hoán đổi của nàng, đem đối chiếu với thông tin có được từ trong sách, kết quả ra được tu vi của nàng nằm trong khoảng từ Pháp Tôn thất giai đến Pháp Tôn thập nhị giai.
Chênh lệch thực lực giữa 2 người ít nhất cũng đã là 1 cấp 5 giai.
Lôi Vũ bước đến, kéo ghế ngồi cạnh nàng, lấy từ không gian giới chỉ ra 4 tờ giấy hắn lấy được ở dong binh công hội. Không gian giới chỉ này là do Thiên Ân đưa hắn, không gian lưu trữ bên trong được 27m3, chỉ đủ chứa vài đồ lặt vặt.
4 tờ giấy kia, phân biệt là 4 nhiệm vụ mới nhất được Ma Tông đưa ra.
Nhiệm vụ số 1 (Thiên): Ám sát Mạc Thanh Y- nữ nhi của Thiên tông tông chủ. Treo thưởng: thủ cấp 1.000.000 kim lượng, Lôi Phục Thượng Linh Giáp 100.000.000 kim lượng.
Nhiệm vụ số 2 (Hoàng): Thu thập 100 móng vuốt của Tam Cấp Huyết Lang –ma thú hỏa hệ. Treo thưởng 2.500 kim lượng.
Nhiệm vụ số 3 (Địa): Thu thập 20 Ngũ Cấp Giác Độc Xà – ma thú hắc ám hệ. Treo thưởng 200.000 kim lượng.
Nhiệm vụ số 4 (Thiên): Đoạt Mã Hồi Thương từ tay Khúc Vân trưởng lão của Minh tông. Treo thưởng 2.000.000.000 kim lượng.
Tống Thiên Ân tuy không làm nhiệm vụ nhưng lại bắt hắn mỗi ngày đều phải qua dong binh công hội lấy về mấy tờ giấy này, xem xong liền vứt đi.
Nhiệm vụ ở Ma Tông, thể loại nào cũng có, từ ám sát, hạ độc, bắt cóc, cướp bảo vật cho đến hộ tống, bảo vệ. Tùy độ khó mà chia thành các cấp Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Thiên cấp nhiệm vụ là khó nhất, thông thường do các Thiên cấp đệ tử trong Ma Tông hoàn thành. Nếu trong 1 tháng không có ai nhận hoặc hoàn thành mới được đưa đến dong binh công hội.
Tiền thưởng của Thiên cấp nhiệm vụ thông thường đều là vài triệu đến mấy trăm triệu kim lượng.
Lôi Vũ hiện tại mới chỉ là Pháp Sĩ Nhị Giai, cùng lắm chỉ có thể hoàn thành mấy nhiệm vụ đơn giản như bắt Hỏa Thỏ, Phong Xà là những nhất cấp hạ giai ma thú, tiền thưởng chỉ được mấy chục ngân lượng.
Tống Thiên Ân chỉ lướt qua 3 nhiệm vụ đầu, nhưng khi nhìn thấy nhiệm vụ thứ 4 lại nhíu mày.
Lôi Vũ ngay từ đầu đã chẳng để ý đến mấy nhiệm vụ này, ngồi bên cạnh chống cằm nhìn chằm chằm Thiên Ân, thấy nàng nhíu mày liền nhích người lại, ngó lên tờ giấy nhiệm vụ.
- Nàng có hứng thú với nhiệm vụ này?
Tiền thưởng là 2.000.000.000 kim lượng, nghe qua đã biết không dễ kiếm.
Thiên Ân lắc đầu, thuận tay thu tờ giấy vào không gian giới chỉ:
- Không làm nổi.
Lôi Vũ đem 3 tờ giấy còn lại đi đốt, khó hiểu nhìn nàng:
- Vậy nàng giữ lại làm gì?
- Đưa cho người làm được.
- Ai?
- Một người quen cũ.
Lôi Vũ cũng không gặng hỏi thêm nữa, vòng tay ôm lấy eo nàng, cười nói:
- Nghe nói có một loại phương thức tu luyện gọi là song tu. Nàng…
Lôi Vũ cố ý kéo dài giọng, ghé sát tai nàng thì thầm. Hai tay hắn cũng không hề rảnh rỗi, sờ sờ nắn nắn hết chỗ này đến chỗ kia trên cơ thể nàng.
- Công pháp thì có.
Dù biết nàng có rất nhiều bảo vật nhưng hắn không thể ngờ đến cả song tu công pháp nàng cũng có.
Lôi Vũ cắn cắn vành tai nàng, mập mờ nói:
- Thì ra nàng cũng muốn tu luyện theo kiểu “này”.
Lời vừa dứt, Lôi Vũ liền bế bổng nàng lên, đi về phía giường. Động tác của hắn vô cùng thành thục, tựa như đã làm rất nhiều lần trước đó.
