Trần Thanh Vân
Âm Dương Thần Chưởng
Hồi 1
Len lá»i trong lượn sóng ngÆ°á»i cuồn cuá»™n trong thị trấn, Thảo SÆ°Æ¡ng nắm chặt lấy tay Hồ SÆ¡n và Giang Lâm há»i han tÃu tÃt. Cả ba dừng lại trÆ°á»›c má»™t gian hà ng lá»›n lá»±a chá»n. Chiá»u mai là ngà y mừng tuổi thá» của sÆ° phụ Lâm Bình nên ba ngÆ°á»i rủ nhau ra thị trấn mua sắm lá»… váºt.
Lát sau mua hà ng xong, hỠdắt nhau trở ra ngoà i quan lộ.
Bá»—ng má»™t chiếc kiệu từ từ lÆ°á»›t qua, Ä‘á»™t nhiên dừng lại, má»™t tên võ sÄ© bÆ°á»›c lại gần ba ngÆ°á»i nói giá»ng cợt nhã:
− Äại công tá» mượn tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y má»™t đêm, xin hai thiếu hiệp vui lòng nháºn lá»i cho.
Thảo SÆ°Æ¡ng tròn mắt há»i ngây ngô:
− Tôi là ngÆ°á»i chứ có phải đồ váºt đâu mà đại công tá» há»i mượn chứ? Mà ngÆ°á»i mượn ta vỠđể là m chi?
Má»™t tên võ sÄ© khác cất giá»ng đểu cáng:
− Äể là m vợ chứ là m chi? Nếu nà ng khéo chìu chuá»™ng ngà i sẽ ban tặng nhiá»u và ng bạc lắm đó.
Thảo Sương đỠmặt thét:
− Lũ khốn kiếp, đừng ăn nói hồ đồ. Ta đi thôi hai anh.
Cả ba ngÆ°á»i im lặng lÆ°á»›t tá»›i, nhÆ°ng bốn tên nà y đã rút kiếm ra khá»i vá»:
− Äứng lại.
Giang Lâm báºm môi, lá»a giáºn bừng bừng, liá»n rút nhanh thanh kiếm của mình ra.
Hồ Sơn vội đưa tay chặn lại:
− Khoan đã! Nhị đệ chỠta thương lượng cùng công tỠđã.
Nói xong Hồ SÆ¡n tiến đến bên chiếc kiệu nói gì đó, nhÆ°ng chủ nhân chiếc kiệu dÆ°á»ng nhÆ° chẳng bằng lòng nên vẻ mặt chà ng đã biến đổi. Chà ng bÆ°á»›c lại gần Giang Lâm và Thảo SÆ°Æ¡ng nói nhá»:
− Chúng ta đã gặp phải cá»p dữ rồi, hắn là đại công tá» của Thái An Hầu. SÆ° phụ đã dặn chúng ta đừng gây sá»± vá»›i bá»n nà y. Hãy nhịn chúng má»™t bÆ°á»›c.
Thảo Sương nheo nheo con mắt trái:
− Nhịn là sao hở đại ca?
− Bây giá» muá»™i tạm theo hắn vá» phủ, đợi hai anh vá» bẩm vá»›i sÆ° phụ rồi ngÆ°á»i sẽ xuống cứu em vá».
Giang Lâm dựng cặp lông mà y lưỡi kiếm:
− Äại ca! Anh nói gì lạ váºy? Sao lại để cho Thảo muá»™i và o đó. Rủị..
Hồ Sơn đưa mắt nhìn bốn tên võ sĩ nói nhanh:
− Vá»›i uy tÃn của chưởng môn nhân Thái Bình giáo. SÆ° phụ thừa sức lãnh Thảo muá»™i vá» mà không tốn má»™t giá»t mồ hôi.
Giang Lâm quắc mắt:
− Äà nh rằng váºy! NhÆ°ng không thể để cho bá»n nà y ngang ngược nhÆ° thế được.
Äệ quyết bảo vệ Thảo muá»™i đến cùng.
Tên võ sĩ tiến tới quát:
− Sao? Bà n tÃnh đã xong chÆ°a?
Hồ Sơn vội nói:
− Xin quý ngà i thÆ° thả cho má»™t chút rồi cô em tôi sẽ vâng lá»i đại công tá».
Thảo Sương kêu lên kinh ngạc:
− Äại ca bá» em sao?
Giang Lâm nắm tay nà ng:
− Muội an tâm, ca ca còn muội còn, ca ca mất muội mới mất.
