Dị Giới Súng Thần
Quyển 1.
Chương 6:Súng Lục K54 Biến Dị Lần Nữa (1)
Tác giả: Phiêu Linh Huyễn
Dịch giả: Đường Ngọc Ninh - Cẩm Y Vệ
Biên tập: Đường Ngọc Ninh
Convert: Đường Ngọc Ninh
Nguồn 4vn- http://4vn.eu/forum
"Này, chúng ta trò chuyện một chút được không?" Thật sự có chút sợ hãi cái cảm giác yên tĩnh này, Nhược Lâm không nhịn được đành mở miệng nói với Lâm Thanh Hàn.
"Ngươi muốn nói gì?" Lâm Thanh Hàn tự nhiên cũng hiểu rõ dụng ý của Nhược Lâm nên gật đầu xem như đáp ứng.
"Tùy tiện nói chút gì đi." Vừa dứt lời, Nhược Lâm liền cảm giác có chút không đúng, nhanh chóng sửa lời nói: "Ta muốn hỏi, có thể nói cho ta biết ngươi rốt cuộc là ai không?"
"Là ai thì sao? Cũng không phải là có đôi mắt với hai cái lỗ tai hay sao?" Lâm Thanh Hàn miễn cưỡng hồi đáp.
Giỡn sao, chẳng lẽ ta nói với ngươi, ta không phải người của thế giới này, là xuyên việt tới?
“Nhưng mà, quần áo của ngươi rất kỳ quái nha, ta cũng chưa bao giờ thấy."
"Có cái gì kỳ quái?" Lâm Thanh Hàn chỉ chỉ trường bào pháp sư trên người nói.
"……Ý ta nói quần áo ban đầu ngươi mặc ấy." Nhược Lâm cơ hồ cũng bị hồ đồ luôn rồi, lột trường bào pháp sư của Kiệt Khắc che lên người lại còn có thể cư nhiên nói chuyện như là cây ngay không sợ chết đứng, quả thực là cực kỳ vô sỉ.
"Thế giới này những gì ngươi chưa từng thấy còn nhiều lắm, cây súng này chẳng phải ngươi cũng chưa từng thấy hay sao?" Lâm Thanh Hàn tiện tay chộp khẩu súng chơi đủ kiểu, khinh thường hừ nói: "Tốt lắm, không nhắc tới mấy thứ rối loạn đó nữa, để ta thử cảm ứng nguyên tố ma pháp lần nữa xem."
Nói xong, cũng chẳng cất súng vô bên hông, mà cầm súng như thế, tựa vào cây, bắt đầu thí nghiệm lần nữa.
Theo tâm lý của Lâm Thanh Hàn, căn bản không nghĩ mình có thể cảm nhận được nguyên tố ma pháp. Sở dĩ nói như thế, là để tìm một cớ cho có lệ với Nhược Lâm mà thôi. Tất nhiên là tại hắn lười ngồi đó thành thành thật thật cảm ứng ấy mà.
Song, quả nhiên vượt ngoài ý liệu, vừa mới bắt đầu cảm ứng liền có vô số các loại quang điểm chung quanh chợt hướng phía tay phải Lâm Thanh Hàn lao tới. Trong nháy mắt, Lâm Thanh Hàn liền phản ứng lại, chẳng lẽ những quang điểm này chính là nguyên tố ma pháp?
Bản thân không phải không cách nào cảm nhận nguyên tố ma pháp sao? Như thế nào đột nhiên lại cảm giác được rõ ràng như vậy?
Không đúng!
Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Hàn nhất thời nghĩ lại lời Nhược Lâm nói, nếu như có thể cảm nhận được nguyên tố ma pháp, thì những nguyên tố ma pháp này sẽ lấy trái tim làm trung tâm, không ngừng tụ tập, nhưng mà bây giờ phương hướng tụ tập lại là ở bàn tay phải!
Tay phải, không, không phải tay phải, phải nói là khẩu súng trên tay phải mới đúng!
Có chút hoảng sợ mở mắt ra, Lâm Thanh Hàn đột nhiên phát hiện cây súng trên tay vẫn y nguyên như thế, ẩn lưu một chút ma pháp quang huy*.
Là nó hấp thu nguyên tố ma pháp?
Trong nháy mắt ý niệm cổ quái này nhất thời nảy ra trong đầu Lâm Thanh Hàn.
Theo đình chỉ cảm ứng của Lâm Thanh Hàn, ma pháp quang huy trên khẩu súng cũng chậm rãi tán đi, khôi phục lại bộ dáng ban đầu một lần nữa, nhìn không ra chút dấu vết nào.
Nếu như nói Lâm Thanh Hàn là cảm giác được có gì đó cổ quái, thì như Nhược Lâm chính là hoàn toàn bị một màn trước mắt làm khiếp sợ.
Nguyên tố ma pháp tập hợp tốc độ cao như thế, thậm chí xuất hiện ra ma pháp quang huy, phải nói rằng lực tương tác nguyên tố rất mạnh mới có thể làm ra được a?
Hơn nữa, càng rung động hơn chính là, trung tâm nguyên tố tập hợp không ngờ chính là thánh khí cổ quái được Lâm Thanh Hàn xưng là súng, thế giới này rốt cuộc là bị gì vậy trời?
Một lát sau, Lâm Thanh Hàn rốt cuộc từ trong rung động tỉnh lại, trong lòng đột nhiên vừa động, mở miệng lần nữa nói: "Phải tụ tập bao nhiêu nguyên tố ma pháp mới có thể đạt tới nhất cấp ma pháp sư?"
