Thiên Sứ cẩn thận luồn lách qua lần lượt từng cái từng cái bẫy rập cùng với máy tuần tra điện tử được bố trí khắp mọi nơi.
Hừ, Hiệp hội sư sĩ thì làm sao, không phải ta đang đi vào như chốn không người đấy ư. Thiên Sứ cảm thấy có chút đắc ý.
Hiện giờ tác dụng của quang não bên trong quang giáp càng lúc càng lớn, cơ hồ có thể nói là bộ phận trọng yếu nhất của quang giáp. Hiệp hội sư sĩ tuy trên danh nghĩa lực lượng chủ yếu là sư sĩ, kỳ thật còn tập trung rất nhiều người tài giỏi trong các lĩnh vực có liên quan đến sư sĩ, hôi vực lĩnh giả đồng dạng cũng không ít.
Có thể lẻn vào bên trong Hiệp hội sư sĩ được bảo hộ nghiêm mật, ngay cả người cường đại như hắn, trong lòng cũng không tránh khỏi sinh ra vài phần kiêu ngạo.
Tuy vậy, hắn cũng không dám tại đây quá đắc ý vênh váo, dù sao nơi này nguy cơ tứ phía, bất kỳ lúc nào cũng đều có thể gặp phải phiền toái, nếu không cẩn thận mà kinh động đến lực lượng ngăn ngừa hôi vực lĩnh giả, lúc đó muốn thoát thân thật không dễ dàng chút nào!
Đây chính là một vụ mua bán lớn, nếu hoàn thành, số tiền nhận được cũng đủ cho mình tiêu xài trong một khoảng thời gian dài. Thiên Sứ còn biết, đồng thời tiếp nhận ủy thác còn có vài vị hôi vực lĩnh giả khác, cái này càng kích thích tâm hiếu thắng của hắn, mình không thể thua kẻ khác được, Thiên Sứ thầm nghĩ.
Thiên Sứ nhìn cánh cửa trước mắt tản ra màu sắc rực rỡ cực kỳ xinh đẹp, làm cho người ta sinh ra một ít ảo giác, liệu đây là cửa thông đến tiên cảnh không?
Thiên Sứ định thần lại, trong lòng đề cao cảnh giác hơn. Trở thành hôi vực lĩnh giả nhiều năm như vậy, Thiên Sứ đã sớm hiểu được một đạo lý, phàm là cái gì càng xinh đẹp càng mê người, thì thường thường lại càng ẩn dấu sát khí trí mạng.
Thiên Sứ hơi hơi ngồi xổm xuống, tay phải chạm đất, nhắm hai mắt lại. Một làn sóng dao động như có như không lấy Thiên Sứ làm trung tâm khuếch tán về bốn phía.
Rất nhanh chóng, tình huống bốn phía hiện lên trong óc hắn.
Đây là một trong hai đại tuyệt kĩ của Thiên Sứ: “Sóng gợn”. Mỗi một hôi vực lĩnh giả đều có tuyệt kĩ độc môn của riêng mình, tuyệt kĩ độc môn này cũng đại biểu cho thành tựu trong phương diện riêng nào đó của từng người. “Sóng gợn” là tuyệt kĩ chỉ mình Thiên Sứ có, nó không chỉ có thể rất nhanh tra xét tình huống chung quanh một cách chuẩn xác, mà ưu điểm là nó không bị các loại bẫy rập mẫn cảm phát hiện, cho dù đối thủ có là hôi vực lĩnh giả cực kỳ bí mật và là cao thủ ẩn nấp. Tuyệt chiêu này khiến cho kĩ thuật bẫy rập của hắn vốn đã cao nay còn cao hơn, cực kỳ thích hợp loại nghề ăn trộm như thế này. Những hôi vực lĩnh giả khác đều tưởng rằng hắn rất giỏi về tính toán bẫy rập, nào biết đâu căn bản hắn chỉ dựa vào tuyệt chiêu này mà thôi.
Nói đến “Sóng gợn” hẳn không thể không nói đến một tuyệt kỹ khác của Thiên Sứ - “Cốt thư”, “ý là giòi bám vào xương”. “Cốt thư” không có bất cứ năng lực gây ra thương tổn nào, nhưng một khi nó dính vào mục tiêu, liền giống như giòi như đỉa, tuyệt không nhả ra. Với tính bí mật của “Cốt thư”, Thiên Sứ chưa bao giờ thất thủ, hiệu quả truy tung cực kỳ rõ rệt. Phần lớn danh tiếng của Thiên Sứ là do hai cái tuyệt kĩ này mang lại.
Thiên Sứ tập trung tinh thần, cẩn thận tìm hiểu tin tức mà “Sóng gợn” truyền lại cho mình.
1 lớp, 2 lớp… Trong lòng Thiên Sứ nhẩm tính, 8 lớp! Cừ thật, thậm chí có tận tám lớp khóa mật mã!