Hồ SÆ¡n tức giáºn:
− Nếu đệ không nghe lá»i đại ca, háºu quả sẽ không lÆ°á»ng. Äại ca vá» báo vá»›i sÆ° phụ đây.
Nói xong, chà ng phi thân phóng qua đầu bốn tên võ sÄ© mất dạng. Thảo SÆ°Æ¡ng buông theo má»™t câu tức giáºn:
− Äồ hèn nhát.
Rồi nà ng cÅ©ng rút kiếm ra khá»i vá» hét lá»›n:
− Bá»n cẩu trệ hãy xem kiếm của bổn cô nÆ°Æ¡ng.
Ãnh kiếm chá»›p lòa, Thảo SÆ°Æ¡ng đã Ä‘á»™ng thủ. Äồng thá»i, Giang Lâm cÅ©ng vừa vung kiếm nhảy và o vòng chiến.
Trong chá»›p mắt bốn tên võ sÄ© đã bị hai ngÆ°á»i sát hại. Cùng lúc, cánh cá»a chiếc kiệu báºt mở. Má»™t chiếc bóng lao ra ngoà i. Äó là đại công tá» Hắc Chiêu.
Hắc Chiêu quát:
− Các ngươi muốn chết!
Láºp tức thanh Ä‘oản Ä‘ao to lá»›n của hắn chém thẳng xuống đầu Giang Lâm nhanh nhÆ° là n chá»›p.
Thảo Sương hốt hoảng phóng tới vung kiếm đón đỡ.
Xoảng!
Hà ng trăm ngà n tia lá»a bắn xẹt ra khi hai món vÅ© khà va chạm và o nhau. Thanh kiếm của Thảo SÆ°Æ¡ng đã bị bảo Ä‘ao chặt đứt má»™t ná»a.
Nà ng lùi lại trố mắt nhìn.
Giang Lâm láºp tức đẩy nà ng sang má»™t bên:
− Muội dang ra để mặc ngu ca.
Thanh kiếmt rên tay chà ng cÅ©ng chỉ là má»™t thanh kiếm thÆ°á»ng, nhÆ°ng vì ná»™i lá»±c của chà ng khá cao nên từ nãy đến giá» thanh bảo Ä‘ao chÆ°a là m gì cả. Tuy gần chợ nhÆ°ng hai ngÆ°á»i giao đấu đã lâu mà chẳng có má»™t ngÆ°á»i dân nà o dám bén mảng lại gần. Há» sợ bị liên lụy vì Hắc Chiêu công tá» là má»™t tên hung ác khôn lÆ°á»ng. Tiếng kiếm khà dáºp và o nhau chan chát, mồ hôi bắt đầu thấm Æ°á»›t trên lÆ°ng Giang Lâm. PhÃa xa lại có tiếng quát tháo vang dá»™i, đó là viện binh của tên công tá» Ä‘ang kéo đến.
Giang Lâm vá»™i hoà nh kiếm theo thế “Giao long Ä‘oạt nhãn†trong lúc tay kia váºn kình lá»±c lên chá» sẵn.
Hắc Chiêu vừa tiến lên là chà ng tung lưỡi kiếm lên không, tay kia phóng theo một luồng kình lực. Nhưng hắn nà o phải tay vừa. Tay trái múa bảo đao, tay phải phóng ra một luồng kình lực mạnh bạo nhằm giữa ngực Giang Lâm.
Giang Lâm vá»™i tréo chân chùn ngÆ°á»i xuống tránh khá»i, cùng lúc Ä‘Æ°a song chưởng đánh lên. Hắc Chiêu bất ngá» bị chưởng phong đánh trúng té ngá»a ra sau. Tiếng quan huyện Äạt Khanh kêu lên hốt hoảng:
− Trá»i! Tên tiểu tỠđánh công tá» bị trá»ng thÆ°Æ¡ng rồi! Mau Ä‘Æ°a ngÆ°á»i vá» phủ.
Hắc Chiêu được bá»n thuá»™c hạ dìu Ä‘i. Äạt Khanh quát:
− Các ngÆ°Æ¡i, trói nó Ä‘em vá» huyện Ä‘Æ°á»ng cho ta.
Vòng vây bao lấy Giang Lâm và o giữa. Thảo Sương bị gãy mất gươm đà nh bất lực đứng yên nhìn chà ng tả xông hữu đột giữa vòng vây trùng điệp.