Moonlight Shadow
Lần cuối cùng nàng nhìn thấy người yêu
Cũng là lúc chàng bị bóng trăng lững lờ cuốn trôi đi mất
Chàng ra đi, với nỗi lòng chất chứa chưa nguôi
Bóng trăng vàng đã cuốn chàng đi như thế
Đêm cuối tuần, một mình chàng với màn đêm
Chàng đã dấn bước quá sâu, chẳng thể nào quay lại được
Lạc lõng mình chàng… chống đỡ trong vô vọng
Bỏ lại nàng bơ vơ giữa dòng đời
Những tán cây vẫn đêm đêm thầm kể
Về ánh trăng vàng ảm đạm lững lờ trôi
Vẫn hát khúc ca buồn thảm não nề
Còn vọng mãi dưới bóng trăng héo úa
Nàng thấy gì, chỉ họng súng đen ngòm
Đang hướng thẳng về người nàng hằng yêu dấu
Một kẻ nào đã bắn chàng, những phát súng vô tình
Để lại nàng bơ vơ, làm sao sống tiếp
Em sống tiếp cuộc đời này, để cầu nguyện cho anh
Mong một ngày kia gặp lại anh nơi thiên đường… xa lắm
Còn trên đời, em còn cầu nguyện mãi ko thôi
Mong mai này nơi thiên đường đôi ta đoàn tụ
Bốn giờ sáng, màn đêm sắp lùi xa
Cả ánh trăng ảm đạm cũng dần ko còn nữa
Bóng hình anh trước mắt em cũng tan biến dần đi
Bóng trăng vàng đã mang anh khỏi đời em… đi mãi
Một vì sao vụt tắt giữa màn đêm dát bạc
Anh có còn đây, trò chuyện cùng em?
Em sống tiếp cuộc đời này, để cầu nguyện cho anh
Mong một ngày kia gặp lại anh nơi thiên đường… xa lắm
Còn trên đời, em còn cầu nguyện mãi ko thôi
Mong mai này nơi thiên đường đôi ta đoàn tụ
Lạc trong vòng vây của nỗi buồn, đói khát
Màn đêm thật nặng nề, chỉ dưỡng khí vẫn còn
Nhưng nàng chỉ chẳng thể nào sống tiếp
Ánh trăng vàng đã mang chàng đi xa mãi cuộc đời nàng
Ánh trăng vàng đã mang chàng đi xa mãi cuộc đời nàng
|