Hãy chọn giá đúng
Hãy chọn giá đúng
Nguồn : Nỡm Blog
Ngày hôm qua khi nghe bạn bè nói về cảnh sát giao thông, tôi không tin lắm, sáng nay tôi mới quyết định mang chính bản thân mình ra thử.
Lúc 8h30 phút sáng 10/10/2007 dừng ở Ngã tư **** ***** – **** ***, đứng bên đường **** ***** thấy ngã tư này đủ rộng đủ để vượt khi vừa hết đèn vàng chuyển sang đèn đỏ mà ko làm ảnh hưởng tới những người đi từ phía Trần Phú, tôi quyết định vượt.
Vù, tôi đã sang phía bên kia trong khi đoàn người từ **** *** mới bắt đầu tiến lên được một chút. Và quả nhiên điều tôi chờ đợi nãy giờ đã đến. Một anh cảnh sát giao thông đang trực từ ngã tư **** ***** – ****** **** *** lừ lừ cầm dùi cui tiến ra chỗ tôi:
-Tắt máy, dắt xe lên đây – Anh người khá đậm, mặt trẻ, chắc cũng 8x, hua hua cái dùi cui chỉ tôi lên vỉa hè. tôi xuống xe về số 2, chứ ko tắt máy hẳn, lúc đó đèn xanh mọi người vẫn tiếp tục lộ trình của mình, đường đủ thoáng để với chế độ số 2 tôi thừa sức nhảy lên xe và vù đi trước mặt anh. Sao anh lại bất cẩn thế?
-Anh ơi – tôi bắt đầu giở giọng van nài. Anh ấy ko có phản ứng gì cứ tiếp tục công việc của mình, anh soi 2 cái hoa tuyết nhỏ dán trên biển số xe của tôi:
-Biển số kiểu gì thế kia?
Khi tôi đã dắt xe lên vỉa hè anh mới tiếp tục nói:
-Ông có biết lỗi vượt đèn đỏ của ông bị phạt từ 200 – 300 K và bị giữ xe 30 ngày ko?
Chuẩn bị tâm lí từ trước nên tôi phản ứng theo kiểu “Luôn & Ngay”, ko hề phàn nàn về lỗi hay thanh minh thanh nga gì theo mấy cái kiểu “Mới đèn vàng mà anh”….
-Anh ơi cho em nộp phạt rồi cho em đi, em là nhân viên kinh doanh nếu mà bị giữ xe 30 ngày thì cơ quan đuổi việc em mất.
-Ông vượt đèn đỏ ầm ầm như thế.
-Anh ơi em ở quê lên, trên này em ở với dì, sáng em phải đưa em họ đi học, nên giờ bị muộn giờ làm mới phải phóng nhanh như thế.
-Giấy tờ đâu?
Tôi lật đật lấy ví móc giấy tờ, trong lúc đó cố tình banh cái ví ra đủ để cho anh nhìn thấy trong ví có xiền.
-Đi sang bên kia. – Anh chỉ tôi đi sang vỉa hè phía bên kia, nơi anh để xe và giấy phạt đang chờ tôi ở đó.
Tôi cun cút cắp đít đi theo anh, nửa khóc nửa cười, cười vì thấy chúng nó nói đúng: “Như kiểu độc thoại í, mày cứ nói, ông í cứ nói ko ai nghe ai” công nhận là đúng thế thật những câu thoại giữa tôi và anh cảnh sát giao thông chả liên quan gì đến nhau cả, còn khóc vì: công nhận là cũng sợ vẻ oai nghiêm của anh thật, mà giam xe thật con xe tôi đi mượn (để nhìn cho nó hoàn cảnh) thì chắc là chủ nhân nó giết tôi mất.
Lúc này cảm xúc bắt đầu lên ngôi, sự sợ hãi từ toàn thân bắt đầu chuyển lên mồm:
-Anh ơi, cho em nộp phạt rồi đi, em mà ko có xe thì cơ quan đuổi việc em mất.
Anh cứ xem các giấy tờ, mặc kệ tôi nói như sắp khóc (công nhận là đoạn đấy diễn ko phô một tí nào, có lẽ là vì sợ thật):
-Thế ông có bao nhiêu tiền?
Tôi lại vạch ví cho anh xem:
-Anh ơi em chỉ có 150K thôi - lúc đó trong ví tôi để 1 tờ 100K, 1 tờ 50K, 1 tờ 10K, 1 tờ 20K và vài tờ 2K.