Lôi Vũ nằm đè lên người nàng, thuần thục cởi bỏ từng kiện y phục của bản thân. Đến khi hắn hoàn toàn trần như nhộng, bàn tay mới chuyển hướng xuống y phục của nàng. Ánh mắt hắn vừa chạm đến chiếc áo yếm đằng sau lớp áo ngủ liền hiện vẻ mặt không vui, dùng lực tháo bỏ áo yếm nhưng vẫn để lại lớp áo ngủ mỏng tang phía ngoài.
Hắn vừa định cúi xuống hôn nàng, một quyển sách mỏng đã chặn ngay trước mặt, kèm theo đó là giọng nói của Thiên Ân:
- Chàng học thuộc trước đi.
- Nàng thuộc chưa?
- Rồi.
Lôi Vũ cầm lấy quyển sách, tiện tay vứt sang một bên:
- Lát nữa ta vừa nhìn vừa đọc cũng được.
Khi tiểu huynh đệ của hắn tiến nhập vào sâu bên trong nàng, Lôi Vũ mới bắt đầu mở quyển sách ra, một mặt di chuyển hạ thân, một mặt lung túng mở hết trang này đến trang kia, lẩm bẩm:
- Sách công pháp thì viết luôn công pháp ngay từ trang đầu là được rồi, lại còn giới thiệu này nọ…
Tống Thiên Ân ở bên dưới nghe hắn lẩm bẩm, không nhịn được mỉm cười.
Lôi Vũ rốt cuộc tìm được khẩu quyết trong cuốn sách dày đặc chữ, hớn hở giục Thiên Ân bắt đầu.
Hai người cùng lúc đọc khẩu quyết, vận chuyển ma pháp trong cơ thể. Thời điểm khẩu quyết hoàn thành cũng là lúc dòng ma pháp của hai người chính thức hòa làm một, lưu chuyển trong kinh mạch.
Lôi Vũ cảm nhận lượng ma pháp hãi nhân đang lưu chuyển trong cơ thể mình thì không khỏi giật mình. Xem ra chênh lệnh thực lực giữa nàng với hắn không chỉ dừng lại ở 1 cấp 5 giai.
Dòng ma pháp không chỉ lưu chuyển trong cơ thể hắn, làm giãn rộng kinh mạch mà còn điên cuồng hấp thu thêm thiên địa linh khí bên ngoài, hiệu quả hơn so với lúc ngồi tu luyện hơn không biết bao nhiêu lần.
Tốc độ vận chuyển của dòng ma pháp dần chậm lại, ma pháp của hai người tách khỏi nhau, trở về thần hải.
- Hình như lượng ma pháp của ta tăng lên rất nhiều!?...
Câu nói của hắn còn chưa dứt, thần hải đã thay đổi kích cỡ đến hai lần.
Mỗi lần thăng cấp, hình dạng thần hải sẽ thay đổi. Tỷ như Pháp Sĩ là khối cầu hình tròn, Pháp Tôn là hình đa giác, Pháp Đế là hình viên kim cương,... Khi giai thừa tăng lên, kích cỡ của thần hải cũng tăng lên theo. Mỗi cấp có 15 giai, tức là có 14 lần thay đổi kích cỡ thần hải.
Thần hải của Lôi Vũ thay đổi kích cỡ hai lần, chứng tỏ hắn đã tăng lên 2 giai, chính thức đột phá Pháp Sĩ Tứ Giai!
Lúc hắn xuất ra vào trong nàng lần 2 cũng là lúc thần hải chính thức hoàn thiện.
Lôi Vũ sau khi dò xét lượng ma pháp có trong thần hải liền ngớ người tại chỗ.
Quả thực là Pháp Sĩ Tứ Giai, hơn nữa còn là hậu kỳ!
Lôi Vũ đột nhiên hôn “chụt” một tiếng lên má Tống Thiên Ân, cười lớn:
- Ân nhi, đời này kiếp này nàng đừng hòng rời khỏi ta nửa bước!
…………………
Kể từ hôm được “trải nghiệm” việc song tu, gần như Lôi Vũ đều cùng nàng “tu luyện” bất cứ khi nào có thể, từ đêm muộn, chiều tối cho đến ban ngày.
Mấy lần song tu sau tuy không hãi nhân như lần đầu nhưng cũng đủ để hắn đột phá Pháp Sĩ Thất Giai trong vòng 1 tuần!
Thiên phú của hắn không tồi, nhưng lòng kinh mạch lại quá hẹp, thành ra tốc độ tu luyện bị chậm lại. Nếu chỉ ngồi xếp bằng tu luyện, hắn muốn từ Pháp Sĩ Nhị Giai tiến lên Pháp Sĩ Thất Giai ít nhất cũng phải mất đến hơn chục năm!
Nhưng cũng chính vì hiệu quả “quá tốt” của việc song tu mà hắn càng tò mò hơn về thực lực chân chính của Thiên Ân.
Pháp Tôn Thập Nhị Giai? Thập Tam Giai?
Hay là Pháp Đế!?