Thiên Sứ trong lòng vừa động, lại cảm thấy có chút không đúng.
Không nắm chắc tuyệt đối, Thiên Sứ không dám vọng động, lẳng lặng đứng một chỗ, cẩn thận nhớ lại từng chi tiết một trong đầu.
Không đúng! Hắn rốt cục biết bất an trong lòng từ đâu mà có. Một đường lén lút tiến vào tận đây, các loại bẫy rập trên đường nếu không có “Sóng gợn” trợ giúp, mình tuyệt đối không thể tiến vào! Có thể thấy hôi vực lĩnh giả của Hiệp hội sư sĩ có thực lực tuyệt đối không kém, không có lý nào càng vào sâu lại càng dễ dàng a!
Tám lớp khóa mật mã tuy rằng không dễ phá giải, nhưng đối với một hôi vực lĩnh giả có thể lẻn được đến đây mà nói, muốn dùng tám lớp khóa mật mã ngăn cản bước tiến của hắn, căn bản không có khả năng! Đầu óc Thiên Sứ xoay chuyển thật nhanh, đối phương hẳn còn thủ đoạn khác! Đúng rồi! Khẳng định còn mai phục khác.
Thiên Sứ nhắm hai mắt, lại phát động “Sóng gợn”, từ từ tìm hiểu lại một lần nữa, trong lúc đó đại não vận chuyến với vận tốc cao, phân tích thông tin truyền lại.
Ước chừng ba mươi phút sau, Thiên Sứ mới mở hai mắt, chậm rãi thở hắt ra.
Hảo kinh người phép tính, mặc dù là tám đạo khóa, cũng không nghĩ đến tám đạo khóa lại lấy một loại phương thức phục thức rối rắm xảo diệu, hình thành một cái khóa kỳ lạ, nói cách khác, cánh cửa này thực tế có đến chín đạo khóa a! Nếu quả cứ theo thủ pháp thông thường, khẳng định sẽ gây ra bẫy rập.
Lợi hại! Phương thức khóa kết lợi hại như vậy là lần đầu tiên gặp phải, thiếu chút nữa mình đã bị hại bởi nó! May mà mình cẩn thận!
Ổ khóa này tuy phức tạp, nhưng bản thân mình đã thấy được sự huyền ảo bên trong, vẫn có đến bảy tám phần nắm chắc, trong lòng tự nhủ như vậy, Thiên Sứ vừa định cất bước tiến lên.
Đột nhiên, một cái bóng xanh rất nhỏ lọt vào hai mắt, Thiên Sứ trong lòng kinh hoảng!
Cái gì vậy? Trong sự kinh hãi Thiên Sứ vội vàng dừng chân. Cánh cửa đóng chặt kia vẫn tản ra ánh sáng sặc sỡ như cũ, ánh sáng hắt ra xung quanh khiến nơi đây tràn ngập màu sắc.
Ánh sáng xanh vừa rồi chợt lóe rồi biến mất trước mặt mình là ảo giác sao? Thiên Sứ trong lòng cũng không dám khẳng định. Hắn lại quan sát thật lâu, muốn tìm ra ánh sáng xanh kia là cái gì. Có thể vì cánh cửa phát ra ánh sáng cơ hồ bao hàm hết tất cả các màu sắc, khiến cho hai mắt Thiên Sứ nhanh chóng bị loạn màu, nên vẫn chưa có phát hiện gì!
Chẳng lẽ thật sự là ảo giác? Thiên Sứ không dám chắc chắn, nếu cánh cửa này không phát sáng thì tốt rồi, nhất định có thể nhìn rõ.
Thiên Sứ trong lòng lại động, đúng vậy, cánh cửa này vì sao lại phát sáng? Không phải là… Không phải là… Muốn che dấu cái gì chứ?
Thiên Sứ càng nghĩ càng thấy có đạo lý, cũng không dám lộn xộn, vẫn thật cẩn thận tra xét.
Quả nhiên, trời không phụ lòng người, rốt cục đôi mắt của Thiên Sứ cũng tìm ra được cái tia sáng xanh mỏng manh đến nỗi làm cho người khác ko thể nhận ra nổi. Nguyên lai là một tia sáng xanh mỏng manh như sợi tóc, ẩn giấu bên trong tầng ánh sáng của cánh cửa nên rất khó phát hiện.
Không ngờ có thể tránh thoát “Sóng gợn” của mình, đây là lần đầu tiên Thiên Sứ nhìn thấy một cái bẫy rập có cao cấp đến như vậy, cảm thấy tán thưởng không thôi! Nhưng mà, nếu đã bị mình phát hiện, vậy thì…
Thiên Sứ nhìn cánh cửa tựa như thông đến tiên cảnh này, trong mắt hắn giống như một thiếu phụ xinh đẹp, đang mở rộng vòng tay mê người chờ hắn.
o0o
Khâu quản gia cung kính nói: “Nhị thiếu gia, chuyện lần trước ngài giao đã có một chút tin tức!”