-150K thì là cái lỗi gì hả em? – Đợi mãi anh cũng mới thôi gọi tôi là “Ông”, hi hi mình làm gì già đến nỗi thế.
-Anh ơi, em … em còn 180K anh ạ - Ngậm ngùi móc nốt tờ 20K và 10K ra.
-Thế có biết lỗi vượt đèn đỏ phạt bao nhiêu ko?
-Thôi mà đừng bắt tội em nữa mà. Em xin , em xin , em năn nỉ đấy.
-Thôi gập gọn vào nhanh lên!
Thấy anh phát tín hiệu tôi vội vàng gập gọn ngay vào đưa cho anh, anh đưa cho tôi một biên bản phạt để kí:
-Ghi vào “Tôi đã nhận một lỗi và nhận đủ biên lai” kí rồi ghi rõ tên vào.
Tôi hì hục viết theo những gì anh đọc, kí rồi anh thả cho tôi đi. Còn cái biên lai mà anh bắt tôi viết “nhận đủ biên lai” ko thấy đâu cả.
Đi rồi một lúc sau tôi quay lại chụp ảnh cái ngã tư đau khổ ấy làm kỉ niệm.
Buồn thật đã có một lần cách đây 4 năm tôi được một ông anh và bị bắt, anh công an bắt chúng tôi, đứng trước đầu xe, giơ tay chào: “Mời anh cho xe lên vỉa hè” bằng một thái độ rất đúng mực.
Anh giải thích cho chúng tôi lỗi mắc phải là gì có chủ ngữ vị ngữ rõ ràng, chứ ko phải như những gì hôm nay… Ngày đó tôi rất tôn trọng các anh cảnh sát giao thông, những người phơi nắng, phơi gió, đắm mình trong làn khói xe, bụi đường để điều tiết những ngã tư, ngã năm, để những người tham gia giao thông yên lành về với tổ ấm của mình. Có những hôm trời mưa, nhìn các anh khoác chiếc áo mưa chuyên dùng màu xam xám với cây gậy sơn trắng sơn đen đã bạc màu vì mưa nắng chỉ đạo, hướng dẫn giao thông thực sự làm tôi nhìn các anh bằng con mắt rất ngưỡng mộ, có đôi lúc tôi cũng đã từng ước ao được làm cảnh sát giao thông, nhưng rất tiếc là con đường tôi ko rẽ vào nghề nghiệp ấy…
Nhưng ngày hôm nay (10/10/2007)
Với thái độ lấc xấc như thế, hình như mục tiêu mà anh cảnh sát hôm nay hướng tới là: dọa cho sợ sợ rồi thì phải nôn tiền ọe bạc ra, chứ ko phải giáo dục người vi phạm hiểu về luật để lần sau tham gia có ý thức ko tái phạm.
Nhưng dù sao anh cũng đã làm rất tốt khoản: Phạt răn đe =))
Lời khuyên cho anh em:
1.Khi đi ra đường đừng có cho tất cả tiền vào cùng một ví. Phải phân tán tiền ra, để tầm 100 – 150K trong ví thôi (có thể mang theo 2 hay nhiều ví). Khi bị phạt thì rút ví đấy ra trình bày hoàn cảnh. Cố gắng thỏa thuận để có thể chọn được mức giá thấp nhất mà chuộc mình.
Hãy chọn giá đúng nhé!
2.Xong được thả đi thì đừng có tức, cứ nghĩ là: một con sâu làm rầu nồi canh. Đừng có quy nạp làm gì, cho dù sự quy nạp có đúng đi chăng nữa thì cũng chẳng làm được gì? Ngoài sự bực mình. Bực mình cho loại đấy thì hơi phí hơi phí sức, dành sức mà tập thể dục cho nó khỏe.Cưa gái fải cần sức.
3.Nên bình tĩnh khi thấy anh công an lừ lừ tiến về phía mình, nếu anh ko nhìn thẳng vào mặt mình tức là đang bắt người khác, còn nếu anh nhìn mình hay thử chuyển hướng nhẹ nhàng, nếu anh nhìn theo, nghĩa là bạn đã thành mục tiêu di động rồi đấy, còn chần chừ gì nữa về số 2 chống chân quay ngược xe mà chạy, với cái bộ dạng lừ đừ của các anh thì chỉ bắt được người hiền lành mà thôi.
Hãy chọn giá đúng nhé!
Nguồn Nỡm Blog
Last edited by ♥huytuandc♥; 31-07-2008 at 12:34 PM.
|