"Không nhất định, lực tương tác càng mạnh, thời gian dùng càng ngắn." Nhược Lâm theo tiềm thức hồi đáp, "Từ việc cảm ứng nguyên tố ma pháp cho đến đột phá nhất cấp ma pháp sư là một cái rào cản, lúc thành công sẽ sinh ra biến hóa rất lớn."
Nói xong, Nhược Lâm rốt cuộc cũng phản ứng lại, đem tầm mắt phóng tới người Lâm Thanh Hàn lần nữa.
Mà lúc này, Lâm Thanh Hàn cũng đã tiến nhập trạng thái cảm ứng nguyên tố ma pháp một lần nữa.
Một lát sau, thánh khí cổ quái nọ lại phát ra những gợn ma phát quang huy.
Thời gian cực nhanh, nguyên tố ma pháp cảm ứng được không hề ngừng lại, Lâm Thanh Hàn cảm giác rất rõ ràng vô số quang điểm dũng mảnh bay vào trong khẩu súng, hơn nữa tốc độ còn không ngừng đề cao.
Đồng dạng nương theo những quang điểm không ngừng dũng mãnh tiến vô, trong đầu Lâm Thanh Hàn cũng chậm rãi xuất hiện một tia uể oải mệt mỏi.
Mặc dù không biết điều này đại biểu cho cái gì, nhưng mà Lâm Thanh Hàn mơ hồ cảm giác được, số lượng nguyên tố ma pháp tụ tập dường như đã đến cực hạn. Có lẽ nó cũng giống như lời Nhược Lâm nói, là chướng ngại của nhất cấp ma pháp.
Mặc dù có chút uể oải, Lâm Thanh Hàn cũng không muốn buông tha như vậy, cắn răng tiếp tục kiên trì cảm ứng nguyên tố ma pháp.
"Oanh!" một tiếng, Lâm Thanh Hàn đột nhiên cảm giác được trong đầu phảng phất như nổ tung một cái, mất hết đi ý thức, rồi lập tức lại chậm rãi tụ tập, biến hóa cũng rõ ràng hẳn lên.
Mà cái loại cảm ứng này rốt cuộc trong nháy mắt cũng ngừng lại.
Mở mắt một lần nữa, Lâm Thanh Hàn cảm giác cực kỳ rõ ràng tinh thần của mình đã tốt lên nhiều lắm, phảng phất như hết thảy mọi mệt mỏi đều biến mất hết vậy, vô luận là thị lực hay cảm giác tựa hồ đều so với quá khứ tốt hơn không ít.
Thời gian nhoáng một cái, tầm mắt Lâm Thanh Hàn rốt cuộc rơi xuống khẩu súng lục K54 trong tay một lần nữa. Một lục mang tinh trận đồ kỳ quái mơ hồ khắc trên súng, mà xung quanh lục mang tinh trận đồ lại là một tia ma pháp ba động rất nhỏ.
Ma pháp ba động?
Lâm Thanh Hàn trong lòng chợt hiểu. Không sai, mặc dù trước kia chưa hề tiếp xúc với loại cảm giác này, nhưng mà, giờ khắc này, Lâm Thanh Hàn rõ ràng là cảm giác được, một tia ba động nọ chính là ma pháp ba động!
"Chúc mừng, ngươi đã trở thành nhất cấp ma pháp sư." Nhược Lâm có chút hâm mộ nói.
Từ lúc Lâm Thanh Hàn cảm thụ nguyên tố ma pháp cho đến bây giờ, chỉ không tới 4 tiếng đồng hồ thôi, mà đã chướng ngại của nhất cấp ma pháp sư đã bị đột phá một cách thoải mái như thế ư?
Cái đó so với mình nhiều lần trải qua gian khổ mới miễn cưỡng đạt tới có thể nói là cách biệt tới một trời một vực.
Buồn cười, bản thân vừa rồi còn tưởng người ta không có một chút thiên phú ma pháp.
"Vậy là thành nhất cấp ma pháp sư rồi hả?" Lâm Thanh Hàn đồng dạng có chút thất thần thầm nói.
"Không sai, ngươi có phải cảm giác tinh thần biến hóa tốt hơn nhiều không? Thị lực cũng rõ ràng hơn không ít?" Nhược Lâm gật đầu nói, "Đột phá nhất cấp ma pháp sư, tinh thần lực của ngươi đồng dạng cũng được thăng hoa."
"Tinh thần lực sao?" Lâm Thanh Hàn trong lòng đột nhiên hiểu ra rất nhiều, nguyên lý ma pháp trong quyển sách ma pháp bây giờ di động trong đầu hắn một lần nữa. Cấp bậc của ma pháp sư, khác nhau chính là ở hai điểm, một là ma pháp lực tăng lên, mặt khác điểm còn lại chính là tinh thần lực được đề cao!
Nói như vậy, chính mình mới vừa rồi là tinh thần lực đột phá sao?
Đồng thời, còn có một vấn đề cổ quái khác đột nhiên nảy lên trong lòng Lâm Thanh Hàn.
"Bây giờ nhất cấp ma pháp sư, rốt cuộc là ta hay là cây súng này nhỉ?"
____________
Chú Thích:
-Quang huy: Chói lọi, sáng chói.
-Lục mang tinh trận đồ: Trận đồ án hình ngôi sao 6 cánh.
-Ma pháp ba động: Những gợn sóng chuyển động của ma pháp.
Phụ lục Dịch Giả tự thêm, Trận đồ án hình ngôi sao 6 cánh:
http://www.billboardmama.com/images/Starglyph.jpg
Thông báo mời tập dịch cùng Cẩm Y Vệ : http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=64925
__________________
Last edited by Điệp Vũ; 01-08-2010 at 05:45 PM.
|