Kiệt Bổn mừng rỡ: “Thật sao? Hắn là ai? Tên thật là gì? Ha ha, đừng có bảo với ta là một gã hòa thượng trốn trong chùa chứ!” Thanh âm lập tức tàn nhẫn: “Hừm, chọc vào ta, nhất định phải làm cho ngươi chết không được tử tế!”
Khâu quản gia chần chờ, muốn nói lại thôi.
Kiệt Bổn nhìn thấy Khâu quản gia ấp a ấp úng, nhíu mày không vui, quát: “Đừng dông dài nữa, có cái gì nói mau! Chẳng lẽ sau lưng hắn có cái gì gây khó khăn?”
Khâu quản gia cúi đầu nói: “Cái này thì không phải, chỉ là… Chỉ là…”
Kiệt Bổn không kiên nhẫn nói: “Chỉ là cái gì, có gì nói mau, cho ngươi đánh rắm ngươi cũng không dám sao?”
Khâu quản gia trên trán lấm tấm mồ hôi: “Nhị thiếu gia, sau khi được ngài giao cho việc này, lão nô lập tức tìm người đi điều tra ngay. Tìm vài tên hôi vực lĩnh giả, tuy rằng bảo mật của căn cứ huấn luyện không tồi, nhưng vẫn bị bọn họ tìm ra lỗ hổng, moi được tin tức, chỉ là… Chỉ là có một chút kỳ quái!”
“Kỳ quái?” Kiệt Bổn khó hiểu nói.
Khâu quản gia mồ hôi trên trán càng túa ra nhiều hơn, hắn cũng biết vị Nhị thiếu gia trước mặt này hỉ nộ vô thường, là một cậu chủ chỉ cần một câu nói không vừa ý liền trở mặt ngay được, mà hiện tại tình thế trong nhà lại cực kỳ vi diệu, mấy ngày nay vẫn luôn nơm nớp lo sợ, nếu mình làm việc gì bất cẩn, bứt dây động rừng, hậu quả thật không dám tưởng tượng. Chuyện này nếu làm không xong, Nhị thiếu gia tâm tình không tốt, cuối cùng người xui xẻo nhất chính là mình, nếu vận khí kém còn có khả năng bị đuổi ra La gia. Khâu quản gia vốn trời sinh tính cẩn thận, tiểu tâm, lúc này trong lòng lại càng sợ hãi.
Mồ hôi trên trán Khâu quản gia càng lúc càng nhiều: “Vâng, ở trong kho dữ liệu, chúng ta lần lượt tra tất cả những dòng code, nhưng không tìm thấy YC theo lời của thiếu gia, ngay cả tên gần giống cũng không có.”
Kiệt Bổn nói: “Không có? Không thể nào! Ta nhìn thấy rất rõ ràng! Tuyệt đối không nhìn lầm!”
Khâu quản gia giấu diếm vẻ mặt lo lắng của mình đưa ra một câu nịnh bợ: "Lão nô đương nhiên là tin tưởng tầm nhìn của Nhị thiếu gia, với tầm nhìn của ngài, làm sao có thể nhìn lầm được" Nhìn thấy vẻ tự mãn trên mặt Kiệt Bổn, Khâu quản gia mới yên tâm nói tiếp: "Nhưng đây mới là việc kỳ quái, tại sao trong kho dữ liệu lại không hề có tư liệu của hắn? Muốn đăng nhập vào mạng nhất định phải qua xác minh thân phận, không trải qua xác minh thân phận nhất quyết không thể nào vào mạng được."
Kiệt Bổn vốn cũng không nghĩ đến kết quả này: “Điều này, điều này làm sao có thể xảy ra?”
Khâu quản gia tiếp tục nói: “Lão nô đang nghĩ, YC có khi nào cũng là một hôi vực lĩnh giả không?”
Kiệt Bổn hai mắt sáng ngời, tư duy hoàn toàn hướng theo giả thiết này: “Không sai, không sai, ha ha, tuyệt đối là đúng, hôi vực lĩnh giả, chỉ có một hôi vực lĩnh giả mới có thể làm được việc này!”
Hôi vực lĩnh giả, chính là người lợi dụng quang não đột phá quy tắc trói buộc của Internet, trên phương diện quang não, bọn họ có tay nghề cao, nhiều kinh nghiệm và tài năng trời cho. Những người này ở trên Internet đều có năng lực vượt xa so với người thường.
Khâu quản gia nói: “Vì thế, lão nô đã nghĩ, hôi vực lĩnh giả cần phải để hôi vực lĩnh giả đối phó. Lão nô liền nhờ vài vị hôi vực lĩnh giả tham gia truy tìm hắn!”
Kiệt Bổn vội vàng nói: “Cuối cùng có tìm được lai lịch của hắn không?”
Thần sắc Khâu quản gia càng thêm quái dị!